Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2363: Nhiệm vụ cực gian khổ (2)

Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên nói:

- Cô Phil có tìm qua về chi phí xây dựng và chi phí sửa chữa trạm phát điện thủy triều không?

Phil sửng sốt.

Cô ta làm sao biết được điều này. Cho dù bây giờ muốn điều tra cũng phải tốn một ít thời gian mới được.

- Sẽ... rất cao sao? Tôi nhớ ngài Santos từng nói qua, sẽ có năm triệu đô la tài chính riêng, vậy cũng xem như là một khoản tiền không nhỏ.

Phil thử dò xét.

- Tôi vừa vặn biết một ít về phương diện này.

Bạch Tiểu Thăng chậm rãi nói:

- Khi các người và Santos nói chuyện trong phòng họp, tôi còn thuận tiện điều tra một chút. Với trạm phát điện thủy triều mà ông ta nói, chỉ riêng đặt thiết bị tương tự vào lúc này, muốn xây dựng lại ít nhất cần khoảng ba trăm triệu đô la.

Phil nghe vậy, lập tức bị dọa cho giật mình:

- Đắt như vậy sao?

Không ngờ cần nhiều tiền như vậy!

Bạch Tiểu Thăng nhận lấy nhiệm vụ trợ giúp tập đoàn là mang theo hai trăm tỷ qua, nhưng đó là gánh vác cho trăm nghìn doanh nghiệp của nửa bộ sự nghiệp dùng, phân phát ra không tính là đủ.

Còn nữa, chỉ riêng việc khởi động lại một dự án cảng đã khiến người ta tốn ba trăm triệu, chắc chắn sẽ làm cho tài chính vốn đã thiếu lại càng thêm trứng chọi đá, cũng không cách nào ăn nói với tập đoàn.

Phil bị sốc trước con số tài chính này, thậm chí quên hỏi Bạch Tiểu Thăng làm sao có thể điều tra ra được trong thời gian ngắn như vậy.

Đương nhiên, cho dù cô ta có hỏi, Bạch Tiểu Thăng cũng có lý do để đẩy đi.

- Có lẽ tình hình không nghiêm trọng như chúng ta nghĩ, sửa một chút là có thể mở lại thì sao.

Phil lẩm bẩm nói.

Bạch Tiểu Thăng lặng lẽ nói:

- Châu u đã từng có một trạm phát điện với quy mô tương tự, trước đây sửa lớn, chỉ riêng tiền lương cho tổng công trình sư đã lên tới tám ngàn vạn đô la.

Phil bị dọa cho giật mình, mọi người cũng giật mình.

Giá cao như vậy quả thật làm cho người ta phải líu lưỡi!

Nhưng nghĩ lại, cao như vậy cũng không khó tưởng tượng. Dù sao, những điện ảnh và ngôi sao truyền hình, cầu thủ nổi tiếng đều không được tính theo tiêu chuẩn bình thường.

Một tổng công trình sư có thể đứng ra đại tu máy chủ phát điện của trạm phát điện, so sánh giá trị vẫn tính là thấp...

- Vậy thì mời kỹ sư đó tới đứng ra sửa chữa, không được sao?

Phil đột nhiên cảm giác chuyện này cũng không khó giải quyết.

Bạch Tiểu Thăng khẽ cười, lắc đầu.

- Đó là giá mấy năm trước, bây giờ kỹ sư trưởng người ta đang phục vụ cho hoàng gia ở Châu u, đừng nói có mời được không, cho dù có mời cũng không phải giá này. Còn nữa, muốn người ta sắp xếp thời gian sợ rằng cũng phải chờ tới hai ba năm sau.

Bạch Tiểu Thăng nói có vẻ khoa trương, nhưng người ta ngẫm nghĩ lại thấy có lý.

Nhân vật có thể chủ trì công trình lớn như vậy có thể nói quốc sĩ, làm gì dễ tìm tới chứ?

- Vậy... Làm thế nào đây?

Phil lẩm bẩm nói.

Cho dù bên phía bọn họ có thể hẹn trước, có thể chờ nổi, sợ rằng Kustier cũng sẽ không đáp ứng.

- Đề tài này lại vòng trở về, làm thế nào? Ngài Bạch không phải nói đi tới hiện trường xem trước sao.

Lâm Vi Vi hơi nghiêm mặt nói.

Bây giờ, trong lòng Lâm Vi Vi đặc biệt không thoải mái, đặc biệt là biểu hiện của Phil ở phòng họp lớn.

Lôi Nghênh cũng rất lạnh lùng.

Phil có chút đuối lý.

Molia cũng không dám lên tiếng.

Bạch Tiểu Thăng nhìn hai chị em này, nhã nhặn nói:

- Như vậy đi, bây giờ chúng ta chia ra hai đường, tôi dẫn bọn họ đi xem tình hình. Hai người đi nói với phu nhân Margaret về tình hình bên này, đồng thời liên lạc với công ty thi công cảng chuẩn bị làm việc bất kỳ lúc nào.

Chị em Phil thấy Bạch Tiểu Thăng thu xếp như vậy thì giống như trút được gánh nặng, liên tục gật đầu.

Bởi vì chuyện này, trong lòng Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng không thoải mái, lười đi cùng với chị em bọn họ.

Mọi người cũng vẫy xe lần lượt lên xe chạy về phía nơi mình cần tới.

Trên xe, Phil gọi điện thoại thẳng cho mẹ mình phu nhân Margaret, báo cáo tình hình.

Mặt khác, đám người Bạch Tiểu Thăng cũng ngồi xe chạy tới cảng.

Trạm phát điện thủy triều này ở một hòn đảo khác, còn cần ngồi thuyền qua đó.

Trên đường, Lâm Vi Vi không nhịn được hỏi:

- Anh Tiểu Thăng, anh nghĩ bây giờ phải làm thế nào?

Khó tránh bị tài xế nghe được, tiết lộ bí mật, Lâm Vi Vi dùng tiếng Trung Quốc.

Bạch Tiểu Thăng cũng dùng tiếng Trung Quốc nói:

- Vừa rồi khi ở trong phòng họp, tôi cúi đầu dùng điện thoại điều tra biết tình hình của trạm phát điện này cũng không lạc quan, bốn máy chính đầu có vấn đề, truyền thông của chính phủ nói đó là một 'con thú chết'. Những người nắm quyền ở Kustier cũng cho rằng sửa chữa là một công trình khó khăn, thậm chí là không thể.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh lập tức nhíu mày, nhìn nhau.

Lâm Vi Vi nói:

- Lẽ nào chúng ta thật sự phải xây dựng lại cho người ta một trạm phát điện à?

- Như vậy chi phí tích lũy cho dự án cảng đã vượt trội quá mức nghiêm trọng, vốn có mười năm lợi nhuận, đã bởi vì phải dọn dẹp và thi công lại ít nhất sẽ kéo dài thời hạn ra hai năm, nếu như lại thêm xây một trạm phát điện thủy triều, sợ rằng lợi nhuận chẳng thấy đâu, trụ sở chính của tập đoàn cũng chưa chắc đã đồng ý.

Lôi Nghênh cũng nói.

Bạch Tiểu Thăng trầm ngâm suy nghĩ một lát.

Trên thực tế, anh đã hỏi qua Hồng Liên, xem nó có mấy phần khả năng trợ giúp mình tới chủ trì công việc sửa chữa.

Hồng Liên biểu thị, chỉ là kiến thức và tài liệu rót vào mênh mông như biển sẽ thành gánh nặng cực lớn cho đầu của Bạch Tiểu Thăng, dù sao đó cũng là kinh nghiệm và kiến thức mười mấy hai mươi năm của người khác, nếu chuyển cho Bạch Tiểu Thăng trong thời gian ngắn thì thật sự rất khó tiếp thu được.

Ngay cả để Hồng Liên đi tính toán xử lý, cũng sẽ làm cho đầu Bạch Tiểu Thăng quá nóng mà bốc hơi lên mất.

Lúc này Bạch Tiểu Thăng cũng đành phải bỏ qua.

Nhưng điều này cũng không có nghĩa là không có cách nào khác.

- Trên thực tế, không tính tới kỹ sư trưởng Châu u tôi đã nói tới, vẫn có người có thể đứng ra chủ trì tu sửa công trình này, hơn nữa người đó có thể đang ở Kustier.

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Nghe nói phía chính phủ Kustier đã tuyên bố thông báo tìm người, nhưng vẫn không có kết quả. Người kia hình như cũng không muốn đứng ra.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh không nhịn được kinh ngạc.

- Còn có người như thế sao?

- Người này là muốn làm ẩn sĩ à?

Bạch Tiểu Thăng lắc đầu, nói không biết.

Trên thực tế, anh thật sự điều tra. Có một bài báo trên mạng đã mơ hồ nói người kia từng chủ trì một công trình, kết quả xảy ra chuyện ngoài ý muốn đã dẫn đến mười mấy người bị chết, trong đó có cả con của ông ta, ông ta bị kích thích rất lớn nên rời khỏi lĩnh vực đó đi mai danh ẩn tích, ngay cả tên cũng sửa lại, không ai biết đi đâu.

Chắc hẳn người kia cũng đã sáu mươi năm tuổi rồi.

Bạch Tiểu Thăng cũng lo lắng, bây giờ không biết người kia còn có thể chủ trì việc tu sửa hay không. Dù sao trải qua thời gian lâu như vậy, tài nghệ và kiến thức cũng sẽ bị thời gian xóa mờ.

Ba người đang trò chuyện thì điện thoại của Bạch Tiểu Thăng lại đổ lên.

Bạch Tiểu Thăng nghe máy. Đó là phu nhân Margaret gọi điện thoại tới.

Ở trong điện thoại, phu nhân Margaret cực kỳ bất mãn khi Bạch Tiểu Thăng đồng ý chuyện mở lại trạm phát điện một cách qua loa như vậy, còn trút giận một trận, công bố tài chính thiếu thốn, vẫn cần mượn tạm một phần trong bộ phận của Bạch Tiểu Thăng, bây giờ không có tiền có thể cung cấp tiêu xài.

Bạch Tiểu Thăng giải thích một hồi, trấn an một hồi rồi cúp máy.

- Rõ ràng là do con gái bà ta làm hại.

Lâm Vi Vi hầm hừ nói:

- Bà ta còn bực tức cái gì chứ?

Bạch Tiểu Thăng khoát tay, nói chuyện này đã như vậy thì không nên nhắc lại nữa.

Không bao lâu, bọn họ ngồi xe đến cảng, đổi thuyền ra biển.

Trên thuyền, hành khách không tính là ít, đám người Bạch Tiểu Thăng ngồi cùng một khoang thuyền, chung bàn tới người khác.

Người cùng bàn là một người đàn ông đội mũ lưỡi trai, không nhìn thấy rõ gương mặt, nhưng cảm giác rất trẻ tuổi.

Ba người Bạch Tiểu Thăng cũng không để ý nhiều.

Thuyền chạy được nửa đường thì có một nhóm người từ bên ngoài khoang đi vào, dáng vẻ mỗi người cũng không hiền lành gì. Bọn họ lần lượt quan sát từng những ngồi ở bàn bên cạnh.

Người dẫn đầu hạ giọng nói:

- Nhìn cẩn thận một chút, đây là khoang thuyền cuối cùng rồi. Nếu anh ta ở đây thì chắc chắn phải ở trong này!

Bạn cần đăng nhập để bình luận