Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2327: Người mật báo (1)

Trước khi phát động công kích Bạch Tiểu Thăng, Caroline đã từng dự đoán, hôm nay ở trụ sở chính của tập đoàn Chấn Bắc tất nhiên sẽ có một đợt cao trào dư luận mãnh liệt.

Buổi trưa sẽ có một đợt, mà chập tối sẽ đạt tới mức cao nhất.

Sau đó, tình hình đột nhiên biến đổi, người do Caroline an bài tấn công Bạch Tiểu Thăng đều bị điều tra, chỉ có điều dự đoán của cô ta lần này vẫn hoàn hảo ứng nghiệm.

Chỉ hai giờ sau khi các vị Phó tổng giám đốc nhận được thông báo của Bộ giám sát, người chịu trách nhiệm quản lý ở các khu lớn đều biết.

Mà tin tức vẫn đang nhanh chóng lan rộng, truyền xuống phía dưới.

Đến buổi trưa, lãnh đạo cấp cao trong trụ sở chính của tập đoàn Chấn Bắc đều biết được tin tức, đồng thời ngoài sáng trong tối bàn luận rất sôi nổi.

Cái gì gọi là lan truyền nhanh chóng, một khi loại tin tức này xuất hiện, cho dù có khống chế mạnh nhưng quản lý không đủ nghiêm mật, nếu không bị bóp chết từ trong nôi, vậy sẽ nhanh chóng được truyền rộng ra.

Sau đó, có ngăn cản cũng không ngăn cản được.

Lần này, Bộ giám sát trong trụ sở chính của tập đoàn Chấn Bắc đột nhiên đề nghị điều tra, đồng thời trong lúc điều tra đã đưa ra chứng cứ chính xác, mạnh mẽ đến mức làm người ta giật mình.

Đợt điều tra này dính dáng gần ba mươi doanh nghiệp mạnh nhất ở nam lục địa phía dưới tập đoàn, có thể nói là quy mô lớn nhất trong gần hai năm qua, hơn nữa không hề có một dấu hiệu nào báo trước.

Nhưng lần này, các vị nhân vật số một số hai của các khu lớn chấn động không phải là ban điều tra hành động thần tốc, bí mật và có hiệu suất cao, mà có người thò móng vuốt đến địa bàn của bọn họ, nhiều người quản lý doanh nghiệp quan trọng đều âm thầm hợp tác với người khác, bọn họ lại hoàn toàn không hề hay biết gì về điều này!

Đây mới là điểm đáng sợ, cũng là chuyện khiến cho lòng người rét lạnh!

Ba giờ chiều, trụ sở chính Tập đoàn Chấn Bắc tổ chức cuộc họp của lãnh đạo cấp cao nhất, đặc biệt thảo luận chuyện này.

Các nhân vật số một số hai của các khu lớn, các phó tổng giám đốc đang ở trụ sở chính đều tham dự, nghe nội dung điều tra của Bộ giám sát.

Ôn Ngôn tự mình báo cáo cho mọi người.

Tại hiện trường của buổi họp, mọi người đều lộ ra mặt nghiêm trọng.

Caroline cũng có mặt ở trong đó, áp lực quá lớn, nhưng cô ta vẫn cố gắng hết sức làm cho mình có vẻ bình tĩnh.

Chỉ có điều cô ta thường ngày không ngừng nói những lời châm chọc tăng theo cấp số cộng, bây giờ lại yên tĩnh như thế, ngược lại có vẻ không mấy bình thường.

Đối với Caroline, chuyện này thật sự biến hóa vượt quá sức tưởng tượng!

Cô có thể tỏ ra bình tĩnh như vậy đã không dễ dàng gì rồi.

Thật ra, ban đầu những người tố cáo Bạch Tiểu Thăng cũng sẽ bị lộ ra ở trong tầm mắt mọi người, cũng sẽ bị hoài nghi là có tổ chức, có âm mưu được vạch ra từ trước, nhưng muốn điều tra lại cần phải tốn rất nhiều thời gian.

Còn nữa, khi đó vấn đề của Bạch Tiểu Thăng sẽ bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, cũng sẽ giảm bớt nghi ngờ và áp lực điều tra của những người này.

Mà Caroline hứa cho bọn họ ích lợi hoặc uy hiếp đủ để cho bọn họ cắn chặt răng, có vài câu không phun ra, cho dù có bị mất chức hoặc chủ động từ chức cũng vậy.

Nhưng ai ngờ được những người này còn chưa công kích Bạch Tiểu Thăng thì sự việc đã bại lộ.

Trong lúc bọn họ hoàn toàn không đề phòng, Bộ giám sát đã nắm giữ chứng cứ xác thực, đột nhiên đề nghị điều tra sâu, giống như nước lũ tràn đê, vậy thì ai có thể gánh vác được.

Trong khoảng thời gian ngắn, ngoại trừ một số người còn ngoan cố, tâm lý của phần lớn những người này đều suy sụp, khó có thể chống đỡ.

Có thể nói là vô cùng thê thảm.

Đã đến lúc này, cho dù số người ít ỏi còn lại không mở miệng cũng chẳng quan trọng nữa.

Trong cuộc họp, Ôn Ngôn ở trước mặt các vị phó tổng giám đốc đã giận dữ hiếm thấy, lời lẽ nghiêm khắc, nói bất kể phía sau là người nào, anh ta cũng sẽ điều tra tới cùng, tuyệt đối không bỏ qua.

Cho dù Ôn Ngôn không nói rõ tên nói họ, nhưng tầm mắt anh ta vô tình hay cố ý ám chỉ cùng Caroline giữ im lặng hiếm thấy, lại làm cho mọi người ở đây đã đoán được bảy tám phần.

Người phía sau chính là Caroline.

Thậm chí Phó tổng giám đốc Ma Căn luôn hành động nhất chí với Caroline cũng rất khả nghi...

Những người quản lý khu lớn khác lập tức cảm thấy rất bất mãn và bài xích Caroline.

Nếu không phải là Bộ giám sát điều tra ra, bọn họ còn chẳng hay biết gì, lúc này nếu Caroline kích động những người kia làm loạn gì đó, bọn họ cũng sẽ bị điều tra, cũng sẽ bị chuyện này làm cho lộn xộn, khiến cho trở tay không kịp, sứt đầu mẻ trán...

Mọi người bất giác sinh ra thù địch đối với Caroline.

Sau khi Ôn Ngôn thông báo, mọi người ở đây liên tiếp tỏ thái độ.

Lúc này lại có người lời trong lời ngoài ngầm châm chọc, nhắm thẳng vào Caroline.

- Tôi nói thêm vài câu.

Sau khi một vị phó tổng giám đốc lên tiếng, Phó tổng giám đốc Ma Căn hắng giọng và tiếp lời.

- Chúng ta điều tra thì nhất định phải có chứng cứ, tuyệt đối không thể nuông chiều kẻ xấu, cũng tuyệt đối không thể đổ oan cho người tốt!

- Chỉ cần điều tra ra ai có vấn đề lớn, cho dù là tôi cũng sẽ nghiêm túc xử lý theo quy định!

Phó tổng giám đốc Ma Căn chuyển đề tài, lại nói:

- Đương nhiên nếu không có chứng cứ chính xác rõ ràng, mọi người cũng không cần suy đoán loạn mà đổ oan cho vô tội, làm cho quan hệ giữa mọi người trở nên xấu đi!

Lời Phó tổng giám đốc Ma Căn nói nghe có vẻ công bằng, nhưng cẩn thận suy nghĩ lại có ẩn ý khác.

Mọi người đang ngồi đều im lặng.

Sẽ không có người nào tranh cãi với Phó tổng giám đốc Ma Căn trên vấn đề này.

Lại nói, phía sau chuyện này rốt cuộc có phải là Caroline không, Phó tổng giám đốc Ma Căn đóng vai trò gì trong đó, bọn họ còn chưa biết được.

Tất cả lại phải chờ có kết quả điều tra đưa ra rồi nói cũng không muộn...

Ôn Ngôn cũng đúng lúc tiếp lời.

- Tôi cảm thấy Phó tổng giám đốc Ma Căn nói có lý, bộ phận chúng tôi vẫn đang tiến hành điều tra những doanh nghiệp có vấn đề, những người quản lý có vấn đề kia. Tôi tin tưởng không bao lâu nữa sẽ có thể điều tra rõ tất cả, đến lúc đó tôi nhất định sẽ lập tức đưa kết quả tới trong tay của các vị.

Nghe Ôn Ngôn nói vậy, mọi người tất nhiên gật đầu.

Cuộc họp đến đây thì dừng lại.

Sau khi tan họp, mọi người đều rời đi, nhưng hiếm khi không có ai đánh tiếng chào hỏi Caroline.

Đây không phải là vấn đề bọn họ thù hận, buồn bực không thích Caroline hay không, mọi người còn phải tránh nghi ngờ, tránh bị liên lụy vào trong đó.

Sau cuộc họp này, tin tức liên quan tới "Caroline là người đứng sau những doanh nghiệp có vấn đề kia" cũng được nhanh chóng lan truyền, ngầm gây ra vô số bàn luận xôn xao.

...

Sau đó, Phó tổng giám đốc Ma Căn ở trong phòng làm việc mình nghe thân tín báo cáo lại những lời bàn luận có liên quan tới chuyện này cũng rất tức giận.

- Đây nhất định là có người đang cố ý truyền bá tin tức, nhằm vào Caroline!

Phó tổng giám đốc Ma Căn nghiến răng nghiến lợi, lại không có cách nào.

Trong thời điểm quan trọng này, nếu ông ta giúp đỡ Caroline tẩy trắng, không chỉ không có hiệu quả lớn còn có nguy cơ không nhỏ, có khả năng làm cho mọi người nhìn mình như nhìn kẻ thù, dẫn đến hiệu quả ngược lại.

Phó tổng giám đốc Ma Căn càng nghĩ càng giận, không nhịn được liên tục thể hiện sự bất mãn.

- Caroline à Caroline, lần này cô đã làm ra chuyện gì vậy?

- Cô bảo tôi chuẩn bị phối hợp với cô, một lần hành động săn Bạch Tiểu Thăng! Kết quả bản thân cô ngược lại trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích trước!

- Nhìn tình hình này, hẳn là kế hoạch của cô đã bị lộ, ngược lại để cho người khác lật ngược bàn thắng. Cô thật là thông minh một đời, ngu ngốc một thời!

Thân tín của Phó tổng giám đốc Ma Căn thử dò xét nói:

- Ngài Ma Căn, hay chúng ta tìm cơ hội nói chuyện với phu nhân Caroline xem nên ứng phó thế nào, ngài không tiện ra mặt thì để tôi đi.

Phó tổng giám đốc Ma Căn trầm ngâm một lát, vẫn lắc đầu:

- Tạm thời cứ thế đã. Chờ tới nửa đêm anh lại đi gặp cô ta hỏi một câu, cố gắng giữ bí mật hành tung. Đám người Ôn Ngôn kia sẽ theo dõi rất chặt, không thể để chúng ta bị dính vào được!

Nói cho cùng, chuyện này là do một mình Caroline gây ra rắc rối, cô ta phải nghĩ cách tự mình giải quyết.

Đương nhiên, nếu cần Phó tổng giám đốc Ma Căn ra sức, ông ta cũng sẽ giúp đỡ.

Thật sự đến lúc tình hình nguy hiểm, ông ta cũng không thể thấy chết mà không cứu được.

Nhưng điều kiện trước tiên là bên phía Phó tổng giám đốc Ma Căn không thể bị cuốn vào trong đó.

Dù sao, người ở trên bờ mới có thể đi cứu người rơi xuống vũng bùn.

Thân tín của Phó tổng giám đốc Ma Căn nghe vậy, lập tức gật đầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận