Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2091: Người thông minh (2)

Ngài Brown nghe được lời này thì hai mắt cũng híp lại, trong đôi mắt lộ ra vài phần ánh sáng lạnh:

- Thật sao? Nếu như hắn dám kiêu căng gây sự, cha cho dù phải kiện hắn tới trụ sở chính, cũng tuyệt đối không thể để cho hắn bắt nạt như vậy được!

- Đúng vậy, phải tới trụ sở chính kiện hắn!

Saitou kêu gào nói.

Vào giờ phút này, hai cha con vốn tình cảm lạnh lùng đã đột nhiên cùng chung mối thù.

- Saitou, nếu những doanh nghiệp xảy ra vấn đề còn có người Tick chọn ra, hẳn không có liên quan sâu với chuyện con ngầm làm, đúng không.

Ngài Brown không hổ danh là doanh nhân trải qua mưa gió mấy chục năm, chỉ trong mấy giây đã bình tĩnh trở lại, trầm giọng nói.

Saitou nghe vậy, vội vàng gật đầu:

- Đúng vậy, con và bọn họ không có qua lại thân thiết với những doanh nghiệp trước đây. Dù sao, con không tin được đám người của Tick, cũng không thuận tiện.

Nói đến đây, Saitou cũng giận không có chỗ trút, lớn tiếng nói:

- Chẳng lẽ những tên khốn kiếp đó ngầm thông đồng với nhau, mượn danh tiếng của con để hành sự lung tung! Con bảo bọn họ cầm chia ra, bọn họ cầm mấy lần? Khốn kiếp, dám gạt con!

Lão Brown cũng không có tâm trạng để ý tới sự phẫn nộ của Saitou, nghe được Saitou nói những lời này, ngược lại đã hoàn toàn yên lòng, trầm giọng nói:

- Vậy là tốt rồi. Bọn họ xảy ra vấn đề là chuyện của bọn họ, con bị tạm thời cách chức thậm chí tiếp nhận điều tra cũng chẳng qua chỉ là vấn đề trình tự thôi. Dù sao nhiều doanh nghiệp xảy ra vấn đề như vậy đều dưới sự quản lý của con, trình tự này vẫn phải đi. Con nhớ kỹ, không việc gì phải hoảng sợ cả! Cố gắng hết sức làm sạch mối quan hệ với những người phụ trách xí nghiệp!

- Được, con biết rồi.

Lần này, Saitou có thể nói là rất nghe lời, liên tục trả lời.

Lão Brown suy nghĩ một lát, chỉ tay bảo Saitou:

- Con đi gọi Tick tới đây, có một số việc, cha muốn cho người của cậu ta gánh vác, còn có chút trách nhiệm, cậu ta sẽ phải chia sẻ thay con.

Cứ như vậy, có thể giảm bớt rất nhiều rắc rối trên người Saitou.

Saitou nghe vậy thì lập tức gật đầu, cười lạnh nói:

- Bình thường Tick được ngài thưởng thức quá nhiều, cũng nên ra chút sức lực cho chúng ta!

Hai cha con đang nói chuyện, cửa phòng đã vang lên tiếng gõ gấp gáp.

Lão Brown làm một động tác "đừng có lên tiếng" với Saitou xong, mới cao giọng nói:

- Vào đi!

Cửa vừa mở ra, Tick vội vàng bước vào, trên gương mặt béo ôn hòa hiền hậu đầy vẻ sốt ruột, vào cửa thấy được lão Brown và Saitou, anh ta lập tức sốt ruột nói:

- Ngài Brown, Saitou, xảy ra chuyện rồi! Tôi vừa nhận được tin tức của trụ sở chính...

Saitou nhìn cha mình.

Vẻ mặt lão Brown ôn hoà:

- Tick, cậu đừng vội, tôi cũng đã biết tình hình rồi. Bởi vậy, lúc này tôi còn muốn tìm cậu nói chuyện một chút...

Tick lập tức đi tới, vẻ mặt thành khẩn nói:

- Ngài Brown, có việc gì ngài cứ việc căn dặn, ở trong giai đoạn quan trọng này, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức, giúp đỡ chúng ta cùng vượt qua cửa ải khó khăn!

Lão Brown nghe vậy thì vô cùng vui vẻ.

Saitou nhìn về phía Tick, ánh mắt cũng không còn chán ghét như mọi khi nữa.

Tên mập này vẫn tính là đủ thú vị...

Lúc này, tại nước M, trụ sở chính Tập đoàn Chấn Bắc, văn phòng của phó tổng giám đốc Ma Căn.

Caroline đang uống cà phê với phó tổng giám đốc Ma Căn ở đó.

Cánh cửa phía sau đóng kín, hai người nói thoải mái.

- Thật sự không ngờ được, Bạch Tiểu Thăng kia mới chạy đến khu Châu Phi có mấy ngày đã liên tục có thu hoạch, chiến tích này mà còn tăng tiếp, sợ rằng theo thời gian cũng có thể có địa vị ngang với tôi mất.

Phó tổng giám đốc Ma Căn cười mà như không cười nói.

Caroline lập tức cười:

- Xem ngài nói kia, cho dù cậu ta có làm cho lão Brown mất chức, lật tung khu Châu Phi lên tận trời, cũng đừng mong dựa vào chút công lao và thành tích này mà sánh ngang với ngài được.

Phó tổng giám đốc Ma Căn vốn đang nói đùa, lúc này cười lại không tính là thật. Bạch Tiểu Thăng người tuổi trẻ kia quả thật không tệ, nhưng nếu muốn đạt được tới chức vụ của ông ta thì chờ qua mấy chục năm rồi hãy nói.

- Tôi cũng không ngờ Bạch Tiểu Thăng thật sự dám động tới lão Brown, còn có con của ông ta, thậm chí tôi còn phải nhường lão già kia vài phần đấy.

Phó tổng giám đốc Ma Căn cười lạnh nói:

- Ban đầu còn tưởng rằng họ Bạch chỉ tăng thêm một kẻ địch, không ngờ cuộc phong ba này lại bị hắn làm lớn như vậy, nếu như Saitou xuống chức, có phải bố cục của khu Châu Phi đều sẽ thay đổi sao?

Caroline mỉm cười nói:

- Không có khả năng này đâu. Cho dù lão Brown không muốn xuống thế nào đi nữa, bộ xương già kia cũng không chống đỡ nổi mấy năm, không có Saitou, ông ta cũng chỉ có thể ủng hộ Tick chuyên quyền.

- Bố cục đột nhiên biến đổi cũng không phải không là một cơ hội hiếm có đối với chúng ta, đến lúc đó bớt đi một phái trung gian, thêm người ủng hộ chúng ta, chính là cái này bù cái kia. Đám người Lộ Thành An, Lý Vận Nguyên bọn họ sẽ phải chịu thôi!

Phó tổng giám đốc Ma Căn không nhịn được có vài phần chờ mong.

Caroline ngược lại cũng khá là công nhận điều này.

- Đáng tiếc, lão Brown cũng xem như là nhân vật lợi hại, con của ông thì kém hơn rất nhiều.

Caroline lẩm bẩm nói:

- Chỉ có điều, sợ rằng người không mấy thông minh này lại cảm thấy mình rất thông minh. Đương nhiên, những người thật sự thông minh giống như Bạch Tiểu Thăng, lão Brown, sao có thể chuyện gì cũng thông minh, mọi chuyện đều nhìn thấu chứ. Thông minh quá sẽ bị thông minh hại!

Lão Ma Căn nghe vậy thì cười to, giơ cái chén của mình lên:

- Nào, kính người thông minh!

Caroline cũng mỉm cười nâng chén.

Cùng lúc đó.

Bạch Tiểu Thăng cũng đang vừa ăn sáng, vừa nghe Lâm Vi Vi báo cáo. Lôi Nghênh còn chưa về.

- Trụ sở chính đã chính thức thông báo xuống, tin tưởng vẻ mặt của lão Brown và ngài Saitou nhất định là cực kỳ khó coi. Đáng đời, ai bọn họ làm ra loại chuyện tệ hại này, ai bảo trước đây dám trêu chọc anh Tiểu Thăng!

Lâm Vi Vi vẫn rất hả hê, cười trên nỗi đau của người khác.

Bạch Tiểu Thăng vừa ăn vừa nói:

- Lần này vẫn là nhờ vào ngài Ôn Ngôn nhanh gọn, quyết đoán, đúng lúc tìm được mấy vị phó tổng giám đốc, lại chào hỏi cùng ngài Tư Đồ Dần, nếu không, thật sự sẽ không động được vào lão Brown. Nhưng dù vậy, ngài Ôn Ngôn nói mọi người vẫn phải chừa chút mặt mũi cho lão Brown.

- Dựa vào đâu chứ? Con của ông ta cũng đã như vậy rồi! Em không tin ông ta có thể không hề hay biết, hoàn toàn không đếm xỉa đến, cũng nên điều tra ông ta!

Lâm Vi Vi vẫn không phục lắm.

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được cười.

Chuyện không đơn giản như vậy.

Chỉ có điều một khi chứng minh Saitou thật sự có vấn đề, khó giữ được chức vụ, lão Brown cũng sẽ bị khuyên từ chức.

Loại kết quả này, bình thường ngược lại cũng không phải không thể chấp nhận.

Hai người đang trò chuyện, bỗng nhiên cảm giác có người đi nhanh tới. Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi lúc này ngẩng đầu, liền thấy một bóng tối bao phủ.

Người tới chính là Lôi Nghênh.

Lôi Nghênh "bộp" một cái ném một xấp đồ lên trên bàn, hưng phấn nói:

- Các người nhìn xem đây là cái gì!

- Cái gì vậy?

Bạch Tiểu Thăng và Lâm Vi Vi kinh ngạc cầm lên xem.

Lôi Nghênh kéo bữa sáng mà Bạch Tiểu Thăng chưa ăn đến cho mình ăn, vừa ăn vừa nói:

- Sau khi tôi điều tra người đứng thứ hai của một doanh nghiệp đã tìm được manh mối, tìm hiểu nguồn gốc. Tôi cảm thấy có thể dính dáng với các vấn đề tệ hại của Saitou trong mấy năm nay, điều tra ra được thì hắn nhất định sẽ tiêu đời!

Bạn cần đăng nhập để bình luận