Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2204: Người không đơn giản (1)

Trên cửa treo tấm biển “xin đừng làm phiền” xong, Bạch Tiểu Thăng cuối cùng đón nhận sự yên tĩnh đã lâu không gặp. Anh ngã xuống giường ngủ say sưa, vẻ mặt thỏa mãn, hưởng thụ giấc "ngủ trưa" tới muộn của mình.

Lúc này, một chiếc xe màu đen đang chạy trên một đường lớn của thành phố Auckland.

Trên xe, Brady đang cầm điện thoại di động của mình và nói chuyện với người khác.

Nói chính xác hơn là có người gọi cho anh ta.

- Brady, anh đã đi tìm Bạch Tiểu Thăng sao?!

Bên kia điện thoại truyền tới một giọng nói có phần tức giận:

- Anh đi tìm cậu ta làm gì? Các người… đã nói gì!

Không ngờ giọng nói này là của Bạch Tuyên Ngữ.

Brady đối mặt với sự tức giận của Bạch Tuyên Ngữ lại vẫn thản nhiên, nói vào trong điện thoại:

- Là Bing nói cho ngài biết, thằng nhóc kia làm trợ lý thì thiếu chút năng lực, nhưng bản lĩnh mách lẻo ngược lại rất am hiểu.

Bing là trợ lý của Brady, hai người cùng xử lý công ty Victory, đều là người được Bạch Tuyên Ngữ rất coi trọng và tin cậy, cũng là người bạn của Bạch Tuyên Ngữ.

Công ty con giàu ngang một nước giống như Victory, cả tập đoàn Chấn Bắc cũng chỉ có thể đếm được trên một bàn tay mỗi người quản lý đều là người tâm phúc của chủ tịch hội đồng quản trị.

Trước mắt Bạch Tuyên Ngữ chỉ là đại diện chủ tịch hội đồng quản trị, không có tư cách thay người của mình theo ý mình, chỉ có công ty Victory này là sắp xếp Brady và Bing, dù vậy cũng tốn vô số tâm huyết và phải trả giá đắt mới làm được.

Nhưng bởi vậy có thể thấy được, địa vị đặc biệt của Brady ở trong lòng Bạch Tuyên Ngữ, hai người còn là bạn bè bao nhiêu năm.

Còn nữa, bản thân Brady cũng rất không đơn giản, từ thời đại lão chủ tịch hội đồng quản trị Bạch Chấn Bắc, anh ta cũng rất được coi trọng, trước đây anh ta cùng Caroline đều được đề cử làm giám đốc điều hành khu lớn.

Chỉ có điều cuối cùng, Brady trở thành người quản lý doanh nghiệp chịu trách nhiệm trực tiếp của chủ tịch hội đồng quản trị.

Lúc này, giọng nói của Bạch Tuyên Ngữ đặc biệt buồn bực:

- Anh đừng đổi chủ đề, anh đi tìm Bạch Tiểu Thăng làm gì?

Bạch Tuyên Ngữ hung hăng như vậy, cuối cùng làm cho Brady có phần tức giận.

- Tôi đi nói chuyện điều kiện với cậu ta giúp anh!

Brady dứt khoát nói cho Bạch Tuyên Ngữ biết kết quả cuộc nói chuyện giữa anh ta và Bạch Tiểu Thăng, sau đó nói:

- Chỉ có điều, anh ta từ chối lòng tốt của chúng ta!

- Chúng ta? Là anh tự ý đưa ra lòng tốt thôi!

Bạch Tuyên Ngữ quát.

- Nhưng rõ ràng là anh đi gặp cậu ta trước, còn nói tình hình thực tế cho cậu ta biết! Lẽ nào anh cũng chỉ vì nói cho cậu ta biết thế thôi, chưa từng nghĩ qua sẽ có động tác gì sao? Vậy anh nói cho tôi biết, anh làm như vậy là có ý nghĩa gì!

Brady nói càng lúc càng nhanh, giọng nói cũng càng lúc càng cao, ánh mắt càng kiến nghị hung hãn hơn:

- Tôi nói cho anh biết, Bạch Tuyên Ngữ, anh mới là chủ tịch hội đồng quản trị tương lai được chúng tôi tán thành, cũng chỉ có anh mà thôi! Bạch Tiểu Thăng kia xuất hiện, bất kể có phải là một uy hiếp hay không, chúng tôi đều sẽ thận trọng xử lý!

- Nếu như cậu ta bằng lòng an phận ở Trung Quốc, chúng tôi sẽ bảo vệ cậu ta trở thành bá chủ một phương, sống tiêu diêu tự tại.

- Nếu cậu ta cứ nhất quyết vào tập đoàn, cứ nhất quyết vọng tưởng vị trí cao hơn... Tôi sẽ tới giúp anh, làm cho cậu ta nhận rõ thực tế mới tốt!

Có thể nói là lời Brady đầy "hung bạo mạnh mẽ".

Bạch Tiểu Thăng lựa chọn, không thể nghi ngờ đã trồng "sự thù địch" cho hắn.

- Brady, chuyện này cứ để tôi tới xử lý, anh không nên nhúng tay vào!

Bạch Tuyên Ngữ cứng giọng nói.

- Tôi ở đây thuận tiện hơn bên anh!

Brady không chịu thỏa hiệp:

- Dù sao cậu ta cũng tới rồi!

Nghe được ý xấu trong lời nói của Brady, Bạch Tuyên Ngữ lập tức có vài phần cảnh giác.

- Brady, tôi biết anh tốt với tôi, tập đoàn cũng là theo đuổi và tâm huyết của cả đời tôi.

Bạch Tuyên Ngữ dừng lại một lát, thở ra một hơi rồi ép xuống sự cứng rắn của mình, chuyển thành giọng điệu khuyên bảo:

- Chuyện liên quan tới Bạch Tiểu Thăng, anh để tôi tới xử lý được không?

Brady không lên tiếng.

Bạch Tuyên Ngữ nói tiếp:

- Ông nội của tôi ngài Bạch Chấn Bắc vô cùng coi trọng anh, có ân tình lớn với anh, anh không thể ra tay với người thân của ông ấy được, tôi không muốn nhìn thấy anh phải áy náy trong lòng.

Brady vẫn không lên tiếng.

Bạch Tuyên Ngữ lại trầm giọng nói:

- Anh phải biết rằng, anh leo lên được vị trí như bây giờ, chúng ta đã phải trả giá thế nào. Anh còn buông tha khởi điểm tốt là giám đốc điều hành và tương lai vô hạn. Nếu bởi vì tùy tiện ra tay với Bạch Tiểu Thăng mà dẫn đến vị trí của anh xuất hiện nguy cơ, anh không phải có lỗi với những gì anh bỏ ra, không có lối với sự cố gắng của tôi sao?

Những lời này cuối cùng làm cho Brady nặng nề thở ra một hơi.

- Được, tôi có thể tạm thời không động tới Bạch Tiểu Thăng. Tôi hi vọng anh có thể chuẩn bị đầy đủ, đừng nên phụ sự chờ mong và ủng hộ của đám người chúng tôi đối với anh từ trước tới nay!

Brady nhấn mạnh hai chữ "chúng tôi", ở trong lãnh đạo cấp cao của tập đoàn tuyệt đối không chỉ một mình anh ta ủng hộ Bạch Tuyên Ngữ, mà là rất nhiều người.



Nghe Brady nói vậy, Bạch Tuyên Ngữ dường như cũng thở phào nhẹ nhõm, nghiêm túc nói:

- Tôi đã bao giờ làm cho các người thất vọng đâu.

Cuộc nói chuyện này đến đó xem như kết thúc.

Sau khi Bạch Tuyên Ngữ cúp máy, Brady lại gọi điện thoại cho thân tín và mở miệng nói:

- Tất cả sắp xếp có liên quan tới Bạch Tiểu Thăng kia đều tạm dừng. Kế hoạch, hủy bỏ...

Bên kia điện thoại là thuộc hạ trung thành của Brady lập tức đồng ý không chậm trễ, sau đó lại nói thêm một câu:

- Vậy tối nay hoàng thất Osan tổ chức bữa tiệc mừng đoàn doanh nghiệp Trung Quốc, ngài vẫn muốn tham dự chứ?

Trong tiệc rượu cũng có một phần sắp xếp liên quan tới kế hoạch.

- Tôi không có tâm trạng, anh từ chối đi.

Brady thuận miệng nói.

- Tôi đã rõ.

Người ở đầu bên kia điện thoại nói rất gọn gàng dứt khoát.

Cũng chỉ có thân phận như Brady mới có thể nói ra những lời khí phách như thế, một bữa tiệc quan trọng như vậy lại từ chối với lý do "Không có tâm trạng".

Chỉ có điều, khi nói với bên phía hoàng gia Osan, rõ ràng sẽ có một lý do càng hoàn hảo hơn.

Những điều này tất nhiên không cần anh ta phải tốn công tốn sức làm gì.

Brady cúp máy và liếc nhìn ra ngoài cửa xe, nhớ lại phản ứng trên nét mặt của Bạch Tiểu Thăng lúc đó, anh ta không nhịn được cười lạnh một tiếng:

- Lần này coi như cậu gặp may mắn, người trẻ tuổi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận