Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1930: Anh cũng biết nó thuộc về ai!

Bạch Tiểu Thăng xem như đã uy hiếp ngài Mạch ngay trước mặt mọi người, ép ông ta phải lập tức thay đổi thái độ, nhún nhường hàng phục.

Anh còn mở miệng dạy dỗ Jack, làm cho vẻ mặt đối phương trở nên rất khó coi.

Những người đứng xem xung quanh đều hưng phấn, không nhịn được chỉ trỏ bàn tán.

Ngài Mạch thấy thế liền gọi cửa hàng trưởng tới, ghé sát tai anh ta căn dặn một lúc. Cửa hàng trưởng kia nghe được lại liên tục gật đầu.

Bất chợt, cửa hàng trưởng đứng ra, cao giọng nói với mọi người xung quanh:

- Các vị, mọi người đều giải tán đi, mong mọi người đừng tụ tập đứng xem ở đây nữa!

Người xung quanh đang xem náo nhiệt rất vui vẻ, tất nhiên không muốn rời đi.

- Các vị!

Cửa hàng trưởng lại cao giọng nói:

- Bây giờ ngài Mạch cho tôi một quyền đặc biệt, cho mọi người mua với giá ưu đãi mừng mở cửa hàng nhưng chỉ giới hạn trong ngày hôm nay, giới hạn trong hai giờ kể từ bây giờ. Mọi người không nên bỏ qua cơ hội này, danh sách chỉ giới hạn cho hai mươi người!

Những lời này có thể có tác dụng hơn những lời vừa rồi rất nhiều. Đám người xung quanh lập tức tranh nhau rời đi, nhào tới mua đồ mình thích.

Cửa hàng trưởng cũng vội vàng rời đi, chú ý chặt chẽ chuyện này.

Nhưng vẫn có người ngoại lệ như Jack, Hannah, bọn họ căn bản không quan tâm tới ưu đãi như vậy.

Lúc này, hai người xanh mặt nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Hannah oán giận Bạch Tiểu Thăng không nể tình, không nhường món đồ trang sức đó cho bọn họ.

Jack ít nhất căm hận Bạch Tiểu Thăng nhiều hơn Hannah gấp đôi.

Bạch Tiểu Thăng ở trước mặt mọi người, cũng ở ngay trước mặt Hannah giáo huấn anh ta, quả thật làm cho anh ta mất hết mặt mũi. Đáng hận nhất chính là anh ta còn không thể nổi giận ở trước mặt mọi người, làm vậy sẽ càng mất thân phận!

Đáng giận nhất là Bạch Tiểu Thăng nói xong lại không nhìn anh ta, dáng vẻ không để ý càng làm cho anh ta thậm chí không có cơ hội phản kích!

Jack nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng, xem như đã nhớ kỹ anh rồi.

Ngài Mạch không rảnh để ý tới người bên ngoài, chỉ mỉm cười đi tới bên cạnh Bạch Tiểu Thăng và khách sáo nói:

- Thưa ngài, ngài có tiện đi cùng tôi đến phòng khách quý để nói chuyện vài câu không? Tiếp theo, chúng ta nên nói về cách giải quyết của ngài.

Không đợi Bạch Tiểu Thăng từ chối, ngài Mạch đã nhìn về phía Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh, mỉm cười nói:

- Hai người bạn của ngài có thể ở bên ngoài chọn mua đồ trang sức trong cửa hàng của chúng tôi với giá ưu đãi cao nhất!

Ngài Mạch nói đến mức này, Bạch Tiểu Thăng cũng đành gật đầu và ra hiệu Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh chờ ở bên cạnh.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng được ngài Mạch dẫn đường, đi thẳng về phía phòng khách quý. Những người cấp dưới của ngài Mạch cũng đi theo.

Thấy bọn họ đi rồi, ánh mắt của Jack và Hannah cũng nhìn theo. Trong ánh mắt bọn họ nhìn Bạch Tiểu Thăng mơ hồ có sự căm phẫn.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh nhìn thấy hai người có phản ứng như thế lại không quá để ý. Sư tử sẽ quan tâm tới thái độ của chó đất sao? Nực cười.

Bọn họ chuẩn bị đi chọn vài món đồ trang sức. Dù sao ngài Mạch đã nói là có mức ưu đãi cao nhất rồi.

Thấy không thể buông lời đe dọa Bạch Tiểu Thăng nhưng hai người bạn của anh còn đây nên Jack lập tức cố ý cười lạnh nói nhỏ với Hannah:

- Em xem, chuyện này sẽ không dễ dàng giải quyết như vậy đâu! Thằng nhóc Trung Quốc kia cho rằng dựa vào một đoạn video thì có thể khiến cho người ta cúi đầu sao? Đúng là quá xem thường ngài Mạch rồi!

Mặc dù Jack hạ giọng nhưng vẫn vừa vặn có thể để cho Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nghe được.

Anh ta chính là muốn để cho hai người nghe được, khiến cho bọn họ lo lắng, tốt nhất làm cho bọn họ nhất thời liều lĩnh tiến lên, làm cho tình hình trở nên càng tệ hơn.

Kết quả, không ngờ Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh có vẻ đặc biệt bình tĩnh, chỉ thản nhiên lườm anh ta mà thôi.

Jack nhìn thấy liền sửng sốt, cho rằng hai người không tin nên lập tức cười lạnh nói:

- Các người không tin sao? Vậy chúng ta có thể chờ mà xem! Người bạn kia của các người ra chắc chắn sẽ không bình tĩnh như khi đi vào trong đâu. Món đồ trang sức kia cũng sẽ phải trả cho người ta thôi!

Jack nhìn Hannah mỉm cười nói:

- Dù sao, nơi này là Ganand, là nước M, còn chưa tới phiên người Trung Quốc ở đây ra vẻ uy phong!

Hannah cũng cười lạnh, khinh miệt nhìn về phía Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh.

- Ngài là ngài Jack, đúng không? Vậy chúng ta cứ chờ xem.

Lâm Vi Vi hừ lạnh nói:

- Ngài nhìn người không chính xác, nhìn chuyện cũng không chính xác, khinh thường người mạnh hơn mình. Ngài biết bên chúng tôi gọi người như ngài là gì không?

Ánh mắt Jack theo bản năng có ý dò hỏi.

- Có mắt nhưng không có mọc tròng mắt.

Lâm Vi Vi không biết dịch chính xác từ "có mắt không tròng" qua, đơn giản trực tiếp dịch theo mặt chữ, cũng không quan tâm Jack và Hannah nghe có hiểu hay không, ngay sau đó xoay người gọi Lôi Nghênh đi chọn đồ.

Lôi Nghênh càng không nhìn hai người này.

Có mắt không mọc tròng mắt - phiên dịch trắng ra như vậy, ngược lại làm cho Jack và Hannah sửng sốt.

Qua một lúc lâu, Hannah mới lẩm bẩm nói với Jack:

- Cô ta hình như... đang mắng anh.

Jack cũng kịp phản ứng, tức giận nghiến răng nghiến lợi nhìn theo hướng đám người Bạch Tiểu Thăng rời đi, lạnh lùng nói:

- Vậy chúng ta cứ chờ xem, xem một lúc nữa ai sẽ là người cười cuối cùng!

Jack chắc chắn ngài Mạch này sẽ không dễ dàng bị Bạch Tiểu Thăng gây khó dễ.

Có một số việc không tiện làm trước mặt mọi người nhưng lại tiện làm sau lưng!

Ánh mắt Jack sáng ngời và nói giọng lạnh lùng, chờ mong nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng gặp xui xẻo.

Lúc này, ở trong phòng khách quý.

Ngài Mạch đóng cửa lại, cười tủm tỉm ngồi xuống đối diện Bạch Tiểu Thăng, đặt một hộp trang sức lên bàn trà trước mặt Bạch Tiểu Thăng, bên trong chính là chiếc vòng cổ quý giá.

Bạch Tiểu Thăng uống hớp cà phê, tươi cười nói với ngài Mạch:

- Ngài Mạch nói đi. Ngài bảo tôi bước vào đây thì chắc chắn không phải chỉ đơn giản là dùng kiến nghị của tôi.

Chuyện Jack có thể nhìn ra, Bạch Tiểu Thăng làm sao có thể không nhìn ra được. Cho dù nhìn anh trẻ tuổi nhưng anh làm việc trong giới kinh doanh lâu như vậy, đã gặp các loại thủ đoạn, đủ loại người và chuyện còn nhiều hơn Jack đi nhà vệ sinh.

Thật buồn cười khi Jack còn tưởng rằng Bạch Tiểu Thăng là một đứa con nít không biết nên không sợ.

Ngài Mạch nhìn Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt lóe lên mỉm cười và nói:

- Thưa ngài, ngài thật sự rất lợi hại, không phải là người tầm thường. Người bình thường sẽ không nghĩ tới thủ đoạn trực tiếp quay video để xoay hướng dư luận , đúng không. Tôi rất bội phục!

Bạch Tiểu Thăng không có chút phản ứng nào với lời khen này. Anh thưởng thức cà phê, không nhanh không chậm nói:

- Trên đời này có rất nhiều cách để giải quyết sự việc, nhưng tổng kết lại cũng chỉ có mấy con đường màu sắc đen, trắng, xám mà thôi. Cách đi, luật lệ là một loại, chiều hướng dư luận cũng là một loại, đều thuộc về quang minh chính đại, nhưng còn vài cách tất nhiên không thể có thể công khai thể hiện, đúng không.

Ví dụ như uy hiếp, đe dọa, lấy thế đè người.

Ngài Mạch nghe Bạch Tiểu Thăng nói vậy lại ngẩn người, hình như không ngờ tới người trẻ tuổi này có thể nói ra những lời như vậy.

Xem ra, người này là một người khôn ngoan.

Ngài Mạch cười:

- Xem ra tôi thật sự đã đánh giá thấp về ngài, ngài trẻ tuổi của tôi.

- Không sao, ông nói xem, ông tính thuyết phục tôi làm sao buông tha đồ trang sức này.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, ra hiệu ông ta nói tiếp.

- Thưa ngài, ngài có biết ai là người sẽ đeo cái vòng này trình diễn vào tối hôm nay không!

Ngài Mạch mỉm cười nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng nói:

- Vừa khéo, cô ấy cũng là người mắt đen da vàng giống ngài, nhưng cô ấy không phải là người Trung Quốc, cô ấy đến từ một trong những gia tộc cao cấp của nước M!

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng nhất thời kinh ngạc.

Ngài Mạch nói tiếp, giọng điệu lộ vẻ ngạo nghễ:

- Ngôi sao tôi mời tới, trước nay sẽ không tặng trang trang sức dùng để trình diễn, nhưng người này là một ngoại lệ!

- Tôi thấy ngài tiện tay tiêu xài mấy triệu đô la không thành vấn đề, chắc cũng đến từ gia tộc không nhỏ, cho dù không phải nhưng chắc từng nghe nói tới tên họ của cô ấy! Bởi vì cô ấy quá nổi tiếng!

- Nếu như ngài cứ nhất quyết muốn chiếm lấy chiếc vòng cổ này, gia tộc người ta chỉ cần động ngón tay út, tôi tất nhiên sẽ kết thúc, ngài và gia tộc của ngài cũng tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt!

- Gia tộc bọn họ lại không dễ nói chuyện, rất cường thế! Cho dù không cần gia tộc kia ra sức, chỉ fan hâm mộ trên khắp thế giới của ngài ấy biết chuyện này, hì hì, sợ rằng ngài sẽ không có ngày yên thân!

Ngài Mạch nói tình hình có vẻ vô cùng nghiêm trọng.

Ngay cả Bạch Tiểu Thăng cũng phải đặt cốc xuống, muốn nghe xem rốt cuộc là thần tiên nào.

Thấy Bạch Tiểu Thăng lắng nghe, ngài Mạch lập tức có vài phần đắc ý, trong lòng thầm nghĩ: Nói ra tên họ, cậu sẽ biết đó là tồn tại lớn tới mức nào! Đến lúc đó, xem cậu có ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ không!

- Không biết vị thần tiên mà ngài Mạch nhắc tới rốt cuộc là ai vậy?

Bạch Tiểu Thăng nói.

Cố làm ra vẻ huyền bí hồi lâu, lúc này ngài Mạch mới không giấu diếm nữa, giọng nói có phần áp lực kính nể, e sợ hưng phấn:

- Cô chính là Thiên Hậu trong giới điện ảnh thế giới…

- Ngụy Mặc Nhiễm!

Bạn cần đăng nhập để bình luận