Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1480: Nhìn không rõ được nhân tâm nhưng ta có thể nhìn thấu ngươi (2)

Logan thầm thở ra một hơi, nhìn chằm chằm vào hai mắt Bạch Tiểu Thăng, đi về phía trước hai bước, kéo gần khoảng cách với Bạch Tiểu Thăng một chút.

- Bọn Rhino coi như cũng có chút tin tưởng ngươi, ta đây cũng muốn hợp tác với cậu một chút!

Chân mày Bạch Tiểu Thăng khẽ nhướng lên, ý bảo gã cứ nói tiếp.

- Ngươi muốn đầu tư cho đám Rhino là vì muốn kiếm tiền đúng không?

Logan nói

- Chúng ta cũng vậy, từ đây mà nói thì mục đích của chúng ta là như nhau, như vậy cần gì phải đấu đến mức ta chết ngươi sống chứ!

Lời nói lần này của Phó viện trưởng Logan có chút vượt ngoài dự kiến của Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh.

Lúc nãy vị Phó viện trưởng này đang giận tới mức không kìm chế được, hai mắt cũng đầy hung bạo, vậy mà mới chớp mắt một cái đã dập tắt cừu hận bàn chuyện hợp tác rồi sao?

Người này đi làm một cái Phó viện trưởng thực sự là quá không phù hợp với tài năng bản thân rồi, gã phải đi làm một vị chính khách mới đúng...

- Chúng ta cũng có thể hợp tác, điều kiện tiên quyết là không ảnh hưởng đến mối quan hệ hợp tác giữa ngươi với Rhino, ngươi có thể lấy được lợi ích từ cả hai phía.

Logan mỉm cười nói.

Bạch Tiểu Thăng cũng nhìn gã.

Logan đang tính mở miệng giải thích kĩ thêm thì Bạch Tiểu Thăng đã chậm rãi mở miệng nói trước:

- Ông là muốn tôi hợp tác với bọn họ, sau đó kiếm được phần tiền lời từ chuyện hợp tác đó, sau đó lấy đi tất cả đồ vật của bọn họ đem qua hợp tác với bên các ông, lại kiếm thêm một phần tiền lời nữa. Tôi hiểu như vậy có đúng không?

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nhịn không được quay qua nhìn nhau, bọn họ vẫn chưa hiểu rõ lắm.

Phó viện trưởng Logan lập tức bật cười giơ ngón tay cái lên.

- Đầu óc của người trẻ tuổi các ngươi đúng là rất linh hoạt đấy. Ý của ta chính là như vậy!

Logan tiếp tục nói

- Thật ra, nếu nói tiếp, tôi cũng là người làm việc cho vị giáo đổng kia, nên chỉ muốn lấy đến những tư liệu mà vị kia hứng thú, dù sao tôi cũng phải báo cáo kết quả công tác của mình mà!

- Cậu hoàn toàn có thể đầu tư cho đám Rhino, đợi đến khi thuốc ra mắt thị trưởng rồi kiếm được bộn tiền, lấy cho chúng tôi cũng chỉ là một ít tư liệu và số liệu để tôi ứng phó với vị giáo đổng kia mà thôi.

- Về phần sau này bên giáo đổng cũng sẽ nghiên cứu ra được thành quả thì cũng chậm trễ hơn các ngươi rất nhiều, hoàn toàn không cản trở việc kiếm tiền của bên các ngươi chút nào.

- Cứ như vậy, ngươi kiếm được tiền, ta cũng dễ ăn nói, sau đó giữa ta và ngươi có khả năng kết bạn lâu dài, về sau càng có thể hợp tác nhiều vụ hơn nữa

- Chuyện này có rất nhiều lợi ích đó!

Logan nói không ngừng nghỉ, vô cùng chân thành khuyên bảo.

- Hơn nữa đám Rhino không cần thiết bị và phòng thí nghiệm của chúng ta, hàng mẫu bọn họ đã để bên trong tủ đông cũng sẽ bị phá hủy trong vòng hai mươi bốn giờ tới.

Vẻ mặt Logan trông vô cùng thẳng thắn, thành khẩn nói với Bạch Tiểu Thăng

- Ta rất chắc chắn nói với ngươi điều này, chỉ cần giáo đổng của chúng ta ra mặt chào hỏi với những học viện khác thì ít nhất hơn nửa cái châu u sẽ không cung cấp thiết bị và phòng thí nghiệm cho bọn họ sử dụng.

- Nếu muốn rời khỏi nơi này đến những khu vực khác của Châu u thì có lẽ sẽ được giúp đỡ về mặt thiết bị đó, nhưng bọn họ phải di chuyển bằng tàu lửa, máy bay hoặc là lái xe đi, nhưng mà mặc kệ dùng cách nào thì việc mang theo hàng mẫu quá cảnh từ nước này qua nước khác mà muốn hoàn thành trong vòng hai mươi bốn giờ là chuyện không tưởng.

- Chờ đến khi bọn họ có thể đi qua nước khác, vượt qua kiểm tra an ninh nghiêm ngặt để đến được chỗ có thiết bị và phòng thí nghiệm mới thì đống hàng mẫu kia chỉ sợ là đã bị hủy từ sớm rồi!

Logan nói chắc như đinh đóng cột.

- Như vậy lần đầu tư này của ngươi chính là đập tiền oan mạng rồi!

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nghe xong nhịn không được nhíu mày.

Quả thật đây chính là rắc rối lớn nhất của đám Rhino bây giờ.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng không thay đổi, tiếp tục lắng nghe.

Logan nhìn Bạch Tiểu Thăng, thanh âm chậm rãi.

- Cần chi phải đến mức này đúng không, ngươi chỉ là muốn kiếm tiền, chỉ cần ngươi đồng ý hợp tác với chúng ta, ta liền sẽ để cho các ngươi 'thuận lợi' tìm được nơi có phòng thí nghiệm và thiết bị mới. Vậy không phải là hai bên cùng có lợi, hai bên cùng kiếm tiền sao, à còn kiếm càng nhiều hơn nữa đấy!

Không thể không nói, vị Phó viện trưởng Logan này rất hiểu cách đả động người khác, mở miệng ra là lời ngon tiếng ngọt.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nhìn nhau thầm nghĩ, nếu như đổi thành người bình thường khác thì sợ là đã động tâm từ lâu rồi, một người đầu tư trẻ tuổi như Bạch Tiểu Thăng thì lấy cái gì để chống cự lại việc vừa uy hiếp vừa dùng lợi ích đê hấp dẫn như vậy chứ.

Bạch Tiểu Thăng vẫn không có hé răng, nhìn chằm chằm hai mắt Phó viện trưởng Logan, giống như đang nhìn xem gã có bao nhiêu thành ý vậy.

Phó viện trưởng Logan thản nhiên đối mặt, trong ánh mắt cũng tràn đầy thành ý.

- Ta có cần phải ghi âm lại giọng nói cùng ông hay là cho ông ký kết văn bản gì đó để chứng tỏ thành ý hay không đây?

Bạch Tiểu Thăng cười nói

Logan vẫn cứ một bộ dáng 'ngươi cứ nói tiếp đi’, mặt đầy tươi cười.

- Nói ra thì, thật ra Phó viện trưởng Logan ông mới vài phút trước thôi vẫn còn rất hận tôi đúng không, hơn nữa còn rất cảnh giác, kiêng kị tôi?

Bạch Tiểu Thăng lẩm bẩm nói.

Phó viện trưởng Logan đang muốn trả lời thì bị Bạch Tiểu Thăng giơ tay ra hiệu cho ông ta đừng lên tiếng.

- Nhưng mà ông vẫn cứ thể hiện 'có thành ý' như vậy, còn đóng cửa lại khuyên bảo tôi cùng hợp tác với ông nữa.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười gật đầu

- Nhân tâm a, đúng là tôi không có cách nào nhìn thấu được mà.

Câu cảm khái lần này của Bạch Tiểu Thăng làm cho Logan mỉm cười.

Hắn cảm thấy, người trẻ tuổi đang đứng trước mặt mình, đã động tâm.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Logan, thật ra hắn còn có một câu chưa nói.

Tôi tuy rằng không nhìn thấu được nhân tâm nhưng tôi có thể nhìn thấu được cảm xúc biến hóa của ông, ông diễn thật sự rất là giả, còn có tâm tư ẩn giấu đằng sau ông nữa.

- Nếu như tôi đồng ý ghi âm giọng nói với Phó viện trưởng hay là ký kết văn bản gì đó, chỉ sợ là vừa quay lưng ông sẽ lập tức đem mấy thứ này chó đám Rhino, để cho bọn họ nhìn rõ 'bộ mặt thật' của tôi, đúng hay không?

Bạch Tiểu Thăng cười nói với Phó viện trưởng.

- Tôi làm sao có thể làm như vậy được chứ.

Phó viện trưởng nhanh chóng phủ nhận.

- Nếu như làm như vậy thì cũng chỉ có thể trả thù cậu mà thôi, cũng không thể nào giữ đám người Rhino lại được, như vậy thì có ích lợi gì chứ?

- Ông sẽ làm như vậy!

Bạch Tiểu Thăng nói rất chắc chắn,

- Phá hủy mối quan hệ giữa tôi với Rhino, một là có thể báo thù tôi, hai là có thể cô lập đám Rhino lại, để dễ dàng đối phó. Một đám người bọn họ hoàn toàn không hiểu mấy chuyện cong cong quẹo quẹo này, làm sao có thể là đối thủ của tên cáo già như ông được chứ!

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh lập tức bừng tỉnh hiểu ra, ánh mắt lạnh lẽo nhìn tên Phó viện trưởng cáo già này.

Ánh mắt của Phó viện trưởng trở nên sâu hơn, giống như không ngờ rằng người trẻ tuổi này lại có tâm tư thâm trầm, lãnh tĩnh sắc bén như vậy, đối mặt với hấp dẫn lớn mà vẫn có thể bình tĩnh tự hỏi mọi chuyện rõ ràng,

- Những gì ông nói cũng không phải toàn bộ là giả, chắc là thật thật giả giả đi.

Bạch Tiểu Thăng tỉ mỉ quan sát biến hóa tên nét mặt của Phó viện trưởng, từ từ lên tiếng

- Ông cũng biết hàng mẫu của bọn họ vẫn được để ở bên trong dụng cụ bảo vệ đơn giản nhất, không thể giữ lâu hơn hai mươi bốn tiếng, mà bản thân các ông lại nắm giữ nhân mạch về thiết bị của hơn nửa cái Châu u. Ông sẽ khiến cho bọn họ trong lúc tuyệt vọng mà may mắn tìm được đối tượng hợp tác mới, mà điều kiện chính là người bên đó sẽ tham dự đầu tư vào, sau đó lấy được tư liệu... Ừm, chờ đến khi những người đó lấy được vậy cũng tương đương với việc các ông cũng lấy được, đúng không?

Bạch Tiểu Thăng vừa mới nói xong thì sắc mặt của Phó viện trưởng Logan cũng trở nên kinh hãi.

Vẻ mặt gã hoàn toàn không tin nổi mà nhìn Bạch Tiểu Thăng, hoảng sợ phát hiện ra rằng đối phương đã hoàn toàn biết rõ tính toán trong lòng gã.

Hình tượng của Bạch Tiểu Thăng trong lòng gã lập tức thay đổi, có chút lạnh lẽo.

- Ngươi nói bậy nói bạ!

Phó viện trưởng Logan âm thầm nắm chặt đấm tay lại, giọng nói cũng có chút bén nhọn, một mực phủ nhận lời nói của Bạch Tiểu Thăng.

- Nhìn cảm xúc hiện tại của ông, tôi coi như ông đã thừa nhận đi. Thực cảm ơn Phó viện trưởng Logan đã 'thành thật thẳng thắn' như vậy, làm cho tôi nắm rõ tình huống trước mắt.

Bạch Tiểu Thăng nở nụ cười

- Tôi sẽ kêu đám người Rhino chú ý tránh đi những cái hố được đào sẵn kia.

Nghe thấy Bạch Tiểu Thăng nói như vậy, bên trong ánh mắt của Phó viện trưởng Logan không chỉ có nỗi kinh sợ mà còn có cả sự kinh hoảng nữa.

Người trẻ tuổi phương Đông này thật sự rất giảo hoạt.

Cũng rất đáng sợ!

Hắn sở dĩ chịu đứng đây lắng nghe gã nói bậy chỉ là vì muốn chờ mình tự tiết lộ ra tin tức sao?

Thằng nhóc này thật sự là người hả!

Đây rõ ràng là một con quái vật!

Cổ họng Logan nhịn không được lên xuống vài lần, nuốt vài ngụm nước bọt.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh dùng ánh mắt cười nhạo mà nhìn Phó viện trưởng Logan.

Bạn cần đăng nhập để bình luận