Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1743: Landvo phẫn nộ

Nước M, Massachusetts, thành phố Ganand trong ánh đèn rực rỡ mới lên.

Tại một phòng Vip ở tầng cao nhất của khách sạn Intercontinental Star flag, một người đàn ông trung tuổi với làn da nâu, đặc trưng rõ ràng của con lai người da trắng đang trùm khăn tắm đi từ sân thượng vào phòng khách, hắn mới từ bể bơi lộ thiên "dạo chơi" nửa giờ, vẻ mặt sảng khoái.

Người này mặc dù đã trung tuổi nhưng không béo không gầy, hình thể cân đối. Với trẻ tuổi này mà còn có thể duy trì hình thể như vậy thì đúng là hiếm có.

Ngoại hình của hắn tương đối bình thường, nhưng đôi mắt lại bình tĩnh giống như có núi lở trước mặt cũng không biến sắc, còn có ánh mắt lạnh lùng và sắc bén làm người ta nhìn thấy cũng phải khiếp sợ.

Hắn chính là Landvo, tổng giám đốc sự nghiệp khu Nam Mỹ của tập đoàn Chấn Bắc, đồng thời kiêm giám đốc điều hành.

Khi Landvo đi vào phòng khách, một người phụ nữ với dáng vẻ quyến rũ mặc áo ngủ bằng lụa đang mỉm cười ra đón, trong tay còn cầm hai ly rượu đỏ.

Người phụ nữ này có đặc điểm của đông phương và tây phương kết hợp, dáng vẻ không quá quyến rũ nhưng vô cùng bắt mắt, thuộc về kiểu càng nhìn càng hấp dẫn.

Cô ta là Kathleen, con gái lớn của Donna Trần, chị ruột của cô con lai Mạt Lỵ.

Landvo nhận lấy một ly rượu đỏ trong tay Kathleen, lộ ra nụ cười hiếm có:

- Cảm ơn em yêu.

Kathleen mỉm cười và cụng ly với hắn, hai người cùng uống rượu vang.

- Landvo, sao anh trở về lại có vẻ mất vui như vậy? Hai vị phó tổng giám đốc của tập đoàn muốn gặp anh, một người còn là quý nhân của anh thì chắc hẳn không phải là chuyện gì xấu chứ?

Kathleen hỏi.

Có thể được một trong các vị phó tổng giám đốc tập đoàn thưởng thức đã coi như là vinh quang rồi, điều này cũng có nghĩa là sẽ có tài nguyên và nhân mạch vô tận.

Nhưng sau khi Landvo mới từ trụ sở chính trở về thì tâm trạng không tốt lắm, sắc mặt cũng rất khó coi, nhất định là có chuyện gì đó.

- Hừ!

Landvo nghe Kathleen hỏi thì ánh mắt trở nên lạnh lẽo, khẽ hừ một tiếng. Hắn cũng không vội trả lời mà bước nhanh về phía sô pha.

Kathleen không vội hỏi, ngoan ngoãn đi theo phía sau.

Với thân phận và địa vị của Landvo thì không thiếu tiền, không thiếu phụ nữ, duy nhất chỉ có không chán người vợ Kathleen này. Một trong những nguyên nhân đó là Kathleen rất biết cách giữ đúng mực, biết lúc nào nên im lặng, lúc nào nên nói.

Sau khi ngồi xuống, Landvo chủ động nói với Kathleen ngồi sát bên cạnh mình.

- Còn có thể có chuyện gì nữa, vị kia. . . chê anh làm việc còn chưa đủ xuất sắc! Gặp quỷ à, ông ta lại muốn thấy khu Nam Mỹ hoàn toàn thay đổi trong thời gian ngắn, ép cả sáu đại lục còn lại!

Kathleen lắng nghe và gật đầu.

- Hừ, hắn còn tìm cho anh một gương tốt nữa chứ!

Landvo không khỏi buồn phiền, giễu cợt nói:

- Khu Châu Á, chính là giám đốc điều hành mới nhậm chức kia, tên gì nhỉ, Bạch Tiểu Thăng! Hai người đều khen hắn làm tốt lắm, bảo anh học tập hắn nhiều hơn!

Landvo dùng tiếng Trung đọc tên Bạch Tiểu Thăng, càng thấy phiền chán hơn.

- Bọn họ còn đặc biệt gọi anh tới giáo huấn một trận, nguyên nhân cũng bởi vì người Trung Quốc kia làm việc quá xuất sắc, mà chỗ của anh lại rất thái bình? Em nói anh có thể không hận sao!

Landvo oán hận nói.

Giám đốc điều hành mới nhậm chức ở khu Châu Á thật sự phát triển rất, nhưng nghe nói cũng không lớn tuổi lắm.

Ai biết là hắn làm không tệ, hay đám người Tưởng Quát sớm lên kế hoạch, mượn thời điểm giám đốc cũ mới thay đổi để làm ra động tác lần này.

Có thành tích là của mọi người, xảy ra vấn đề là do người mới nhậm chức, bọn họ thật ra cũng giỏi tính toán.

Landvo nghĩ tới đây thì liên tục cười nhạo.

Nhưng hắn không thấy được vẻ mặt khác thường của Kathleen.

Kathleen vốn đang tìm cơ hội muốn nói với Landvo một câu có liên quan tới chuyện của Bạch Tiểu Thăng, không ngờ chồng mình gặp phải khó chịu ở trụ sở chính cũng có liên quan tới người kia, thậm chí có thể nói là do người kia đưa tới!

Landvo tiếp tục trầm giọng nói:

- Lại nói tiếp, một năm trước chúng ta đã bắt đầu liên hệ với khu Đại Trung Hoa và Bạch Tiểu Thăng này, hi vọng hai bên có thể hợp tác, nhưng đã lâu như vậy bên kia luôn lấy lý do cho qua!

Landvo nói đến đây thì ánh mắt rõ ràng tối xuống, giọng nói trở nên nặng nề:

- Thắc nhóc Trung Quốc kia dám sĩ diện ở trước mặt anh sao! Hắn tưởng hắn là ai chứ!

Tự dưng bị Bạch Tiểu Thăng "Liên lụy", nói chuyện hợp tác với anh thì bị "phớt lờ", điều này cũng làm cho Landvo cảm giác rất khó chịu, thậm chí rất tức giận.

Kathleen nhìn Landvo mà không nói câu nào.

Landvo cuối cùng đã phát hiện ra Kathleen im lặng thì nhíu mày nhìn về phía cô ta:

- Sao em không nói gì?

Ngay sau đó, Landvo phát hiện ra vẻ mặt của Kathleen không đúng, lúc này mới ngồi nghiêng người, hỏi:

- Sao em lại nhìn anh như vậy?

Kathleen có vẻ như muốn nói lại thôi.

Landvo không nhịn được nhíu mày, trầm giọng nói:

- Em yêu, em có việc gì muốn gạt anh sao!

- Nói đi!

Landvo không cho phép Kathleen từ chối, trong giọng nói có phần nghiêm khắc.

Điều đó làm Kathleen không muốn nói cũng phải nói.

- Lúc này, em thật sự không muốn nói ra chuyện này để phá hỏng tâm trạng của anh. . .

Kathleen do dự một lát, cuối cùng mới nói ra:

- Vừa rồi, em nhận được điện thoại của mẹ em.

Vẻ mặt Landvo dịu xuống, đoán chỉ là mấy chuyện vặt vãnh không quan trọng trong nhà. Bà lão kia vốn là người Trung Quốc, cho dù sửa quốc tịch, đổi lại tên vẫn không thể khiến hắn công nhận.

Landvo cho rằng Donna Trần làm ra chuyện gì, ngại vì mặt mũi của Kathleen mới tạm thời nghe thử.

- Mẹ em ở Ligelisi bị một người Trung Quốc hại thảm, còn nhờ anh tìm người xử lý, anh nhớ chứ!

Kathleen nói.

Landvo gật đầu.

- Sau đó, người Trung Quốc kia không ngờ lại chạy đến trong nhà chúng ta gây náo loạn một hồi, còn đánh em trai em - Umea bị thương!

Kathleen trầm giọng nói.

Những lời này làm cho Landvo trợn trừng mắt, chân mày dựng ngược.

Hôm nay Bạch Tiểu Thăng đã làm cho hắn cực khó chịu, sao còn có một người Trung Quốc bắt nạt mẹ vợ hắn ở Châu u, lại còn bắt nạt đến nhà mình chứ!

Buồn cười, quả thật đáng giận!

Bạch Tiểu Thăng kia cũng là người Trung Quốc, sao người Trung Quốc đều gây phiền phức cho mình vậy!

- Là ai to gan vậy, ngay cả nhà của tôi mà cũng dám làm càn à? Đám phế vật South Figure anh nuôi làm ăn kiểu gì không biết!

Landvo nổi giận.

Bắt nạt đến cửa nhà mình, thật sự tưởng Landvo mình là trái hồng mềm, muốn bóp thì bóp sao?

- Không quan tâm hắn là ai cứ đánh tiếng với trong nhà, bảo bọn họ vận dụng các quan hệ đi, anh muốn nghiêm khắc giáo huấn người Trung Quốc kia, cho hắn biết mình đã chọc phải tồn tại như thế nào!

Landvo dừng uống rượu, nói ra vài lời đe dọa:

- Anh muốn làm cho hắn hối hận vì đã tới New Orange, tới Nam Mỹ!

Thấy Landvo nổi giận mà Kathleen không hề động đậy, giống như không nghe được vậy.

- Có thể anh còn không biết, người kia ở trong nhà chúng ta, còn nói muốn anh tự giải thích về xung đột giữa bọn họ!

Kathleen bình tĩnh nói.

Landvo thoáng sửng sốt, ngay sau đó ánh mắt hung ác, cơ mặt khẽ giật, thậm chí giận dữ cười ngược:

- Người nào mà có giọng điệu lớn như vậy! Gây náo loạn ở nhà anh, còn muốn anh giải thích với hắn!

Nói đến đây, Landvo bỗng nhiên khẽ nhíu mày, ánh mắt kỳ quái nhìn vợ.

Không đúng, người dám đến pháo đài Andre Leo dương oai, còn là người Trung Quốc, giọng điệu còn lớn như vậy. . .

Vẻ mặt muốn nói lại thôi của Kathleen vừa rồi. . .

Landvo có thể trấn giữ một trong sáu bộ phận sự nghiệp lớn, trở thành đầu não một phương thì không phải là kẻ ngốc, thoáng cái đã nghĩ ra:

- Hắn là…

- Bạch Tiểu Thăng!

Kathleen đưa ra đáp án:

- Người ở Châu u bắt nạt mẹ em, đến nhà chúng ta bắt nạt em trai em, ở trụ sở chính làm cho anh khó chịu, gây ầm ĩ muốn lật trời ở địa bàn của anh, còn bảo anh giải thích chính là Bạch Tiểu Thăng kia!

- Giám đốc điều hành mới ở khu Đại Trung Hoa!

Bạn cần đăng nhập để bình luận