Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1340: Bạch Tiểu Thăng âm hiểm (1)

Lời nói này của Bạch Tiểu Thăng, trong nháy mắt tựa như thắp sáng lên ngọn lửa trong mắt của mấy vị Đại sự vụ quan đang ngồi trên ghế.

Bọn họ có hoảng sợ, có lo lắng của bọn họ, trong nháy mắt tựa như được chiếu vào một tia hi vọng.

Đồng thời, thái độ của bọn họ đối với Bạch Tiểu Thăng vàng nhiều thêm sự chờ mong cùng với ánh mắt kính sợ.

Giờ khắc này, Hạ Hầu Khải ngồi ở trên đài khoan thai nhàn nhã nở nụ cười, trong lòng lão lúc này vô cũng thư sướng, một cảm giác trước nay chưa từng có.

- Mong ước vài chục năm nay của ta, muốn Bộ Sự Vụ triệt để nghiêm túc rõ ràng nhưng lại không có thực hiện được, ngày hôm nay, cuối cùng cũng được Bạch Tiểu Thăng làm xong rồi.

. . .

- Hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư bị điều tra, thay thế hai vị Đại sự vụ quan mới ngay tại chỗ. Tin tức này ở sau đó, trong nháy mắt tựa như cơn địa chấn làm rung động toàn bộ tổng bộ khu Đại Trung Hoa.

Ý định "Miễn trách" của Bạch Tiểu Thăng cũng được thông cáo truyền ra ngoài, dẫn phát một hồi oanh động không hề nhỏ.

Những vị sự vụ quan có chút vấn đề, giống như thấy được một cái phao cứu hộ, cơ hội đã tới.

Mà mười lăm vị phụ trách khu vực kia trước sau vẫn mật thiết chú ý tình thế bên phía tổng bộ, cũng đều bị chấn động lây.

Thời gian tiền nhiệm một tuần, đã quét ngang Bộ Sự Vụ, không nghĩ tới vị tân Tổng giám đốc kia lại lợi hại như thế !

Sau khi rung động thật sâu, thì trong lòng của rất nhiều người phụ trách khu vực lúc này chính là đang xiết chặt.

Sau đây, cũng nên đến lượt bọn họ

Lập tức, có người bất an, có người sợ hãi.

Trong một căn phòng khách hào hoa sang trọng của một khách sạn năm sao.

- Cái gì! Hai người anh em của ta Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư kia. . . Đồng thời bị bắt rồi. Một người đàn ông trung niên có tướng mạo đoan chính, đang nghe cái tin tức này, lập tức kinh hãi nghẹn ngào.

- Tranh thủ thời gian, cần chào hỏi trước với mấy vị phụ trách cấp khu vực kia, mời bọn hắn đêm nay đến chỗ ta ăn cơm. Cái người đàn ông này luôn mồm xưng huynh gọi đệ với Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư, sau khi chấn kinh lại không nói gì thêm về vấn đề đi cứu vãn hai người, mà ánh mắt phát lạnh, vội vã phân phó viên trợ lý của mình.

- Lại không hành động khác, mục tiêu kế tiếp của chúng ta chính là đám người này.

Người đàn ông trung niên này, cũng là một vị phụ trách cấp khu vực.

- Móa nó, hai con hàng Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư này làm sao lại chết nhanh như vậy chứ.

Người đàn ông trung niên này trước đây một chút còn xưng huynh gọi đệ với người ta, một giây sau đã chửi ầm lên.

Khu Đại Trung Hoa tập đoàn Chấn Bắc, tại văn phòng của Tổng giám đốc Chấp Hành.

Bạch Tiểu Thăng và Hạ Hầu Khải đang ngồi đối diện với nhau trên ghế sô pha uống trà.

Hội nghị đưa chứng cứ và vấn trách ba người Hàn Nhật Trình, Thương Đạt Đông, Triệu Hân Dư đã kết thúc được một lúc.

Trong khoảng thời gian này, đã có hai vị Đại sự vụ quan lặng lẽ tới, âm thầm tiến hành thăm dò, tra rõ khuyết điểm của từng người.

Đương nhiên, hai người kia luôn mồm nói là vì sự phát triển của công ty, hoặc là bị người xúi giục hoặc là nhất thời mê muội.

Mặc dù lời nói vẫn còn chút tránh nặng tìm nhẹ nhưng đã không có che giấu tội danh.

Bạch Tiểu Thăng biết rõ hai người này đích thực có năng lực, tuy phương diện đạo đức có khiếm khuyết, nhưng cũng không phải là không thể uốn nắn lại

Sau khi Bạch Tiểu Thăng nghe bọn họ "Thẳng thắn" nhận tội, đều biểu thị khen ngợi, sau đó còn mỉm cười nói chuyện với họ một hai câu, đem một vài vấn đề họ chưa nói nhắc khéo một chút chứ không có toạc ra.

Chỉ một chút nhắc nhở như vậy thôi cũng để hai người họ toát cả mồ hôi, lúc này không dám tiếp tục giấu diếm, thành thật khai báo toàn bộ.

Sau khi nghe xong, Bạch Tiểu Thăng rất cho họ mặt mũi, không có trách cứ, không có khiến bọn họ phải khó xử.

Dù sao thì Bạch Tiểu Thăng còn muốn dùng bọn họ tiếp tục phục vụ cho khu Đại Trung Hoa.

Nước trong quá thì không có cá, người tốt quá thì không ai chơi. Cái đạo lý này Bạch Tiểu Thăng vẫn hiểu được.

Bạch Tiểu Thăng nói rõ sẽ không truy cứu hai người, thậm chí sẽ chỉ cảnh cáo chứ không có xử lý bọn họ

Hai vị khi nguyên bản đã ôm tâm lý chịu xử phạt, lại không ngờ được là Bạch Tiểu Thăng rộng lượng như thế, lập tức hết sức cảm kích đối với vị tổng giám đốc trẻ tuổi này.

Bạch Tiểu Thăng lại động viên vài câu, sau đó liền để cho bọn hắn trở về.

Sau khi hai người đi, Hạ Hầu Khải từ văn phòng của mình đi ra.

Từ đầu đến cuối, hắn đều nghe được rõ ràng, đối với biện pháp xử trí của Bạch Tiểu Thăng cũng hết sức hài lòng.

Bạch Tiểu Thăng cười mời lão gia tử đi đến khu ghế sô pha để uống trà.

- Trước mắt, cũng chỉ có một vị Đại sự vụ quan không có tỏ thái độ?

Bạch Tiểu Thăng vừa rót cho Hạ Hầu Khải một chén trà vừa đặt câu hỏi.

Bốn người Lý Hạo Phong, Trịnh Thiên Hồng đã đứng về phía bên này, Hàn Nhật Trình cũng đã bị thu phục, Thương Đạt Đông, Triệu Hân Dư đều xem như đã về phe chúng ta, vừa rồi lại có hai người đến, cuối cùng còn thừa một người vẫn chưa có tỏ thái độ.

- Người cậu nói đến là Phùng Giai Dao phải không!

Hạ Hầu Khải điểm ra cái tên này. Trong số các đại sự vụ quan thì phụ nữ cực ít, Hứa Du Nhược là một, Triệu Hân Dư là hai và nàng cũng tính là một người nữa.

Phùng Giai Dao này hiện nay cũng đã hơn 40 tuổi, năm đó cũng là một nhân vật yêu nghiệt, tốc độ thăng chức cũng gần với Lý Hạo Phong.

Đủ thấy được nữ nhân này không hề đơn giản, nhưng lại lựa chọn con đường tương phản hoàn toàn với Lý Hạo Phong.

Bất quá, nàng phạm phải sự tình cũng không có quá mức, vẫn còn có thể cứu vãn được.

- Sẽ đến, nàng là một nữ nhân thông minh.

Hạ Hầu Khải nói.

Bạch Tiểu Thăng cười cười, cũng không để điều đó ở trong lòng.

Dù sao cơ hội là bản thân mình cho, nếu như nữ nhân này không thẳng thắn khai báo vấn đề với mình, cũng không sao, vậy thì coi như không có cái gì xảy ra là được.

Chỉ là, nếu sau này nàng còn có hành vi không ngay thẳng thì sẽ tính toán cả nợ cũ lần mới một lượt!

Lấy hình phạt nghiêm khắc nhất để xử lý !

Không có nói sâu vào vấn đề của Phùng Giai Dao Đại sự vụ quan, Bạch Tiểu Thăng cùng Hạ Hầu Khải tiếp tục hàn huyên về những sự thay đổi mới của bộ sự vụ, vẫn còn nhiều điều phải sửa trái sửa phải.

Dù sao loại bỏ đá ngầm, cũng phải đi kèm với thanh trừ nước bùn, thanh lý đường sông, khiến cho Bộ Sự Vụ nước chảy chảy dài, bảo trì lâu dài trong suốt.

Hàn huyên nói chuyện một lúc, tâm lý hai người hết sức tốt đẹp.

Trà cũng đã pha tốt, Bạch Tiểu Thăng tự mình rót cho Hạ Hầu Khải một chén.

Hạ Hầu Khải mỉm cười nâng chén trà lên, nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

- Thật không nghĩ tới sự tình mà tôi làm mấy chục năm vẫn không thành công, lại được cậu hoàn thành. Tiểu Thăng, lấy trà thay rượu, tôi kính cậu một ly!

Hạ Hầu Khải nâng chén.

Bạch Tiểu Thăng nâng chén trà lên, lấy lão gia tử nhẹ nhàng đụng một cái, cười nói,

- Sao ngài nói vậy, phải nói là chúng ta đã làm được chứ.

Bạch Tiểu Thăng chân thành nói,

- Nếu không có sự ủng hộ của ngài, chỉ bằng vào một mình tôi sao có thể lật lại thế cờ với Trầm Bồi Sinh, nếu là hôm nay hắn ở đây, cục diện tuyệt đối sẽ không có chuyện nhẹ nhõm như vậy.

- Không có sự nỗ lực của ngài, trước mắt làm sao lại có những đại sự vụ quan chính trực như mấy người Lý Hạo Phong, Trịnh Thiên Nga, Hứa Du Nhược, có nhiều sự vụ quan ngay thẳng như vậy, không có bọn họ cũng sẽ không có thành công như ngay hôm nay.

- Hết thảy kết quả ngày hôm nay đều là nhờ có ngài xây dựng cơ sở vững chắc, tôi cũng chỉ may mắn là người hái quả mà thôi.

- Muốn nói thành công, cũng không chỉ là thành công của chúng ta, mà là thành công của toàn bộ khu đại trung hoa.

Bạch Tiểu Thăng nói ngôn từ khẩn thiết.

Hạ Hầu Khải cười ha ha,

- Nghe lời này quả thật xứng với phong phạm của một vị lãnh đạo.

Một già một trẻ cùng nở nụ cười, rồi nhấm nháp chén trà thơm của bản thân.

Hạ Hầu Khải đặt chén trà xuống, cười nói với Bạch Tiểu Thăng

- Tiểu Thăng, ngươi a, thật không cần khiêm tốn ! Nếu thay đổi thành một người khác, thì cho dù có được điều kiện tốt hơn đi chăng nữa cũng chưa chắc có được thành quả như vậy! Giao khu Đại Trung Hoa vào trong tay cậu, ta thật sự hết sức yên tâm!

Sau đó, Hạ Hầu Khải lại nói,

- Trước mắt, Bộ Sự Vụ đã quy tâm, chính là thời điểm dốc toàn lực đi chỉnh một đám gia hỏa cầm quyền ở khu vực khác.

- Mấy tên gia hỏa này nói khó đối phó thì thật sự khó đối phó, nhưng nếu muốn giải quyết thì lại không khó khăn hơn việc đối phó với mấy tên đại sự vụ quan này.

- Nếu so sánh đại sự vụ quan là văn thần, thì mấy người phụ trách khu vực chính là võ tướng. Từ xưa đến nay, Văn Thần khó đối phó, còn võ tướng thì trên phương diện đấu trí thì không có cửa.

Hạ Hầu Khải dùng cái ví dụ này khiến cho Bạch Tiểu Thăng bất giác mỉm cười.

Sự vụ quan, Đại sự vụ quan cũng chỉ là vấn đề chức vụ, trải qua từ năm này đến năm khác ma luyện thì ai cũng đều sẽ thành tinh cả.

Nếu so sánh với người phụ trách khu vực thì thực sự kém đến quá nhiều.

Hạ Hầu Khải cảm khái nói,

Bạn cần đăng nhập để bình luận