Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2281: Brady không cam lòng (1)

Đêm hôm đó Bạch Tiểu Thăng ở Eisenlag, đại tù trưởng Ogad sai người đưa tới công văn chính thức về thân phận của anh, còn có bản đồ lãnh địa nơi đó.

Xem ra mấy thứ này đã sớm được chuẩn bị sẵn.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng nhận lấy liền mời đại quản gia ở đây tới, dường như có lời muốn nói.

Người đại quản gia kia chủ động mỉm cười nói:

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, đại tù trưởng Ogad cũng đã bảo tôi hỏi ngài về nghi thức liên quan tới việc bổ nhiệm tù trưởng của ngài. Ngài xem lúc nào thuận tiện, chúng tôi sẽ tổ chức thật long trọng.

- Tôi đang muốn nói về chuyện này.

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Có thể nhờ ngài chuyển lời với đại tù trưởng Ogad, nghi thức tạm thời hoãn lại sau hay không?

Đại quản gia lập tức kinh ngạc nhìn Bạch Tiểu Thăng, sau đó cười hỏi:

- Cái này thì không phải là không thể được... Nhưng… tại sao phải làm vậy chứ?

Bạch Tiểu Thăng hạ giọng nói ra vài câu, nhờ đại quản gia thay mình chuyển lời lại cho đại tù trưởng Ogad.

Đại quản gia liên tục gật đầu, mỉm cười nói:

- Tôi nhớ kỹ rồi, tôi sẽ trở về nói cho đại tù trưởng Ogad nghe.

Bạch Tiểu Thăng lại cảm ơn.

Chờ người đại quản gia kia đi rồi, Trần Phi Tù tìm đến Bạch Tiểu Thăng, muốn đi với anh tới chợ đêm Eisenlag để ăn món thịt nướng uống bia, chúc mừng anh nhận được chức tù trưởng.

Khi nghe nói Bạch Tiểu Thăng muốn kéo dài thời hạn tiến hành nghi thức nhậm chức, Trần Phi Tù cũng thật tò mò.

Bạch Tiểu Thăng giải thích với cậu ta là muốn giữ lại tin tức này để bàn chuyện làm ăn với vài người.

Trần Phi Tù nghe vậy liền cười, không dây dưa tiếp về đề tài này nữa. Cậu ta kéo đám người Bạch Tiểu Thăng ra khỏi "hành cung", đi tới trung tâm thành phố Eisenlag...

Bên kia, lúc đại tù trưởng Ogad nhận được câu trả lời của Bạch Tiểu Thăng thì đúng lúc mới làm xong một phần trị liệu.

Phu nhân Delia đấm bóp vai cho ông để ông giãn gân cốt.

- Được, tôi biết rồi. Vậy tạm thời hoãn lại nghi thức, cũng không truyền tin tức ra ngoài. Lúc nào Bạch Tiểu Thăng nói có thể, lại bắt đầu.

Nghe xong lời đại quản gia thuật lại, đại tù trưởng Ogad phất tay cho ông ta lui.

Phu nhân Delia mỉm cười nói:

- Xem ra ngài tù trưởng mới của chúng ta đã bắt đầu để tâm tới chuyện phát triển lãnh địa rồi.

Đại tù trưởng Ogad nhắm mắt dựa lưng vào chỗ tựa, mỉm cười nói:

- Vậy thì không được tốt lắm đâu. Xem ra, tôi không cần xen vào nữa, chỉ cần lặng lẽ ủng hộ là được rồi.

Phu nhân Delia cũng mỉm cười.

Thật ra Bạch Tiểu Thăng đã có dự đoán về thái độ với hai người này, nếu không cũng sẽ không bảo đại quản gia chuyển lời giúp mình.

Chuyện này tạm thời gác lại.

Hai ngày sau.

Ở công ty Victory, trong phòng làm việc của tổng giám đốc, Brady đang nói chuyện điện thoại với một thân tín của mình.

- Ngài Hogson tới đâu rồi? Đã sắp xếp phòng xong chưa? Bảo người của phòng hành chính đuổi những người không liên quan đi, cố gắng hết sức làm người ta không gặp được ông ta. Người vừa đến, anh mời ông ta lên thang máy riêng, đi thẳng đến chỗ tôi.

Brady vừa căn dặn, vừa đứng dậy đi lấy dụng cụ pha trà, pha một ấm trà ngon, chờ đợi người khách sắp đến - Hogson.

Mấy ngày qua, Brady vẫn luôn suy nghĩ về chuyện liên quan tới Osan và Bạch Tiểu Thăng.

Trong lòng Brady "căm giận trường tồn" đối với Bạch Tiểu Thăng, đồng thời cũng thấy rất phiền muộn, không chỉ bởi vì anh làm rối loạn bố trí của anh ta ở Osan, làm cho anh ta tụt lại phía sau Hogson, Anlos, còn có “bạn” của Bạch Tiểu Thăng sắp tiến vào giới kinh doanh Osan, trở thành tồn tại thứ tư!

Brady cảm thấy mình cần phải lo lắng về phương diện này.

Mặc dù bây giờ đã thấy được, Bạch Tiểu Thăng làm việc cho Osan công bằng chính trực, nhưng ai biết về sau sẽ thế nào!

Dựa vào tài nguyên của Bạch Tiểu Thăng ở Osan, về sau nếu như cậu ta ở phía sau giúp đỡ “bạn” mình, người đó có thể tranh đoạt với anh ta mất!

Brady cho rằng mình không tính là buồn lo vô cớ, mà là phòng ngừa chu đáo.

Anh ta cho rằng trên thế giới này có một loại người đáng sợ nhất, đó chính là "Người một nhà", người một nhà đối phó với người một nhà mới khó đề phòng nhất.

Lần này, Bạch Tiểu Thăng không phải “đối xử” đặc biệt với đồng nghiệp trong tập đoàn Chấn Bắc là anh ta sao?

Về sau, nếu có xung đột, Bạch Tiểu Thăng "Người một nhà" này chắc hẳn sẽ đối xử độc ác với phía bên mình hơn người ngoài!

Brady cho rằng mình không thể không phòng!

Nhưng anh ta rõ ràng đã quên, lúc đầu người một nhà là anh ta đã có sự thù địch đối với Bạch Tiểu Thăng...

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng ở Osan như mặt trời ban trưa, kế hoạch phòng ngừa chu đáo của Brady là tạo ra một liên minh để bảo đảm lợi ích cá nhân.

Lúc này giới kinh doanh Osan kêu gọi bá chủ từ bên ngoài đến tổng cộng có bốn phía, bỏ đi anh ta và “bạn” của Bạch Tiểu Thăng cũng chỉ còn lại có Anlos, Hogson.

Lúc đầu, bên phía Anlos đã có quan hệ tốt với Bạch Tiểu Thăng, con của Miro còn là bạn của Bạch Tiểu Thăng. Bây giờ Bạch Tiểu Thăng như mặt trời ban trưa ở Osan, muốn khuyên Anlos làm ra động tác đề phòng Bạch Tiểu Thăng thì sợ rằng không thể làm được.

Cho nên Brady lại phong tỏa mục tiêu ở trên người Hogson.

Gia tộc Hogson có thể nói là đã chịu tổn thất lớn vì Bạch Tiểu Thăng ở trên phương diện làm ăn, còn bị ép mà phải cúi đầu nhượng bộ với Osan và Bạch Tiểu Thăng, thể diện trong ngoài đều mất hết, nếu nói trong lòng không trách Bạch Tiểu Thăng thì không có khả năng.

Hơn nữa, cho dù trước kia tập đoàn Victory và gia tộc Hogson qua lại có cạnh tranh thương nghiệp cũng không kịch liệt, không có mâu thuẫn về lợi ích.

Mà Brady và Hogson ngày xa không thù ngày gần không oán.

Bọn họ hợp tác trên cơ sở này cũng không tệ lắm.

Hơn nữa, hôm nay còn có một cơ hội hiếm có xuất hiện ở trước mắt Brady - đó là lúc này Hogson đang đi thăm quan ở thành phố này.

Brady quyết định nắm chắc cơ hội, để cho thân tín đi mời Hogson tới, muốn cùng bàn bạc chuyện liên kết.

Vì để cho Hogson không lo lắng về sau, Brady còn bảo người phía dưới cố gắng hết sức tránh tai mắt, cũng làm đủ phong thái cho Hogson nhìn.

Đừng nói những chuyện nhỏ nhặt này không có tác dụng, những người có thân phận như bọn họ thật ra rất coi trọng những vấn đề nhỏ này.

Sau khi yên lặng chờ đợi mười lăm phút, Brady đã nghe được cửa phòng làm việc của mình có tiếng gõ.

“Khách" đến rồi!

Brady đứng dậy và tự mình đi tới mở cửa, tỏ vẻ coi trọng.

Ngoài cửa có thân tín của Brady và Hogson đang đứng.

Hogson cũng chỉ dẫn theo một tùy tùng, có thể là người thân tín.

- Ngài Hogson, ngài đã tới! Mau mời vào!

Brady tươi cười thể hiện sự nhiệt tình, giơ tay mời Hogson đi vào.

Hogson mỉm cười gật đầu, bước nhanh vào trong văn phòng.

Brady chỉ vào người được Hogson dẫn đến và căn dặn người thân tín của mình nói:

- Anh dẫn ngài đây đi nghỉ ngơi, nhớ tiếp đón chu đáo đấy!

Người thân tín kia lập tức gật đầu.

Brady căn dặn xong liền đóng cửa lại.

Chờ khi đối mặt với Hogson, Brady nhiệt tình giơ tay ra, bắt tay Hogson.

- Ngài Hogson, chào mừng ngài đến chỗ tôi làm khách!

Hogson cũng mỉm cười gật đầu:

- Tôi cũng rất vinh hạnh có thể tới chỗ của ngài, gặp mặt nói chuyện với ngài.

Mở màn có phần yên bình này đã làm cho Brady rất thỏa mãn.

Brady mỉm cười làm động tác mời:

- Mời ngài qua bên kia ngồi. Tôi biết ngài Hogson thích uống trà Trung Quốc, chỗ tôi đúng lúc có ít trà ngon mà bạn tôi tặng, nếu ngài không chê thì nếm thử một chút.

Hogson gật đầu, đi theo Brady tới chỗ sô pha bên kia.

Trên bàn trà ở đó có để một bộ trà nghệ thuật của Trung Quốc lúc này đang tỏa ra mùi trà thơm nức.

Hogson vừa thấy đã gật đầu khen ngợi, ngồi xuống đối diện với Brady.

Nếu là thưởng thức trà, Brady lại bắt đầu trò chuyện từ trà trước. Anh ta cũng có rất nhiều hiểu biết về phương diện này, Hogson lại càng có sở trường về nó.

Hai người trò chuyện mười phút, có thể nói là tình đầu ý hợp.

Bầu không khí đã tốt, Brady lại nói tới chuyện hai bên đều sẽ đầu tư ở Osan, về sau trên phương diện làm ăn có rất nhiều qua lại, cần chiếu cố lẫn nhau.

Hogson tất nhiên biểu thị tán thành.

Hai người trò chuyện chừng nửa giờ liên quan tới trạng thái và hướng phát triển của thương nghiệp Osan.

Bọn họ có rất nhiều quan điểm và ý kiến gần giống nhau, nói nhiều lại có phần cảm giác người thông minh gặp người thông minh, anh hùng gặp anh hùng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận