Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2085: Điều kiện như vậy (2)

Tiếp theo, Vincent lại dẫn Bạch Tiểu Thăng đi nơi nơi khoảng một giờ, mọi người đều cảm giác hơi mệt, ông ta lại mời Bạch Tiểu Thăng đến phòng khách nghỉ tạm.

Đúng lúc này, có người chạy đến bên cạnh Vincent, khẽ nói thầm vào bên tai của ông ta vài câu.

Bạch Tiểu Thăng cầm cà phê khẽ nhấm nháp, thoáng nhìn thấy người kia đang kề tai nói nhỏ với Vincent, ánh mắt dừng lại hai giây mới dời đi.

- Ngài Bạch, các vị, thật ngại quá, tôi có một người khách tới, các ngài tạm thời ở đây nghỉ tạm, tôi đi một lát sẽ trở lại.

Vincent khách sáo nói với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cũng mỉm cười và gật đầu.

Lúc Vincent rời đi có bảo hai vị phó chủ tịch ở lại tiếp ba người Bạch Tiểu Thăng.

- Vi Vi, cô có nhớ kỹ những điểm hợp tác quan trọng đã nói trên đoạn đường này chưa? Có thể để cho hai vị phó tổng giám đốc xem thử.

Bạch Tiểu Thăng thấy Lâm Vi Vi sửa lại quyển sổ trong tay, lập tức mỉm cười nói.

Anh dùng chính là tiếng Trung.

Lúc đầu Lâm Vi Vi chưa kịp phản ứng, trực tiếp ngây người, đưa bút ký cho hai phó tổng giám đốc kia xem.

Kết quả, vẻ mặt hai vị này ngơ ngác.

Một người trong đó còn mỉm cười dùng tiếng Anh nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Thật ngại quá, ngài mới vừa nói gì? Chúng tôi không hiểu tiếng Trung.

Lâm Vi Vi cũng cho rằng Bạch Tiểu Thăng thuận miệng nói, nên không ý thức được điểm này.

Lôi Nghênh lại có vài phần nghi ngờ nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười vẫn dùng tiếng Trung nói chuyện với Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh:

- Các người biết tôi biết một chút môi ngữ, vừa rồi tôi thấy người kia báo cáo với ngài Vincent, nói người khách tới thăm chính là người của tập đoàn chúng ta.

Lâm Vi Vi lập tức giật mình, bất chợt khôi phục lại vẻ bình tĩnh.

Lôi Nghênh trước sau vẫn yên tĩnh lắng nghe.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nhìn hai phó tổng giám đốc công ty Vinsmo mờ mịt nhìn mình, miệng nói tiếp:

- Địa vị của người khách này còn thật sự không nhỏ, quan lớn một phương trong tập đoàn của mình, giám đốc điều hành khu Châu Phi!

Trong lòng Lâm Vi Vi thậm chí Lôi Nghênh ít nhiều cũng cảm thấy kinh hãi.

Lúc này khách mới của ngài Vincent lại là giám đốc điều hành khu Châu Phi của tập đoàn Chấn Bắc!

Chính là ngài... Tick kia!

Bọn họ đều đã học thuộc danh sách tên những người lãnh đạo cấp cao của tập đoàn, tất nhiên biết tên Tick.

Bạch Tiểu Thăng đã dùng tiếng Anh, mỉm cười và “giải thích” với hai vị phó tổng giám đốc của tập đoàn Vinsmo:

- Tôi đang hỏi ý kiến bọn họ xem có ghi lại được điểm hợp tác quan trọng giữa chúng ta không, sau khi trở về, chúng tôi sẽ sắp xếp lại, gửi xác nhận cho các anh.

Bạch Tiểu Thăng vừa "phiên dịch" như vậy, hai vị phó tổng giám đốc không nghi ngờ anh, lập tức mỉm cười gật đầu nói phải với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng vừa trò chuyện với bọn họ, ánh mắt vừa lóe lên.

Lần này, người tới là ngài Tick kia.

Đây là trùng hợp, hay cố ý đến?

Nếu như là vì nguyên nhân sau, đó là muốn phá hỏng hợp tác của mình với bên này sao?

Chỉ có điều, ngài Tick kia không tới lệch giờ mà chờ mình trở lại, điều này hình như lại không quá ăn khớp.

Bạch Tiểu Thăng nghĩ, sâu trong đôi mắt thoáng hiện ra vẻ lạnh lùng.

Nếu như lúc này ngài Brown còn muốn phá hỏng chuyện tốt của mình, mình sẽ cho ông ta biết, mình không phải là trái hồng mềm, mặc cho người khác bóp nặn!

...

Lúc này, ngài Vincent đang nhiệt tình chào đón Tick.

Chỉ có điều trong lòng Vincent vẫn có chút không hiểu, Tick và ông ta ít nhiều cũng xem như là người quen trong giới kinh doanh, hai bên từng có nhiều lần hợp tác, đương nhiên cũng là loại không lớn không nhỏ, chỉ có điều tình huống không chào hỏi đã đến thì trước đây gần như chưa từng có.

Sau khi mời Tick vào phòng khách, đưa cà phê lên, Vincent cười nói:

- Ngài Tick, sao ngài có thời gian rảnh mà tới chỗ này của tôi vậy? Sao không đánh tiếng trước làm tôi sơ suất không kịp chuẩn bị.

Trên gương mặt béo của Tick, lộ vẻ vẻ tươi cười như có như không, nói:

- Ngài Vincent thật sự quá khách sáo rồi. Là tôi đột nhiên đến thăm, đã quấy rầy nhiều rồi. Là ngài phải từ chỗ khách quý tới gặp tôi, thật sự là không nên.

Lão Vincent lập tức sửng sốt, ngạc nhiên nói:

- Ngài biết có khách ở chỗ tôi sao?

Tick mỉm cười gật đầu, không hề che giấu.

- Là ngài Bạch Tiểu Thăng kia, đúng không? Chúng tôi là cùng một tập đoàn, làm sao có thể không biết được.

Lão Vincent lập tức "hiểu rõ", cười nói:

- Hóa ra ngài và ngài Bạch Tiểu Thăng hẹn gặp mặt ở chỗ tôi, vậy thật sự là quá tốt rồi, bây giờ tôi lại dẫn ngài đi gặp ngài ấy.

Một lần đón tiếp hai nhân vật cấp cao, rất có khả năng hợp tác sẽ càng lúc càng lớn.

Trong lòng lão Vincent này tất nhiên vui mừng.

- Khoan đã.

Tick giơ tay ngăn cản lão Vincent, cười mà như không cười nói:

- Tôi thật sự không phải đã hẹn với ngài Bạch Tiểu Thăng, thậm chí tôi không muốn gặp mặt ngài ấy.

Lão Vincent nghe vậy thì lập tức sửng sốt.

Tick ung dung nói:

- Ngài là chủ tịch hội đồng quản trị của một công ty, có đôi khi cấp dưới không hợp, thậm chí là tranh đấu, đều là chuyện thường xảy ra. Cho dù ngài biết, sợ có đôi khi cũng sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua, có lẽ còn có thể vui mừng khi thấy bọn họ đấu tới đấu đi. Tôi nói không sai chứ!

Lão Vincent nhíu mày nhìn Tick, mỉm cười nói:

- Ngài làm vậy là có ý gì?

Tick cười:

- Bây giờ tôi và ngài Bạch Tiểu Thăng kia cũng là tình huống như thế.

Tình huống này là tình huống gì?

Lão Vincent sửng sốt nhưng lại hiểu được.

Tick nói là anh ta và Bạch Tiểu Thăng đang tranh đấu.

Điều này cũng thật là lạ, vượt qua châu lục mà cũng có mâu thuẫn nội bộ à?

Thật ra người thật sự muốn nhằm vào Bạch Tiểu Thăng là ngài Brown, sở dĩ Tick muốn kéo tới trên người mình là vì không muốn nói quá nhiều.

Lão Vincent lấy lại tinh thần, nhìn Tick với ý tứ sâu xa, cười nhạt:

- Vậy ngài tới nói với tôi những điều này là sao?

Người có thân phận giống như Tick sẽ cố ý chạy đến nói với doanh nghiệp bên ngoài, anh ta và đồng nghiệp tranh đấu, không hợp nhau sao?

Lão Vincent rất nghi ngờ dụng ý thật sự của Tick.

- Tình huống thế nào, ngài cũng không cần biết. Nói chung tôi tới là muốn bàn chuyện hợp tác với ngài, đồng thời khiến cho hợp tác giữa ngài và ngài Bạch Tiểu Thăng kia phải đứt gánh giữa chừng.

Tick mỉm cười nói.

Điều này cũng thật thú vị!

Ánh mắt lão Vincent tò mò.

Đồng nghiệp tranh chấp không phải là chuyện gì hiếm lạ, thậm chí ông ta có đôi khi còn âm thầm trợ giúp, để cho cấp dưới đấu tới đấu đi, nhưng cũng là suy nghĩ cho công ty.

Tranh đấu này đến không để cho người khác làm chuyện buôn bán thì cũng không phải là mâu thuẫn nữa, mà là thù hận.

- Những chuyện hợp tác mà ngài Bạch Tiểu Thăng kia bàn với ngài Vincent, bên doanh nghiệp tôi đều có thể cho ngài, cũng sẽ không để cho ngài kiếm ít hơn, thậm chí còn có thể nhiều hơn nữa.

Tick nói với ẩn ý sâu xa:

- Hơn nữa chúng ta mới là bạn bè láng giềng sống chung lâu dài, đều cùng trên một đại lục. Điều này mới thật sự dài lâu, dù sao cũng tốt hơn một lần hai lần hợp tác lớn, ngài cảm thấy thế nào?

Tick rõ ràng là tới cướp.

- Điều này… không thích hợp...

Trong ánh mắt lão Vincent có chút ý tứ sâu xa, không nói đến giữa hai người này có mâu thuẫn gì, chỉ riêng đề nghị này của Tick, ông ta đã không có mấy hứng thú rồi.

Đầu tiên, Bạch Tiểu Thăng cung cấp cho ông ta không chỉ là một lần, hai lần hợp tác lớn, mà liên quan tới mặt mũi của đối tác Trung Quốc như đám người Lục Vân, còn có thể cho mình giật dây bắc cầu cho mình với gia tộc Hoa kiều và tập đoàn tài chính cấp thế giới.

Bên phía Tick còn lâu mới có thể so sánh được với giá trị này!

- Tôi cảm thấy tôi cần phải suy nghĩ kỹ.

Lão Vincent mỉm cười nhìn về phía Tick:

- Như vậy sao? Vậy ngài cứ tạm thời ở lại đây nghỉ ngơi một chút đi, tôi phải đi về hoàn thành khảo sát lần này với ngài Bạch Tiểu Thăng kia, dù sao chuyện liên quan đến chính quyền thành phố bên kia, tôi cũng không tiện bảo người ta kết thúc tham quan một cách qua loa, không phải sao?

Lão Vincent không từ chối thẳng, cũng không "mời" Tick đi trước, mà lấy một loại “kéo dài” dịu dàng khách sáo ứng phó.

Tick gật đầu, mỉm cười nói:

- Tôi cũng ngồi xe lâu mới tới được đây, ở lại chỗ ngài nghỉ ngơi một chút cũng không thành vấn đề. Ngài cố gắng đi tiếp ngài Bạch, bên phía tôi không sao cả. Chỉ có điều tôi hi vọng cuối cùng ngài có thể có thể đồng ý với yêu cầu của tôi. Đương nhiên, tôi cũng không thể cho bên ngài thêm một chút lợi ích. Như vậy, tôi có thể an bài mấy doanh nghiệp qua bàn chuyện hợp tác với bên ngài trước được không? Chúng tôi chấp nhận kinh doanh lỗ vốn, để cho các người kiếm được lời lớn hơn một chút, được không?

Tick nói vậy làm cho lão Vincent sửng sốt.

Ông ta chưa từng thấy qua có người nào "hùng hồn", còn "thẳng thắn thành khẩn" như vậy, còn ngang nhiên lấy tổn thất và lợi ích để làm trao đổi, ngáng chân đồng nghiệp.

- Điều này, để cho tôi suy nghĩ lại đã.

Lão Vincent không nhịn được nặn ra một nụ cười.

Tick mỉm cười làm một động tác "mời".

Lão Vincent rời khỏi phòng khách, ánh mắt có chút phức tạp trở về.

- Có lẽ mình nên nói chuyện với ngài Bạch Tiểu Thăng kia một câu.

Lão Vincent lẩm bẩm nói.

Dù sao, tài nguyên nhân mạch của Bạch Tiểu làm cho ông ta cực kỳ hâm mộ, nếu như có thể được Bạch Tiểu Thăng cảm ơn về chuyện này, vậy có lẽ báo đáp sẽ rất lớn...

Bên trong phòng khách, Tick mỉm cười vuốt ve cốc cà phê trong tay.

Trực tiếp nói ra chuyển đổi lợi ích như vậy cũng đủ khác người rồi.

Mà suy nghĩ thật sự trong lòng lão Vincent thế nào, anh ta có thể nhìn ra được.

Tick thì thào nói khẽ chỉ đủ cho mình nghe được:

- Dù sao, bản lĩnh nhìn người của tôi cũng rất lợi hại!

Bạn cần đăng nhập để bình luận