Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2129: Sau sự kiện (2)

Kể từ đó, có thể nói là Bạch Tiểu Thăng có thêm một người ủng hộ kiên định ở trụ sở chính của tập đoàn, ngược lại cũng thực sự không tệ.

- Chỉ có điều, tôi còn cảm thấy không yên tâm về Saitou này.

Lâm Vi Vi không nhịn được khoanh tay, lầm bầm nói:

- Các người nghĩ xem, người này quản lý doanh nghiệp không tốt, còn tham công liều lĩnh, bảo thủ, chúng ta dùng hắn, có thể là một quả mìn hẹn giờ không?

Lôi Nghênh nhún vai, nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Về phương diện dùng người, phải xem ý của Bạch Tiểu Thăng.

Nếu như Bạch Tiểu Thăng bằng lòng, bọn họ tất nhiên không phản đối.

Thấy Lâm Vi Vi lo lắng, Bạch Tiểu Thăng cười:

- Yên tâm đi, trải qua chuyện này, ngã một lần sẽ khôn hơn một chút, anh ta tuyệt đối sẽ không lại có lần thứ hai đâu.

Bạch Tiểu Thăng nói chắc chắn như vậy, làm cho Lâm Vi Vi không nhịn được có ý muốn "tranh luận":

- Anh Tiểu Thăng, anh lại cho rằng Saitou có thể tiếp thu bài học, không tái phạm nữa sao?

- Tôi nói là lão Brown.

Bạch Tiểu Thăng ném ra câu tiếp theo rồi đi về phía sô pha.

Lâm Vi Vi ngơ ngác suy nghĩ một lát thì dường như đã hiểu rõ, lúc này mỉm cười đi tìm Bạch Tiểu Thăng:

- Em biết ý của anh rồi. Anh nói lão Brown sẽ luôn ở bên cạnh nhìn, sẽ không để cho hắn lại đi nhầm đường nữa...

Trong lúc hai người nói chuyện này, Lôi Nghênh ở bên cạnh lại nhíu mày, xoa cằm, đầy tâm sự.

Sau đó, anh ta lầm bầm nói một mình:

- Tử Nguyệt nói muốn sinh một em bé, nói tốt nhất là con trai, như vậy cả hai có thể dạy võ cho nó. Nhưng con trai cũng dễ nuôi, nhìn lão Brown tuổi đã cao còn phải quan tâm tới con trai mình... vẫn là sinh con gái tốt hơn! Khi nào về, mình phải làm công tác tư tưởng cho Tử Nguyệt mới được...

...

Bạch Tiểu Thăng, Ôn Ngôn, lão Brown cùng báo lên, lại có chứng cứ chính xác, lúc này lãnh đạo cấp cao của tập đoàn cho mở cuộc họp lớn, đồng thời lấy số phiếu tuyệt đối thông qua đối với ý kiến xử lý giám đốc điều hành khu Châu Phi Tick.

Chỉ có điều sau khi cuộc họp này, cuộc họp được mở ra trong cùng ngày lại diễn ra suốt một ngày, mãi không có kết quả.

Khu Châu Phi lập tức trống ra hai vị trí phó và chính của giám đốc điều hành, không thể nghi ngờ là không gian quyền lực rất lớn. Mượn cớ cần chỉnh đốn lại nội bộ của khu Châu Phi, không có người tuyển chọn thích hợp, có thể điều người từ nơi khác qua chịu trách nhiệm.

Mà lúc này, không thể nghi ngờ chính là thời cơ tốt nhất để tranh đoạt quyền lực!

Mấy vị phó tổng giám đốc đều có tâm tư riêng của mình, người được đề cử ra cũng không giống nhau, tranh luận đến cuối cùng cũng không có một phán đoán suy luận rõ ràng.

Chỉ có điều, khi hội nghị sắp kết thúc, lão Brown gửi tới một tờ yêu cầu, do mình trị dưới không nghiêm mới dẫn đến cục diện lúc này không chịu nổi. Lão Brown yêu cầu tự hạ xuống làm giám đốc điều hành khu Châu Phi. Đồng thời, hủy bỏ chức phó giám đốc điều hành.

Lão Brown làm vậy là lấy lùi làm tiến, không thể nghi ngờ chính là muốn nắm chắc quyền lực ở khu vực lớn Châu Phi.

Nếu giống như ông ta mong muốn, ai trở thành tổng giám đốc sự nghiệp khu Châu Phi cũng không dám chỉ huy ông ta làm việc, tuyên bố mệnh lệnh.

Còn nữa, chính là lão Brown đề nghị xoá bỏ chức phó giám đốc điều hành khu Châu Phi, rất được quan tâm.

Trên thực tế, chức phó giám đốc điều hành này cũng chỉ ở khu Châu Phi mới có, sở dĩ phát sinh cũng là có nguyên nhân "lịch sử", còn có lão Brown năm đó ra sức yêu cầu.

Xoá bỏ chức vụ này cũng không ảnh hưởng tới chế độ, thậm chí còn càng phù hợp với dàn giáo của tập đoàn quản lý.

Chỉ có điều mọi người tập mãi thành thói quen, đồng thời bằng lòng qua tranh cướp không gian quyền lực của chiếc ghế trống kia, nhất thời cũng khó có thể đồng ý được.

Trong lúc mọi người bàn luận về yêu cầu do lão Brown gửi tới, Ôn Ngôn cũng gửi tới một đề nghị.

Ôn Ngôn cũng đề nghị xóa chức giám đốc điều hành khu Châu Phi.

Chỉ có điều, ông cho rằng chuyện của cha con lão Brown là bởi vì Tick từ trong đó làm khó dễ, Saitou nhận được xử phạt đáng có, nhưng có chút "uất ức", đối với phần "uất ức" không cần bù đắp. Chỉ có điều lão Brown quân pháp không thiên vị người thân, ngay thẳng không tránh, lại hết sức chân thành, mọi người có thể thấy được tấm lòng của ông ta.

Lại thêm tình trạng sức khỏe của lão Brown trước mắt là ổn định, cho nên Ôn Ngôn kiến nghị để lão Brown vẫn giữ lại làm tổng giám đốc sự nghiệp, đồng thời, còn có thể kiêm giám đốc điều hành, cho đến khi xuất hiện người lựa chọn thích hợp.

Hai yêu cầu này làm cho lãnh đạo cấp cao của tập đoàn sinh ra bất đồng và tranh luận lớn hơn nữa.

Đến cuối cùng, Tư Đồ Dần thư ký của lão chủ tịch hội đồng quản trị thậm chí cũng bị kinh động, xuất hiện ở trong buổi họp.

Tư Đồ Dần lại nhấn mạnh hai điểm.

Một là lão chủ tịch hội đồng quản trị đã nói qua, lão Brown ở tập đoàn có công, nếu không có lỗi quá mức nghiêm trọng làm cho tất cả mọi người phải kiên trì để ông ấy đi thì chức vụ của ông là không thay đổi.

Hai là các vị dùng hết trách nhiệm của mình là được, vẫn ít quan tâm đối với quyền nhân sự ở khu lớn khác đi. Có thể cứ chờ Ôn Ngôn, lão Brown tới sẽ bàn lại sau.

Tư Đồ Dần xuất hiện xem như là ngừng hẳn cuộc họp.

Khi cuộc họp các lãnh đạo cấp cao trụ sở chính kết thúc thì trời cũng đã tối, đèn hoa rực rỡ mới lên. Các vị phó tổng giám đốc và trụ sở chính quản lý cao cấp đều trở về nhà mình.

Đương nhiên, cũng có người sẽ tập trung lại một chỗ, trò chuyện về việc đã xảy ra hôm nay.

Trong đó lại bao gồm phó tổng giám đốc Ma Căn và Caroline.

Ở trong một biệt thự của phó tổng giám đốc Ma Căn, ông ta mở tiệc chiêu đãi Caroline, cùng nhấm nháp tài nấu nướng của đầu bếp tư nhân mới mời tới, thuận tiện "tùy ý nói chuyện một lát".

Trong phòng ăn rộng rãi được trang trí theo lối cổ điển, một bàn ăn kiểu thời Trung cổ, phía trên trải khăn ăn màu trắng có để giá cắm nến, hoa tươi. Một đầu là phó tổng giám đốc Ma Căn, một đầu là Caroline.

Hai người ở trong tiếng nhạc hòa âm tao nhã, hưởng thụ món thịt bò tươi mới.

Caroline là ăn thịt bò mềm chín ba phần vẫn có đỏ như máu, dùng dao cắt, dùng dĩa ăn đưa đến bên miệng, hàm răng trắng mở ra, đưa miếng bít tết còn "máu loãng" vào trong miệng nhai, mãi đến khi nó biến mất ở trong miệng.

Cảnh tượng làm người ta nhìn thấy đẹp, lại có vài phần cảm giác không thể nói được thành lời.

- Tick là một tên ngu xuẩn, hắn đánh giá quá thấp lão Brown, ngay cả tôi nhìn thấy con cáo già kia, trong lòng cũng phải cố gắng nâng cao tinh thần, đầy cảnh giác. Thế mà anh ta còn nghĩ cách bày kế hãm hại con trai của lão Brown, còn muốn kéo theo cả lão Brown, thật là ngu ngốc làm sao!

Phó tổng giám đốc Ma Căn lắc đầu.

- Vậy ngài cảm thấy tiếc nuối à?

Caroline mỉm cười nói:

- Tổn thất một người có thể bạn liên minh như thế.

Phó tổng giám đốc Ma Căn bĩu môi.

- Hắn chết không có gì đáng tiếc, cũng đừng liên lụy đến chúng ta! Hôm nay tôi cố ý gọi cô tới chính là muốn biết bên cô liên lạc với Tick sâu bao nhiêu, đừng để cho hắn lôi vào vòng xoáy.

Phó tổng giám đốc Ma Căn ngước mắt liếc nhìn Caroline, lại hạ mí mắt xuống, đào lấy thịt ốc sên trong đĩa.

Caroline không vội trả lời, cầm ly rượu lên, nhấp một hớp rượu trước, thích thú gật đầu rồi mới để ly xuống nói:

- Yên tâm đi, từ lúc Tick bắt tay vào đối phó với Bạch Tiểu Thăng, tôi đã tạm thời cho ngừng tất cả liên hệ giữa tôi và anh ta, đồng thời có chuẩn bị hậu chiêu, vừa xảy ra chuyện, tất cả manh mối liền đứt! Bất kỳ kẻ nào cũng không điều tra đến được chỗ tôi. Cho dù điều tra ra được, cũng không có chứng cứ! Bởi vì tôi đều phá hỏng rồi!

Mặc dù Caroline nói chuyện hờ hững nhưng người biết rõ cách làm người của cô ta tất nhiên sẽ biết, sự kết thúc của cô ta có thể nói là nhẫn tâm, lạnh lùng, tuyệt đối, duy trì "an toàn" của bản thân là ưu tiên hàng đầu.

Phó tổng giám đốc Ma Căn chăm chú nhìn Caroline hai giây, cuối cùng gật đầu.

Chính ông ta cũng cảm thấy dưới vẻ mảnh mai của người phụ nữ này là sự ngoan độc, làm cho người ta cảm thấy có chút ớn lạnh.

- Còn nữa, chúng ta không tiếp tục nhúng tay vào khu Châu Phi bên kia nữa, cho dù có muốn cũng không phải lúc này.

Phó tổng giám đốc Ma Căn lại nói.

Caroline gật đầu, đồng ý.

- Lần này, Bạch Tiểu Thăng kia đúng là càng thêm nổi tiếng rồi.

Phó tổng giám đốc Ma Căn bỗng nhiên nói.

Caroline trước sau như một không lộ rõ cảm xúc, chỉ vừa nghe được cái tên này, vẻ mặt lập tức cứng đờ, ngay cả dao nĩa cũng dừng lại một lát.

- Người đàn ông này đáng được nổi tiếng.

Caroline mỉm cười nói:

- Có thể liên thủ với ngài Brown phục kích đẹp như vậy, lừa Tick đi vào, tôi phải thừa nhận chiêu thức này của anh ta quá đẹp.

- Nhưng càng là như vậy, cậu ta lại càng là một uy hiếp đối với chúng ta, không phải sao.

Phó tổng giám đốc Ma Căn trầm giọng nói.

- Cho nên đối phó với người như vậy, tuyệt đối không thể đi trước cậu ta một bước, mà là trước phải đi trước tám bước, mười bước.

Caroline cười tủm tỉm nói.

Phó tổng giám đốc Ma Căn có thêm phần hứng thú nhìn Caroline:

- Gần đây, cô đang bận rộn gì sao?

Caroline nhún vai, mỉm cười nói:

- Cũng không có gì, ngoại trừ dự định đi qua bên Úc một chuyến!

Bạn cần đăng nhập để bình luận