Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 395: Tra không có người này? !



Tống Trường Không, Trần Trường Khoảnh gửi “thư lên án” Bạch Tiểu Thăng cho tập đoàn bên kia, lại trò chuyện trong chốc lát.

Ước chừng qua nửa giờ, Trần Trường Khoảnh đứng dậy rời đi.

- Cùng đi a, tôi hôm nay cũng về sớm, trở về nghỉ ngơi!

Tống Trường Không tiện tay thu dọn đồ trên bàn.

Trần Trường Khoảnh thấy vậy ở một bên chờ đợi.

Vào thời điểm hai người muốn đi thì điện thoại trên bàn của Tống Trường Không bỗng nhiên reo lên.

Tống Trường Không tùy ý thoáng nhìn, nhìn thấy dãy số gọi tới phía trên màn hình thì nét mặt có chút biến đổi.

- Trần tổng, đừng vội đi!

Tống Trường Không hạ giọng gọi Trần Trường Khoảnh một tiếng rồi chỉ chỉ vào điện thoại, trên mặt có chút khó tin nói.

- Là tập đoàn bên kia gọi tới!

Trần Trường Khoảnh sững sờ, trên mặt cũng có chút giật mình.

Nên biết, “Thư lên án” của bọn hắn gửi đi mới được nửa giờ.

Tập đoàn bên kia liền có hồi âm rồi sao?

Đây cũng quá nhanh đi!

Không riêng gì Trần Trường Khoảnh giật mình, Tống Trường Không cũng một mặt khiếp sợ.

Bất quá, chuyện này càng sớm có đáp án, bọn hắn càng cao hứng.

Tống Trường Không làm một dấu im lặng với Trần Trường Khoảnh, đưa tay nhấn xuống nút loa ngoài.

- Vâng, chào ngài

Tống Trường Không thử thăm dò một câu.

Đầu dây bên kia, an tĩnh một lát, rồi truyền đến một âm thanh.

- Đây là phòng sự vụ của Chấn Bắc Tập Đoàn Đại Trung Hoa khu, tôi họ Lý, tôi là sự vụ viên đang trực.

Đối diện vang lên một âm thanh trầm ổn, không vội không chậm.

Sự vụ viên!

Tống Trường Không, Trần Trường Khoảnh đâu chỉ khiếp sợ, quả thực chấn động..

Bọn hắn tự nhiên biết rõ, phòng sự vụ Đại Trung Hoa khu!

Nơi đó, là nơi chuyên môn xử lý các loại khiếu nại ở các công ty con gửi tới nơi cao hơn ở Đại Trung Hoa khu.

Người trực ban sự vụ, là tâm phúc của tổng giám đốc bây giờ ở Đại Trung Hoa khu, hoặc là người đáng tin cậy nhất!

Quyền hạn của bọn hắn cực lớn, thậm chí cá nhân, có thể tự thi hành xử trí bảy mươi phần trăm sự vụ trở lên!

Một đại sự ở công ty khó giải quyết thì ở trong mắt người ta xem chừng là đã nhìn quen lắm rồi, hợp đồng mấy trăm triệu hơn một tỉ thuận miệng liền có thể đáp ứng hoặc là cự tuyệt.

Đơn giản như là phó tổng giám đốc lâm thời ở Đại Trung Hoa khu!

Đương nhiên, nói như thế là có chút khoa trương.

Bất quá, ở năng lực và địa vị của những người này bọn hắn cũng không tiện đánh giá, người dưới tay bọn họ rất nhiều, cũng là những tinh anh của kỳ sát hạch lớn 5 năm một lần mà tuyển ra!

Một cái sự vụ viên nho nhỏ, khả năng trước kia cũng là phó tổng giám đốc hoặc là giám đốc!!!.

Đừng nhìn từ một chức vụ cao cao lập tức trở thành tiểu nhân viên, rất nhiều người đánh vỡ đầu để có thể tiến vào phòng sự vụ, có phần lý lịch này, tương lai lên chức không phải là mơ a!

Tống Trường Không đời này nguyện vọng lớn nhất là một ngày kia có thể tới phòng sự vụ làm nhân viên trực ban của phòng sự vụ!

Trước mắt, sự vụ viên tự mình gọi điện thoại tới, Tống Trường Không nhiều năm như vậy, cũng chỉ gặp được một, hai lần.

. . .

Vì chuyện gì mà sự vụ viên phải tự mình gọi điện thoại đến, còn nhanh như thế? !

Tống Trường Không không hiểu.

Hắn thật nghĩ không ra, là do Bạch Tiểu Thăng "Lộ ra ánh sáng" quá nhiều lần, để Lý sự vụ viên hứng thú. Ngoài ra, thì là vừa vặn, Lý sự vụ viên gần đây rất. . . Rảnh. . .

- Lý sự vụ viên, ngài khỏe chứ, tôi là truyền thông Trung Kinh tổng giám đốc Tống Trường Không, xin hỏi, ngài có gì dặn dò?

Tống Trường Không cung kính hỏi.

Hắn trái lại có chút không thể tin được, cú điện thoại này, có phải không là bởi vì là cái “Thư lên án” kia không.

- Tống tổng.

m thanh của người đối diện có chút trầm thấp.

- Ngài cùng một vị Trần phó tổng, vừa rồi nộp một phần văn kiện, thỉnh cầu đối một vị phó tổng họ Bạch tiến hành dừng công việc để điều tra, đúng không?

Thật là vì chuyện “Thư lên án”!

Tống Trường Không mắt nhìn Trần Trường Khoảnh nói.

- Đúng vậy!

- Truyền thông Trung Kinh, là công ty con lệ thuộc trực tiếp khu đại Trung Hoa, ở chỗ các cậu hắn chỉ là một vị tổng giám đốc à không một vị phó tổng giám đốc mới đúng, vì cái gì mà xuất hiện tới hai vị phó tổng?

Ở bên kia điện thoại, Lý sự vụ viên lên tiếng hỏi.

- Từ lần trước, tôi đã rất tò mò, coi như là đặc biệt phê chuẩn, lần này tôi mới nhìn một chút, cũng không có cái gì đặc biệt phê chuẩn. Cậu có thể giải thích cho tôi một chút không?

Sự vụ viên hỏi thăm, Tống Trường Không không dám thất lễ, tranh thủ thời gian trả lời.

- Lý sự vụ viên, là như vậy, vị phó tổng họ Bạch này, theo hắn nói là bị tổ thanh tra của tập đoàn phát hiện, cũng đạt được đề cử. . .

- Tổ thanh tra?

Lý sự vụ viên ngắt lời Tống Trường Không, phi thường khẳng định nói cho hắn biết.

- Cái này là không thể nào! Tổ thanh tra là có quyền giới thiệu người mới, cũng sẽ nhận được an bài, nhưng sẽ lưu trữ lại! Tôi đã điều tra qua, không có người này! Cho nên, tôi mới tò mò.

Không có Bạch Tiểu Thăng?

Tống Trường Không lập tức sửng sốt.

Trần Trường Khoảnh đang đứng bên cạnh hắn cũng khó có thể tin trừng to mắt, nghẹn họng trân trối nhìn nhau.

Tra không có người này?

Vậy Bạch Tiểu Thăng này là từ chỗ nào xuất hiện! Tại sao lại có thẻ chứng minh thân phận!

Không phải là. . . Giả a!

Đầu của Tống Trường Không kêu ‘ông’ một tiếng, cảm giác như muốn hôn mê, cơ thể cũng là nhoáng một cái muốn ngã.

Bạch Tiểu Thăng nếu là giả, hắn lại là người thừa nhận vậy chẳng phải là hắn mắt mù sao, làm sao cùng tập đoàn bàn giao đây!

- Không có khả năng a, thẻ chứng minh thân phận của hắn, tôi xác nhận qua hai lần, là thật!

Tống Trường Không trong tình thế cấp bách, buột miệng nói ra.

Nhưng là sau đó, hắn có chút do dự.

- Bất quá, thẻ chứng minh thân phận của hắn tựa hồ. . . Có chút khác biệt, giống như không phải là thẻ tạm thời.

Nghe Tống Trường Không nói như thế Trần Trường Khoảnh ở bên cạnh, dùng miệng nói khẩu âm, muốn yêu cầu Bạch Tiểu Thăng lập tức đến đây để trình bày.

Trần Trường Khoảnh cũng phát hỏa.

Bạch Tiểu Thăng một đường hố hắn rất thảm a.

Nếu như là giả vậy thì con mẹ nó ...!

Hắn thật mất mặt, thật sự mất hết!

Bên kia đầu dây điện thoại đang trầm mặc, Lý sự vụ viên nhíu mày, như có điều suy nghĩ.

- Lý sự vụ viên, nếu không thì giờ tôi cho người gọi hắn đến ở trước mặt lại đối chất!

Tống Trường Không tiếp thu đề nghị của Trần Trường Khoảnh.

- Không cần!

Bên kia điện thoại, truyền đến một tiếng cự tuyệt.

- Đã có thẻ chứng minh thân phận của tập đoàn chúng ta, lại đối với quá trình nội bộ của bộ sự vụ quen thuộc như thế, ngược lại không thể nói thân phận có vấn đề, có lẽ còn có khâu nào đó mà tôi bỏ sót.

Nghe xong câu nói phát ra trong điện thoại Tống Trường Không như trút được gánh nặng.

- Như vậy đi, thứ năm tuần này tôi sẽ cho người đi tới nơi của các cậu để tiến hành kiểm tra đối chiếu sự thật. Đến lúc đó, thì hết thảy đều sẽ phơi bày ra ánh sáng.

Lý sự vụ viên nói.

Nghe vậy hai mắt của Tống Trường Không tỏa sáng.

- Quá tốt rồi! Chúng tôi hoan nghênh lãnh đạo đến!

Người phòng sự vụ muốn tới? Đó là cái cơ hội!

Không chỉ có thể đối phó Bạch Tiểu Thăng, còn có thể thể hiện ra thành tích trong khoảng thời gian này của truyền thông Trung Kinh!

Bạch Tiểu Thăng một phen vất vả, coi là làm áo cưới cho Tống Trường Không hắn!

Tống Trường Không làm sao có thể không cao hứng cho được!

- Trước tiên như vậy đi.

Lý sự vụ viên thuận miệng nói một câu, cúp điện thoại.

Trên mặt Tống Trường Không hiện lên sắc thái vui mừng, ngắt điện thoại thật kỹ.

- Bên Bạch Tiểu Thăng kia, không báo trước sao?

Trần Trường Khoảnh hỏi.

Hắn ở bên cạnh nghe rất rõ ràng.

- Coi như chuyện gì đều không phát sinh, hết thảy, đợi người phía trên tới lại nói!

Ánh mắt Tống Trường Không nhấp nháy.

. . .

Bạch Tiểu Thăng cùng Lâm Vi Vi ăn bữa tối xong, đi bộ trở về nhà để cảm thụ gió đêm mát mẻ.

Lâm Vi Vi già dặn trước sau như một, lại có chút ngại ngùng, không khỏi xấu hổ, nàng tùy tiện tìm đề tài, nhưng lại toàn là chuyện công việc.

- Anh Tiểu Thăng, lần này, nhóm người thứ hai vẫn là dùng thời gian nguyên một tuần để khảo hạch sao?

Bạch Tiểu Thăng nghĩ nghĩ, cười một tiếng.

- Có thể nhanh thêm một chút, à thứ năm thì có kết quả được rồi!

Bạch Tiểu Thăng trả lời bằng thần thái vui mừng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận