Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1586: “Khách quý" đến đông đủ

Sau khi đoàn người Mã Thiên Kình, Vương Hách Lôi qua, lại năm phút qua, La Tử Thiên và Quách Nam lại thấy có hai người từ trong thang máy đi tới.

Hai người này là một nam một nữ, lập tức thu hút sự chú ý của bọn họ.

Từ phía xa nhìn lại, nữ trong trang phục thư ký, đeo mắt kính gọng đen rất lớn, tóc đen thả xuống như thác nước, khi đi hơi cúi đầu, cho dù kính mắt và tóc dài che đi một phần gương mặt cô ta, nhưng vẫn có thể nhìn ra cô ta rất đẹp, cử chỉ lại có vài phần ngượng ngùng.

Bất kể là trên gương mặt hay trên người, làn da của cô ta đều trắng như tuyết, hình như có thể bấm ra nước vậy.

Dáng người cao gầy, đường cong uyển chuyển, không thể xoi mói, trong lòng ôm tài liệu lại làm cho đường cong trước ngực như ẩn như hiện, càng khiến cho tim người ta đập rộn lên.

Lại càng khỏi phải nói tới đôi chân thon dài đi tất đen, đủ để lập tức thu hút ánh mắt của giống đực.

Cô ta đi giày cao gót, chân bước chậm và ngắn, ngay cả bước đi cũng làm cho người ta cảm thấy là cảnh đẹp ý vui.

Ở bên cạnh cô ta là một trợ lý nam trẻ tuổi, gương mặt thanh tú, mặc rất gọn gàng, vừa nhìn đã biết là người mới nhậm chức.

Nhưng trước mặt người đẹp, người đàn ông trẻ tuổi này được chú ý tới nào thì có thể tưởng tượng được, trực tiếp biến thành tồn tại trong suốt.

La Tử Thiên nhìn người phụ nữ kia và tặc lưỡi ngợi khen, quả thật sắp chảy nước miếng rồi.

- Trời ạ, thư ký của ai mà xinh đẹp như vậy!

Quách Nam cũng không ngừng chép miệng, trong mắt mơ hồ có muôn tia lửa bắn ra.

Ham muốn ăn uống và tình dục là bản năng của con người.

Sau đó, Quách Nam nhìn La Tử Thiên bên cạnh, thấy hắn cũng vậy thì lập tức mỉm cười giật dây cổ động:

- Giám đốc La, hay là chặn người phụ nữ kia lại, hỏi thử cô ta là thư ký của ai, tôi thấy ngài trực tiếp kéo cô ta về làm cấp dưới của mình, làm thư ký của mình là được! Người đẹp như vậy, nếu như bỏ lỡ thì thật là đáng tiếc!

Kéo được vào trong tay thì sẽ có cơ hội.

Thậm chí Quách Nam còn ảo tưởng mình có thể có cơ hội được chấm mút.

Lời Quách Nam nói trúng tâm tư của La Tử Thiên, cũng khiến cho trái tim hắn rục rịch.

Khi hai người nói chuyện, một nam một nữ kia đã đến gần, Quách Nam muốn tiến lên, thay La Tử Thiên cản bọn họ lại.

Cũng đúng vào lúc này, nữ thư ký xinh đẹp lại ngẩng đầu lên, vẻ ngây ngô ngại ngùng lập tức biến mất, đôi mắt vẫn xinh đẹp nhưng từ dịu dàng như nước biến thành uy nghiêm đáng sợ, giống như nữ vương.

- Mã Thiên Kình, Vương Hách Lôi đã tới chưa?

Người phụ nữ kia nhìn chằm chằm vào La Tử Thiên hỏi.

Cô ta còn gọi thẳng tên của con trai tổng giám đốc hai tập đoàn lớn.

Quách Nam hơi sửng sốt.

Sau đó, hắn ta đã cảm nhận được khí tức mạnh mẽ trên thân người phụ nữ kia, hắn ta lập tức nuốt nước bọt và nhìn về phía La Tử Thiên.

- Ngươi... Ngài là Tổng, Tổng giám đốc Đổng!

La Tử Thiên lập tức kinh ngạc, lập tức hiểu ra cô gái này rốt cuộc là ai!

Cô ta không có khả năng là thư ký, trợ lý gì cả, mà là nữ vương của Bắc Phong Holdings, Đổng Thiên Lộ.

Mà người bên cạnh cô ta tất nhiên chính là em trai cô ta, Đổng Thiên Tú – người sau này sẽ chèo chống nhà họ Đổng!

Không ngờ hai người này lại giả thành thư ký và trợ lý, trực tiếp tới đây mà không dẫn theo một người nào đi cùng!

La Tử Thiên cũng cảm thấy không thể tin nổi.

Đổng Thiên Lộ nhìn La Tử Thiên, vẻ mặt lạnh lùng, khóe mắt lông mày có chút bất mãn, hình như trách La Tử Thiên không lập tức trả lời vấn đề của mình.

- Bọn họ đến rồi, con trai của Tổng giám đốc Mã, con trai của tổng giám đốc Vương đã vào hội trường được năm phút... Tôi cũng đã chuyển lời căn dặn của ngài tới bọn họ, bảo bọn họ đừng tới gần hai ngài.

La Tử Thiên lấy lại tinh thần, vội vàng nói.

Mã Thiên Kình, Vương Hách Lôi, hắn còn không dám chậm trễ, mà ở trước mặt Đổng Thiên Lộ, con trai của hai tổng giám đốc cũng phải vâng lời đấy.

Nghĩ như thế, La Tử Thiên lại càng không dám lỗ mãng, thậm chí ngay cả giọng nói cũng rất dè dặt, chỉ sợ chọc cho đối phương không hài lòng.

Về phần Quách Nam, đã ngay cả hít thở cũng thấy khó nhọc, không dám lại nhìn gương mặt của người ta nữa.

Lúc này, Quách Nam thật sự cảm giác được khí thế của nhân vật lớn quả thật giống như ngàn quân tăng lên người, làm cho hắn ta thấy khó thở.

Từ đầu tới cuối, Đổng Thiên Lộ không để ý tới phản ứng của hai người, bởi vì cô ta căn bản không để La Tử Thiên, Quách Nam vào trong mắt.

- Biết rồi.

Đổng Thiên Lộ thản nhiên nói,

Sau đó cô ta không nói thêm gì nửa chữ, mà dẫn theo Đổng Thiên Tú khôi phục lại bộ dạng vừa rồi, đi về phía hội trường.

- Ngài... đi thong thả.

La Tử Thiên khẽ nói.

Hắn muốn tiễn nhưng lại không dám.

Dù sao trong trường hợp này, nếu để cho người khác nhìn thấy sẽ có nhiều bất tiện.

Mãi cho đến khi Đổng Thiên Lộ, Đổng Thiên Tú vào hội trường, La Tử Thiên, Quách Nam mới không chịu nổi, đồng thời thở phào một cái, cảm giác thoải mái hơn rất nhiều.

- Hóa ra, đó chính là Bắc Phong Holdings...

Quách Nam vừa thì thào, tiếng hơi cao đã bị La Tử Thiên nghiêm khắc trừng mắt, làm một động tác đứng lên tiếng, Quách Nam sợ đến mức vội ngậm miệng, đưa mắt xung quanh.

Thấy không có ai, Quách Nam mới yên lòng.

- Người kia có khí thế thật lớn! Sau khi thu khí thế lại, không ngờ giống như người bình thường, ngay cả ngài cũng nhìn lầm!

Quách Nam than thở, còn không quên nịnh bợ.

Phụ nữ thật đúng là động vật thần kỳ, có thể dùng mỹ phẩm trang điểm làm cho mình biến thành một người khác.

La Tử Thiên cũng nghĩ tới khí phách nữ vương của Đổng Thiên Lộ, lại liên tưởng những gì nhìn thấy, sau khi trang điểm nhẹ cô ta giống như cô gái trẻ ngây ngô đầy ngại ngùng lại quyến rũ, trong lòng cũng rất phục.

Ai nói thay đổi vẻ bên ngoài thì nhất định phải đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang, mắt kính to, quấn khăn quàng cổ chứ?

Trang điểm cho khuôn mặt đã xinh đẹp lại càng xinh đẹp hơn, khiến người khác chú ý cũng có thể đánh lừa dư luận.

- Vậy giám đốc La, chúng ta cũng qua đó thôi, lúc này mọi người gần như đã tới rồi, một lúc nữa, hội nghị sẽ bắt đầu.

Quách Nam từ bên cạnh nói.

La Tử Thiên gật đầu.

Hắn đứng ở chỗ này lấy lý do là hội trường đông người khó thở, đi ra hít thở không khí, trên thực tế là tới đón "khách quý".

Lúc này, bất kể là “khách quý” Mã Thiên Kình, Vương Hách Lôi, hay là Đổng Thiên Lộ, Đổng Thiên Tú đều đã đến!

Vậy hắn cũng không cần phải đứng nơi này nữa.

La Tử Thiên muốn dẫn Quách Nam quay về hội trường.

- Xem tình hình thế này, có nhiều nhân vật lớn xuất hiện như vậy, cho dù người họ Lâm kia thật sự đại biểu cho nhà họ Lâm tới đây, cũng không đáng để sợ hãi!

La Tử Thiên thầm nghĩ.

Nhìn Mã Thiên Kình kích động Vương Hách Lôi, lại biết được hắn có thể sẽ giở trò, nếu như vậy, mình còn sợ gì nữa.

La Tử Thiên lập tức cảm giác vững tin hơn.

La Tử Thiên đang muốn đi, vừa xoay người thì ánh mắt vô tình lướt qua, lại đứng lại, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía thang máy.

Quách Nam bất ngờ không kịp đề phòng, suýt nữa đụng vào người La Tử Thiên, hắn ta cũng vội vàng dừng lại, nhìn theo ánh mắt của hắn.

Lúc này vừa nhìn, Quách Nam đã hiểu rõ.

Từ phía thang máy có bốn người đi tới. Người dẫn đầu không phải ai khác, mà chính là Trịnh Đông Tỉnh. Đi song song với anh ta là "Lâm Thăng" kia.

Đi theo phía sau hai người một người đàn ông cao lớn cường tráng và một cô gái xinh đẹp.

- Ái chà, giám đốc Trịnh của chúng ta tới rồi!

Khóe miệng La Tử Thiên cong lên cười đầy ẩn ý, còn liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng:

- Còn có Lâm Thăng, anh Lâm!

- Nếu đã nhìn thấy, vậy phải lên tiếng chào hỏi bọn họ mới được!

Bạn cần đăng nhập để bình luận