Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1960: Chuyện tốt chiếm hết, tội danh gánh cả

Trước khi đoàn đội Kyle của thời báo Ganand thu được video lớn, phó tổng giám đốc Ma Căn đang trò chuyện với Caroline, hai người còn chưa biết về tình hình này.

- Hôm qua, tôi tìm được phiếu thứ mười tán thành xử lý Bạch Tiểu Thăng, tôi đang định hôm nay sẽ lôi cậu ta xuống. Buổi sáng tôi liên hệ với Ôn Ngôn, không ngờ ông ta lại không ở công ty mà đi Thành Mê, thậm chí không nói cho phó tổng giám đốc biết, điện thoại cũng không gọi được. Cô biết, bộ môn của bọn họ trước nay đều như vậy.

Phó tổng giám đốc Ma Căn nói với Caroline, giọng điệu có chút mất hứng:

- Buổi chiều, tôi bị người tới báo cáo công việc, mãi cho đến buổi tối mới có thời gian, lại nghe người ta nói, hơn hai giờ chiều Ôn Ngôn mới về, nhưng không ngờ không chủ động liên hệ với tôi. Đương nhiên, cô cũng biết, con người ông ta chính là như vậy! Dựa vào thân phận mình đặc biệt, cho dù khách sáo với những phó tổng giám đốc như chúng tôi nhưng hoàn toàn không sợ, mà tôi cũng không thể thật sự làm gì ông ta!

Phó tổng giám đốc Ma Căn buồn bực nói:

- Nếu vậy, sáng sớm ngày mai, tôi lại liên hệ với ông ta, bảo anh ta tổ chức cuộc họp, xử lý Bạch Tiểu Thăng.

Bên kia điện thoại, Caroline vội vàng xoa dịu và khuyên can một hồi mới tùy tiện nói:

- Hay là ngài lập tức lại gọi điện thoại cho Ôn Ngôn, giờ này ông ta cũng không thể bận nữa, nếu còn không nhận điện thoại của ngài thì quả thật không thể giải thích được. Cứ hẹn ông ta vào sáng mai cũng sẽ không sợ lại không tìm thấy ông ta!

Theo Caroline thấy, bất kể nói thế nào, Ôn Ngôn chung quy vẫn có ý thiên vị Bạch Tiểu Thăng.

- Ừ, cô nói có lý.

Phó tổng giám đốc Ma Căn tiếp nhận kiến nghị của Caroline, mỉm cười nói:

- Thật ra tôi gọi điện thoại qua, chủ yếu không phải là nói với cô chuyện này, mà tôi nghe nói, hôm nay số phiếu tranh cử của cô lại vượt qua đối phương, hơn nữa còn đang chênh lệch rất lớn, xem ra việc giành được tranh cử đã ở trong tầm tay rồi. Tôi là muốn chúc mừng cô.

Caroline vội cười và nói:

- Tôi làm sao dám nhận. Ngài Ma Căn, tôi có hôm nay là hoàn toàn dựa vào sự giúp đỡ của ngài!

Hai người cười nói một lúc mới cúp điện thoại.

Phó tổng giám đốc Ma Căn cảm thấy mỹ mãn, suy nghĩ một lát lại bấm số gọi cho Ôn Ngôn, thử liên hệ với ông.

Mà Caroline lại ngồi trên sô pha của mình, vẻ tươi cười đã biến mất, hừ lạnh một tiếng:

- Lão già Ma Căn kia giúp mình một chút nhưng sợ rằng mình vẫn phải trả lại ân tình này cho ông ta!

Caroline im lặng nhìn màn đêm ngoài cửa sổ và cười.

Tâm trạng của cô ta rất tốt, không chỉ giành thắng lợi trong tranh cử, Bạch Tiểu Thăng kia cuối cùng cũng sắp tiêu đời.

Caroline còn mỉm cười thì thào:

- Mình thật muốn biết khi hắn biết số phận sắp tới của mình thì sẽ có phản ứng gì!

Hủy đi một kẻ địch mạnh, nếu như không nghe được sự phẫn nộ, tuyệt vọng, thê lương của hắn, lúc đó sẽ bớt vui rất nhiều!

Caroline cầm điện thoại, tìm một cái tên và gọi ra ngoài.

"Vui sướng" như vậy thì không thể không chia sẻ với người khác được.

Phó tổng giám đốc Ma Căn ngược lại nhanh chóng gọi được cho Ôn Ngôn.

Lần này quả thật thuận lợi vô cùng.

- Phó tổng giám đốc Ma Căn, ngài tìm tôi có chuyện gì?

Sau khi chào hỏi, Ôn Ngôn khách sáo nói.

- Ha ha, sáng nay tôi đã sai người đi tìm ông.

Phó tổng giám đốc Ma Căn nhắc nhở.

Trong điện thoại, Ôn Ngôn lập tức kinh ngạc:

- Thật sao? Ngài phái người đi tìm tôi? Sao tôi không biết nhỉ! Không ngờ cấp dưới của tôi lại sơ suất bỏ quên chuyện quan trọng như vậy. Sau này tôi chắc chắn phải phạt nặng! Ôi, cũng tại gần đây bọn họ quá bận rộn, buổi chiều một đám người còn phải ra ngoài đấy.

Ôn Ngôn nói như thật.

Phó tổng giám đốc Ma Căn mỉm cười nói:

- Thôi đi, buổi sáng ông bận, buổi chiều tôi bận, hôm nay nhất định không có cách nào làm được, chẳng qua cũng chỉ có hôm nay thôi.

- Phó tổng giám đốc Ma Căn ngài quá độ lượng rồi!

Ôn Ngôn cười ha hả, nói ở trong điện thoại:

- Đúng rồi, ngài tìm tôi có chuyện gì?

Ông thật sự không biết hay sao, còn giả vờ hồ đồ với tôi!

Trong lòng Phó tổng giám đốc Ma Căn cười lạnh, suy đoán Ôn Ngôn không muốn dễ dàng xử lý người đứng thứ hai trong bộ môn của mình. Dù sao đây cũng là chuyện mất mặt.

Nhưng chuyện này không phải do Ông Ngôn quyết đinh được!

- Là như vậy, hai ngày nay đã có rất nhiều người kiến nghị với tôi, nói Bạch Tiểu Thăng đã có tiếng xấu, chúng ta còn không xử lý hắn thì sẽ mang tới ảnh hưởng không tốt cho danh tiếng của tập đoàn. Tôi vốn không muốn quản, còn xoa dịu bọn họ. Nhưng cuối cùng, ngay cả có phó tổng giám đốc cũng nhấn mạnh với tôi phải xử lý Bạch Tiểu Thăng. Tôi tính tổng cộng đã có tám người đồng ý, như vậy không phải đã phù hợp với lời ông nói, hơn một nửa lại có thể xử lý Bạch Tiểu Thăng sao? Tôi lại muốn nói với ông một tiếng, để tránh cho mọi người có ý kiến. Ông xem ngày mai tổ chức cuộc họp, gọi mọi người trong tổng bộ qua tuyên bố xử lý Bạch Tiểu Thăng hay thế nào?

Phó tổng giám đốc Ma Căn nói rất hay.

Bên kia điện thoại, Ôn Ngôn cũng không nhịn được mà lặng lẽ cười.

Ông tránh tới trưa, lại dùng thủ đoạn để cho người bên phía Ma Căn đi qua báo cáo công việc với ông ta suốt một buổi chiều.

Cuối cùng vị phó tổng giám đốc này còn không nhịn được qua tối nay.

Ôn Ngôn liếc nhìn màn hình trước mặt, phía trên đang phát hình ảnh nhưng không có tiếng, vừa vặn chính là video liên quan tới Nick, Mã Vi Tiễn, Kim Doãn Huyễn.

Ôn Ngôn không nhịn được cười.

Bạch Tiểu Thăng người "xấu" này thật sự quá gian xảo, cũng không biết đã gài bẫy ba người kia từ lúc nào, không ngờ lại quay lại được chuyện này. Mình cung cấp cho cậu ta một ít trang bị đặc biệt, bao gồm máy quay cúc áo, không ngờ lại nhanh chóng được dùng đến như vậy.

Cũng không trách được, Bạch Tiểu Thăng gặp chuyện không may đã lập tức tìm đến mình.

Bạch Tiểu Thăng vẫn hợp tác với mình – lấy bản thân làm bia ngắm để thu hút sự chú ý, sau đó thần không biết quỷ không hay điều tra doanh nghiệp liên quan tới Caroline.

Bọn họ còn bàn bạc, những gì điều tra ra sẽ đều xem như là do bản thân Bạch Tiểu Thăng tự mình điều tra, bởi vì Ôn Ngôn muốn tránh trực tiếp xung đột với Caroline và phó tổng giám đốc Ma Căn.

Mà Ôn Ngôn cũng có thể mượn cớ làm suy yếu thế lực của phó tổng giám đốc Ma Căn và Caroline.

Lần này có thể nói là Bạch Tiểu Thăng đã chiếm hết toàn bộ chuyện tốt, tội cũng gánh đầy lưng.

Ôn Ngôn đồng ý với tất cả những điều này, cũng có ý tạo điều kiện giúp đỡ Bạch Tiểu Thăng.

Dù sao quan mới lên chức đốt ba cây đuốc, phụ tá của mình còn chưa đốt ngọn đuốc nào, vậy lại vừa vặn mượn điều này để lập uy.

n tình của Ôn Ngôn cũng đủ cho Bạch Tiểu Thăng chậm rãi trả dần.

Lúc này, xem ra phó tổng giám đốc Ma Căn vẫn chưa hay biết gì.

Bọn họ cho rằng tính toán của mình đã thành công nhưng không nghĩ đến Bạch Tiểu Thăng và Ôn Ngôn tương kế tựu kế mà tính kế ngược lại.

Có một “bạn hợp tác” như Bạch Tiểu Thăng thật sự làm cho Ôn Ngôn càng thấy chờ mong của mình là không sai.

- Thế nào, Ôn Ngôn?

Phó tổng giám đốc Ma Căn thấy ông mãi không trả lời thì lập tức hỏi lại.

Ôn Ngôn mỉm cười nói:

- Tôi không có ý kiến, cho dù ngài lên tiếng họp ngay bây giờ, tôi cũng sẽ nghe theo.

Lời nói này đủ tuyệt.

Cho dù phó tổng giám đốc Ma Căn nghe thấy, trong lòng cũng rất hưởng thụ.

- Chỉ có điều, phó tổng giám đốc Ma Căn, tôi đang xem ti vi đây. Ngài không quan tâm sao? Bây giờ đang có một tin tức mang tính bùng nổ được phát kìa!

Ôn Ngôn nói rất có thâm ý.

- Xem tivi? Giải trí này không thích hợp với tôi.

Lúc đầu Phó tổng giám đốc Ma Căn không lưu tâm lắm.

Ôn Ngôn mỉm cười nói:

- Đó là chuyện liên quan tới Bạch Tiểu Thăng, truyền thông để lộ ra sự thật kinh người. Tôi thấy cũng hết sức kinh ngạc. Ngài không gọi số điện thoại cho tôi, sợ rằng mắt của tôi cũng muốn trợn trừng rồi. Rất nhiều đài đều đang phát tin tức, có lẽ sẽ ảnh hưởng đến cuộc họp của ngài đấy.

Ôn Ngôn đưa ra lý do khoa trương như vậy làm cho phó tổng giám đốc Ma Căn ngẩn người, trong lòng sửng sốt:

- Thật sao? Vậy phải xem thử mới được.

Cuộc gọi này nhanh chóng kết thúc. Phó tổng giám đốc Ma Căn cũng đứng dậy đến phòng khách, mở một tivi đã lâu không dùng tới.

Ông ta tùy tiện bật một kênh, quả nhiên tìm được tin tức liên quan tới sự kiện của Bạch Tiểu Thăng.

Phó tổng giám đốc Ma Căn chỉ mới xem hai phút thì đã trợn mắt, rít lên:

- Sao có thể như vậy được!

Bạn cần đăng nhập để bình luận