Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2389: Mạch nước ngầm chuyển động trong Bộ sự nghiệp thứ sáu (2)

Đúng lúc này, cửa phòng nghỉ được kéo ra, đám người Lever đi đến.

- Ngài Bạch quả nhiên ở đây. Ngài Auston, sao ngài cũng ở đây thế? Tôi nghe người ta nói ngài đi tới phòng vệ sinh.

Lever mỉm cười nói.

Auston vừa rồi mượn cớ muốn đi vệ sinh để thoát khỏi tầm mắt của mọi người.

- Tôi đi qua phòng vệ sinh, quay lại thấy ngài Bạch ở đây nên muốn ngồi tiếp ngài ấy một chút.

Auston nói cho có lệ.

Ánh mắt đám người Lever nhìn về phía ông ta với ẩn ý sâu xa.

Thấy vẻ mặt Auston vẫn còn hưng phấn, chắc hẳn lại nhận thêm thu hoạch từ chỗ của Bạch Tiểu Thăng, trong lòng đám người này khó tránh khỏi thầm mắng Auston một trận.

Người này không ngờ lại nhân lúc mọi người ở bên ngoài ứng phó, chạy tới ăn mảnh, thật không có đạo lý.

Bạch Tiểu Thăng thấy mọi người đều tới thì lập tức áy náy nói với bọn họ:

- Các vị, thật ngại quá, tôi tạm thời có việc nên có thể phải đi trước. Nhưng các vị yên tâm, mọi chuyện đã nói rõ, tôi sẽ mau chóng hoàn thành trong đêm, ngày mai các ngài có thể sẽ thấy được tin tức.

Lever nghe vậy liền nói:

- Ngài muốn đi nhanh như vậy là có chuyện quan trọng sao... Vậy chúng ta tiễn ngài một chút.

Những người khác cũng phụ họa.

Bạch Tiểu Thăng cười, nhẹ nhàng từ chối khéo.

- Không cần, nếu như các vị tiễn tôi, vậy chẳng phải tôi sẽ quá chói mắt sao, bản thân tôi đi là được rồi. Nhưng bạn tôi Ngài Troga sẽ ở lại, vẫn mong các vị chiếu cố nhiều hơn.

- Chắc chắn, chắc chắn rồi.

Đám người Lever liên tục gật đầu.

Bạch Tiểu Thăng từ chối khéo tất cả mọi người đưa tiễn, một mình đẩy cửa rời đi.

Cửa đóng lại, đám người Lever nhất thời đều nhìn về phía Auston.

Lever cười tủm tỉm, thay mặt mọi người nói ra thắc mắc của mình:

- Ngài Auston, vừa rồi ngài và ngài Bạch Tiểu Thăng trò chuyện gì vậy?

- Chúng tôi cũng muốn nghe thử.

Auston thấy ánh mắt mấy người kia sáng ngời giống như ép hỏi, lập tức có phần chột dạ.

- Cũng không trò chuyện gì cả...

Đám người Lever nhất thời dùng một ánh mắt "anh đoán xem chúng tôi có tin không" nhìn chằm chằm vào ông ta.

Auston ngược lại lấy dáng vẻ "Quang minh" thề phải giữ mồm giữ miệng.

...

Bạch Tiểu Thăng đến bên ngoài, gặp lại Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh, vốn anh cũng định đánh tiếng với Troga, nhưng thấy Troga đã thành người được yêu mến giữa đám đông, trong ngoài vây tới mấy tầng chật như nêm cối.

Lúc này anh qua, có thể chen đến bên cạnh Troga hay không thì chưa biết, lại làm người khác quá mức chú ý.

Bạch Tiểu Thăng chỉ đành phải tìm phục vụ hỏi xin giấy bút, để lại vài chữ cho Troga, nói rõ mình phải rời đi trước.

Sau khi xong xuôi, Bạch Tiểu Thăng chuyển cho người phục vụ và bảo anh ta chờ Troga hết bận rộn lại giao cho Troga.

Người phục vụ tất nhiên gật đầu đồng ý.

Làm xong tất cả những điều này, Bạch Tiểu Thăng dẫn theo Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh rời khỏi bên này.

Ba người gọi xe taxi đuổi kịp chuyến phà cuối cùng.

Trên xe, Bạch Tiểu Thăng dùng tiếng Trung Quốc nói với Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh về tin tức mình nghe được từ chỗ của Auston.

- Thao tác của bọn họ đại khái chắc là bên phía tập đoàn công ty có bất kỳ nhu cầu nào đều sẽ bị phóng đại, sau đó lấy tiêu chuẩn cao nhất đấu thầu với bên ngoài, nhưng doanh nghiệp bên ngoài tham gia cũng vô ích, bởi vì cuối cùng chuyện kinh doanh nhất định sẽ rơi xuống trong tay doanh nghiệp được tạm thời thành lập của gia tộc Caroline, gia tộc của Caroline không ngừng thành lập công ty ma, làm một cú này chắc hẳn nắm được hợp đồng kiếm tiền lớn.

Bạch Tiểu Thăng lại nói:

- Tôi đoán, tiếp sau gia tộc của Caroline còn có thể chia hơn nửa lợi ích đoạt được cho gia tộc của Ma Căn, hoặc tiến hành phương thức trao đổi lợi ích khác.

- Không ngừng thay đổi công ty ma, người bình thường sẽ không biết phía sau bọn họ lại cùng thuộc về một gia tộc. Auston cũng chỉ từng nghi ngờ, mãi đến lúc vô tình mới hiểu được. Gia tộc Auston có người làm việc trong ban ngành liên quan của đảo kia vô ý biết được hai ba công ty ma có liên quan đăng ký ở đâu. Tất cả đều thuộc về gia tộc của Caroline, về sau để ý lại phát hiện thêm hai nhà, mới chắc chắn chuyện này.

- Lần này Auston muốn nhờ tôi giúp đỡ, các người cảm thấy ông ta có thể qua loa không? Thật ra tôi nghĩ, ông ta càng giống với mượn cơ hội để nhắc tới chuyện này. Dù sao, bị khi dẫn ra pháp trường như khỉ xiếc lâu, trong lòng ông ta khó tránh khỏi chất chứa oán hận. Nếu tôi vạch trần với tập đoàn Chấn Bắc về chuyện này, dẫn tới doanh nghiệp liên quan bị xử phạt, cũng xem như trút giận thay cho ông ta.

Bạch Tiểu Thăng nói mấy câu, làm cho Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đều kinh ngạc.

Không nói Auston có tâm trạng thế nào, dự định thế nào, chỉ nói gia tộc của Carolinev và gia tộc của Ma Căn còn thực hiện thao tác này sao?

- Gia tộc của Caroline không ngờ lại chạy đến bên này để nuốt lợi ích của tập đoàn, phu nhân Margaret này còn phối hợp với bọn họ.

Lâm Vi Vi không nhịn được nói:

- Nếu không chúng ta lập tức lên đường qua đó, tiến hành điều tra rõ ràng về bọn họ!

Lôi Nghênh lại ở bên cạnh lắc đầu, xối nước lạnh.

- Chuyện này rất khó kiểm tra ra được, không phải một sớm một chiều có thể thành công. Còn nữa, những công ty của tập đoàn có nhu cầu đấu thầu với bên ngoài, cho dù tồn tại điểm không hợp lý, cô có thể nói là hoàn toàn vi phạm quy định sao? Có thể nói trong đó có tồn tại vấn đề quan trọng à? Cho dù là có, vậy bọn họ hoàn toàn có thể đẩy lên trên đầu một người nào đó. Cô truy cứu trách nhiệm cũng không truy cứu được tới ngọn nguồn. Đến lúc đó chúng ta ngoại trừ đánh rắn động cỏ thì chẳng làm được gì cả.

Lời Lôi Nghênh nói làm người ta rất khó chịu, nhưng lại là sự thật.

- Vậy anh nói xem phải làm sao bây giờ, chẳng lẽ nghe được lại xem như không nghe thấy, mặc kệ bọn họ chẳng quan tâm sao?

Lâm Vi Vi không phục nói.

Lôi Nghênh nhún vai, nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng chậm rãi nói:

- Chuyện này, chúng ta tạm thời xem như không nghe thấy, án binh bất động. Chúng ta cũng phải đi tới hòn đảo đó, sau khi danh chính ngôn thuận xuất hiện lại âm thầm đang điều tra. Nhưng trước đó chỉ có thể đánh tiếng trước với Ôn Ngôn, để cho bọn họ đi làm công tác giai đoạn đầu đã. Tôi tin tưởng, Bộ giám sát của trụ sở chính sẽ không để mặc tình hình khác thường này xảy ra, nhưng điểm quan tâm đều ở công ty trong tập đoàn mà thôi.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nghe vậy cũng gật đầu.

Bạch Tiểu Thăng lấy điện thoại di động ra, trực tiếp bấm số gọi cho Ôn Ngôn.

Sau một cuộc nói chuyện ngắn gọn, Bạch Tiểu Thăng cúp máy.

- Vẫn phải mau chóng kết thúc công việc bên này thôi.

Cuối cùng, Bạch Tiểu Thăng thì thào nói một câu.

Một đường không nói chuyện.

Ba người đi cả đêm quay về Lales.

Sau đó, đám người Bạch Tiểu Thăng lại ở Kustier ba ngày.

Trong ba ngày này, có vài chuyện liên quan đến bọn họ đã xảy ra.

Ví dụ như tổ sửa chữa điện cơ thứ nhất của trạm phát điện thủy triều tiến hành thử hoạt động, ngài Santos mời Bạch Tiểu Thăng tham dự hiện trường.

Dự án cảng của Bộ sự nghiệp thứ sáu trong tập đoàn Chấn Bắc được đặc biệt cho phép thi công, hợp đồng vẫn duy trì không thay đổi.

Cũng có vài chuyện xảy ra nhìn như hoàn toàn chẳng liên quan tới bọn họ.

Một công ty hương liệu tên là "Tập đoàn Linh Hương" tương đối nổi bật ở Kustier, nghe nói là tập đoàn lớn Thăng Tỉnh Quốc Tế ở Trung Quốc đầu tư, năm trùm hương liệu ở mấy quốc gia trên hòn đảo xung quanh gia nhập liên minh nhập cổ phần, một lần đã khiến truyền thông bàn luận xôn xao.

Tàu chở hàng hương liệu của Tập đoàn Linh Hương đến, vận chuyển rất nhiều hương liệu cho các nước xung quanh, kéo thấp giá thị trường xuống.

Điều này còn hơn là quảng cáo, càng được dân thường khen ngợi.

Còn nữa, năm doanh nhân hương liệu lớn dẫn đầu mấy trăm doanh nhân hương liệu vừa và nhỏ thành lập liên minh hương liệu.

Ba ngày sau, ba người Bạch Tiểu Thăng chào từ biệt cha con lão Roger, đám người Lever, lên đường xuất phát, rời khỏi Kustier.

Vẫn là chị em Phil đi cùng ba người Bạch Tiểu Thăng.

Nhưng trên đường đi, Bạch Tiểu Thăng lại nói với chị em Phil muốn một người đi một ngả.

- Chị em các cô đi tới điểm thứ hai trong kế hoạch của chúng ta đi làm công tác giai đoạn trước. Ba người chúng tôi sẽ đi tới điểm thứ ba của kế hoạch ban đầu, giải quyết rắc rối bên kia, bởi vì bên kia tương đối dễ hơn. Chúng ta đã làm lỡ thời gian ở Kustier nên phải nhanh chóng chạy về.

Đây là Bạch Tiểu Thăng giải thích.

- Tôi cảm thấy điều này là không cần thiết.

Phil tất nhiên không đồng ý:

- Chúng tôi đi theo ngài Bạch mới thích hợp, chúng tôi quen thuộc tình hình hơn, nếu mỗi người đi một ngả thì không mấy thích hợp...

Bạch Tiểu Thăng kiên quyết giữ nguyên ý kiến về điều này:

- Cô Phil, lần này tôi là nhận nhiệm vụ của tập đoàn tới đây, không làm được hoặc vì chậm trễ mà gây ra thất bại, tôi sẽ là người chịu trách nhiệm. Nếu tôi có toàn quyền chịu trách nhiệm nửa khu vực thuộc sự quản lý của Bộ sự nghiệp lại có quyền quyết định. Nếu ngay cả chút quyền quyết định nhỏ như vậy cũng không làm được, vậy tôi tới làm gì? Nếu như hai người không nghe theo sắp xếp của tôi, tôi xin hỏi, tôi cần hai người làm gì?

Phil há hốc mồm.

Bạch Tiểu Thăng ngang ngược nói:

- Không cần nói nữa, chuyện này cứ quyết định như vậy!

Bạn cần đăng nhập để bình luận