Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 497: Ngươi nói tiếng Trung sao ?



Seattle, mười giờ rưỡi tối, bên trong một ngôi biệt thự.

Kevin có tâm trạng vô cùng tốt, bưng hai ly Champagne, đi đến phía trước cửa sổ, đưa cho Ariel một ly.

Ariel vẻ mặt tươi cười, nhận lấy ly rượu cùng Kevin cụng nhẹ một cái

- Tất cả đều thuận lợi?

- Đương nhiên!

Kevin thưởng thức ly rượu, thưởng thức chai Champagne trị giá 1 triệu, một bên gật đầu nhâm nhi, một bên nói.

- Tin tức cũng đã đưa ra, tin tưởng đám người kia đã nhận được tin vui! Ha ha, mười bốn dự án, chỉ dùng tám cái, nếu không phải còn muốn khai thác thị trường bên kia, anh liền cho bọn họ dùng hết toàn bộ, để bọn họ thử cảm giác bị đòi mạng, ai bảo bọn họ dám chiếm tiện nghi của Kevin ta chứ!

Thời điểm Kevin nói lời này, vô cùng khoái ý.

- Cho bọn họ một bài học là được, chuyện làm ăn vẫn phải làm, thị trường bên kia là cực kỳ trọng yếu, chờ chúng ta đứng vững gót chân, sẽ chậm rãi cùng bọn gia hỏa này thanh toán, cũng không muộn!

Ariel hừ lạnh một tiếng.

Nàng ở trước mặt Bạch Tiểu Thăng là một bộ dạng quyến rũ đáng yêu.

Nhưng khi đối mặt với kẻ địch, nàng là một con dao sắc bén, lạnh lùng mà tàn khốc.

Có đôi khi, ngay cả Kevin cũng đối với em gái của chính mình có một tia kính sợ.

- Lần này, chúng ta vì đánh lén bọn họ, cũng đầu tư vào không ít tiền a.

Kevin cảm khái.

Trong thời gian ngắn, hoàn thành thật nhiều chuyện, những chuyện đó chỉ đơn giản là nện tiền vào thôi.

Huống hồ những thứ đó, có khả năng đối với công ty BZ là vô cùng quan trọng, nhưng đối với bọn họ thì vô dụng.

- Đem tất cả tài nguyên chúng ta mua được, tăng giá gấp đôi, bán cho công ty BZ là được rồi! Dù sao nếu như bọn họ không muốn, tổn thất có thể sẽ gấp ba lần những thứ này!

Trên gương mặt xinh đẹp của Ariel, ngăn không được lộ ra một tia cười lạnh.

- Đúng a, còn có thể làm như vậy!

Kevin ha ha cười lên

- Chỉ cần tăng giá gấp đôi thôi là lần này chúng ta cũng xem như làm ăn có lời rồi!

- Giai đoạn trước của chúng ta đã khiến bọn họ được lợi nhiều như vậy, hiện nay, đến phiên bọn họ phải cho chúng ta nhìn xem thành ý rồi!

Ariel cười lạnh nói.

Hai người đang trò chuyện, thì điện thoại di động của Kevin vang lên.

Hai anh em nhìn nhau cười một tiếng

- Tới rồi!

Kevin không nóng nảy, đợi đến lúc thời gian chờ sắp kết thúc, lúc này mới bắt máy còn thuận tiện ngáp một cái thật to, giọng điệu uể oải, giống như vừa bị giật mình tỉnh dậy, trong giọng nói mang theo vài phần không kiên nhẫn.

- Ai nha, bây giờ là hơn nửa đêm rồi, không biết bây giờ ở Seattle là mấy giờ rồi sao!

Đầu bên kia điện thoại, Phác Đại Chính một mặt cười khổ.

Hắn đương nhiên biết rõ ở Seattle là mấy giờ, cũng biết là Kevin giả vờ, bọn họ tất nhiên đang đợi cú điện thoại này.

Nhưng hắn có thể làm gì khác sao!

Đối phương không tiếc giá lớn, dùng thời gian ngắn nhất, dùng tiền mua đi tất cả tài nguyên.

Những tài nguyên này là cuộc sống của BZ bọn họ!

Hội trưởng Lý Chính Huyễn cho hắn một mệnh lệnh bắt buộc, nhất định phải kiếm những tài nguyên này trở về, còn phải hợp tác thành công với người ta.

Bọn họ cao hứng hụt một trận, cho rằng kiếm được món hời lớn, nào ngờ đối phương ra tay lại độc lại hung ác như vậy, bọn họ ngay cả phản ứng cũng không kịp, liền bị người ta đánh cho sắp chết.

- Là Kevin tiên sinh sao? Tôi là giám đốc công ty BZ - Phác Đại Chính, tôi muốn cùng ngài nói một chút, chuyện hợp tác của chúng ta.

Giọng nói của Phác Đại Chính rất nhẹ nhàng từ tốn.

Kevin là dùng tiếng Anh nói với hắn, trình độ tiếng Anh của hắn cũng tạm được, ít nhất là giao tiếp cũng không thành vấn đề.

Chỉ là, hai ngày trước, ngữ khí của hắn vẫn lực lượng mười phần, hiện nay liền lộ ra vẻ mệt mỏi.

Phác Đại Chính thở dài trong lòng.

- Phác tiên sinh, thì ra là ngài a.

Kevin cười khô khốc

- Đã trễ thế như vậy, ngài có chuyện gì không?

- Có, có! Liên quan tới chuyện hợp tác giữa chúng ta, chúng ta vẫn là nhanh chóng thỏa thuận đi thôi, điều kiện cứ theo như lúc ban đầu nhé!

Phác Đại Chính vội vàng nói

- Còn có. . . Chúng tôi hy vọng quý công ty, có thể đem những tài nguyên mà công ty các vị mua được, chuyển nhượng lại với giá gốc cho chúng tôi.

Bán lại với giá gốc?

Kevin nhịn không được nhếch miệng, ngáp một cái thật to, thanh âm mập mờ nói

- Là chuyện làm ăn sao, nếu không thì ngày mai ngài lại gọi cho tôi nhé, hiện tại rất không tiện để đàm phán đâu, tôi vừa mới uống rượu, đầu cũng không được tỉnh táo cho lắm. Còn có, những tài nguyên chúng tôi mua được từ nước các ngài, cũng phải để chúng tôi mở đại hội cổ đông mới quyết định được, giá gốc. . . Ngài rất biết làm khó tôi nha. . .

- Nếu không thì, như vậy đi, ngày mai ngài lại gọi điện thoại cho tôi, tôi đây cũng hỏi một chút ý kiến các cổ đông trước xem sao.

Kevin cười ha hả, rõ ràng là không muốn nói tiếp.

- Thế nhưng mà cái kia, thôi được rồi. . .

Phác Đại Chính còn muốn nói cái gì đó, nhưng đầu dây bên kia đã truyền tới thanh âm tút tút ngắt máy.

Kevin cúp điện thoại.

Phác Đại Chính chỉ có thể vô cùng nhụt chí.

Biệt thự Seattle.

Kevin để điện thoại xuống, cười vô cùng hài lòng.

- Bây giờ anh có thể an tâm ngủ một giấc rồi, về phần bọn họ có ngủ được hay không. . . Đáng đời! Vài ngày trước làm anh mất ngủ, hiện nay anh muốn đòi trở lại!

Kevin thở dài ra một hơi, vô cùng thư giãn nói.

- Hiện tại vẫn chưa thể thư giãn, em thấy còn phải cho bọn họ một chút gì đó, nếu không bọn họ sẽ không thoải mái mà trả tiền!

Ariel cười lạnh nói với Kevin.

- Em muốn làm gì a?

Kevin hiếu kỳ hỏi.

Em của mình không thì thôi, một khi đã làm, thủ đoạn sẽ nối tiếp nhau mà tới, không đánh đối phương quân lính tan rã sẽ không thu tay lại!

- Làm thế nào? Tìm những công ty cùng ngành với công ty này ở nước H, bán ra những tài nguyên này với giá gấp ba!

Ariel cười lạnh.

- Bọn họ sẽ mua à, giá gấp ba lần nha!

Kevin kinh ngạc.

- Em không chỉ muốn nhìn bọn họ mua, em còn muốn công ty BZ biết rõ, nếu như bọn họ không ra tay nhanh một chút, tài nguyên liền có thể bị chúng ta bán đi, cho nên không tới phiên bọn họ do dự!

Ariel hừ lạnh một tiếng.

Bạch Tiểu Thăng dẫn dắt nàng, đồng thời đưa cho nàng thủ đọan liên tiếp nhau tốt như vậy, đương nhiên nàng phải đem hiệu lực phát huy đến mức cao nhất.

Coi như công ty BZ biết rõ cái hành vi này là cố ý, những tài nguyên này chín phần bán không được, vậy thì thế nào, chỉ cần có người hỏi mua, bọn họ liền sẽ sợ hãi.

Cái này giống như cây cầu thủy tinh ở trên vách núi cheo leo, rõ ràng biết là rất an toàn, nhưng có người đi ở phía trên vẫn sẽ sợ.

- Tốt! Anh sẽ lập tức sắp xếp!

Kevin cười một tiếng, lập tức gọi điện thoại.

Bọn họ tại trong nước H, cũng có để lại một nhóm người.

Nhóm người này, trước mắt cũng được phái ra trận.

Kevin trong điện thoại phân phó một phen, đầu dây bên kia liên thanh đáp ứng.

Không bao lâu sau, bọn họ đã bố trí thỏa đáng.

- Bên kia lập tức đi làm ngay, tin tưởng rất nhanh sẽ có kết quả.

Kevin cười nói.

- Chỉ sợ một giấc ngủ này của anh, ngủ không đến trời sáng đâu, tiếng điện thoại sẽ đánh thức anh dậy.

Ariel cũng cười.

Ngắn ngủi mấy ngày trước, bọn họ còn bị công ty BZ nước H làm cho sứt đầu mẻ trán, nhưng bây giờ tình thế đã xoay chuyển thật lớn.

- May mắn mà có Bạch Tiểu Thăng a!

Kevin cảm khái, bỗng nhiên linh cơ khẽ động, cười.

- Anh phải gửi lời chào tới hắn!

- Sao?

Ariel nghi ngờ nhìn về phía Kevin, không biết đây là ý gì.

Kevin hắc hắc cười một tiếng, cũng không giải thích, quay người trở về phòng.

Vài giờ về sau, tiếng chuông điện thoại của Kevin điên cuồng vang lên, đem hắn từ trong giấc ngủ mơ bừng tỉnh.

- Kevin tiên sinh, chúng tôi phục rồi! Ngài không nên bán ra những cái tài nguyên kia, điều kiện đều do ngài đưa ra!

Đối diện, truyền đến giọng nói lo lắng gấp gáp của Phác Đại Chính.

Kevin đang còn buồn ngủ nhưng vẫn nở một nụ cười lạnh, nói một câu không phải tiếng Anh mà là tiếng Trung.

Ý là hướng Bạch Tiểu Thăng gửi lời chào.

- Ngươi nói cái gì đó, ta nghe không hiểu!

Giọng nói của Kevin làm cho người nghe cảm thấy hắn rất không có kiên nhẫn.

- Ngài nói được tiếng Trung sao? !

Bạn cần đăng nhập để bình luận