Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1656: Chúng ta không thể trêu vào hắn được (2)

Trong video điện thoại, ánh mắt Câu Hữu Đình dữ tợn nhìn Bạch Tiểu Thăng, hình như muốn nhớ kỹ vẻ mặt của anh, giọng nói càng sắc bén hơn:

- Người trẻ tuổi không biết trời cao đất rộng, cho là mình có chút chỗ dựa thì có thể ở đây dương oai sao! Cậu nói ra tên họ của cậu, tôi sẽ bảo người nhà cậu quản giáo cậu thật tốt...

Câu Hữu Đình còn chưa nói dứt lời, video lại đột nhiên bị cắt đứt, không có tiếng động nào nữa.

Câu Đại Hổ sửng sốt, nhìn màn hình điện thoại tối đen, bất chợt cậu ta ngẩng đầu, nhìn đám người Bạch Tiểu Thăng, Mặc Thành Cự, ánh mắt hung ác nói:

- Bảo vệ, bảo vệ! Đuổi thằng nhóc kia ra ngoài cho tôi!

Cậu ta muốn thực hiện ý của cha mình một cách triệt để, dọn sân!

Thật ra, bảo vệ của công ty dược phẩm Thương Vân đã có mặt, bọn họ có khoảng bảy, tám người, nhưng với số người như vậy, căn bản không phá nổi vòng vây của mấy chục nhân viên nghiên cứu.

Bên kia.

Ở trong một văn phòng, nguyên nhân Câu Hữu Đình ngắt video là do một nhà đầu tư sản nghiệp lớn của nhà họ Câu gọi điện thoại tới.

Ông ta không thể không nhận, cũng không dám không nhận.

- Hữu Đình, có phải trong công ty dược phẩm Thương Vân của ông bây giờ có một người trẻ tuổi đang can thiệp vào vấn đề đi hay ở của một vài nhân viên các ông đúng không?

Nhà đầu tư lớn bắt đầu bằng một câu nói như vậy, làm cho Câu Hữu Đình trực tiếp sửng sốt.

Sao chuyện này đã truyền tới tai đối phương vậy?

- Đúng là có một người trẻ tuổi, sao vậy, cậu ta có quan hệ với ngài à?

Câu Hữu Đình không nhịn được âm thầm hít sâu một hơi.

Lúc này, sản nghiệp nhà họ Câu đang thua lỗ, chỉ có công ty dược phẩm Thương Vân là kiếm được tiền, nhưng nếu như sản nghiệp thua lỗ sụp đổ, sẽ tạo thành phản ứng dây chuyền, có thể hình thành một hố đen tài chính, cho dù ném cả công ty dược phẩm Thương Vân vào, sợ rằng cũng không thể lấp đầy được lỗ thủng này!

Dưới tình huống này, Câu Hữu Đình tuyệt đối không dám đắc tội nhà đầu tư lớn đang gọi điện thoại tới, mới có thể ưu tiên nghe điện trước.

- Cậu ta không có quan hệ với tôi! Nhưng cậu ta lại có quan hệ tốt với một nhân vật lớn khác, chính tôi cũng không đắc tội nổi đâu. Ông lập tức làm theo lời cậu ta nói đi! Không quan tâm cậu ta muốn người nào, ông đều thả người cho tôi, có nghe thấy không!

Giọng điệu của người kia vô cùng gấp gáp, thậm chí là nghiêm khắc, căn bản không cho phép thương lượng, càng giống như muốn cầu xin.

Câu Hữu Đình trực tiếp sửng sốt.

Người trẻ tuổi kia có thể tìm tới nhà đầu tư của ông ta, đồng thời mời người uy hiếp!

Vậy phải có địa vị thế nào!

- Rốt cuộc nhân vật lớn liên hệ với ông là người nào, mà ngay cả ông cũng phải kiêng kỵ như vậy?

Câu Hữu Đình hỏi dò.

- Tôi không tiện nói! Nói chung, bây giờ ông lập tức làm theo lời tôi nói đi!

Giọng điệu của nhà đầu tư rất sốt ruột.

- Được, được.

Câu Hữu Đình luôn miệng nói.

Chờ đối phương cúp điện thoại, Câu Hữu Đình vẫn không nhịn được mà nhíu mày suy nghĩ.

Đặc biệt tìm đến nhà đầu tư của nhà họ Câu ông ta, đồng thời ép người đó lên tiếng, chứng tỏ không thể khinh thường người trẻ tuổi kia được!

Đang nghĩ ngợi, điện thoại của Câu Hữu Đình lại đổ chuông.

Ông ta nhìn cái tên hiện ra trên màn hình thì con ngươi đột nhiên co lại.

Lần này là người hợp tác lớn với mấy sản nghiệp của nhà họ Câu.

Lại là một tồn tại mà lúc này ông ta không dám đắc tội!

Ở trong điện thoại, người hợp tác này cũng đi thẳng vào vấn đề, nói gần giống với nhà đầu tư lớn kia, thậm chí giọng điệu lộ ra ý ép buộc, bảo Câu Hữu Đình lập tức xử lý, nếu như chậm trễ, thậm chí có thể ảnh hưởng tới việc hợp tác của hai bên.

Sau khi Câu Hữu Đình hỏi dò, đối phương cũng báo cho ông ta biết là có một nhân vật lớn tìm tới mình.

Đến lúc này, Câu Hữu Đình cuối cùng đã ý thức được, người trẻ tuổi kia nói ra lời lẽ "kiêu căng" đáng sợ tới mức nào!

Không đợi Câu Hữu Đình gọi điện thoại cho Câu Đại Hổ, lại có mấy cuộc điện thoại liên tiếp gọi tới.

Từ nhà đầu tư, người hợp tác với các sản nghiệp của nhà họ Câu tới các nhân vật lớn đều lần lượt lên tiếng, đều nhắc nhở ông ta làm theo ý của Bạch Tiểu Thăng!

Sau khi Câu Hữu Đình liên tục nghe điện thoại, chỉ cảm thấy sau lưng ớn lạnh, da đầu như muốn nổ tung.

Người trẻ tuổi kia rốt cuộc có lai lịch gì!

Qua lời hai nhân vật lớn, Câu Hữu Đình nghe nói tập đoàn Đằng Vân Lục Vân, Bắc Phong Holdings Đổng Thiên Lộ, tập đoàn Hạo Vũ Vương Tuyền Thiên... và rất nhiều nhân vật lớn đều thông qua bạn bè tìm bọn họ, yêu cầu bọn họ gọi tới số điện thoại này!

Lúc này, Câu Hữu Đình cuối cùng cũng phát điên.

Lúc này, ông ta mới hiểu ra lời nói trong miệng của Bạch Tiểu Thăng “người ông ta không thể động tới", có năng lượng tới mức nào!

Lúc này Câu Hữu Đình thật sự không dám chậm trễ nữa, trực tiếp gọi điện thoại cho con trai mình.

Thật ra ông ta nghe năm sáu cuộc điện thoại, tổng cộng cũng chỉ mới hơn mười phút mà thôi.

Nhưng Câu Hữu Đình cảm giác, dường như cả thế giới của mình đều bị uy hiếp!

Ở công ty dược phẩm Thương Vân, Câu Đại Hổ đang la hét gọi người tới đuổi Bạch Tiểu Thăng, ở đó tối thiểu có hơn hai mươi bảo vệ, cầm gậy cao su trong tay và muốn xông lên.

Bên cạnh Bạch Tiểu Thăng, Mặc Thành Cự thậm chí lo âu hạ giọng, vội vàng nói với anh:

- Anh hùng không vì thua thiệt trước mắt, cậu tạm thời đừng dính vào chuyện này, chúng tôi sẽ bàn bạc kỹ hơn!

So với Mặc Thành Cự, vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng ngược lại rất bình thản, thậm chí còn mỉm cười an ủi ngược lại anh ta:

- Anh đừng vội, có lẽ tình hình sẽ lập tức xoay chuyển thì sao! Bọn họ muốn động đến tôi, đâu có dễ dàng như vậy được!

Bạch Tiểu Thăng vẫn vô cùng tự tin.

Mặc Thành Cự thấy bất lực.

Sao người này lại tự tin như vậy, cậu ta dựa vào đâu nhỉ?

Cho dù sau lưng của cậu ta có chỗ dựa, cũng là nước xa không chữa được lửa gần, Câu Đại Hổ đã sắp cho người ta ra tay, đâu còn có khả năng xoay chuyển gì nữa chứ!

Mặc Thành Cự lại muốn khuyên Bạch Tiểu Thăng.

An toàn quan trọng hơn!

Đúng lúc này, di động của Câu Đại Hổ đã đổ chuông.

Vừa thấy cha mình gọi điện thoại tới, Câu Đại Hổ vội vàng nghe máy, cao giọng nói:

- Cha, cha yên tâm đi, con sẽ lập tức ra tay, dùng loạn côn đánh cho tên khốn kiếp không biết sâu cạn kia ra ngoài. Sẽ làm xong ngay thôi, nên cha cứ yên tâm đi!

Trong lòng Câu Đại Hổ cho rằng Câu Hữu Đình sẽ khen mình.

Kết quả, đầu điện thoại bên kia lại truyền đến tiếng quát mắng chói tai:

- CMN, con bớt thả rắm đi!

- Con mau dừng tay! Bảo người của con mau dừng tay, ai dám động tới một đầu ngón tay của người đó, cha sẽ xé xác hắn!

Câu Đại Hổ bị hét tới điếc cả tai, hoàn toàn bối rối, còn tưởng rằng mình nghe nhầm:

- Cha, cha vừa nói gì vậy?!

- Cha cho con biết, con mau bảo người dừng tay lại cho cha! Người tuổi trẻ kia, cậu ta muốn dẫn ai đi cũng tuyệt đối không thể ngăn cản...

Câu Hữu Đình hình như cũng thấy nhức nối nên dừng một chút, tiếp theo hít sâu một hơi và nói:

- Cho dù cậu ta có đào đi toàn bộ đoàn đội nghiên cứu và phát triển, con cũng phải… cũng phải khua chiêng gõ trống vui vẻ đưa tiễn cho ta!

- Chúng ta không thể động vào cậu ta!

Câu Đại Hổ nhận được điện thoại của cha cậu, nghe được cha cậu ta nói ra câu "Không thể trêu vào" thì không nhịn được sửng sốt và bối rối, còn tưởng là mình nghe nhầm!

- Con có nghe thấy không?

Mãi đến khi bên đầu điện thoại kia truyền đến một tiếng gào to của Câu Hữu Đình, lúc này Câu Đại Hổ mới giật mình, kịp phản ứng.

- Hắn… hắn có lai lịch gì vậy?

Câu Đại Hổ kinh hãi, đồng thời nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng bên kia, không nhịn được hít vào một hơi thật sâu.

- Con muốn cho cha phải tự mình qua giải thích cho con sao?

Trong điện thoại, Câu Hữu Đình tức giận nói:

- Nói chung, cha cho con biết, Câu Đại Hổ, con tuyệt đối đừng trêu chọc hắn, cứ đồng ý mọi yêu cầu của hắn cho cha! Con đã nghe rõ chưa?

Câu Hữu Đình đã nói như thế, Câu Đại Hổ không dám hỏi nữa, cũng không cần phải hỏi.

Từ khi Câu Đại Hổ biết nhớ tới nay, cha cậu ta chưa từng tỏ ra kinh hoàng bất an trước mặt người nào như vậy.

Từ giọng điệu và thái độ của ông ta, Câu Đại Hổ đã hiểu rõ người trẻ tuổi kia tất nhiên phải có thân phận vô cùng khủng khiếp!

Chỉ có điều, lúc đầu cha ruột cậu ta cũng không phải là thái độ này đâu. Lẽ nào trong gần mười phút tắt gọi video kia đã xảy ra chuyện gì sao?

Câu Đại Hổ tất nhiên không biết, trong vòng mười phút ngắn ngủi này, tất cả những nhân vật lớn trong giới kinh doanh mà nhà họ Câu có có khả năng tiếp xúc đều gọi điện ép cha cậu ta.

Bạn cần đăng nhập để bình luận