Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2579: Đánh một trận sưng người (2)

Gương mặt Yuta vặn vẹo, liều mạng lắc hai cánh tay để giảm bớt đau đớn, đợi đến khi thấy rõ người tới, gã thậm chí còn rơi nước mắt, giãy giụa kêu lên:

- Nhị sư huynh, cứu em!



- Nhị sư huynh!



- Nhị sư huynh!



Đám đàn em chật vật kia dường như thấy cứu tinh, hưng phấn kêu to.



Sao ở đâu lại chạy tới một nhị sư huynh nữa vậy?



Bạch Tiểu Thăng chú ý nhìn qua, khi thấy người kia lại không khỏi sửng sốt.



Người kia thấy Bạch Tiểu Thăng cũng sửng sốt, trong miệng kinh ngạc nói:

- Là anh!



Bạch Tiểu Thăng từng gặp được tới.



Chính là người đàn ông tay quấn vải mà anh và Blanche gặp phải trong ngõ nhỏ bên cạnh khi bị tập kích ở đây. Lúc đó Bạch Tiểu Thăng cũng đánh đối phương một trận, không ngờ lại gặp mặt.



Người đàn ông tay quấn vải thấy Bạch Tiểu Thăng, cũng có phần không dám tin.



- Là anh ta dẫn người tới tìm tôi gây rắc rối.

Bạch Tiểu Thăng cầm chân ghế chỉ Yuta, nghiêm mặt nói.



- Nhị sư huynh, người này là mục tiêu của chúng ta lần này, mong anh ra tay.

Yuta chưa rõ tình trạng hiện nay.



Người đàn ông tay quấn vải nhất thời có chút lúng túng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, anh ta thật ra cũng muốn giúp tay, thế nhưng căn bản không đánh lại người ta.



Anh ta muốn giơ tay đỡ lấy Yuta, chạm đến cánh tay của Yuta, gã lại kêu lên thảm thiết như bị điện giật, rõ ràng đã mất khả năng chiến đấu.



- Muốn đánh không?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.



Người đàn ông tay quấn vải trực tiếp xua tay, khách sáo nói với Bạch Tiểu Thăng nói:

- Không, không, so tài thì để lần sau đi.



- Nhị sư huynh, anh?

Lúc này Yuta mới phát hiện vẻ mặt sư huynh của gã ôn hòa và bình tĩnh lạ thường, lập tức ngẩn người.



Người này bình thường cuồng ngạo như vậy, thấy được cao thủ lại còn nói lần sau.



Người này thật sự là nhị sư huynh sao...



Thấy Yuta ngây người nhìn mình, người đàn ông tay quấn vải lập tức lúng túng, để tránh Yuta nói linh tinh, anh ta lập tức khẽ lẩm bẩm:

- Anh đã đánh nhau với người này... Không thắng...



Không đánh thắng?



Yuta lập tức kịp phản ứng, đây hẳn không phải là chuyện không đánh thắng, sợ rằng nhị sư huynh bị dạy dỗ một trận...



Thấy Yuta vẫn nhìn mình chằm chằm, người đàn ông tay quấn vải lập tức có chút không được tự nhiên, trợn mắt lạnh lùng nói:

- Ai bảo cậu nhận công việc thế này chứ!



Yuta đen mặt. Gã làm sao biết được chuyện này không nên nhận.



Vào giờ phút này, lại có người từ cửa chính bước vào, guốc gỗ dưới chân phát ra tiếng cạch cạch.



Nghe được tiếng này, toàn thân Yuta đều cứng đờ, sau đó ánh mắt trở nên hoạt bát, lập tức quay đầu nhìn sang.



Một người phụ nữ mặc ki-mô-nô đi đến.



- Đại sư tỷ!

Yuta giống như nhìn thấy cứu tinh, bất ngờ kêu lên như điên.



Cho dù nhị sư huynh này của hắn lợi hại, nhưng vẫn kém hơn đại sư tỷ một chút, đại sư tỷ có kiếm đạo siêu phàm, chỉ cần đại sư tỷ ra tay, người Trung Quốc kia tất nhiên khó có thể địch nổi, sẽ bị thua trong giây lát.



- Đại sư tỷ!

Đám người được Yuta dẫn tới lập tức hô to, ánh mắt kính nể, e sợ, giống như nhìn thấy thần linh.



Người phụ nữ mặc ki-mô-nô đảo mắt nhìn qua, bước chậm đến.



- Đại sư tỷ, giúp em trừng trị người đàn ông này đi!

Yuta gian nan giơ cánh tay lên, chỉ vào Bạch Tiểu Thăng và hét lớn.



Vẻ mặt người đàn ông tay quấn vải kỳ lạ, nhìn tiểu sư đệ của mình vô cùng phấn khởi, lại có chút lúng túng nhìn Bạch Tiểu Thăng.



Bạch Tiểu Thăng đứng buông tay, cũng nhìn người phụ nữ kia lẩm bẩm:

- Không ngờ lại gặp mặt.



Yuta đang phấn khởi rõ ràng không nghe được những lời này, trong mắt gã chỉ có đại sư tỷ giống như đại thần, khi sư phụ của bọn họ qua đời cũng sẽ lên làm gia chủ.



Gương mặt đại sư tỷ bình thản giống như bước trong gió mát, đi rất nhanh tới bên cạnh Yuta.



Yuta lập tức mừng như điên, nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng khiêu khích, muốn thấy người Trung Quốc gặp xui xẻo thế nào.



Kết quả, gã lại thấy đại sư tỷ giống như vị thần của mình lặng lẽ đi tới trước quầy, cầm một gói thức ăn trong tay rồi xoay người trở về, khi đi ngang qua Trung Quốc kia còn nho nhã lễ độ tới mức muốn đánh, thực sự là thể hiện ra hết lễ nghi rồi.



Người Trung Quốc này cũng gật đầu với đại sư tỷ của mình, dường như có quen biết vậy...



Sau đó, Yuta lại trơ mắt nhìn đại sư tỷ đi guốc gỗ, nhẹ nhàng rời đi.



Gã cũng ngu người.



- Đại sư tỷ cũng từng đánh với hắn, còn đổi một thanh đao gỗ mới...

Người đàn ông tay quấn vải kia ho khan một tiếng và nói nhỏ với tiểu sư đệ của mình.



Yuta nghe được câu này, toàn thân giống như bị sét đánh, không dám tin nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.



Ngay cả đại sư tỷ cũng...



Bạch Tiểu Thăng ném chân ghế trong tay đi, cười nhạt nói:

- Các người đi đi.



- Cảm ơn!

Người đàn ông tay quấn vải cười cảm ơn, cõng Yuta đã rơi vào tình trạng hóa đá, vội vàng rời đi.



Những người đi cùng với Yuta thấy cảnh tượng như vậy thì hoàn toàn khiếp sợ, hốt hoảng rời đi theo, thậm chí còn chẳng có can đảm để nhìn Bạch Tiểu Thăng nữa.



Thấy bọn họ đều đi hết, Bạch Tiểu Thăng bước nhanh về phía Basil đang ngã ngồi trên mặt đất, kêu rên thê thảm bên kia.



Trên một chân của ông ta có cắm một con dao, máu chảy đầy đất.



Bạch Tiểu Thăng không thể không để ý tới người này, nhưng vẻ mặt lạnh lùng ngồi xổm xuống bên cạnh.



- Nhanh cứu tôi! Tôi sắp chết!

Basil vô cùng hoảng sợ nhìn Bạch Tiểu Thăng kêu lên.



Bạch Tiểu Thăng dứt khoát giơ hai đầu ngón tay nói:

- Có thể, nhưng ông phải hứa với tôi hai chuyện. Đầu tiên là ông gặp phải cướp ở đây, là tôi cứu ông. Sau khi trở về ông cứ nói vậy, để bớt rắc rối cho hai chúng ta. Thứ hai, ông nợ tôi một ân tình, về sau phải trả, nếu không tôi sẽ vạch trần những gì ông đã làm hôm nay, kiện ông nữa, tôi có thể có video làm chứng cứ.



Basil nghe vậy thì gần như không do dự, gật đầu như con gà con mổ thóc:

- Tôi đồng ý, tôi đều đồng ý hết!



Bạch Tiểu Thăng nghe vậy liền mỉm cười.



Bữa cơm này còn chưa ăn được, nhưng chắc chắn là có lời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận