Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2283: Khách đến (1)

Brady "tận tình khuyên bảo" thuyết phục một lúc, ban đầu nghĩ Hogson sẽ đứng cùng một trận tuyến với mình, anh ta thấy chỉ cần mình nói thêm một lúc là sẽ có hiệu quả rõ ràng, thậm chí cảm thấy Hogson đã xiêu lòng, sẽ lập tức đồng ý.

Mà Bạch Tiểu Thăng phái người tới đưa thiệp mời, khúc nhạc đệm nhỏ này cũng là trùng hợp, có thể nói là thần trợ công cho anh ta.

Lại không có gì tỏ thái độ rõ ràng hơn là ở ngay trước mặt Hogson xé thiệp mời của Bạch Tiểu Thăng.

Brady nghĩ rất hay, cũng đã xé thiệp mời, kết quả anh ta lại nhận được một câu trả lời của Hogson "Tôi sẽ đi dự tiệc, Anlos cũng sẽ đi".

Giây phút đó lại giống như trực tiếp nhận một gậy vào đầu, làm bị đập tới Brady choáng váng.

Hogson nói xong cũng không ở lại lâu, lập tức đứng dậy tạm biệt.

Trên mặt ông ta vẫn cười nhạt, trong ánh mắt kia rõ ràng có chút hả hê, cười trên nỗi đau của người khác.

- Ngài Hogson, a...

Brady muốn ngăn cản lại thấy Hogson quyết ý ra đi nên cũng đành thôi, chỉ có thể tiễn ra ngoài.

- Ngài Brady, dừng chân, không cần tiễn nữa đâu!

Hogson đi tới cửa văn phòng mới xoay người khách sáo nói với Brady, còn tiện tay đóng cửa giúp anh ta.

Brady trơ mắt nhìn cửa phòng làm việc của mình khép lại ngay trước mắt, ngăn cách anh ta và Hogson.

Cái này giống như thể hiện một phép ẩn dụ cho hai người trước mắt có lập trường khác nhau, làm cho trái tim Brady như rơi xuống, trong lòng đầy lo lắng.

Chờ Brady lại mở ra cửa văn phòng đi ra, đã nhìn thấy bóng lưng của Hogson vội vàng rời đi phải nói là rất kiên quyết, thậm chí còn không gọi người đi theo, chắc hẳn sau khi rời khỏi đây sẽ gọi điện thoại...

Brady đen mặt, lặng lẽ nhìn bóng lưng Hogson biến mất.

Lão hồ ly Hogson này!

Chân trước gia tộc của mình vừa bị Bạch Tiểu Thăng "trừng trị", chân sau đã chủ động dính lên, quả thật không hề có khí phách nên có của ông trùm trong giới kinh doanh!

Brady vô cùng khinh bỉ.

Anh ta xoay người đi vào phòng làm việc của mình, ngồi trên sô pha, càng nghĩ càng tức, trong lúc vô tình thoáng nhìn thùng rác phía xa, tròng mắt hơi nhíu lại.

Bạch Tiểu Thăng gửi thiệp mời cho anh ta, mời anh ta ăn cơm, nếu mời riêng thì có thể là vì vứt bỏ hiềm khích lúc trước, xoa dịu mối quan hệ.

Nhưng cậu ta còn mời cả Hogson, Anlos,

Trong này không tầm thường.

- Cậu ta muốn làm gì?

Brady nhíu mày lẩm bẩm nói:

- Lẽ nào muốn lén liên hệ tình cảm với ba phía chúng ta để tạo điều kiện thuận lợi cho người bạn của cậu ta à?

Anh ta cũng đâu phải con giun trong bụng Bạch Tiểu Thăng, tất nhiên không thể nào biết được suy nghĩ của Bạch Tiểu Thăng.

- Chẳng lẽ có liên quan đến việc kinh doanh ở Osan?

Brady nghĩ tới đây thì lập tức đứng ngồi không yên.

Liên quan đến Osan, còn dính dáng đến kinh doanh, dính đến kinh doanh thì anh ta không thể tụt lại phía sau được.

Công ty Victory của anh ta đã chậm chân hơn hai gia tộc lớn của Hogson, Anlos rất nhiều rồi, lúc này thật sự không thể bị bỏ lại sau nữa.

Brady nghĩ tới đây bèn đứng lên chạy về phía thùng rác.

Khi cúi đầu nhìn xuống, anh ta vẫn âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

May là vừa rồi không kích động hắt nước lên trên, chỉ xé thành hai mảnh thôi, chắc hẳn vẫn còn dán lại được...

Mặc dù rất là trơ trẽn nhưng Brady vẫn chiến thắng được lòng xấu hổ của mình, cúi người thò tay vào thùng rác muốn nhặt thiệp mời ra.

Đúng lúc này, cửa phòng làm việc của anh ta vang lên tiếng gõ, người thân tín kia đẩy cửa đi vào, trong miệng báo cáo:

- Ngài Brady, tùy tùng của ngài Hogson đã...

Sau đó, hai người lại nhìn nhau.

Người thân tín thấy ông chủ của mình cúi người lục rác thì theo bản năng cảm thấy không ổn, muốn lùi lại.

Sắc mặt Brady tối sầm.

Trước kia cho dù là người thân thiết bên cạnh, anh ta vẫn để lại cho bọn họ ấn tượng cao quý và trang nhã, hành vi nhặt rác như vậy căn bản không có khả năng xảy ra.

Lúc này thì hay rồi, đầu tiên là mất mặt ở trước mặt Hogson, bây giờ lại mất mặt ở trước mặt người mình.

Brady cũng xem như là một người quyết đoán, chỉ vài hơi thở đã trấn tĩnh lại, khi thấy người thư ký thân tín muốn lui ra ngoài, lập tức quát:

- Đứng lại!

Lúc này người thân tín kia dừng lại, gương mặt tươi cười nịnh nọt nhưng trong lòng âm thầm cay đắng.

Sao mình không chờ thêm một lát t, chờ thêm một chữ "vào" cũng tốt rồi.

Lúc này thì hay rồi, ông chủ của mình là người cực sĩ diện, khó tránh khỏi sẽ căm tức, giận chó đánh mèo, cho dù là thân tín cũng không được.

Khi người thân tín kia lo lắng không yên, lại thấy Brady nhặt hai mảnh giấy in từ trong thùng rác ra và đi về phía mình.

- Cậu đi… tìm người sửa lại cái này, cố gắng không để nhìn ra vết tích nào.

Brady đưa hai mảnh thiệp mời tới.

Người thân tín nhận lấy, nhìn ra là thiệp mời thì trái tim mới rơi xuống, sau đó khóe miệng không nhịn được khẽ giật giật.

Thứ này cũng đâu phải là tranh chữ mà rách rồi có thể sửa lại. Thế này thì phải sửa thế nào, dùng keo hay băng dán, còn muốn không nhìn ra dấu vết đã sửa nữa...

Đây thật sự không là ông chủ đang tức giận làm khó dễ mình à?

Người thân tín này biết tính cách của Brady, Brady có lệnh, người phía dưới không thể nói "không", nhưng muốn nói "có thể" còn làm không tốt, vậy thì sẽ càng gặp phiền toái lớn hơn nữa...

- Nếu không, tôi đi tìm chuyên gia đóng khung làm thử xem...

Người thân tín nhìn Brady lẩm bẩm nói:

- Cũng không biết những chuyên gia đóng khung ở vùng này...

- Chuyên gia đóng khung?

Brady tức giận chỉ tay vào đối phương:

- Có phải anh bị ngốc không, đi mua một tấm thiệp giống hệt như vậy, mời một người giỏi bắt chước chữ ký của người ta để viết lại, không phải xong rồi sao?

Người thân tín kia lập tức "Giật mình tỉnh giấc", hoảng loạn gật đầu và hoảng hốt rời đi.

Brady nhìn bóng lưng đối phương, trong lòng thật sự muốn phát điên:

- Tôi nuôi đều là một đám người gì vậy! Tất cả đều vô dụng!

Lần này anh ta mắng, hoàn toàn là muốn trút ra cơn giận trong lòng.

Cơn giận này bắt nguồn từ Bạch Tiểu Thăng, cũng bắt nguồn từ Hogson, thậm chí là Anlos...

Bạn cần đăng nhập để bình luận