Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2329: Thu hoạch nổi bật (1)

Liên tiếp mấy ngày, trụ sở chính Tập đoàn Chấn Bắc đều có vẻ vô cùng náo nhiệt, trong quá trình tiến hành điều tra đã đưa đến vô số đề tài bàn tán, tin tức một ngày đều được đổi mới, mỗi ngày đều có đột phá.

Từ trên xuống dưới đều đang âm thầm bàn luận, nhìn tình hình thế này, lúc này chắc chắn sẽ có một nhân vật lớn khó thoát tội.

Trong lúc bàn luận, nhân vật lớn kia là ai hình như cũng có thể miêu tả sinh động - Caroline.

Nhớ năm đó, người này làm Tổng giám đốc sự nghiệp khu Bắc Mỹ của tập đoàn phong quang tới mức nào, hai năm gần đây cũng không biết tại sao, gặp xui xẻo gì hay là chọc giận tới thần tiên nào đó, trước đó tranh cử nổ ra vụ bê bối, bị ép phải tuyên bố vĩnh viễn rời khỏi giới chính trị, lúc này ở trên sự nghiệp còn gặp phải Waterloo.

Hai ngày nay, ngay cả truyền thông cũng ngửi được mùi, chạy đến trụ sở chính Tập đoàn Chấn Bắc tìm kiếm tin tức, một vài phóng viên còn canh giữ 24/24h ở bên ngoài.

Dưới tình huống như vậy, trụ sở chính Tập đoàn Chấn Bắc dứt khoát yêu cầu các lãnh đạo cao tầng tạm thời ở lại trong tòa nhà của trụ sở chính, dù sao trong tòa nhà cao chọc trời này có khách sạn riêng.

Trên danh nghĩa, đây là không muốn lãnh đạo cấp cao nào đó bị truyền thông bên ngoài cuốn lấy, hình thành một vài tin tức, bình luận không tốt.

Trên thực tế là để trói buộc các lãnh đạo cấp cao liên quan, để tránh người nào đó ra ngoài múa may tay chân quấy nhiễu điều tra.

Cho dù rất nhiều người đều cho rằng Caroline là kẻ cầm đầu gây họa, nhưng trước khi kết quả chính thức được đưa ra, cũng không thể chỉ hạn chế sự ra vào của một mình cô ta. Làm vậy thì quá chói mắt, cũng ảnh hưởng không tốt.

Cho nên, mọi người cũng chỉ đành cùng dẫn nhau ra pháp trường.

Cho dù ăn, mặc, ở, đi trong tòa nhà Trụ sở chính Tập đoàn Chấn Bắc cần gì cũng có, đãi ngộ của lãnh đạo cấp cao lại vô cùng hậu đãi, nhưng ngay cả cửa lớn cũng không thể ra, đường phố cũng không thể lên, trong lòng có cảm giác bị giam cầm cảm giác khiến người ta rất không thoải mái.

Lâu đần rất nhiều người lại có câu oán trách sâu hơn đối với Caroline.

Nhưng so sánh với người bên ngoài, trong lòng Caroline lại lo lắng hơn gấp trăm lần.

Chuyện càng ầm ĩ càng lớn, không biết chỗ Robert đã làm công việc giải quyết hậu quả đến đâu rồi.

Phó tổng giám đốc Ma Căn ngoại trừ ban đầu phái người vội vàng qua cho một câu "bình tâm tĩnh khí", mấy ngày qua đều không thấy có tin tức, tóm lại vẫn làm cho người ta thấy lo lắng không yên.

Mà cho dù ở chỗ không người, Caroline cũng không thể liên tục gọi điện thoại liên hệ với bên ngoài, bởi vì nếu thật sự tra đến lịch sử cuộc gọi của mình, sẽ không thể giải thích rõ được.

Dưới tình huống này, Caroline tất nhiên cũng không liên hệ với Myers, không có tâm tư hỏi tình hình bên ông ta thế nào.

Chuyện điều tra phát sinh ở trên người mình, Caroline nhận định là do Bạch Tiểu Thăng đứng phía sau chỉ huy.

Vừa nghĩ tới điều này, Caroline lại nghiến răng nghiến lợi.

Bạch Tiểu Thăng - tên gây tai họa này không biết còn muốn hại cô ta tới khi nào nữa! Thật là đáng chết!

Caroline căm phẫn cũng không suy nghĩ xem, rõ ràng là cô ta bày kế tính đối phó với Bạch Tiểu Thăng, chỉ có điều đi sai một nước cờ, bảo kiếm chưa rút ra khỏi vỏ đã bị người chỉ kiếm vào cổ họng.

Điều này căn bản chẳng trách được người khác.

Đương nhiên, người phụ nữ này sẽ không bao giờ suy nghĩ như vậy.

Tới ngày thứ năm, khi Caroline lo lắng không yên thì tình hình lại có khả năng xoay chuyển.

Phó tổng giám đốc Ma Căn phái người lặng lẽ tới gặp mặt Caroline.

Địa điểm không phải là nơi ở tạm thời của Caroline, cũng không phải ở văn phòng của cô, mà là một gian phòng tập thể dục trong tòa nhà.

Người Phó tổng giám đốc Ma Căn phái tới chính là một thân tín phái nữ, xưa nay rất ít tiếp xúc với Phó tổng giám đốc Ma Căn, ở dưới tình huống này làm vây mới không khiến cho người ta chú ý.

Sau khi đóng kín cửa lại, người phụ nữ kia nói ra những lời làm cho Caroline cảm giác phấn chấn nhất trong mấy ngày qua.

- Buổi sáng, ngài Ôn Ngôn bí mật thông báo cho các Phó tổng giám đốc, việc điều tra đã bế tắc.

- Rất nhiều người dính dáng tới chuyện này đều thay đổi khẩu cung, theo manh mối mới điều tra được, đã có thu hoạch rất lớn, chỉ có điều tất cả chứng cứ không chỉ về phía một người nào đó, mà mở rộng phạm vi nghi ngờ đến hai, ba vị quản lý khu.

Người phụ nữ kia nhìn Caroline, mỉm cười thì thào nói:

- Phó tổng giám đốc Ma Căn hỏi, đây có phải là hành động của ngài không, đúng là làm rất tuyệt!

Đây chính là phương án giải quyết dành trong lúc khẩn cấp mà Caroline đặt ở trong tủ sắt.

Ánh mắt Caroline sáng ngời, mỉm cười nói:

- Ngài Ma Căn quá khen, tôi chỉ là quen chuẩn bị trước mọi việc, làm một vài biện pháp bảo đảm nhỏ thôi. Xem ra, nó đã có hiệu quả rồi!

Robert xử lý rất tốt theo kế sách khẩn cấp, xem ra sau này mình nên thưởng cho nó mới được! Trong lòng Caroline thầm nghĩ.

Giờ phút này, cô ta mới có chút thỏa mãn và tán thành về em trai này của mình.

- Phó tổng giám đốc Ma Căn nói ngài không nên nóng vội, nếu điều tra đã dừng lại, ông ấy sẽ tự mình liên kết với mấy vị Phó tổng giám đốc tạo áp lực với ngài Ôn Ngôn. Dù sao cũng không điều tra tiếp được, cũng không cần tiếp tục truy cứu vô ý nghĩa nữa, để tránh chậm trễ công việc, ảnh hưởng tới sự đoàn kết, lại bị truyền thông chú ý.

Người phụ nữ kia nói.

Nói tới truyền thông, trong lòng Caroline thoáng động:

- Vì sao truyền thông bên ngoài lại biết tin tức nhanh như vậy? Là ngài Ma Căn làm sao?

- Đúng.

Người phụ nữ kia thoải mái thừa nhận:

- Khi có áp lực từ bên ngoài mới có thể làm cho bên trong cố gắng hết sức bỏ xuống mâu thuẫn, xung đột, cùng bảo vệ lợi ích và danh dự tập thể, không phải sao?

Caroline mỉm cười từ chối cho ý kiến.

Nói thật dễ nghe, chỉ có điều truyền thông từ trước đến nay đều là một thanh kiếm hai lưỡi.

Nếu chẳng may cô ta không có chuẩn bị trước, bên phía Ôn Ngôn lại ra sức điều tra một chút, thái độ lại cứng rắn một chút, sợ rằng kết quả sẽ hoàn toàn khác.

Dưới áp lực truyền thông quá lớn, lãnh đạo cấp cao của tập đoàn sẽ bỏ hay giữ cô ta thì còn chưa biết đâu!

Đương nhiên, loại chuyện đó dù so cũng không xảy ra.

- Cảm ơn ngài Ma Căn đã vất vả.

Caroline cười nhạt nói.

Người phụ nữ kia cũng cười:

- Tôi chỉ tới thông báo cho ngài biết tin tức này sớm, để tránh xảy ra rắc rối thôi. Tôi đi trước đây.

Caroline cũng gật đầu.

Sau khi người phụ nữ kia rời đi, tâm trạng Caroline cũng tốt hơn.

Quả nhiên đến buổi chiều, Ôn Ngôn mở cuộc họp tất cả các lãnh đạo cấp cao, giải thích rõ ràng xử phạt đối với những người quản lý doanh nghiệp có liên quan, tuyên bố về tình hình sẽ tạm dừng ở đây, nhưng phòng ban bọn họ vẫn duy trì quyền truy cứu.

Mọi người ở đây thật ra không có ý kiến gì về điều này, một số người còn âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Các Phó tổng giám đốc đã sớm nhận được tin tức, mọi người ngồi ở đây tất nhiên đều có con đường biết được tin tức của riêng mình.

Kết quả điều tra trước mắt chỉ hướng về hai, ba người quản lý khu lớn.

Điều này làm cho một số người có cảm giác phiền não, thậm chí bất an.

Điều tra được, cho dù trong lòng bọn họ không có liên quan trong chuyện này, nhưng không chừng sẽ bị nhảy ra chuyện gì khác. Tối thiểu sẽ phải đối mặt với rất nhiều hỏi ý, đó cũng là rắc rối.

Vẫn là bỏ dở tốt hơn.

Nếu điều tra đã kết thúc, như vậy "cấm túc" ở tòa nhà của tập đoàn này cũng lại được hủy bỏ.

Truyền thông bên ngoài đã sớm lên lạc với phòng quan hệ xã hội của tập đoàn, lặng lẽ tản đi.

Chập tối, Caroline trở về trong nhà, chuyện tập đoàn huyên náo ầm ĩ nhưng cũng chỉ giới hạn ở trong nội bộ tập đoàn, người trong gia tộc cô ta vẫn hoàn toàn không biết gì cả.

Bình thường Caroline cũng sẽ mấy ngày không về, thật ra không có gì lạ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận