Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2486: Dáng vẻ cúi đầu nghe theo (1)

Sau khi Phil chào tạm biệt Bạch Tiểu Thăng và rời đi, cũng không lập tức đi khỏi khách sạn, mà đi tìm tổng giám đốc của khách sạn, muốn căn dặn một vài chuyện.

Thứ nhất, ba người Bạch Tiểu Thăng đã vào ở, cô ta phải bảo phía khách sạn đón tiếp thật tốt, không được sơ sẩy chuyện gì.

Thứ hai, trong bữa tiệc tối nay, bên phu nhân Margaret mới tăng thêm mấy thay đổi nhỏ, Phil cũng muốn nói cho Tổng giám đốc khách sạn nghe, để cho bọn họ mau chóng điều chỉnh.

Khi Phil đi tìm Tổng giám đốc khách sạn, đối phương đang ở trong phòng họ dưới tầng một, tất cả người bên phòng an ninh đều tới họp, phía ngoài có thư ký canh cửa.

Sau khi Phil đến, bảo thư ký đi vào trong thông báo.

Biết được Phil ở bên ngoài phòng họp, vị tổng giám đốc kia bị dọa cho giật mình, không dám chậm trễ, vội vàng dừng hội nghị, dẫn theo quản lý an ninh đi ra gặp cô ta.

Hai người nói còn chưa nói được mấy câu, lại có người chạy tới báo cáo, nói là quản lý đại sảnh dẫn theo nhóm người Bing đi tới phòng hoàng gia ở tầng cao nhất, hình như còn xảy ra xung đột với khách đã vào ở trong đó.

Nghe nói như thế, Phil lập tức ngẩn người, sau đó toàn thân dường như bùng nổ, không nói thêm một lời đã sải chân chạy về bên đó.

Tổng giám đốc khách sạn thấy thế cũng không dám chậm trễ, tuổi đã cao vẫn ưỡn cái bụng phệ đuổi theo phía sau.

Người quản lý an ninh cũng là một nhân tài, không quên gọi tất cả bảo vệ trong phòng họp đi cùng.

Lại cứ thế, bọn họ trùng trùng điệp điệp xuất hiện ở trước mặt Bạch Tiểu Thăng và đám người Bing.

Thật ra căn bản cũng không cần nhiều người tới đây, có một mình Phil là đủ rồi.

Bất kể là bên phía Bạch Tiểu Thăng hay bên phía Bing không ai không biết Phil.

Chỉ dựa vào Phil là thân phận con gái của phu nhân Margaret, lại là người lãnh đạo cao cấp của Bộ sự nghiệp thứ sáu đã đủ để nghiền ép bên phía Bing.

Lúc này, vẻ mặt Phil thâm trầm, lại ở trước mặt của mọi người, chỉ vào mũi Bing hỏi bọn họ muốn làm gì khách của mình!

Không người nào dám chửi mắng.

Bing trực tiếp choáng váng, không quên kinh ngạc há hốc mồm nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Anh ta chẳng thể ngờ được người Châu Á lại móc nối quan hệ được với Phil!

Chỉ dựa vào điểm này, anh ta đã không thể động được vào người ta!

Kuna, Finn cũng không thể tin nổi nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, không khỏi nuốt nước miếng.

Ba mẹ của hai người đều là quản lý cao cấp trong hệ thống Bộ sự nghiệp thứ sáu của tập đoàn Chấn Bắc, cho dù là ba mẹ bọn họ cũng không dám đắc tội Phil, có cho bọn họ một trăm lá gan tất nhiên cũng không dám trêu chọc.

- Cô Phil, chuyện này... có thể có hiểu nhầm.

Trước mắt bao nhiêu người, cũng không thể cứ ngây ra được, Bing nặn ra một nụ cười, giải thích với Phil.

- Hiểu nhầm à?

Phil được lý không tha người, nhìn Bing liên tục cười lạnh:

- Tôi không quan tâm anh hiểu nhầm cái gì, dù sao các người xuất hiện ở đây, quấy rầy khách quý của tôi chính là vô lễ lớn nhất. Bây giờ anh lập tức xin lỗi cho tôi! Ngài đây tha thứ cho anh thì thôi, nếu không tha thứ cho anh, anh sẽ phải nhận tội theo lời ngài ấy nói cho tôi!

Khí phách, ngang ngược!

Phil lại liếc mắt quản lý đại sảnh khách sạn bên cạnh, người sau đang nhìn lén thì bắt gặp ánh mắt của Phil, lập tức sợ đến mức rụt cổ lại, dời ánh mắt đi.

Khi Phil chạy tới, từ phía xa đã nghe được giọng nói kiêu căng của người này, dĩ nhiên không thể bỏ qua cho cô ta được.

- Trong mắt người này không có tôn ti, muốn đuổi khách quý của tôi, đã phạm phải sai lầm, không cần tôi nói, cứ đối chiếu điều lệ mà làm.

Phil chỉ tay vào người kia, nói với Tổng giám đốc khách sạn bên cạnh:

- Đưa cô ta ra ngoài cho tôi!

Quản lý đại sảnh lập tức ngạc nhiên, muốn xin tha, nhưng nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Phil thì đành nuốt lời định nói xuống.

Tổng giám đốc khách sạn liên tục gật đầu, không dám có chút ý kiến nào, đồng thời âm thầm liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Tuy cô Phil là con gái của phu nhân Margaret, có thân phận hiển hách ở Bộ sự nghiệp thứ sáu nhưng chưa bao giờ làm qua chuyện gì ngang ngược, bá đạo, không nói lý.

Hôm nay như vậy, xem ra thật sự nóng mắt rồi.

Cũng không biết người khách quý vào ở này là ai mà đáng để cô ta phải làm như vậy!

Tổng giám đốc khách sạn chỉ sớm biết được có khách quý vào ở, còn là khách của phu nhân Margaret nhưng không biết rõ hơn.

Chỉ biết một khi khách vào ở, cô Phil sẽ tới tìm mình căn dặn cẩn thận.

Tổng giám đốc khách sạn vẫn rất thương hại liếc nhìn quản lý đại sảnh, sắc mặt đối phương đã trắng bệch, môi run rẩy.

Bị khách sạn của tập đoàn Chấn Bắc xoá tên, sợ là đối phương không tìm được việc làm ở các khách sạn tại Wanyu thậm chí là đảo quốc xung quanh, đây cũng là chuyện ông ta bất lực...

Nhưng cũng đáng đời.

Đường đường một quản lý đại sảnh của khách sạn, mà ngay cả một chút năng lực quan sát cũng không có, chỉ một mực muốn nịnh nọt Bing, kết quả đá lên tấm bảng sắt, vậy có thể trách ai được...

Bing bị Phil không nể mặt, khiển trách một trận trước mặt mọi người, ngay cả người dẫn đường cho anh ta cũng bị xử phạt nghiêm khắc, vẻ mặt này lập tức đặc biệt không dễ nhìn.

Anh ta dù sao cũng là đàn ông, bình thường khoe khoang thân phận hơn người, tâm tư cũng cực cao, lúc này lại bị khinh bỉ ngay trước mặt Tiver, lòng lòng tự trọng thật sự bị đả kích cực lớn.

Nhưng anh ta lại không có cách nào, dù sao Phil người ta cũng là con gái của phu nhân Margaret, thân phận cao hơn anh ta rất nhiều.

Bing cũng biết ba mình đang âm thầm hợp tác với gia tộc của Phó tổng giám đốc Ma Căn, muốn ôm một bắp đùi lớn, không sợ phu nhân Margaret.

Nhưng dù sao bây giờ chuyện còn chưa thành công, anh ta vẫn phải nén giận.

- Thưa ngài... vừa rồi là chúng tôi làm có hơi quá, mong ngài đừng tính toán...

Bing cố nén phiền muộn và không cam lòng, miễn cưỡng nói với Bạch Tiểu Thăng.

Phil bất mãn liếc nhìn Bing, sau đó nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng với ánh mắt dò hỏi, hoàn toàn tùy anh quyết định xử trí Bing như thế nào.

- Anh đi đi, đừng lại xuất hiện ở trước mặt tôi nữa.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng thản nhiên, chỉ lãnh đạm nói một câu như vậy.

Không có dáng vẻ cao ngạo, không có vẻ đắc ý, lại giống như đuổi một con ruồi.

Càng như vậy, Bing càng cảm thấy bị sỉ nhục.

- Không nghe được sao? Các người còn không đi à!

Phil trừng mắt, lạnh lùng mắng một tiếng.

Bing nhìn cô ta cười gượng rồi vội vàng đánh tiếng với người bên cạnh, nhanh chóng rời đi.

Tổng giám đốc khách sạn dùng tay ra hiệu với người quản lý Bộ an ninh, đối phương lập tức hiểu ý, dẫn theo tất cả bảo vệ rời khỏi đó, thuận tiện còn dẫn quản lý đại sảnh kia đi xử lý.

Bing ngay cả đi ra ngoài cũng có cảm giác như bị một đám bảo vệ áp giải, giống như bị đuổi đi xa, trong lòng càng thêm giận dữ.

Những người khác có vài phần ủ rũ.

Chờ những người không có nhiệm vụ rời đi, Phil liền tươi cười, vô cùng dịu dàng nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Thật xin lỗi, tôi không nghĩ tới lại xảy ra chuyện này, đây là sai lầm của tôi, không ảnh hưởng đến tâm trạng của ngài chứ?

Tổng giám đốc khách sạn thấy ngay cả Phil cũng hạ thấp tư cách như vậy thì lập tức chấn động, lại có chút khẩn trương.

Quản lý đại sảnh dù sao cũng là cấp dưới của mình, mình quản lý cấp dưới không tốt để quấy rầy tới khách quý, nếu đối phương giận chó đánh mèo, mình sẽ gặp rắc rối mất!

Sợ rằng ngay cả cô Phil cũng tuyệt đối không nhân từ nương tay đối với mình. Nếu cô ta báo lên phu nhân Margaret nói, mình cũng sẽ gặp nguy cơ...

- Chuyện này không trách cô được, là lúc trước chúng tôi từng có mâu thuẫn với ngài Bing, chuyện này dừng ở đây đi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, chỉ một câu nói đã vạch trần tất cả.

Phil thấy thế, tất nhiên không nói tới chuyện không vui này nữa, cô ta gật đầu chào hỏi Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh phía sau Bạch Tiểu Thăng, sau đó mới nói với Tổng giám đốc khách sạn:

- Ngài tổng giám đốc, vị này chính là khách quý mà tôi đã thông báo, bây giờ ngài ấy ở chỗ ngài, tôi mong đừng lại xuất hiện những chuyện tương tự nữa. Nhớ kỹ, không ai được phép đến quấy rầy bọn họ!

Tổng giám đốc khách sạn kia thấy Bạch Tiểu Thăng không trách mắng mình thì âm thầm lau mồ hôi, nghe cô Phil nói vậy với mình liền vội vàng gật đầu giống như gà con mổ thóc. Cho dù có bảo ông ta tự mình đứng ở ngoài canh cửa, ông ta cũng cam tâm tình nguyện.

- Vậy các người nghỉ ngơi đi, tôi đi trước đây. Có việc gọi điện thoại cho tôi.

Phil lại chào tạm biệt Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu, nhìn theo bọn họ rời đi, mới quay vào phòng.

Bên kia, nhóm người Bing rời khỏi khách sạn.

Bầu không khí giữa mọi người đều có vẻ nặng nề.

Chờ sau khi lên xe, Tiver bỗng nhiên nổi giận:

- Đây tính là chuyện gì! Lại bị đối phương bắt nạt còn phải ngoan ngoãn nuốt cơn giận này xuống. Tôi tới Wanyu là chơi chứ không phải tới để giận, tôi muốn đi về!

Công chúa nhỏ này ở nhà luôn được muôn vàn nuông chiều thương yêu, chưa từng bị uất ức như vậy.

Cảnh tượng lúc đó đã dọa cô ta, cho nên lúc đó không nổi giận, bây giờ mới phát ra.

- Tiver, em đừng kích động, đây cũng là chuyện không ai ngờ được...

Bing gượng cười an ủi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận