Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1990: Địa Vương sinh ra

Ban đầu, tất cả mọi người trong phòng bán đấu giá cho rằng tiếng búa của lần đấu giá này sẽ vang lên, mảnh đất tốt nhất sẽ rơi vào trong túi của đám người Giả Thành Sơn.

Mọi người ở đó đã châu đầu ghé tai bàn tán.

- Tôi đã nghĩ có thể mảnh đất kia không thể không thuộc về nhóm người Giả Thành Sơn, không thấy bảy nhà bọn họ cùng đi sao? Bảy nhà liên kết, trận thế này… Chà chà...

- Đúng vậy, tôi cũng nghĩ vậy. Ở đây có rất nhiều xí nghiệp lớn, nhưng duy nhất chỉ có bọn họ là bảy nhà tập trung lại, chắc hẳn số vốn cũng thừa sức!

- Trước đây, một đại lão nào đó trong giới đã từng dự kiến, giá cuối cùng của bọn họ khi đấu giá mảnh đất kia cũng xấp xỉ con số này, đây đã là giá cao nhất rồi. Nếu tăng thêm nữa thì sợ rằng không dễ khai thác đâu.

- Với giá tiền này đã đủ tư cách nhòm ngó “Địa Vương” năm nay rồi!

...

Mọi người trò chuyện rất kích động

Khi thấy vòng bán đấu giá sắp kết thúc, không ngờ vào giây phút cuối cùng còn có người lại một lần nữa ra giá.

Khi tin tức ra giá hiện ra trên màn hình lớn, có người tinh mắt liếc nhìn, xác nhận thì lập tức kinh ngạc la lên thất thanh:

- Tôi ngất! Lại có người ra giá!

Một tiếng kêu này lập tức làm cho mọi người ở chỗ này giật mình kinh ngạc.

Rất nhiều người ngước mắt nhìn về phía màn hình lớn, quả nhiên thấy được tin tcs ra giá kia.

- Đây là nhà ai vậy?

- Ai ra giá vậy?

- Còn có người ra giá cao hơn à?!

-...

Những tiếng kêu kinh ngạc liên tục vang lên, tất cả mọi người ở đó bàn tán xôn xao.

- Số 108, ai là số 108?!

Không biết ai sửng sốt kêu lên một tiếng.

Tất cả mọi người ở đó đồng thời tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng cũng tìm được chỗ ngồi kia.

Ánh mắt tất cả mọi người ở đó đều tập trung vào trên người Đổng Thiên Tú bên cạnh Bạch Tiểu Thăng, trong thời gian ngắn, Đổng Thiên Tú bị đám đông chú ý.

Đổng Thiên Tú bị tất cả mọi người ở đó chỉ trỏ bàn tán nên cảm thấy không được tự nhiên, nghiêng đầu khẽ phàn nàn với Bạch Tiểu Thăng:

- Em nói này, lần sau gặp chuyện như vậy, anh có thể đừng bảo em giơ thẻ bài được không? Làm em nhận được quan tâm long trọng như vậy, trong khi người thật sự nên bị chú ý là anh mới đúng.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và thì thầm nói với cậu ta:

- Hai chúng ta phân chia ra làm gì, cậu nhận được sự quan tâm còn thấy uất ức à?

Đổng Thiên Tú đặc biệt bất lực buồn chán không lên tiếng, hưởng thụ sự “chú ý” của tất cả mọi người ở đó.

Đám người Giả Thành Sơn bên kia tất nhiên biết người đấu giá chính là Bạch Tiểu Thăng, bốn người bên kia không quan tâm ai giơ bài, người phía sau đều Bạch Tiểu Thăng, điểm này sẽ không thay đổi.

Ánh mắt Giả Thành Sơn sáng ngời, Lư Thiên Đạo sửng sốt, Trương Thanh Lâm nhíu mày.

Mấy người còn lại đều giật mình lộ ra vẻ mặt khác nhau.

Người dẫn đầu đoàn cố vấn do Giả Thành Sơn dẫn đến ngạc nhiên, thất thanh nói:

- Hắn, bây giờ hắn ra giá bao nhiêu? Giá tiền này đã là cao nhất rồi!

Lần này đám người Bạch Tiểu Thăng ra giá đã vượt quá dự kiến của chuyên gia phân tích này.

Lúc này, ánh mắt Giả Thành Sơn thâm trầm, khẽ quát một tiếng:

- Giơ bài!

Người chịu trách nhiệm giơ bài kia đang giật mình, trong thời gian ngắn tất nhiên chưa kịp phản ứng.

Mắt thấy trên màn ảnh lớn đã bắt đầu xuất hiện thời gian tính ngược, dưới tình thế cấp bách Giả Thành Sơn đoạt lấy số thứ tự và tự mình giơ lên.

Tin tức ra giá lại một lần nữa hiện ra ở trên màn ảnh lớn.

Có người kinh ngạc kêu lên:

- Còn có người ra giá kìa!

Ánh mắt tất cả mọi người ở đó lập tức lại tập trung ở trên người Giả Thành Sơn.

Bên kia, Bạch Tiểu Thăng với vẻ mặt vô cảm nói với Đổng Thiên Tú một câu:

- Giơ thẻ bài.

- Còn muốn ra giá nữa sao?

Đổng Thiên Tú cũng có chút giật mình.

Bây giờ giá tiền đã vượt quá dự kiến của giới truyền thông và chuyên gia, nếu như Bạch Tiểu Thăng cố ý theo vào, một khi đám người Giả Thành Sơn bỏ qua chuyện ra giá thì mảnh đất này có thể rơi vào trong tay mình, nhưng giá cũng không thích hợp.

- Cậu cứ yên tâm giơ đi, tôi không bảo cậu dừng thì cậu đừng dừng.

Bạch Tiểu Thăng liếc mắt nhìn bên phía Giả Thành Sơn, vô cùng chắc chắn nói với Đổng Thiên Tú.

Đến bây giờ, ánh mắt của Bạch Tiểu Thăng sắc bén tới mức nào, thông qua vẻ mặt quan sát, anh có thể đoán được Giả Thành Sơn khó có thể tiếp nhận giới hạn giá này.

Trong lòng anh đã có tính toán.

Đổng Thiên Tú nghe vậy, thấy thái độ Bạch Tiểu Thăng kiên quyết thì cũng chỉ đành nghe theo, nâng số thứ tự trong tay lên.

- Lại ra giá!

Có người kinh sợ nói.

Ánh mắt tất cả mọi người ở đó lại chuyển sang đám người Bạch Tiểu Thăng.

Lần này, không đợi có tiếng kêu kinh ngạc vang lên, Giả Thành Sơn đã trực tiếp giơ thẻ bài tiếp.

Hai bên xem như đang đấu với nhau!

...

Cứ như vậy, bên Bạch Tiểu Thăng và bên Giả Thành Sơn không ngừng lên giá, tất cả mọi người ở đó đã từ kinh ngạc biến thành yên tĩnh, ánh mắt mọi người đều không thể tin nổi.

Trong thời gian này, rất nhiều người đều đang cầm điện thoại không ngừng gửi tin tức ra ngoài.

Nhân viên truyền thông trong khu quan sát không nhịn được bắt đầu chụp ảnh, soạn bản thảo. Cảnh tượng hôm nay như vậy là sự thật không ai có thể đoán được, các nhà truyền thông lớn đều tranh nhau livestream cùng gửi ra các tin tức và video độc đáo ra ngoài, cố gắng chiếm được trang đầu và độ nóng trong bảng tìm kiếm.

Bên kia, Đổng Thiên Tú vừa giơ thẻ bài vừa hãi hùng khiếp vía, mỗi lần giơ lên lại có nghĩa là xuất hiện thêm một khoản tiền lớn kinh người. Cho dù cậu ta là con em của gia tộc lớn cũng có cảm giác không chịu nổi trước sự khí phách và phung phí này

Giả Thành Sơn xanh mặt lần lượt giơ bài, Lư Thiên Đạo, Trương Thanh Lâm và ông chủ khác bên cạnh ông ta cũng không nhịn được cảm giác huyết áp tăng vọt.

Đập tiền đập đến bây giờ cũng hơi quá rồi!

Mảnh đất kia là mảnh đất tốt, nhưng giá quá cao cũng không tiện khai thác, lợi nhuận không tốt, tổn thất này đều là tiền đấy.

Những thành viên trong đoàn cố vấn bên cạnh Giả Thành Sơn tính toán các bước theo cũng cảm giác đầu óc choáng váng, căng lên, nhiều lần "tính toán sai lầm", khiến cho bọn họ thậm chí nghi ngờ chuyên môn của mình.

Người dẫn đầu đoàn cố vấn kia cũng không nhịn được lần lượt lên tiếng, nhắc nhở Giả Thành Sơn:

- Ngài Giả, giá bây giờ đã vượt quá giá trị cao nhất là 10% rồi!

...

- Ngài Giả, bây giờ đã vượt quá giá trị cao nhất 20% rồi, ngài thận trọng đi!

...

- Bây giờ đã vượt quá 30% rồi, không thể lại thêm nữ!

Giọng nói của chuyên gia phân tích cao cấp này đã run rẩy, tay cũng run run.

Đến bây giờ, cuộc chiến đấu giá đã đến gần như rơi vào tình trạng chém giết. Giả Thành Sơn đã "Giết" tới đỏ mắt, bất chấp mọi giá.

Lư Thiên Đạo, Trương Thanh Lâm bên cạnh cũng tái mặt. Mỗi lần Giả Thành Sơn giơ thẻ bài, bọn họ đều theo quán tính giơ lên, không hẹn mà cùng ra tay.

Một bàn tay ấn tay của Giả Thành Sơn xuống, một tay cướp đi số thứ tự.

- Không thể lại giơ nữa, tổng giám đốc Giả!

- Tổng giám đốc Giả, anh bình tĩnh đi!

Mấy người khác cũng hận không thể qua giữ Giả Thành Sơn lại.

Giá đấu giá cuối cùng sẽ do mọi người cùng gánh vác, trong thời gian này bọn họ đã liên tục "Đoạt mối làm ăn" với bên Đằng Vân, vốn lưu động đã đập ra số tiền lớn.

Hôm nay, giá ban đầu của mảnh đất này đã làm cho tài chính của bọn họ eo hẹp, tăng giá nữa thì phải không phải là tiền, mà là mạng đấy!

Nếu như dây chuyển tài chính nhà ai vì vậy mà xảy ra vấn đề, cũng sẽ bị tổn thương nặng nề.

Giả Thành Sơn bị mọi người đè xuống, cũng bình tĩnh một chút, khi thấy giá của mảnh đất này hiện ra đã quá giá cao nhất tới 35%, ông ta cũng thấy kinh hãi, quyết ý không ra giá nữa.

Chỉ có điều, giá bây giờ vẫn là do bên Giả Thành Sơn đưa ra, tất cả mọi người ở đó kiễng chân ngóng trông, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bên phía Bạch Tiểu Thăng, hi vọng lại có giá cao hơn

Kết quả, bên phía Bạch Tiểu Thăng không có hành động gì.

Bọn họ không ngờ không định ra giá!

Lúc này Bạch Tiểu Thăng mới cầm lấy số thứ tự trong tay Đổng Thiên Tú mỉm cười lật xem, cuối cùng nhẹ nhàng để lên bàn.

Thời gian ngừng lại.

Trong đại sảnh đấu giá vô cùng yên tĩnh, gần như có thể nghe được tiếng kim rơi.

Mọi người thấy cổ cũng đã đau mà đám người Bạch Tiểu Thăng bên kia vẫn không có hành động gì.

Thời gian lại trôi qua từng giây từng phút như thế, cho đến khi thời gian đếm ngược trên màn ảnh lớn kết thúc.

Theo một tiếng nhắc nhở vang lên, thỏa thuận được thành lập.

Đám người Giả Thành Sơn lấy giá cao hơn mức cao nhất là 35%, giành được mảnh đất kia.

“Địa Vương" đã sinh ra!

Bạn cần đăng nhập để bình luận