Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 625: Phỏng đoán kinh người của Bạch Tiểu Thăng



Trần Cửu Thiên, Trần Cửu Tranh tên rất giống nhau.

Bạch Tiểu Thăng không phải là không có nghĩ qua, những cũng chỉ nghĩ thoáng qua rồi xem là trùng hợp thôi.

Hiên tại xem ra là không có gì trùng hợp cả, họ căn bản là hai anh em.

- Cái này quá ghê gớm rồi.

Bạch Tiểu Thăng tự lẩm bẩm, chậm rãi ngồi xuống.

Sắc mặt của hắn dần dần hồi phục nhưng trong mắt lại có chút ngưng trọng.

Biết được quan hệ này, suy nghĩ lại nhiều chuyện, cảm thấy mọi chuyện không đơn giản.

- Một người là phụ trách tỉnh vực sản nghiệp, một người là phụ trách khu vực, mình lại lần lượt xung đột cùng bọn họ, mình cùng một nhà bọn họ thật là có duyên mà.

Bạch Tiểu Thăng có chút dở khóc dở cười.

- Bất quá mình đến truyền thông Trung Kinh hoàn toàn là ngoài ý muốn, cùng Trần Trường Khoảnh tranh đấu cũng là ngẫu nhiên. Ngay từ đầu, Trần Cửu Tranh thậm chí còn muốn mời chào mình.

Bạch Tiểu Thăng sờ cằm mình, nhắm mắt lại, lầm bầm lầu bầu

- Lúc đó những chuyện liên quan tới mình, Trần Cửu Thiên có biết rõ hay không?

- Rất khó nói, đã lâu như vậy hắn không có khả năng không nghe thấy gì. Trần Cửu Thiên! Lúc ở Thiên Nam, mình hố con hắn, về sau cũng thông qua Thượng Văn Thư xác định hắn lợi dụng Vương Duệ tính toán mình nhưng không thành công. Loại người như hắn sẽ từ bỏ ý đồ sao?

Bạch Tiểu Thăng nâng ly trà nóng trong tay lên, uống một ngụm nhỏ.

Suy nghĩ của hắn cũng dần dần rõ ràng.

- Hai anh em này là trong lúc vô tình trò chuyện về mình, sẽ là tình huống như thế nào đây, nói thật mình thực sự rất mong đợi.

Bạch Tiểu Thăng nhịn cười không được.

Trần Cửu Thiên có biết rõ hắn hay không còn phải chờ xác nhận.

Bất quá lúc hắn đánh bại liên minh Tống Trường Không - Trần Trường Khoảnh trở thành tổng giám đốc, có thể Trần Cửu Tranh đã tới.

Lúc ấy, hắn còn cùng Trần Cửu Tranh, Vương Tân Thành ăn cơm cùng nhau.

Trần Cửu Tranh đưa ra “Đề nghị hợp tác”, bị mình mạnh mẽ từ chối chính là làm hắn mất đi mặt mũi trước mặt Vương Tân Thành.

- Nói đến, cũng qua rất lâu rồi, Trần Cửu Tranh đánh mất mặt mũi vậy mà đến giờ không một tiếng động, không một động tác? Chuyện này thật sự kì quái

Bạch Tiểu Thăng lại nhíu mày.

Biết được quan hệ anh em của hai người kia.

Lúc đầu là kỳ quái sau lại biến thành khả nghi.

- Vậy mình có thể lý giải rằng hai anh em họ tại thời điểm này đã biết rõ mình là ai.

Trong ánh mắt Bạch Tiểu Thăng bắn ra một vệt ánh sáng

- vậy thì không phải bọn họ hành quân lặng lẽ mà là một mực từ một nơi bí mật nào đó nhìn mình chằm chằm, tùy thời ăn mình.

Cái này phi thường có khả năng.

- Đúng! Lần tranh giành vị trí người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực này, người hậu tuyển khu vực cần người phụ trách đề cử, sẽ không phải ... Là Trần Cửu Tranh đề cử mình chứ.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng trở nên lẫm liệt.

Hắn cũng rất ngạc nhiên, bản thân mình không biết cấp bậc của nhân vật kia, tại sao lại bị đề cử đây.

Bây giờ suy nghĩ một chút.

Hắn quen biết, với lại đã sớm quen biết từ rất sớm. Người đó chính là Trần Cửu Thiên!

- Mình hố hai đời người họ Trần bọn họ, bọn họ còn cho mình một cái tương lai tốt sao?

Bạch Tiểu Thăng để ly xuống, vuốt mũi trầm ngâm một lát, bỗng nhiên nói.

- Không đúng ... Không đúng! Trong này có bẫy

- Lần lựa chọn này, theo quy định…

Con ngươi Bạch Tiểu Thăng hơi co lại

- Lúc cuối cùng, mặc kệ mình có thắng được hay không, đều phải rời khỏi truyền thông Trung Kinh. Một khi không lệ thuộc trực tiếp công ty con nữa, mấy cái tỉnh thị ở khu Hoa Đông bất luận là công ty nào mà mình sẽ đến đều thành cấp dưới của anh em họ, mặc kệ anh em họ xâm lược.

- Thì ra là như vậy.

Bạch Tiểu Thăng đã suy nghĩ thông suốt.

Hắn một người từ một cái tin tức, một mình liên tưởng, một đường suy đoán.

Vậy mà tính ra bảy tám phần kế hoạch của Trần Cửu Thiên.

Việc này nếu để Trần Cửu Thiên, Trần Cửu Tranh biết rõ nhất định sẽ hoảng sợ.

Đây còn là con người sao, đây chính là yêu nghiệt!

- Bất quá, trái lại mình rất cảm kích hai người bọn họ đã cho mình cơ hội lần này.

Bạch Tiểu Thăng lại nở nụ cười.

- Trong mắt anh em nhà họ Trần, mình không thể nào thành người thắng trận sau cùng sao? Vậy mình càng muốn thắng cho bọn họ xem.

Dưới nụ cười của Bạch Tiểu Thăng có mười phần chiến ý.

- Ngoại trừ hai anh em họ, còn có một người. Hiện tại trong công ty, Trần Trường Khoảnh là tồn tại dạng gì đây.

Bạch Tiểu Thăng lại nghĩ tới hắn, nhịn không được cười khẽ một tiếng.

- Nội ứng Trần gia.

Bạch Tiểu Thăng nghĩ tới lần trước, trong lúc vô tình đến văn phòng Trần Trường Khoảnh, phát hiện hắn vụng trộm viết gì đó.

Lúc ấy chính mình chuẩn bị cho đợt báo cáo cuối cùng để tranh giành danh hiệu công ty gương mẫu cấp tỉnh nên để cho các công ty truyền thông trong liên minh giúp đỡ làm việc.

Trần Trường Khoảnh đang thu thập những vật kia.

- Xem ra, người Trần gia cũng hành quân lặng lẽ nhưng ở chỗ tối lưu ý mình, bất quá… Trần Trường Khoảnh thu thập những cái kia làm gì?

Bạch Tiểu Thăng hơi nghi hoặc một chút.

Bọn họ cầm những tài liệu kia cũng không dùng được gì mới đúng.

Trong trận tranh đoạt danh ngạch, tựa hồ người Trần Gia cũng không có gì cản trở gì trong đó.

Là bởi vì liên quan đến nhà nước, bên này có Quý Minh Dương thị trưởng hộ giá cho nên bọn họ không dám quấy phá sao?

Có khả năng là như thế.

Suy đoán nãy giờ, Bạch Tiểu Thăng cũng mệt mỏi, đứng dậy hoạt động một chút.

- Nói đến, bất quá ban đầu mình chỉ muốn chú ý đến Mục Bắc Thần, chú ý một chút đến truyền thông Thiên Chinh mà thôi, càng về sau lại phát hiện những chuyện này, thật đúng là ‘Niềm vui ngoài ý muốn’.

Bạch Tiểu Thăng khẽ cười một tiếng.

Nhưng suy nghĩ đến đây bỗng nhiên trong đầu Bạch Tiểu Thăng lóe lên.

Hắn giống như cảm giác được thứ gì, nhưng lại không nói nên lời.

Bạch Tiểu Thăng không vội, tập trung lại lần nữa bắt đầu từ từ suy nghĩ.

Chính mình sở dĩ suy ra sự tình này là từ một câu nói của Quý thị vô tình nhắc nhở, có lẽ ngài ấy cũng được bí thư báo cáo mới chú ý tới tin tức này.

Chính mình suy nghĩ hết thảy, cũng bắt đầu từ truyền thông Thiên Chinh bị thu mua.

- Thu mua lần này, có cái gì quái lạ.

Ánh sáng trong đầu Bạch Tiểu Thăng chợt hiện lên.

Trong đầu hắn, mạch suy nghĩ bỗng nhiên như nước vỡ bờ đê.

Mục Bắc Thần dựa vào cái gì dễ dàng đồng ý bị thu mua, lại là chức vị không thay đổi.

Vì cái gì lúc trước luôn có cảm giác Mục Bắc Thần hình như đối với bên mình hiểu rõ vô cùng.

Trần Trường Khoảnh thu thập những tài liệu kia là có lợi nhất đối với người nào.

- Mục Bắc Thần là người của Trần Cửu Thiên.

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được nói lớn.

Một lời nói ra, chính hắn cũng ngẩn ngơ.

Bất quá, chỉ có thể giải thích như vậy - - Người họ Trần không phải bất động, bọn họ là đang một mực hành động.

Lúc này suy nghĩ của Bạch Tiểu Thăng trăm ngàn chi tiết phun trào, cũng chứng minh tư tưởng này mới là chính xác.

Trần Cửu Tranh một mực đối phó với truyền thông Trung Kinh vô cùng ‘chung tình’, không ngừng muốn đi vào.

Bắt đầu chính mình thấy bên trong sản nghiệp của hắn không có cái gì dính dáng với công ty truyền thông.

Nhưng lại đổi lại mạch suy nghĩ.

Cho tới nay, Trần Cửu Tranh đang phát triển truyền thông Thiên Chinh, không thuộc về tập đoàn của mình nhưng thuộc về công ty của nhà hắn, hắn đang tìm kiếm tài nguyên lớn.

Truyền thông Thiên Chinh thêm truyền thông Trung Kinh, vô địch tại An Giang, trên cả nước cũng có thể thành phượng mao lân giác.

- Nếu thật là như thế, vậy truyền thông Thiên Chinh nhất định được vận hành bởi hai anh em họ, chiếm vô số tài nguyên từ bên mình,

Bạch Tiểu Thăng cũng nhịn không được hốt hoảng.

Đương nhiên, tất cả cũng là suy đoán của hắn mà thôi.

Bất quá Bạch Tiểu Thăng cảm giác được suy đoán của mình rất đáng tin.

- Truyền thông Thiên Chinh, truyền thông Thiên Chinh!

Bạch Tiểu Thăng thần sắc phức tạp nói

- Mình có nên tạo vài bài báo để các đọc giả suốt ngày nói về truyền thông hay không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận