Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2379: Viện binh lần lượt tới (2)

Bạch Tiểu Thăng lai không có tâm trạng thỏa mãn sự tò mò của cô ta, chỉ nói hôm nay mình quá mệt mỏi, sau đó ra lệnh đuổi khách.

Hai người phụ nữ kia thật ra cũng thức thời, không mấy tình nguyện đứng dậy rời đi.

Bạch Tiểu Thăng tiễn bọn họ đi xong liền đi rửa mặt, sau đó ngã xuống giường lại không dậy nổi nữa.

Mệt, thật sự quá mệt.

Một đêm này, Bạch Tiểu Thăng ngủ rất say.

Ngày hôm sau, Bạch Tiểu Thăng rời giường sớm, đi chạy bộ sáng sớm một lúc, sau đó gặp Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh rồi cùng đi tới nhà ăn để ăn sáng.

Khi ba người ăn gần xong, Phil và Molia mới chậm rãi đi tới tìm bọn họ.

- Sao các người dậy sớm thế, không ngủ cho thoải mái à.

Phil đánh tiếng chào hỏi đám người Bạch Tiểu Thăng, còn không nhịn được lầm bầm.

- Hôm qua thấy các người rất mệt mỏi, không ngờ hôm nay dậy sớm thế.

Molia cũng nói.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười:

- Chúng tôi đã quen rồi, ngủ sớm dậy sớm có lợi cho sức khỏe, hơn nữa hành trình ngày hôm nay cũng rất sít sao.

Nhắc tới thu xếp hành trình trong ngày, Phil lập tức có tinh thần, ngồi xuống bên cạnh Bạch Tiểu Thăng.

- Anh thu xếp gì vậy, có cần chúng tôi đi theo làm gì không?!

Hôm qua, Phil không từ chỗ của Bạch Tiểu Thăng nghe được nội dung gì chính xác nên hôm nay muốn đi cùng anh.

Bạch Tiểu Thăng lại không thích dẫn bọn họ đi cùng, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng có tâm trạng tương tự.

- Tôi đã nghĩ kỹ rồi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Công trình cảng bên kia có một số việc cần người luôn chú ý, lại phải làm phiền cô Molia trấn giữ có đó, có gì lập tức liên hệ với chúng tôi. Còn chuyện sửa chữa trạm phát điện thủy triều, chúng tôi cần rất nhiều công nhân và các loại tài nguyên, nên phải duy trì liên lạc mật thiết với ngài Santos và bên phía Kustier. Tôi nghĩ chuyện này đành phải làm phiền cô Phil.

Bạch Tiểu Thăng thật sự thu xếp mọi chuyện "Rõ ràng".

- Vậy các anh thì sao?

Phil không nhịn được hỏi.

- Chúng tôi? Chúng ta sẽ đi tới trạm thuỷ điện bên kia, giúp đỡ cho ông kỹ sư tôi tìm được, chuyện này rất vất vả cũng rất nhàm chán, cô xem hôm qua ba người chúng tôi đã mệt thành như vậy, thật sự không thoải mái đâu.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh lập tức gật đầu.

- Không sao, con người tôi không sợ vất vả, nếu không buổi sáng tôi chạy tới trạm phát điện với các người, lúc xế chiều lại đi tìm ngài Santos.

Phil kiên trì muốn đi cùng với đám người Bạch Tiểu Thăng.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng chợt nghiêm lại.

- Cô Phil, cô có chuyện của cô! Vừa phải tranh thủ làm, còn phải làm thật tốt, không thể bởi vậy mà làm ảnh hưởng tới tất cả tiến độ. Tôi đang muốn lập quân lệnh trạng. Nếu như cô kiên trì không tuân theo thu xếp của tôi, vậy tôi cũng chỉ có thể mời phu nhân Margaret đổi người khác qua cho tôi thôi!

Thấy Bạch Tiểu Thăng nghiêm túc nói, cũng không khách sáo nữa, Phil cũng chỉ đành thôi.

Lâm Vi Vi ở bên cạnh nghe lại vui vẻ.

Nhìn cô gái này vừa rồi đi tới ngồi gần bên cạnh Bạch Tiểu Thăng nói chuyện với dáng vẻ kệch cỡm, cô thật sự không thích.

Thiện cảm do cùng đi dạo phố trước đây đã sớm chạy tới lên chín tầng mây rồi.

Lúc thức ăn do Phil và Molia gọi được đưa lên, đám người Bạch Tiểu Thăng đã ăn xong, chào hỏi rồi đứng dậy rời đi.

Nhìn theo bóng lưng của ba người, đôi mi thanh tú của Phil nhíu lại, rầu rĩ thở hắt ra một hơi.

Phu nhân Margaret phái bọn họ tới, tất nhiên không chỉ đơn giản là giúp đỡ Bạch Tiểu Thăng, còn có ý theo dõi bọn họ.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng cũng không phải là kẻ ngốc, đúng lúc đưa các cô ra ngoài, không có cách nào.

- Bây giờ chúng ta phải làm sao?

Molia ở bên cạnh hỏi.

Cô ta không phải là kẻ ngu ngốc, tất nhiên cũng hiểu rõ ý của mẹ mình.

- Ăn cơm!

Phil buồn bực nói:

- Sau đó mau chóng làm xong chuyện anh ta an bài, chị xem đến lúc đó, anh ta còn có lý do gì để có thể bỏ rơi chúng ta được nữa!

Molia nghe vậy, cũng gật đầu.

Bỏ lại hai chị em bọn họ, ba người Bạch Tiểu Thăng lại đi qua chỗ hòn đảo của trạm phát điện thủy triều.

Trên đường không nói chuyện.

Chờ đến trạm phát điện bên kia, ba người Bạch Tiểu Thăng mới phát hiện ba con lão Roger không ngờ đã đến từ lâu.

Troga làm trợ thủ cho ông cụ, thật ra cũng muốn làm bạn với ba mình nhiều hơn, hiểu rõ công việc của ba.

Lần này lão Roger cầm một xấp giấy đính thành tập dầy, vẽ lại những vấn đề lớn nhỏ tồn tại trên máy phát điện.

Đây cũng không phải là công việc lao động đơn giản, sáng sớm ba con bọn họ đã vẽ hơn hai mươi trang, có người nói mới chỉ là một phần vấn đề nhỏ của máy phát điện mà thôi.

Thấy cảnh tượng như vậy, ba người Bạch Tiểu Thăng cũng líu lưỡi.

Cái này cũng chưa tính tới việc kiểm tra thiết bị kèm theo, đúng là một công trình vĩ đại.

- Thật may hôm nay lại có viện quân qua, tôi đã bảo bọn họ trực tiếp tới đây rồi.

Lão Roger nhân lúc nghỉ tạm, nói với Bạch Tiểu Thăng, tiện tay đấm vào cái vai đau nhức.

Troga cuống quýt chạy tới, đấm lưng cho ba mình.

Lão Roger cũng rất hưởng thụ điều này.

- Tôi cũng đã đánh tiếng với ngài Santos bên Kustier, sẽ thu xếp ổn thoả chuyện ăn ngủ cho những người này, đổi Visa dài hạn cho bọn họ rồi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Đồng thời, bên phía Kustier cũng sẽ trả một khoản tiền cảm ơn, không phải là tiền lương, sẽ xem là tiền thưởng. Tôi nghĩ Kustier cũng mong được tạo mối quan hệ tốt với những người này.

Lão Roger nghe vậy liền cười:

- Lần này đám quan chức cao cấp của Kustier thật sự rất biết cách làm việc đấy.

Nói chuyện phiếm xong, ba người Bạch Tiểu Thăng cũng bắt đầu làm việc.

Thời gian buổi sáng trôi qua rất nhanh.

Buổi trưa, quản lý an ninh dẫn người mang bữa trưa tới. Cũng có thể là bọn họ được ngài Santos căn dặn nên bữa trưa tương đối phong phú.

Mọi người bày bàn ở bên đập chứa nước, vừa ngắm phong cảnh, vừa ăn trưa.

Chờ ăn xong, mọi người lại pha ấm hồng trà, muốn sau khi nghỉ tạm một lát lại bắt đầu làm việc.

Lúc này, quản lý an ninh chạy tới, nói là bên ngoài có người muốn gặp ngài Roger.

Chờ sau khi nói lên tên họ của đối phương, lão Roger lại cười ha ha nói:

- Xem đi, viện quân đầu tiên đã tới rồi.

Sau đó, ba người Bạch Tiểu Thăng và Troga cùng đi với lão Roger ra cửa đón khách.

Bạch Tiểu Thăng phát hiện, người học sinh tới đây không ngờ là một cụ già với hai tóc mai pha sương, nhìn qua cũng không nhỏ tuổi hơn lão Roger bao nhiêu, phía sau còn theo ba trợ lý, học sinh.

Lão Roger gặp lại đối phương cũng rất vui mừng.

Lão Roger cũng giới thiệu với đối phương về Bạch Tiểu Thăng, lão già kia cũng khách sáo chào hỏi Bạch Tiểu Thăng.

Đối mặt với người kỹ sư già, Bạch Tiểu Thăng tất nhiên cũng lễ phép có thừa.

Sau khi chào hỏi một lát, mọi người lại chạy tới đập lớn.

Trên đường, lão Roger trao đổi với đối phương về độ khó sửa chữa của công trình và các vấn đề đặc biệt về thủy văn ở đây. Ông ta cũng cảm thấy rất hứng thú.

Ban đầu còn tưởng rằng hôm nay có thể có một viện quân tới đã là khó có được rồi.

Điều làm cho Bạch Tiểu Thăng không ngờ chính là mãi đến chạng vạng không ngờ lại có hai người khác chạy tới.

Một người trung tuổi có vẻ chất phác, chỉ dẫn theo một nam trợ lý.

Một người khác là phụ nữ chỉ đi một mình, nhìn qua còn rất trẻ tuổi, vừa hỏi mới biết được đã hơn bốn mươi.

Bạch Tiểu Thăng lập tức trao đổi với Santos để liên hệ chỗ ăn ngủ cho "viện quân".

Ngày này trôi qua rất nhanh.

Chờ thêm một ngày, càng nhiều "viện quân" ùn ùn kéo đến. Buổi sáng hai vị, buổi chiều ba vị đều từ trung tuổi tới lão niên đều dẫn theo trợ lý để tăng thêm người giúp đỡ.

Lần này, trạm phát điện thủy triều lại trở nên náo nhiệt.

Bên cạnh lão Roger có một đám đông đi theo.

Lão Roger sớm đã có sự chuẩn bị, sau đó lại chia bọn họ ra làm mấy tổ, mỗi người một việc.

Ba người Bạch Tiểu Thăng xem như đã hoàn toàn không thể xen tay vào được nữa.

Buổi chiều hôm đó, Santos nghe tin liền tới gặp mặt các kỹ sư ở đó, còn lên phát biểu cảm ơn đầy nhiệt tình, cũng thu xếp cho nhân viên đặc biệt phục vụ mọi người.

Ba người Bạch Tiểu Thăng ở bên cạnh, ngay cả chuyện trợ thủ cũng bị mất.

Trong lúc đang vô cùng buồn chán, Lâm Vi Vi lại đúng lúc nhắc nhở Bạch Tiểu Thăng.

Tối hôm nay anh có hẹn.

Bạch Tiểu Thăng vỗ đầu một cái, lúc này mới nhớ ra chuyện anh đã hẹn trước với Lever – doanh nhân hương liệu.

- Tôi không ngờ đã suýt nữa thì quên mất còn có chuyện này! Vi Vi, cô nhanh gọi Troga tới! Chúng ta sẽ cùng đi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận