Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1354: Tài sản cá nhân như quả cầu tuyết (2)

- Nhân tiện, nói chuyện hợp tác với Thorne, cậu không coi là đi không được gì.

Hạ Hầu Khải tiếp tục nói.

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy, gật đầu.

Không tệ, bàn chuyện hợp tác với Thorne, kỳ thực mới là mục đích chính trong chuyến đi lần này của Bạch Tiểu Thăng.

Hai người lúc ở tổng bộ cũng coi như có chút tình, ấn tượng về nhau không tệ, nếu có thể mượn chuyến đi lần này để hợp tác hai khu vực, đúng là chuyện tốt.

Trừ cái đó ra, Bạch Tiểu Thăng muốn đến Châu u còn có lý do khác, ở đó cũng có không ít bạn bè của hắn!

Không nói đến anh em Kevin, Arrie của Collison còn có người pha chế thần thánh Mạc Hân cũng ở đó, thậm chí rất lâu trước đây hắn còn quen biết đoàn nhạc Gore biểu diễn dương cầm cũng ở Châu u. Bạch Tiểu Thăng cũng từng ở nhà bạn của Hạ lão, Trương Hi và gặp Antonio, chủ sở hữu nhà máy rượu Tây Ban Nha. Hắn đã nhận được danh thiếp từ một gia đình, cũng có thể mượn cơ hội đi uống chút rượu ngon.

Có những người này và thứ kia, Bạch Tiểu Thăng đương nhiên sẵn sàng lấy Châu u làm điểm dừng chân đầu tiên của chuyến đi.

- Mặt khác, Thorne với bộ phận giám sát của tổng bộ rất thân thiết. Nhiều tình huống, tuy tôi không rõ, chỉ là có hơi nghe thấy, nhưng cậu ở gần hắn cũng không có hại.

Hạ Hầu Khải ý vị thâm trường nói,

- Bộ phận giám sát của tổng bộ khác với bộ sự vụ của chúng ta ở đây. Bọn họ có quyền lực cực lớn, người quản lý thậm chí quyền lực còn cao hơn sáu giám đốc của sáu bộ sự nghiệp, hơn nữa còn rất thần bí, thậm chí là bí mật với tổng giám đốc các khu!

Bạch Tiểu Thăng đột nhiên nghe thấy những điều thần bí, biết bộ phận kia là những nhân viên làm bên ngoài, còn bị gọi đùa là “Tổ thanh tra”, thậm chí trước đây có những tiếp xúc nhỏ. Chỉ là không biết vì sao ở Đại Lục hiếm thấy tung tích của họ. Nhưng cũng đã có lý do để nghĩ về nó.

Giờ phút này, Bạch Tiểu Thăng không muốn nghĩ nhiều, chỉ là gật đầu,

- Tôi sẽ nhớ kỹ.

- Vậy thì tốt, những ngày này chuẩn bị một chút, hai tuần sau cậu xuất phát đi.

Hạ Hầu Khải cười với Bạch Tiểu Thăng một tiếng.

Bên này có Hạ Hầu Khải, Bạch Tiểu Thăng cũng yên tâm.

Nói chuyện với Hạ Hầu Khải một hồi, Bạch Tiểu Thăng liền trở về văn phòng của mình, liên hệ với nhóm bạn đã lâu không gặp.

Đương nhiên, Bạch Tiểu Thăng cố tình không nói chuyện mình lên chức, hắn thấy bạn bè là bạn bè, không phải đối tượng để thể hiện thành tích.

Còn có, liên quan đến chuyến đi Châu u lần này, Bạch Tiểu Thăng không đề cập đến với anh em Kevin, Arrie.

Thứ nhất, thời gian vẫn cần xác định lại. Thứ hai, đến lúc ấy nói vẫn kịp, nói không chừng có thể cho họ bất ngờ.

Sau đó một tuần, Bạch Tiểu Thăng bắt đầu sắp xếp công việc, bắt đầu từng bước uỷ quyền, giao cho Lý Hạo Phong và năm vị trưởng phòng rất nhiều gánh nặng, để họ phụ trợ Hạ Hầu Khải làm việc.



Vào ngày thứ tám, cũng là thứ hai của tuần mới.

Buổi chiều, Bạch Tiểu Thăng ở văn phòng của mình, đóng cửa, cùng hai người khác mở hội nghị video.

Hai người kia là Ron và Lý Khâu Sơn.

Họ cũng là những nhà lãnh đạo thực sự của Tôn Bạch Trí Thắng và Tuyết Liên Vạn Hoà!

Hai công ty kia thực sự thuộc sở hữu cá nhân của Bạch Tiểu Thăng, được thành lập và trưởng thành dưới con mắt của hắn.

Đang hợp tác cùng tập đoàn Chấn Bắc và xí nghiệp Đằng Vân, đang cùng tiến lên trong bóng tối quốc tế, tốc độ phát triển của hai công ty có thể nói là một ngàn dặm một ngày!

Thậm chí mấy tháng trước, Bạch Tiểu Thăng còn thu được tin tức, bọn họ thống kê lợi nhuận ra tới con số hàng mấy chục tỷ, tài sản cố định phải tới trăm tỷ!

Bọn họ chắc chắn không phải xí nghiệp nhỏ!

Mỗi tháng mỗi ngày, thậm chí mỗi giờ mỗi khác đều có sự thay đổi!

Có thể nói, nếu như Bạch Tiểu Thăng là một người dễ thỏa mãn, hắn hoàn toàn có thể dựa vào hai công ty này, có thể thư thái một đời làm thổ hào.

Nhưng thật không may, Bạch Tiểu Thăng định sẵn là tầm thường.

Người phụ nữ anh thích, gia cảnh thật quyền lực. Anh muốn lấy lại thanh xuân của người ấy. Trước Nguỵ gia hùng mạnh, hai công ty vẫn tiếp tục phát triển và thậm chí tài sản cố định tới gần 100 tỷ, thực lực thực sự còn kém xa lắm.

Dù sao bốn năm trước, tập đoàn Chấn Bắc có thể đạt đến 2000 tỷ, Euro hoặc đôla.

Cái thế giới này, luôn có một quái vật khổng lồ như vậy, họ giàu có và có thể là kẻ thù, thậm chí còn giàu hơn tưởng tượng của những người bình thường, thật khó mà tưởng tượng!

Bạch Tiểu Thăng bận rộn cải cách mấy tháng trời, cũng rất lâu chưa hỏi chuyện công ty riêng của hắn. Hắn đang nghĩ về việc nhấc điện thoại lên hỏi về nó, hỏi một chút tình hình hiện tại.

Lại có, Bạch Tiểu Thăng định đưa ra một chút phương án hợp tác, muốn để hai công ty ở Đại Lục cấp tốc cải cách, đồng thời vươn cao!

Bạch Tiểu Thăng không phải nghĩ đến lợi ích cá nhân.

Dù sao, tập đoàn Chấn Bắc về sau cũng là của hắn, và chủ nhà sẽ tận dụng tất cả các tiện ích.

Huống hồ, Bạch Tiểu Thăng cũng sẽ không để hai công ty của mình đến chiếm tiện nghi của tập đoàn, nhiều lắm là đi cùng nhau, cùng có lợi, cùng phát triển.

Nghe Bạch Tiểu Thăng nói về chức vị hiện tại của mình, Ron và Lý Khâu Sơn, những người chưa biết gì về nó, hận không thể hét lên như nữ sinh nhỏ.

Mấy tháng không gặp, ông chủ thế mà thành Tổng giám đốc một khu của tập đoàn hàng đầu thế giới rồi!

Trời ạ, ngồi hoả tiễn cũng không đạt được tốc độ này!

Huống hồ, “Ông chủ” của bọn họ còn trẻ tuổi như vậy!

- Ông chủ, ngài thật quá trâu, mấy tháng không gặp, đã làm tổng giám đốc điều hành khu Đại Trung Hoa của tập đoàn Chấn Bắc rồi, tôi muốn đưa ngài đến tổ chức nghiên cứu để nghiên cứu cấu trúc, nhìn xem cấu trúc bộ não của ngài như thế nào.

Ron kinh ngạc đến nổi hai con mắt mở to.

Hiện tại hắn nói tiếng Trung rất là lưu loát đến nổi nếu mà một người nhắm mắt nghe hắn nói chuyện chắc chắn sẽ không thể tưởng tượng người đang nói chuyện với mình là một người ngoại quốc râu ria xồm xoàm.

- Tiểu Thăng, cậu quá lợi hại, tôi nghĩ kết quả của tôi và Ron mấy tháng qua có thể làm cậu kinh ngạc, không ngờ lần này hai chúng tôi lại bị cậu dọa cho sợ. So sánh thành tích của chúng tôi với thành tích của cậu, giống như “Tiểu Vu” gặp “Đại Vu”!

Lý Khâu Sơn cũng chậc chậc khen ngợi, ánh mắt phát sáng.

Có một người đàn ông mạnh mẽ như Bạch Tiểu Thăng làm ông chủ, bọn họ cũng cảm thấy vinh hạnh rất nhiều.

Bạch Tiểu Thăng không chỉ là ông chủ của họ, mà là ân nhân của họ, đối với bọn họ ra tay hào phóng, trực tiếp chia cổ phần, còn rất tin tưởng bọn họ, hai người họ quyết tâm làm việc cho ông chủ có lương tâm như vậy cả đời!

Ba ngươi xưng hô thân mật, giản dị.

Ron kêu một tiếng “Ông chủ” cũng không cứng nhắc, còn Lý Khâu Sơn thì gọi thẳng cả tên.

Tuy Bạch Tiểu Thăng là ông chủ của họ, nhưng để thân thiết, Bạch Tiểu Thăng đã nói nhiều lần, gọi luôn tên là được rồi.

Dù sao tất cả mọi người không phải người ngoài!

Kiểu “Tuỳ ý” này khiến mọi người thân mật hơn, cũng làm hai người càng thêm bội phục Bạch Tiểu Thăng hơn.

Tôn trọng, không phải ở cách xưng hô, mà là từ tâm phát ra.

Ở điểm này, rất nhiều người không nhìn thoáng bằng Bạch Tiểu Thăng. Đương nhiên, ở nơi công cộng, xưng hô của mọi người vẫn tuân theo nguyên tắc.

- Tôi nghe lời này của các người xem ra hai người cũng là có tin tốt muốn nói với tôi sao?

Bạch Tiểu Thăng cười hỏi.

Ron, Lý Khâu Sơn lập tức nhếch miệng cười to, cũng thật khiêm nhường.

- Về phía tôi, tôi đã phân tích xu hướng của các ngành công nghiệp khác nhau, tạo nên một làn gió mới!

- Chúng tôi đã đầu tư vào một làn sóng các doanh nghiệp sáng tạo, với tư cách là một nhà quản lý và kiếm lợi nhuận nhỏ!

Hai người này “Khiêm tốn”, lại cảm ơn nhau.

- Việc này phải cảm ơn lão Ron nhiều, đã cung cấp số liệu lớn, để chúng tôi đỡ đi đường vòng và rơi xuống hố!

- Chúng tôi cũng phải cảm ơn lão Lý về lời khuyên quản lý, hỗ trợ tài năng và tài chính, để chúng tôi kiên cường chèo chống!

Thấy hai người dùng thái độ “khiêm tốn” để nói lời không khiêm tốn, Bạch Tiểu Thăng biết rõ, thời gian này, bọn họ kiếm lợi không ít.

Hai người cảm ơn nhau xong, liền bắt đầu chúc mừng Bạch Tiểu Thăng.

- Hai công ty chúng tôi đang chuẩn bị tặng cho cậu tấm chi phiếu vàng bên trong đến hàng trăm tỷ đô, xem như là lợi tức đầu tư của ông chủ!

- Chúc mừng ông chủ trở thành tỷ phú, vui thì mang hai trăm tỷ đến công ty!

Ron lập tức bổ sung một câu,

- Gửi bao lì xì cho chúng tôi!

Ron, Lý Khẩu Sơn, hai vị này trong mắt người ngoài tiếng tăm lừng lẫy, là Tổng giám đốc của xí nghiệp trăm tỷ, trước mọi người uy phong lẫm liệt, lại không nghĩ tới ở trước mặt Bạch Tiểu Thăng còn có mặt khôi hài này. Nếu để cho người khác nhìn thấy, khẳng định sẽ bị chấn kinh.

Trước mắt, bọn họ liền báo công đòi thưởng như nhân viên nhỏ.

Đặc biệt là Ron, miệng đầy chục tỷ trăm tỷ, thế mà còn đòi bao lì xì…

Bạch Tiểu Thăng cũng muốn cười.

Ban đầu nghĩ rằng sau khi thăng chức, có một trăm tỷ trong thẻ, hắn được coi là giàu có rồi, nhưng có vẻ hắn đã sai.

Chính mình còn có nhiều tiền hơn!

Bạch Tiểu Thăng mở miệng, lại nói,

- Không cần cho tôi, tôi vẫn có tiền, đủ để chi tiêu. Các người đem số tiền đó đặt vào hoạt động tiếp theo trong kinh doanh. Hai công ty chúng ta hiện đang mở rộng quy mô, còn lâu mới trở thành đại gia! Dã tâm của tôi cũng không nhỏ, tôi tin các người cũng như vậy! Khi công ty của chúng ta trở thành công ty nổi tiếng toàn Châu Á, doanh nghiệp Thế Giới, thậm chí có năng lực thay đổi thế giới, mới tính là thật sự thành công!

Những lời này của Bạch Tiểu Thăng khiến cho Ron, Lý Khâu Sơn liên tục gật đầu.

Hắn đối với tài sản chục tỷ có thái độ lạnh nhạt, càng làm cho người khác khâm phục tột đỉnh.

Ngay cả người trung niên ổn trọng cũng không bình thản bằng hắn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận