Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2383: Miệng lưỡi mê hoặc (2)

Lúc này thật sự không có cách nào, bọn họ mới mời Lever làm người dẫn đầu tới tìm kiếm một người hợp tác đáng tin cậy.

Ông ta có thể tìm tới Bạch Tiểu Thăng, mọi người thật ra rất thỏa mãn, càng nghĩ càng thấy thích hợp.

Đầu tiên, những hương liệu mà Kustier và những hòn đảo xung quanh cần đều có thể tìm được ở Trung Quốc, chỉ có điều trước kia tự sản xuất tự tiêu thụ hoàn toàn có thể có lợi nhuận, ai nấy đều đi làm kinh doanh, nhưng muốn nói tới khu vực cung cấp hàng hóa, tất cả mọi người đều cho rằng Trung Quốc thích hợp nhất!

Thứ hai, giới kinh doanh Trung Quốc có vốn liếng hùng hậu, mấy năm nay hoàn cảnh kinh doanh được hậu đãi vô cùng lớn, rõ ràng là một chọn lựa hợp tác tốt.

Lại thêm, bất kể vận chuyển đường biển hay đường hàng không, Trung Quốc đều vô cùng phát triển, chi phí đều vượt trội hơn các khu vực khác, lại ưu thế là giá thành gia công rẻ, bọn họ tìm kiếm sản phẩm đa dạng trong lĩnh vực hương liệu, đồng thời chờ mong tiêu thụ cho cả thế giới.

Lại thêm thân phận, bối cảnh, thực lực của Bạch Tiểu Thăng, thật sự là sự chọn lựa tốt nhất.

Cho nên, mỗi một vị ông trùm hương liệu cũng không nhịn được vui lên đuôi lông mày.

Lever ở bên cạnh nhìn thấy vậy liền ho khan vài tiếng, trong lòng thầm nghĩ:

- Sợ rằng các vị còn không biết ngài Bạch này không phải chỉ muốn làm một người cung ứng hàng hóa như các người nghĩ đâu, cậu ta muốn chia lại thị trường với các vị đấy!

Các ông trùm hương liệu thấy Lever dường như có lời muốn nói thì tạm thời dừng mong muốn nhiệt tình bắt chuyện với Bạch Tiểu Thăng, nhìn về phía Lever.

- Chuyện này, các vị.

Lever sắp xếp lại từ ngữ rồi nói:

- Tôi đã sớm nói cho ngài Bạch Tiểu Thăng biết ý định hợp tác ban đầu của chúng ta.

Đây là điều tất nhiên, dù sao cũng phải để người ta biết bọn họ muốn hợp tác thế nào mới được.

Mọi người ở đây không cho là lạ, gương mặt mỉm cười.

Bạch Tiểu Thăng cũng mỉm cười nghe.

- Nhưng ngài Bạch Tiểu Thăng nói, ngài ấy không muốn chỉ làm một người cung cấp hàng hóa.

Lever nuốt nước bọt nói.

Ánh mắt mọi người sửng sốt.

Có người nghe ra được điều gì, không nhịn được nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

- Ngài ấy muốn mở một công ty mới hợp tác với chúng ta, chỉnh lại thị trường xung quanh, phát triển mạnh việc kinh doanh hương liệu.

Lever nói một câu sau cùng đã khiến mọi người ở đây đều biến sắc.

Ban đầu còn tưởng rằng có một người cung cấp hàng hóa tới, mọi người cùng nhau vui vẻ kiếm lời.

Nào biết người trẻ tuổi này là con sói, để mắt tới miếng thịt béo bở của bọn họ!

Đây là dẫn sói vào nhà đấy!

Bầu không khí trong phòng nghỉ ngơi lập tức thay đổi.

Ngài Auston đi trước lắc đầu, giọng điệu kiên quyết nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Bạch, điều này thì sợ rằng không được!

Mọi người ở đây đều hận không thể khiến cho trong giới bớt đi một hai ông trùm, từ số định mức thị trường trống ra để thỏa mãn khẩu vị đang dần tăng lên của bọn họ, làm sao có thể để thêm một người bước vào, còn chia lại thị trường với tất cả đám người bọn họ được chứ?

Đây rõ ràng chính là cướp đồ ăn từ trong đĩa của bọn họ đấy, tuyệt đối không thể!

- Ngài Bạch, tôi cảm thấy suy nghĩ này của ngài có thiếu sót.

- Ngài chỉ cần bảo đảm cung cấp đầy đủ hàng hóa, bảo đảm sản phẩm của chúng tôi được gia công thuận lợi là ngài đã có thể kiếm lời bát đầy chậu đầy rồi.

- Ngài có thể bàn chuyện hợp tác với chúng tôi những – ông trùm kinh doanh hương liệu ở các nước xung quanh, nhưng không thể mới đầu đã có khẩu vị lớn như vậy được, mọi người có thể bàn bạc kỹ hơn.

Có người nói chuyện hàm súc, có người nói trực tiếp.

Nhưng tất cả mọi người đều có một thái độ - không muốn.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười lắng nghe, anh đã sớm đoán được cảnh tượng ngày hôm nay nên cũng chẳng thấy lạ.

Ai bằng lòng chắp tay nhường lại địa bàn của mình cho người khác chứ.

Nhưng cương nhu cũng có ích thì không chắc.

Thủ đoạn này được phương tây gọi là cà rốt và cây gậy, phương đông gọi là tát một cái lại cho một quả táo ngọt...

Lever bất lực nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng cười, nhưng trong lòng ông ta có phải là đang cười lạnh, đang hả hê, cười trên nỗi đau của người khác hay không thì không biết được.

Bạch Tiểu Thăng thấy mọi người kích động lại giơ tay lên ép xuống, nhã nhặn nói:

- Các vị, có thể cho tôi nói thêm vài câu không?

Nghe được Bạch Tiểu Thăng muốn nói nói, mọi người cũng tạm dừng lên tiếng.

Để cho người ta có một cơ hội lên tiếng cũng là tu dưỡng lịch sự nên có đối với những ôm trùm như bọn họ.

Bạch Tiểu Thăng thấy bọn họ không lên tiếng nữa mới chậm rãi nói:

- Đầu tiên, tôi đã liên lạc với doanh nghiệp do tôi quản lý ở Trung Quốc, lúc này n những hương liệu mà Kustier và các nước xung quanh cần đều đã được chất lên tàu.

Mọi người đều kinh ngạc.

Không ai ngờ được Bạch Tiểu Thăng lại khí thế như vậy, hàng cũng đã được chất lên tàu à?

Ngay cả Lever cũng có phần kinh ngạc.

- Số lượng hàng hóa còn nhiều hơn tổng sản lượng đang có trong tay của các ngài, hơn nữa đây chỉ là đợt thứ nhất.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Chất lượng tốt hơn, giá càng rẻ hơn!

Những lời này không có nửa từ uy hiếp nhưng lại lộ rõ ý định giết người, làm người ta không rét mà run.

- Thứ hai, thái độ của tôi thành lập của công ty ở bên cạnh rất kiên quyết, không có bất kỳ dao động nào.

Bạch Tiểu Thăng cho thấy thái độ.

- Ngài Bạch, ngài suy nghĩ chuyện này quá đơn giản, Kustier sẽ bảo vệ sản nghiệp liên quan của mình.

Auston tập trung tinh thần nói.

Người ngoài muốn chạy tới cướp mối làm ăn, bọn họ sẽ không đồng ý, sẽ hợp sức lại lên tiếng với phía chính quyền.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười liếc nhìn Lever, lại nhìn Auston:

- Lẽ nào ngài Lever không nói trước với các vị sao?

- Tập đoàn chúng tôi đang trong thời gian thân thiết với Kustier, không chỉ đang xây dựng công trình cảng, còn một loạt hợp tác bao gồm trạm phát điện thủy triều.

- Thủ tục hành chính, thủ tục thành lập công ty gì đó đều sẽ đi theo con đường tối ưu, phía Kustier sẽ bởi vì một vài lời phản đối mà từ chối chúng tôi sao? Chúng tôi tới đây đầu tư có thể còn tạo ra lợi ích kinh tế cao hơn các vị, sẽ giải quyết càng nhiều việc làm, lại hợp tác chiều sâu liên quan đến các phương diện. Các người thật sự có thể ép được bên phía tôi sao?

Sắc mặt mọi người đột nhiên chợt biến đổi.

Ngài Lever quả thật chưa từng nói với bọn họ về điểm này.

Bởi vì ngay cả Lever nghe được cũng kinh hãi.

Bạch Tiểu Thăng nói lời này có phần khoa trương, nửa thật nửa giả, nhưng những người này chạy đi đâu để nghiệm chứng được.

- Chỉ cần thành lập công ty xong, vậy các vị không có quan hệ hợp tác với tôi, cũng chỉ có thể trở thành đối thủ cạnh tranh.

Trong lời nói của Bạch Tiểu Thăng có chút tiếc nuối, lại mang vẻ sát phạt:

- Chúng ta không ngừng có hàng hóa chất lượng tốt, có vận chuyển phát triển mạnh, có tài chính vô cùng đầy đủ. Muốn đánh cuộc chiến kinh doanh thì không sợ phải hao tổn với các vị, cho dù giết địch một nghìn tự hại tám trăm chúng tôi cũng thấy vui!

Những lời này đúng là giết người giết cả tâm, với tài chính của mọi người ở đây ở đây làm sao chịu nổi sự giày vò như vậy!

Ngay cả ngài Lever cũng không khỏi nuốt nước bọt, cảm thấy sự sát phạt đáng sợ.

Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy mọi người bất an và nóng nảy, giọng nói ôn hòa, ân cần khuyên bảo và dụ dỗ.

- Hợp tác với công ty do chúng tôi mở ra, các người không cần lo lắng về nguyên liệu, phương diện gia công có thể có chất lượng càng tốt hơn, chi phí thấp hơn, phương diện vận chuyển còn có thể hàng lớn vốn nhẹ hơn, gần như không có gì mạo hiểm, thật sự là trăm lợi không có một hại.

- Còn nữa, chính là các người thật sự tình nguyện chỉ kinh doanh với mấy hòn đảo xung quanh sao?

- Cho dù tên của các vị có liên quan tới hai chữ ông trùm, nhưng các người tất nhiên cũng hiểu rõ, các người và những doanh nhân lớn u Mỹ chênh lệch thế nào.

- Để cho chúng ta liên kết lại phát triển kinh doanh mạnh mẽ, tiến tới cả thế giới, làm cho danh hiệu ông trùm của các người xứng đáng với người thực, gia tộc kéo dài ngàn năm chẳng phải là chuyện tốt sao?

- Đến lúc đó, các người nhớ lại chuyện đã qua, nhất định sẽ than thở 'May mắn vì quyết định lúc trước, tầm mắt nhỏ hẹp tới mức nào'.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Chúng tôi xây cảng ở Lales của Kustier và sẽ nhanh chóng xây dựng xong, có quyền sử dụng năm mươi năm, hợp tác với chúng tôi cũng có thể thoải mái sử dụng.

- Đương nhiên, đối thủ kinh doanh của chúng tôi...

Bạch Tiểu Thăng chưa nói sẽ đối xử thế nào đối với đối thủ cạnh tranh, cho bọn họ đủ không gian mơ màng.

Ánh mắt mọi người ở đây trở nên phức tạp, trên mặt lộ vẻ xoắn xuýt.

Ngay cả Lever cũng bị lời Bạch Tiểu Thăng nói làm cho nuốt nước bọt.

Ai cũng biết cân nhắc lợi hại.

Muốn chết hay muốn sống cũng không phải chuyện khó chọn.

- Yrong hợp tác ban đầu, tôi vẫn bảo đảm các người thu được lợi ích không kém hơn bây giờ, phần tăng lên mới tính cho tôi. Sau này mở rộng thị trường ra nước ngoài, chúng ta sẽ phân chia dựa theo vốn đầu tư, các vị thấy thế nào?

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Các vị có cần thương lượng một lát không? Hay bây giờ tôi lại ra ngoài, cho các người suy nghĩ thật kỹ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận