Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1286: Trầm Bồi Sinh đến rồi. (3)

Hiện tại, khoảng cách đến khi hội nghị chính thức bắt đầu còn có một khoảng thời gian nhất định, cho nên Phương Bắc Quân cũng không vội vàng rời đi.

Dù sao hắn tới đây đón người, thì vị Tổng giám đốc bộ sự nghiệp kia cũng đã biết rồi, thậm chí còn dặn dò qua với hắn, phải có sự an bài thỏa đáng đối với Bạch Tiểu Thăng.

Dù sao, lần này là do Hạ Hầu Khải phát khởi, lên án Trầm Bồi Sinh.

Một vị là Tổng giám đốc điều hành đại khu vực chưa thoái vị, một vị là thay quyền Tổng giám đốc điều hành đại khu vực.

Loại tình huống như thế này, trước nay chưa từng có.

Hiện tại thì sự việc đã nháo đến tổng bộ rồi, càng lộ ra đây là một sự tình cực lớn.

Vị Tổng giám đốc bộ sự nghiệp kia đối với người mang theo chứng cứ đến giải trình tên Bạch Tiểu Thăng này, tự nhiên cũng là đặc biệt coi trọng.

Có sự lên tiếng từ trước của Tổng giám đốc bộ sự nghiệp kia, cho nên Phương Bắc Quân cũng không vội vàng trở về, mà là thừa dịp thời gian này, giảng giải cho Bạch Tiểu Thăng một phen đại khái về chương trình của buổi hội nghị lần này, lại nói đến rất nhiều hạng mục công việc cần thiết phải chú ý ở tổng bộ bên này, khiến cho hắn dùng hết khả năng tìm hiểu một chút trình tự vận hành cùng quy tắc bên này.

Hiện tại, tuy rằng Bạch Tiểu Thăng không có tư cách tham gia hội nghị tổng bộ, nhưng trong lòng Phương Bắc Quân vẫn không hiểu tại sao vẫn muốn theo hắn tâm sự nhiều hơn một chút.

Trong lòng của Phương Bắc Quân luôn có một loại ý nghĩ.

Cái người thanh niên trẻ tuổi ở trước mắt này, cuối cùng sẽ có một ngày đến tổng bộ, và sẽ trở thành một đồng sự với mình bên này.

Hơn nữa cảm giác một ngày kia cũng không còn xa nữa.

Loại này cảm giác rất bí ẩn mơ hồ, nhưng cũng lại rất rõ ràng.

Giống dạng người lý trí như Phương Bắc Quân đây, nguyên bản sẽ không có loại làm việc theo cảm giác như thế này.

Nhưng mà lúc đối mặt với Bạch Tiểu Thăng, hắn nguyện ý muốn ngoại lệ một lần.

Hồi tưởng lúc trước, lúc ban đầu Phương Bắc Quân chú ý tới Bạch Tiểu Thăng, hay là lúc Bạch Tiểu Thăng vừa mới trở thành sự vụ quan kiểu mới ấy.

Lúc đó, Phương Bắc Quân chỉ là coi đây là Hạ Hầu Khải muốn tiến hành tổ chức điều chỉnh bộ khung điều hành, tiến hành điều chỉnh nhân viên, mà sự quan tâm của hắn đối với cái chức vụ sự vụ quan kiểu mới lại càng nhiều hơn.

Nhưng đến khi chú ý nhiều hơn, Phương Bắc Quân bắt đầu phát hiện, Bạch Tiểu Thăng hết lần này đến lần khác phát động lên từng cơn sóng, làm cho cả Bộ Sự Vụ, rộng hơn là toàn bộ tổng bộ của khu Đại Trung Hoa bị quấy cho sóng ngầm dâng trào cả lên. Bạch Tiểu Thăng tựa như là một cái điểm tựa, thậm chí khiêu động lên toàn bộ biến hóa bố cục sản nghiệp của khu Đại Trung Hoa này, còn có sự điều chỉnh trọng đại đối với nhiều cương vị quan trọng.

Có thể nói, Bạch Tiểu Thăng vô hình trung là một người dẫn đường trong hai năm qua, khiến cho tập đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa chỉnh thể đi theo hướng phát triển.

Nếu là đổi lại trước kia, có người nói với Phương Bắc Quân, nhân vật từ cấp Tổng giám đốc điều hành trở xuống, lại có được sức ảnh hưởng to lớn như thế, hắn tất nhiên sẽ phun nước miếng khinh thường.

Ngay cả Trầm Bồi Sinh, hay là Phương Bắc Quân hắn, đều làm không được.

Nhưng mà khi Bạch Tiểu Thăng tham gia, khiến cho chuyện này xảy ra thật sự rõ ràng.

Không riêng như thế, sau cùng, Bạch Tiểu Thăng bằng vào sức một mình hắn, dũng mãnh cướp đi chức vị Đại sự vụ quan.

Phải biết rằng, đối thủ khi đó của Bạch Tiểu Thăng, chính là Lâm Ngọc, người được Trầm Bồi Sinh nâng đỡ.

Lúc ấy, coi như Hạ Hầu Khải rất thưởng thức Bạch Tiểu Thăng, cũng không có khả năng cung cấp cho hắn thêm nhiều sự trợ giúp.

Bạch Tiểu Thăng hoàn toàn bằng vào chính khả năng của mình, thay đổi vận mệnh của chính mình, làm được một chuyện gần như là không thể nào xảy ra.

Cũng chính vào thời khắc ấy, Phương Bắc Quân bắt đầu xem xét lại người thanh niên Bạch Tiểu Thăng một lần nữa.

Hắn mới giật mình phát hiện, không phải là Hạ Hầu Khải lựa chọn Bạch Tiểu Thăng, lựa chọn nâng đỡ hắn trở thành nhân tuyển thí điểm cho chức vụ sự vụ quan kiểu mới, mà là sự xuất hiện của người thanh niên Bạch Tiểu Thăng này lại gia tốc thực hiện kế hoạch của Hạ Hầu Khải, thúc đẩy cái chức vị kia xuất hiện.

Nhận thức được điểm này, Phương Bắc Quân lại chú ý tới hành động của Bạch Tiểu Thăng, hắn liền kinh ngạc phát hiện, cái tên tiểu tử này tựa như là một người có năng lực không thể tưởng tượng nổi, chỗ hắn đến, liên tiếp cải biến hoàn cảnh ở chung quanh, thậm chí kéo theo người chung quanh làm ra cải biến.

Nhiều khi, rất nhiều người dễ dàng thỏa hiệp, cho rằng hoàn cảnh không thể cải biến, chỉ có thể để cho mình dung nhập vào bên trong đó.

Thế nhưng bẩm sinh có một loại người, bọn họ từ lúc mới sinh ra đã có thể sáng tạo ra kỳ tích, cải biến hoàn cảnh.

Phương Bắc Quân cho rằng Bạch Tiểu Thăng chính là loại người này, hắn tán thành tiềm năng cùng với giá trị của Bạch Tiểu Thăng.

Lần này, hắn lựa chọn hợp tác với Hạ Hầu Khải, một bộ phận nguyên nhân trong đó cũng liên quan ít nhiều đến Bạch Tiểu Thăng.

Tuổi tác của Phương Bắc Quân cũng không còn nhỏ, luồng cúi cả một đời vì quyền mưu, lợi ích, người đã già nua, nên tư tưởng cũng lặng yên mà biến hóa.

Hắn không bằng hai người Hạ Hầu Khải hay Trầm Bồi Sinh, hai người kia có lập trường khác biệt, mục đích khác biệt, nhưng mà bọn họ đều có chung một điểm, chính là nâng đỡ người mới, giúp cho người trẻ tuổi có không gian trưởng thành. Đến khi thành nhân thì trong lòng cũng có cảm giác thành tựu.

Phương Bắc Quân không có như vậy.

Cho nên khi hắn trở thành Sự Vụ Quan Chấp Hành, lúc này hắn vốn phải mừng rỡ vì mình đã lên tới một độ cao mới, nhưng lại bắt đầu sinh ra cảm giác tịch liêu.

Cái loại tâm tư yêu quý nhân tài kia cũng lặng yên mà sinh ra.

Đây cũng có lẽ chính là một trong những nguyên nhân mà hiện tại Phương Bắc Quân đối đãi như thế với Bạch Tiểu Thăng.

Thời điểm Bạch Tiểu Thăng nghe Phương Bắc Quân giải thích, cũng đặc biệt nghiêm túc lắng nghe, thỉnh thoảng sẽ hỏi chút vấn đề.

Có thể nói, Phương Bắc Quân biết gì nói nấy.

Cứ như vậy trò chuyện, lặng yên đã qua hơn mười phút đồng hồ.

Điện thoại di động của Phương Bắc Quân bỗng nhiên phát ra một hồi âm thanh, hắn tạm thời ngừng giải thích, cầm điện thoại di động ra nhìn.

Nội dung tới là một phần tin tức.

Nội dung của tin nhắn khiến cho thần sắc của Phương Bắc Quân cứng lại, đôi mắt hơi co rụt.

Là tin tức lớn gì đây?

Thần sắc của Phương Bắc Quân biến hóa liên tục, Bạch Tiểu Thăng vừa thấy liền hiểu ngay, lập tức trong lòng trải qua sự kinh ngạc ngắn ngủi, sau đó trong lòng như có sự linh động, từ đó suy đoán.

- Mấy người Trầm Bồi Sinh đã đến.

Câu trả lời của Phương Bắc Quân đã ấn chứng những suy nghĩ trong lòng của Bạch Tiểu Thăng.

Một câu, cũng làm cho hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh ở một bên trở nên nghiêm nghị.

Rốt cục cũng tới rồi sao.

- Tiểu Thăng, các cậu ở lại chỗ này nghỉ ngơi, tôi đi phân phó một chút, sẽ không để cho người bên ngoài đến căn phòng này quấy rầy các cậu. Có gì cần nói, ngoài cửa đã có nhân viên phục vụ, lúc nào cũng có thể phân phó. Tôi phải đi qua nhìn một chút.

Phương Bắc Quân vừa dặn dò nói chuyện, vừa dứng dậy chuẩn bị rời đi.

- Phương lão, ngài đi đi, chúng tôi ở chỗ này ngài không cần lo lắng.

Bạch Tiểu Thăng cũng đứng lên nói.

Hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng đứng dậy theo.

Cách xưng hô của hai người đối với nhau đều lặng yên xảy ra biến hóa.

Dù sao là thật tâm thành ý đề điểm Bạch Tiểu Thăng, giao lưu cũng là bình đẳng, Bạch Tiểu Thăng cũng không phải người mù, ngu ngốc, tự nhiên nhìn ra được, cảm giác được tâm ý của Phương Bắc Quân.

Mặc kệ vị Phương Bắc Quân tiên sinh này trong quá khứ như thế nào, nhưng mà hiện tại phần thành ý này của hắn, Bạch Tiểu Thăng công nhận, cũng biểu hiện ra thiện ý của mình.

Phương Bắc Quân đối với cách xưng hô thân cận này, cũng cảm giác hưởng thụ, gật gật đầu.

- Lần này, chúng ta xem như chuẩn bị vẹn toàn, chứng cứ đầy đủ sung túc, lại có Tổng giám đốc Hạ Hầu Khải sớm trải đường, Tổng giám đốc bộ sự nghiệp Châu Á bởi vì Hạ lão, cũng tự nhiên sẽ coi trọng chuyện này. Nhìn như vậy, ông trời cũng đang nghiêng về phía chúng ta. Nhưng mà Tiểu Thăng, cậu vẫn như cũ không thể khinh thường, Trầm Bồi Sinh ở tổng bộ này có quan hệ cũng không hề cạn.

Có điều trước khi đi, Phương Bắc Quân vẫn như cũ nhìn chăm chú Bạch Tiểu Thăng một chút, không quên căn dặn một hai câu.

Bạch Tiểu Thăng trịnh trọng gật đầu.

- Một lát nữa nếu như thời gian còn nhiều, thì ta lại ghé qua một chút. Nếu như không có, ta sẽ sai người đến an trí bữa trưa cho các cậu. Các cậu cố gắng nghỉ ngơi cho tốt, mới có thể quyết chiến một trận với Trầm Bồi Sinh được.

Phương Bắc Quân lúc này mới nở nụ cười.

- Vất vả cho Phương lão rồi.

Bạch Tiểu Thăng khẩn thiết nói.

Phương Bắc Quân lại nhìn hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh, nở nụ cười với bọn họ, lúc này mới rời đi.

Đưa tiễn Phương Bắc Quân xong ba người Bạch Tiểu Thăng liền nhìn nhau nở nụ cười.

Thời gian tiếp theo, không phải là thời điểm bọn họ có thể rảnh rỗi, buông lỏng chờ đợi, mà phải nắm chặt thời gian làm chuẩn bị thật tốt.

Hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đều có công việc riêng của mình, lại lần nữa chải chuốt điều chỉnh lại những chứng cứ kia thật tỉ mỉ, làm đến khi chân chính tuyệt đối không còn chút sai sót nhầm lẫn nào mới thôi.

Mà Bạch Tiểu Thăng thì ngồi ở chỗ đó, bắt đầu suy nghĩ tinh tế, đến thời điểm nào thì cần giải thích như thế nào.

Giải thích như thế nào mới có thể đâu vào đấy, vòng vòng đan xen, dùng ngôn ngữ ngắn gọn nhất, khiến cho người ta nghe liền minh bạch những vấn đề kia của Trầm Bồi Sinh.

Trong thời gian đó, khả năng bản thân mình sẽ đứng trước Trầm Bồi Sinh một phương luận tội, sẽ phải gánh chịu những câu hỏi như thế nào, bản thân mình phải làm sao để bác bỏ.

Đối với mấy chuyện này, Bạch Tiểu Thăng đã sớm nghĩ thông.

Chỉ có điều, kết hợp những tin tức có được từ Phương Bắc Quân nơi đó, hắn vẫn phải tự hoàn thiện lần nữa những sắp xếp trước đây.

Nghĩ đến mức không còn chỗ nào cảm thấy sai sót.

Bạn cần đăng nhập để bình luận