Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 630: Đại tác chiến, đem quyền lực nhốt vào chiếc lồng



Bạch Tiểu Thăng hoàn toàn không biết, bởi vì Vương Tân Thành "Tốt tâm", ban tập huấn còn chưa bắt đầu, hắn đã bị nữ giáo viên xinh đẹp nhớ kỹ. Quy củ đã biết, hơi không cẩn thận, đều có thể nhận được "Mầm tai vạ" .

Liên quan tới sự tình ban tập huấn, Bạch Tiểu Thăng kỳ thật cũng không suy nghĩ nhiều.

Bởi vì là nghĩ cũng vô dụng, dù sao có nhiều tình huống còn không biết được.

Trong khoảng thời gian này, Bạch Tiểu Thăng tập trung tinh thần, dự định củng cố vững chắc nền tảng cho truyền thông Trung Kinh.

Liên tiếp mấy ngày.

Truyền thông Trung Kinh liên tiếp điều chỉnh, nhân sự điều động, chế độ sửa đổi.

Dưới sự đề nghị của Bạch Tiểu Thăng còn thành lập một bộ phận giám sát hoàn toàn mới.

Mười hai tổng thanh tra, thành nhóm người giám sát thứ nhất, bọn hắn có quyền đối với tổng giám đốc, phó tổng giám đốc bỏ phiếu phản đối, đồng thời trong cao tầng của toàn công ty có thể một lần nữa xem xét quyết sách lại.

Bộ máy cơ cấu mới này vừa mới ban hành xong mọi người nghe xong đều líu lưỡi.

Nào có người đứng đầu chủ động uỷ quyền còn chưa đủ, còn muốn để cho người ta hành giám thị mình.

Cũng chỉ Bạch tổng của bọn hắn là có thể làm được!

- Mặc dù Bạch tổng ban bố chính sách mới, tôi cũng tích cực xem trọng, nhưng là cái này thực tại là. . .

- Đúng vậy a, người không phải thánh hiền a, cũng có cảm xúc, coi như là Bạch tổng cũng giống vậy. Chúng ta thật sự sẽ vận dụng quyền lực này, cái kia sẽ không sẽ làm cho ngài ấy nổi giận chứ.

- Đây là chuyện tốt, có thể từ từ sẽ đến. Quyền giám sát này vẫn nên dùng cẩn thận, dùng cẩn thận a!

Mọi người đều phân vân, nghi hoặc không biết phải thực hiện chính sách này như thế nào.

Tin tức này, đi qua trợ lý truyền đến tai Trần Trường Khoảnh, hắn liền cười lạnh một trận.

- Tên Bạch Tiểu Thăng này, thật muốn giày vò người khác a! Chuyện này, có thể thành công mới là lạ!

Trần Trường Khoảnh chế giễu.

Liên quan tới chuyện này, Bạch Tiểu Thăng cũng sớm có chuẩn bị tâm lý.

Thời điểm Lâm Vi Vi đem đến báo cáo, hắn liền mỉm cười nghe.

Trong lòng Lâm Vi Vi biết rõ, sau khi rời đi Bạch Tiểu Thăng muốn truyền thông Trung Kinh phải đi càng xa.

Nàng hiểu khổ tâm của Bạch Tiểu Thăng, cho nên càng thêm kính nể.

- Bên đó Thạch Vũ bọn họ đã chuẩn bị xong chưa?

Bạch Tiểu Thăng nghe xong báo cáo, liền hỏi.

Lâm Vi Vi gật đầu cười một tiếng,

- Chuẩn bị xong rồi ạ, anh muốn bắt đầu sao?

- Bắt đầu!

Bạch Tiểu Thăng gật đầu.

Ngày đó, Bạch Tiểu Thăng tiếp tục ban bố một chế độ mới.

Chế độ này, hiếm thấy còn chưa qua thử nghiệm đã liền trực tiếp áp dụng.

Thật là hoàn toàn không phù hợp với chế độ quản lý thực hành của truyền thông Trung Kinh.

Nhưng mà Bạch Tiểu Thăng áp dụng còn cường ngạnh hơn.

Trong công ty, nhiều người kinh ngạc, nhưng cũng không ai phản đối.

Nhưng mà, tổng thanh tra Thạch Vũ người cùng Bạch Tiểu Thăng có quan hệ gần gũi nhất vậy mà lại tổ chức đoàn đội đi đến văn phòng tổng giám đốc kháng nghị, đồng thời ngay trước mặt Bạch Tiểu Thăng phản đối.

Lý do đầy đủ, ngôn từ khẩn thiết.

Bọn họ thậm chí bắt đầu sử dụng quyền giám sát trước một bước, tổ chức hội nghị bên trong cao tầng của công ty.

Hội nghị tiến hành, Thạch Vũ bọn họ càng là dựa vào lí lẽ biện luận, dẫn đầu bỏ phiếu, phản đối quyết nghị chế độ mới của Bạch Tiểu Thăng.

Cuộc hội nghị này, tình hình cụ thể như thế nào, các công nhân viên không hề biết.

Bọn họ chỉ nhận được tin tức cuối cùng là —— Bạch tổng, bại.

Tân chế độ chuẩn bị ban bố phải rút về!

Lập tức, nhân viên toàn công ty sôi trào.

Trần Trường Khoảnh không được mời cũng không tham gia, nhưng m nghe được câu chuyện, lại vừa kinh vừa sợ.

- Bạch Tiểu Thăng, tuồng vui này của người diễn hay lắm.

Phàm là người có chút đầu óc, đều có thể nhìn ra, cái này nhất định là Bạch Tiểu Thăng và bọn người Thạch Vũ bày mưu.

Nhưng mà, không quan trọng.

Bạch Tiểu Thăng tạo nên "Kịch tình cảnh", dùng cái "Ví dụ thực tế" này để nói cho nhân viên —— ngăn được tổng giám đốc, phó tổng giám đốc, bác bỏ quyết nghị! Tổng thanh tra tầng giám sát sẽ có quyền lợi này!

Một khi "Biểu diễn" đã hoàn thành sau đó Bạch Tiểu Thăng chớp lấy thời cơ tổ chức buổi họp cho mọi người đều biết, khẳng định cách làm của đám người Thạch Vũ, đồng thời lại lần nữa cường điệu chức vụ của giám sát.

Lần này, những người quản lý cao tầng, dẫn đầu vung tay reo hò.

Bạch Tiểu Thăng thấy vậy rất hài lòng.

Nhưng mà, muốn quyền giám sát chân chính phát huy hiệu lực, trong tương lai, hắn còn phải diễn thêm mấy vỡ kịch nữa, đồng thời để cho Trần Trường Khoảnh làm "Thằng xui xẻo" mấy lần.

Cổ nhân có nói, “tam nhân thành hổ”*.

*(Nghĩa đen) Ba người nói có cọp, thiên hạ cũng tin có cọp thật.

(Nghĩa bóng) Một việc, dù cho sai lầm, nếu nhiều người cùng tin là như vậy thì cũng dễ khiến người ta đem bụng tin mà cho là phải. Một chân lý có chứng minh rõ ràng, mười phần chắc chắn, thì mới nên công nhận.

Có thể giả được sao!

làm nhiều thêm mấy lần, mọi người liền sẽ tin tưởng, thậm chí còn tin tưởng vững chắc.

Làm xong xuôi mọi chuyện trong công ty, Bạch Tiểu Thăng mới phát hiện, thời gian trôi qua thật nhanh. Còn có ngày mai và ngày mốt, sau đó cũng tới thời gian ban tập huấn bắt đầu.

Hắn cũng tin tưởng, người hậu tuyển đến từ mọi nơi, thậm chí quốc gia khác cũng đã đến Trung Kinh.

Nhưng mà khách sạn ở Trung Kinh nhiều như thế, muốn tìm ra được mấy vị cũng không khác gì mò kim đáy biển.

Coi như tìm được, cũng không có tác dụng gì.

Bạch Tiểu Thăng không sẽ vì chuyện này mà lãng phí thời gian cùng tinh lực.

Bận rộn cả ngày, Bạch Tiểu Thăng biết rõ kết thúc công việc về nhà mới có thời gian đi suy nghĩ một chút chuyện ban tập huấn.

- Trong những người này, người gần Trung Kinh nhất, chỉ sợ cũng là Mục Bắc Thần. Không biết, bộ sự vụ cũ có cho hắn một cái phiếu xe giống mình không, nhưng mà chỉ là một cái vé xe hắn cũng không để vào mắt. Lần này, chúng ta vẫn như cũ là đối thủ! Thậm chí, còn là địch nhân!

Bên trong ánh mắt của Bạch Tiểu Thăng hiện lên phong mang.

- Nói đến, Khu Hoa Đông nhiều tỉnh thị như vậy, nhiều xí nghiệp như vậy, Trần Cửu Thiên đề cử hai người cũng là ở An Giang.

Bạch Tiểu Thăng cười lắc đầu, đứng dậy lấy cho mình một ly sữa nóng, uống từng ngụm.

- Ngày mai, mình trước tiên có thể đi đại học Trung Kinh một chuyến để 'Điều tra' dù sao công ty bên này cũng không sao nữa rồi.

Dứt lời, Bạch Tiểu Thăng làm một hơi cạn sạch ly sữa nóng xắn tay áo lên đi ngủ đi vậy.

Lúc này, tại khu biệt thự Nguyệt Hồ Trung Kinh, bên trong nhà Trần Cửu Tranh.

Mục Bắc Thần đang cùng Trần Cửu Tranh ngồi đối diện nói chuyện.

Bây giờ mới có mười giờ theo bọn hắn nghĩ còn rất sớm.

Mục Bắc Thần, theo họ mẹ, theo bối phận mà nói cùng Trần Cửu Thiên, Trần Cửu Tranh cùng thế hệ, chỉ bất quá tuổi so với hai vị này nhỏ hơn, thời thơ ấu chỉ là một thằng làm việc vặt.

Thời gian trước, Mục Bắc Thần được Trần Cửu Thiên bồi dưỡng, một mực làm việc tại truyền thông Thiên Chinh.

Anh em Trần Cửu Thiên đối với hắn cũng vô cùng tin cậy.

- Bắc Thần, tôi còn cho là cậu ngày mai mới đến. Bây giờ tới rồi thì ở lại đây đi!

Trần Cửu Tranh cười nói.

Mục Bắc Thần cũng cười một tiếng.

- Không cần đâu anh Tranh để tránh bị nghi ngờ, cho đến khi tuyển bạt kết thúc, em sẽ không đến đây nữa. Tránh bị người ta phát giác!

Mục Bắc Thần nói.

Lần này tới, hắn cũng rất lưu ý hành tung, không muốn bị tổ thanh tra của tập đoàn phát hiện.

- Vẫn là em nghĩ chu đáo, vậy theo ý em đi!

Trần Cửu Tranh gật đầu, cười nói.

- Đúng rồi, hai ngày trước anh đưa cho em danh sách, em nhận được rồi phải không. Cái đó anh cả pahi3 bỏ ra rất nhiều công sức mới lấy được mặt dù phía trên chỉ có mười mấy người nhưng bọn họ lần này cũng them gai tuyển bạt.

Trần Cửu Tranh lại nói.

- Hy vọng có thể đối với em có chỗ trợ giúp.

Mục Bắc Thần cười gật gật đầu.

- Nó trợ giúp em rất nhiều! Trong những người này, có một vài người em biết, tối thiểu nhất cũng từng có gặp mặt một lần. Em sẽ mau chóng thăm dò tính tình của bọn họ, cùng bọn họ hoà nhập. Sau đó, muốn đối phó với Bạch Tiểu Thăng thì trước tiên phải cô lập hắn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận