Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1665: Nữ thần tới rồi!

Bạch Tiểu Thăng đến sân bay sớm, sau khi nhận điện thoại thì đứng trong đại sảnh kiễng chân ngóng trông, mỗi phút mỗi giây đều khiến anh cảm thấy dài dặc.

Đứng trước Bạch Tiểu Thăng là một chàng trai rất trẻ tuổi, gương mặt rất đẹp, theo cách nói được ưa chuộng nhất hiện nay, chính là thuộc về hàng ngũ “chó sữa nhỏ” . Từ lúc “Chó sữa nhỏ” tới vẫn luôn nghịch điện thoại chơi trò chơi, nhưng ngay cả chơi cũng không được thuận lợi, bị người ta hãm hại, cậu ta nổi giận đùng đùng khẽ mắng một hồi, cuối cùng cũng không chơi nữa.

Thấy Bạch Tiểu Thăng trước sau cứ kiễng chân nhìn xung quanh lại nhìn chằm chằm vào từng người từ bên trong đi ra, cậu trai trẻ không nhịn được trêu chọc.

- Tôi nói này anh bạn, anh cũng tới đón bạn gái sao?

Chàng trai trẻ kia mỉm cười hỏi Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng liếc nhìn cậu, gật đầu.

- Đúng vậy!

Cậu trai trẻ kia tỏ vẻ thân thiết, lại hỏi:

- Anh biết bạn gái anh cụ thể đi chuyến bay mấy giờ không?

- Tôi chỉ biết thời gian cô ấy có thể sẽ tới thôi.

Bạch Tiểu Thăng trả lời theo phép lịch sự.

Chàng trai kia vừa nghe vậy thì quả thật giống như tìm được một tri kỷ bị "Hãm hại":

- Khỏi phải nói, anh cũng bị gọi điện thoại ép tới chờ đúng không?

Không đợi Bạch Tiểu Thăng trả lời, người kia nói tiếp:

- Tôi cũng thế đấy! Cô ấy nói cho tôi biết sẽ đến vào buổi sáng, bảo tôi xem mà làm, nói tôi mà không đón được cô ấy thì sẽ thảm! Anh nói xem, ngay cả thời gian cụ thể cũng không cho chúng ta biết! Phụ nữ bây giờ đúng là kỳ lạ, thay đổi đủ cách luôn!

Bạch Tiểu Thăng không có thời gian tán gẫu với cậu ta nên xoay mặt rời đi đi.

Chỉ một lát đã có một cô gái trẻ đi qua xin số điện thoại của "chó sữa nhỏ". Chàng trai kia thấy cô ta xinh đẹp liền cho số, còn tán tỉnh người ta một lúc. Cô gái trẻ kia đi rồi, lại có người phụ nữ lớn tuổi đi qua, trên người đeo vàng, dáng vẻ cũng không tệ, cũng tới muốn xin cách thức liên lạc. Cậu ta cũng cho.

Khó khăn lắm cậu ta mới nhàn rỗi, còn không quên “người bạn ít nói” Bạch Tiểu Thăng bên cạnh, khoe khoang với Bạch Tiểu Thăng:

- Ôi, lại làm quen với hai người đẹp rồi! Chà chà, một người có mặt đẹp, một người dáng đẹp! Nhưng mà đều kém hơn bạn gái tôi. Đó mới là cực phẩm của phụ nữ chứ! Tôi nói với anh nhé, bạn tôi quả thật còn hơn cả ngôi sao, hơn cả Điêu Thuyền, Dương Ngọc Hoàn. Xuất thân tốt, khí chất càng không thể có khuyết điểm! Bằng không, anh thấy tôi đẹp trai được hoan nghênh thế này, làm sao có thể mới sáng sớm đã chạy tới, đỏ mắt mong chờ để đón máy bay chứ?

Người này thật đúng là càng nói càng hưng phấn...

Bạch Tiểu Thăng không để ý tới cậu ta.

Chàng trai trẻ kia vẫn khoe khoang:

- Chờ lát nữa, anh xem thử xem tôi có nói dối không, xem thế nào mới là người đẹp cực phẩm.

Cậu ta không hề để ý tới thái độ của Bạch Tiểu Thăng, còn tương đối đắc ý lấy điện thoại di động ra, nhìn từng bức ảnh của cô bạn gái xinh đẹp?

Cô gái trong hình rất quyến rũ gợi cảm.

Thậm chí có người bên ngoài còn thò cổ liếc trộm.

Cậu trai trẻ kia thấy được, không những không giấu, trái lại càng đắc ý hơn, thoải mái để cho người ta nhìn.

Theo anh ta thấy, bạn gái của mình đẹp thì phải lấy ra khoe khoang.

Chàng trai trẻ thấy chỉ có Bạch Tiểu Thăng không hề để ý thì thầm cười giễu một tiếng, trong ánh mắt lộ rõ ý - đừng thấy hai chúng ta có tuổi tác tương đương, nhưng mặt mũi của anh kém xa tôi! Anh có thể tìm được kiểu phụ nữ nào chứ? Có đẹp được bằng bạn gái của tôi sao? Có bằng một đầu ngón tay của bạn gái tôi sao? Một lát nữa, cho anh chết thèm đi!

Cuối cùng, nhóm hành khách lại xuất hiện, người trẻ tuổi kia giống như phát hiện được đại lục mới, mắt sáng ngời và đẩy Bạch Tiểu Thăng ra, nhìn về bên đó và vẫy tay rất khoa trương.

Trong đám người có một cô gái mặc váy ngắn đi tất đen, trang điểm xinh đẹp đang kéo va li, lắc mông yểu điệu đi tới làm người ta phải chú ý. Chắc đây là bạn gái của chàng trai trẻ này.

Cô gái kia cũng nhìn thấy bạn trai của mình liền đi thẳng tới, hưởng thụ ánh mắt nóng bỏng của đám đàn ông bên này, cũng rất đắc ý.

Nhưng chỉ có người đàn ông bên cạnh bạn trai cô ta vẫn thờ ơ giống như khúc gỗ, ánh mắt lướt qua cô ta mà nhìn về phía sau, làm cho cô ta có chút bất mãn.

- Em yêu, cuối cùng em cũng tới rồi!

Chàng trai trẻ tới đón một cách khoa trương.

Cô gái kia lắc eo thon nhỏ, giậm chân làm nũng, oán trách cả đường đi phải chịu khổ.

Giọng nói cô ta nũng nịu, khiến đám đàn ông nhìn sang càng nóng bỏng hơn.

Dỗ xong bạn gái, chàng trai kia cố ý liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng, muốn thấy ánh mắt cực kỳ hâm mộ của anh, nhưng cậu ta chỉ thấy anh vẫn kiên trì nhìn về phía xa.

- Người này là ai vậy?

Người đẹp kia ở trong vòng tay của bạn trai có vẻ bất mãn nhìn người đàn ông không thể ý tới mình.

- Anh không quen, anh ta cũng tới đón bạn gái. Nhưng anh thấy anh ta như vậy, một không đẹp trai bằng anh, hai không có tiền bằng anh, chắc chắn là khó tìm được bạn gái, có tìm được cũng chỉ là dạng không ra gì. Cho nên a, người đàn ông như vậy có được một cô bạn gái liền xem như bảo bối vậy. Em nói xem, phụ nữ trên đời này có ai đẹp bằng một phần vạn em chứ? Gặp em rồi, mắt anh cũng như mù, những người phụ nữ khác đều không thể lọt được vào mắt anh nữa.

Chàng trai cười đùa, tán tỉnh người đẹp trong lòng.

- Anh chỉ giỏi nói thôi, con chó sữa nhỏ của em.

Cô gái kia thò tay gạt mũi cậu ta một cái rồi cười khanh khách.

Vào lúc bọn họ muốn rời đi, chợt thấy ánh mắt mọi người xung quanh đều đồng loạt nhìn về một chỗ.

Bất kể là đàn ông hay đàn bà đều vậy, rất nhiều người còn khẽ than thở.

- Người phụ nữ kia thật xinh đẹp!

- Đó là nữ ngôi sao à!

- Còn đẹp hơn cả ngôi sao nữa!

Cảnh tượng còn hoành tráng hơn khi bạn gái của chàng trai trẻ kia xuất hiện nhiều!

Chàng trai kia và bạn gái cậu ta không nhịn được, tò mò quay đầu nhìn lại.

Vào giờ phút này, Bạch Tiểu Thăng trước sau vẫn đứng yên chợt như sống lại, trên mặt lộ vẻ tươi cười, đồng thời giơ cánh tay mình lên cao.

Cuối cùng anh cũng nhìn thấy bóng dáng vẫn luôn xuất hiện trong giấc mơ của mình.

Ngụy Tuyết Liên tới rồi!

Nữ thần của anh đã tới rồi!

Cho dù đi ở giữa đám đông, Ngụy Tuyết Liên vẫn luôn là người nổi bật nhất.

Lúc này, cô buộc tóc cao và lộ ra phần cổ nhỏ trắng trẻo, vô cùng mịn màng, chiếc váy Chanel vừa vặn tôn lên dáng vẻ tao nhã đầy quyến rũ của cô, đôi chân thẳng, dài nhỏ, mịn màng làm người ta khó rời mắt, với đôi giày cao gót số lượng hạn chế đang đi tới, quả thật là từng bước sinh sen.

Trên mặt cô chỉ trang điểm nhẹ cũng đủ xinh đẹp, đôi mắt giống như hai hồ nước sâu, ánh mắt cô nhìn xung quanh, liếc ai thì người đó liền si mê.

Giờ phút này, Ngụy Tuyết Liên quả thật không giống như báu vật của nhân gian, mà là tiên nữ xuống trần!

Bạch Tiểu Thăng tới đón.

Ngụy Tuyết Liên cũng nhìn thấy anh và mỉm cười, làm cho tim tất cả đám đàn ông ở đó đều đập rộn lên.

Ngụy Tuyết Liên cũng bước nhanh hơn, qua đón anh.

Tất cả mọi người tự giác nhường đường cho Ngụy Tuyết Liên, đây là đãi ngộ chỉ dành riêng cho một mình cô.

Cuối cùng, Ngụy Tuyết Liên nhào vào trong lòng Bạch Tiểu Thăng, hai trái tim nóng bỏng đập mạnh kề sát nhau, cảm nhận sự tồn tại và hơi ấm của nhau.

Sau đó, hai người tách xa, bốn mắt nhìn nhau, trong ánh mắt đầy sự vui sướng và nhớ nhung khó nói thành lời.

- Khụ, đang ở trước công chúng, nếu không chúng ta rời đi trước đã.

Một giọng nói ung dung truyền đến.

Đến từ Lưu Văn Đao phía sau Ngụy Tuyết Liên.

Lúc này Bạch Tiểu Thăng mới phát hiện ra có người đi theo phía sau Ngụy Tuyết Liên. Một người là Lưu Văn Đao, một người khác là phụ nữ cắt tóc ngắn ngang tai, dáng vẻ lão luyện hiên ngang. Người phụ nữ kia cũng đang quan sát Bạch Tiểu Thăng, mỉm cười gật đầu.

Bạch Tiểu Thăng cũng phát hiện ra, ở đây là đại sảnh của sân bay, có rất nhiều người đều đang nhìn bọn họ.

Đám đàn ông ngoại trừ kinh ngạc trước vẻ đẹp của Ngụy Tuyết Liên, còn đang ghen tuông và thù hận với anh.

- Được rồi? Đây là vợ của tôi, cũng không thể để cho người ta nhìn nhiều được!

Bạch Tiểu Thăng "ích kỷ" lại ngang ngược mỉm cười và nói.

Gương mặt Ngụy Tuyết Liên nhất thời đỏ lên, trở nên e lệ, lại càng thêm quyến rũ, ngoan ngoãn để Bạch Tiểu Thăng lôi đi.

Lưu Văn Đao và người phụ nữ bên cạnh mỉm cười nhún vai. Bạch Tiểu Thăng nói như vậy có vẻ hơi "ích kỷ, lòng dạ hẹp hòi", nhưng không làm cho người ta chán ghét được. Cũng bởi vì như vậy, ngược lại còn có chút đáng yêu.

- Ai có thể tưởng tượng được anh ta là nhân vật lớn giám đốc điều hành của tập đoàn Chấn Bắc ở khu Đại Trung Hoa, dẫn tới Á u đều nổi sóng gió, dừng lại cuộc chiến giữa Đằng Vân và Dược Mã chứ!

Người phụ nữ kia nhìn Bạch Tiểu Thăng, âm thầm xúc động.

Cuối cùng, ở dưới sự tập trung chú ý của mọi người, Ngụy Tuyết Liên âu yếm kéo tay Bạch Tiểu Thăng, bộ dạng như chú chim nhỏ nép vào người, cùng anh rời đi.

Bạch Tiểu Thăng cười không khép miệng, dẫn theo Ngụy Tuyết Liên đi thẳng qua chàng trai trẻ đang nhím không chớp mắt.

Thật ra, từ đầu đến cuối, Bạch Tiểu Thăng đều không để ý tới người như vậy.

Tròng mắt của chàng trai kia đã sắp rơi ra ngoài rồi, không ngừng nuốt nước bọt, ánh mắt đuổi theo bóng dáng của Ngụy Tuyết Liên.

Không so sánh được, thật là không thể so sánh được mà!

Không phải bạn gái người ta không bằng bạn gái mình, mà trước vẻ đẹp của bạn gái người ta, đống bên cạnh mình tính là gì chứ...

Bốp.

Một tiếng tát vang lên rõ ràng.

Ánh mắt bạn gái cậu ta quả thật như muốn giết người, nhéo tai cậu ta mắng:

- Anh nhìn gì chứ? Đồ háo sắc! Em đã biết được tính xấu của anh không đổi mà! Nói đi, lúc anh chờ em ở đây, có phải đã tán tỉnh con nào rồi không! Anh đưa điện thoại đây em xem nào. Nếu đúng, em sẽ cho anh quỳ nát bàn phím! Khốn kiếp!

Bạn cần đăng nhập để bình luận