Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2535: Thăm hỏi (1)

Sau khi Bạch Tiểu Thăng thống báo với Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh và cả tám thư ký, trợ lý xong, anh liền rời khỏi văn phòng của mình, muốn đi tới bệnh viện thăm Lộ Thành An.

Hôm qua Bạch Tiểu Thăng đã hẹn trước với bên kia, lúc này đã gần đến giờ.

Nhưng khi Bạch Tiểu Thăng xuống tầng, anh đã nhận được điện thoại từ bệnh viện bên kia gọi tới.

Người gọi điện thoại tới là người nhà của Lộ Thành An, đối phương xin lỗi, nói hôm nay có tổ chuyên gia từ Châu u tới, quyết định sớm chữa trị trước hai ngày.

Hôm nay thật đáng tiếc, Bạch Tiểu Thăng không thể tới thăm bệnh nhân.

Lúc này Bạch Tiểu Thăng nói rõ trong điện thoại là không sao, đối phương cũng hẹn lại thời gian với anh.

Bạch Tiểu Thăng lại quay về phòng làm việc của mình.

Đến lúc này, anh đi qua đi lại trong tòa nhà lớn của tổng bộ cũng mất gần một giờ. Chờ Bạch Tiểu Thăng đẩy cửa bước vào văn phòng, bên trong ngược lại hoàn toàn là cảnh tượng vui vẻ.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đang kể cho những thành viên mới nghe chuyện tin đồn thú vị về Bạch Tiểu Thăng khi cứu viện ở Bộ sự nghiệp thứ sáu, thậm chí làm vang lên từng tiếng cười.

Việc muốn tăng quan hệ giữa đồng nghiệp, quả nhiên phải dựa vào cùng "Bố trí" cấp trên, mới có khả năng đạt được tiến triển thần kỳ như thế.

Lúc này, ngay cả một số người vô cùng nghiêm túc trong những thư ký, trợ lý kia cũng đang thấy buồn cười.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng vừa tiến vào, lại giống như một chim tiến rừng, trăm chim im bặt, văn phòng lập tức yên tĩnh.

Tất cả mọi người cầm cái chén trong tay, có phần lúng túng và dè dặt nhìn Bạch Tiểu Thăng, rất sợ vị Phó chủ tịch Bạch này sẽ thẹn quá thành giận.

Dù sao, không ai thích nghe cấp dưới bàn luận về mình.

Bạch Tiểu Thăng đi tới, chỉ tay về phía Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh rồi nói với mọi người:

- Bọn họ nói không đúng, trên thực tế, lúc đó tôi còn chật vật hơn thế nhiều...

Bạch Tiểu Thăng không ngờ lại tiếp lời khiến cho những người này run rẩy giật mình.

Nhưng giật mình thì giật mình, bọn họ ngược lại cũng nhanh chóng chìm trong sung sướng và thoải mái.

Chờ sau khi nói qua chuyện cười cũ, Bạch Tiểu Thăng không cười nữa, phẩy phẩy tay nói:

- Các vị, về sau mọi người phải giữ mặt mũi đấy. Ở tổng bộ, khi có người ngoài thì tôi chính là Phó chủ tịch của tập đoàn, uy nghiêm không cho phép có sơ suất, nhưng đóng cửa lại, chúng ta chính là người trong nhà. Nên thả lỏng một chút, không cần quá gò bó câu nệ. Tôi mới vừa nhận được tin tức, bệnh viện bên kia không cho thăm hỏi, cho nên tôi mới trở về. Bây giờ, nghỉ ngơi xong rồi. Chúng ta bắt đầu làm việc, tranh thủ thêm một lượt trước giờ nghỉ trưa.

Bạch Tiểu Thăng vừa nói vậy, mọi người đều gật đầu, nhiệt tình lại tăng cao.

Chính người trầm tĩnh nhất trong bọn họ cũng không nhịn được nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng và âm thầm gật đầu.

Vị Phó chủ tịch trẻ tuổi này thật sự không phải là nhân vật bình thường!

Từ lúc mới bắt đầu, gặp được cấp dưới trêu chọc rộng mình lại rộng lượng, ung dung, đến nói chuyện hào hiệp, lại thẳng thắng giải thích quan hệ, nhiệt tình trong công việc. Đi theo lãnh đạo như vậy là chính xác không sai được!

Lại nữa, năng lực của Phó chủ tịch Bạch này thật sự mạnh mẽ!

Mạnh đến mức làm người ta kính nể, e sợ!

Trên thế giới này, người khiến cho người ta kính trọng chính là người có năng lực.

Trong vô hình, Bạch Tiểu Thăng lại một lần nữa nâng hình tượng của mình lên một mức cao mới trong lòng các thư ký và trợ lý...

Tiếp theo, Bạch Tiểu Thăng dẫn theo người bên cạnh mình bận rộn mấy ngày với khí thế ngất trời.

Mấy ngày nay, khi thấy tất cả công việc cũng bắt đầu tiến vào quỹ đạo.

Cho dù mấy người quản lý thư ký trước đây đề nghị điều người bên ngoài tới giúp cũng không thể tin là bọn họ thật sự làm được, chỉ dựa vào những người này, không cần tăng ca mà chỉ tốn mấy ngày lại có thể làm được tất cả tới mức này!

Vị Phó chủ tịch Bạch này đúng là quá thần kỳ.

Cứ như vậy, trong lòng mọi người càng thêm thán phục Bạch Tiểu Thăng.

Mà mấy ngày sau, Bạch Tiểu Thăng lại liên hệ với bệnh viện, nhận được xác nhận chính xác là mình đã có thể tới thăm ngài Lộ Thành An.

Lúc này Bạch Tiểu Thăng bỏ mọi việc trong tay xuống, đi tới bệnh viện.

Anh cũng nghe nói, sau khi đoàn đội chữa bệnh mới dùng thuốc mới và kỹ thuật mới, tình hình sức khỏe của ông cụ Lộ đã có chuyển biến tốt đẹp, thậm chí bác sĩ chính còn kéo dài thời gian tiếp khách của ông từ mười phút đến mười lăm phút, trong lòng anh cũng thật sự mừng cho ông cụ Lộ.

Trên đường không nói chuyện.

Bạch Tiểu Thăng nhanh chóng đến bệnh viện, chạy tới phòng bệnh trong trí nhớ.

Chờ đến đó, Bạch Tiểu Thăng mới phát hiện ra Phó chủ tịch Lý Vận Nguyên đã ở đó, cũng đang chờ vào thăm bệnh nhân.

Vừa thấy Bạch Tiểu Thăng, Lý Vận Nguyên liền cười tươi. Bản thân ông cũng cho rằng lựa chọn ban đầu của Lộ Thành An tương đối chính xác.

Đây không chỉ đuổi được Phó chủ tịch Ma Căn, còn đề bạt người tài giỏi như Bạch Tiểu Thăng cho tập đoàn.

Có Bạch Tiểu Thăng ở đây, nói không khoa trương, tập đoàn ít nhất còn vinh quang thêm mười, hai mươi năm nữa.

Lúc này, bác sĩ còn đang kiểm tra cho Lộ Thành An, chưa tới thời gian được vào thăm hỏi.

Lý Vận Nguyên lại kéo Bạch Tiểu Thăng ra hành lang, dựa vào lan can nói chuyện.

- Chỗ cậu đã thu xếp xong hết chưa?

Lý Vận Nguyên nhã nhặn nói:

- Người mới được thu xếp tới dùng có thuận tiện không? Có cần tôi điều hai nhân viên kỳ cựu cho cậu không? Bọn họ sẽ hiểu cách triển khai công việc ở bên cạnh Phó chủ tịch hơn, có thể giúp cậu huấn luyện người mới trước.

Bạch Tiểu Thăng cảm ơn cười nói:

- Đã khiến ngài phải phiền lòng rồi. Bên phía tôi tất cả đều thuận lợi, đã bắt tay vào tiếp nhận công việc rồi. Người được sắp xếp cho tôi cũng dùng rất tốt, tạm thời không cần bên ngoài giúp đỡ.

Thấy Bạch Tiểu Thăng từ chối, Lý Vận Nguyên không nói gì, chỉ gật đầu nói:

- Có cần gì thì cứ nói với tôi. Không ngờ bên cậu làm việc nhanh nhẹn như vậy, lúc này mới đổi văn phòng mới đã tiếp nhận công việc...

Lý Vận Nguyên dừng lại, nghi ngờ liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng:

- Là Bạch Tuyên Ngữ tạo áp lực cho cậu sao?

Rõ ràng, Lý Vận Nguyên cũng hiểu rõ về tính cách của Bạch Tuyên Ngữ, suy đoán có thể là anh ta đã tạo áp lực cho Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cười:

- Không phải mọi người đều nói quan mới lên chức đốt ba cây đuốc sao? Tôi cũng muốn sớm ngày tạo dựng hình tượng, là bản thân tôi ép tôi thôi.

Lý Vận Nguyên nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng rồi khẽ gật đầu.

- Phần lớn công việc của tiếp nhận đều thuộc về con đường xưa, tôi vẫn tính là hiểu rõ, có gì không hiểu hay khó giải quyết, cứ việc qua tìm tôi.

Lý Vận Nguyên nói.

- Về sau sẽ không thiếu lúc phải làm phiền ngài.

Bạch Tiểu Thăng cảm ơn cười.

Lý Vận Nguyên xoa lan can trong hàng lang và nhìn về phía xa, nói:

- Làm cho Ma Căn mất chức không thiếu được sự phối hợp giữa cậu và Ôn Ngôn, trước kia các người qua lại cũng rất gần.

Đối mặt với Lý Vận Nguyên, Bạch Tiểu Thăng không phủ nhận, khẽ gật đầu.

- Đúng vậy, ngài Ôn Ngôn là một người tốt, hơn nữa một lòng vì công việc của tập đoàn, có rất nhiều chỗ đáng để tôi học tập.

Lý Vận Nguyên không nhìn Bạch Tiểu Thăng, vẻ mặt có chút do dự, dùng giọng nói đặc biệt khẽ, thì thào, hoàn toàn không để ý xem Bạch Tiểu Thăng có kịp nghe rõ không.

- Ôn Ngôn tất nhiên là không tệ. Bạch Tuyên Ngữ cũng thật sự không tệ. Lão chủ tịch lợi hại. Nếu chỉ bồi dưỡng được một người làm người nối nghiệp, bất kể là kiêu hùng hay nhân kiệt thì đều là lựa chọn tốt cho tập đoàn. Đáng tiếc, đáng tiếc. Trời đã sinh Du sao còn sinh Lượng...

Lý Vận Nguyên cuối cùng thậm chí dùng một câu nói của Trung Quốc.

Bạch Tiểu Thăng nghe được liền nhướng mày, không khỏi nhìn ông cụ.

Lý Vận Nguyên lại không nói nữa, một lúc lâu mới xoay mặt đối diện Bạch Tiểu Thăng, mỉm cười nói:

- Thằng nhóc nhà cậu vẫn luôn có vẻ trưởng thành không hợp với tuổi, nhưng chưa chắc đã nhìn thấu bản chất của sự việc. Về sau gặp phải lựa chọn gì lớn thì không ngại tự nhủ với mình, chờ một chút lại nhìn thử. Có đôi khi ấn tượng đầu tiên hoặc ban đầu tận mắt nhìn thấy cũng chưa chắc đã là đúng.

Lời nói này hình như có chút ám chỉ, nhưng Lý Vận Nguyên không chịu nói rõ ràng.

Bạch Tiểu Thăng ghi nhớ ở trong lòng, nghiêm túc nói:

- Tôi nhớ rồi.

Thấy Bạch Tiểu Thăng thông minh khiêm tốn, Lý Vận Nguyên lại càng thích hơn, vỗ nhẹ vài cái vào vai anh.

Đúng lúc này, có người nhà họ Lộ đi tới, mời bọn họ qua phòng bệnh.

- Đi thôi.

Lý Vận Nguyên vỗ nhẹ vào Bạch Tiểu Thăng, mỉm cười nói.

Hai người này đi theo người nhà họ Lộ vào phòng bệnh, thấy Lộ Thành An.

Bạn cần đăng nhập để bình luận