Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 262: Đều không phải là đèn cạn dầu



- Bạch tổng đã cao hứng như vậy thì tôi sẽ phụng bồi tới cùng. Cậu cùng tôi đi đến phòng nào thì còn cần phải bàn luận một chút dù sao Tống tổng cũng sẽ giám sát chúng ta. Đây là cạnh tranh công khai đối với công ty cũng có mặt tốt, mặt xấu cũng có thể kích phát tiềm lực của các nhân viên.

Trần Trường Khoảnh bình tĩnh nhìn Bạch Tiểu Thăng đồng ý đề nghị của hắn.

Hắn là một con người tự phụ sẽ không run sợ cự tuyệt "Khiêu chiến" của một người cùng tuổi và cùng cấp bậc với mình như thế.

Bất quá, hắn cũng không ngốc.

- Bạch tổng, đã tới công ty được hơn nửa tháng, đối các phương diện tình huống đều tương đối quen thuộc, ưu thế của cậu cũng không nhỏ, với lại nếu hai bộ phận khác biệt, năng lực của nhân viên cùng lợi nhuận kiếm được cũng không đồng nhất, làm sao có thể cạnh tranh công bằng được. Nếu như tôi chọn một bộ phận cường thế vậy chẳng phải Bạch tổng thất bại thảm hại sao.

Trần Trường Khoảnh cười nói.

Làm sao đấu công bằng là điều rất trọng yếu!

Tống Trường Không nhịn không được nhìn Trần Trường Khoảnh, lại nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Hai người này đều không phải đèn đã cạn dầu.

Về sau cùng bọn họ làm việc, phải cẩn thận hơn nữa, không phải chỉ có mình mình tài giỏi. Còn có, hàng vạn hàng nghìn lần không thể để cho hai người này liên thủ đối phó mình được.

Lo lắng của Tống tổng cũng không phải vô căn cứ, nhìn cách hai người bọn họ đối chọi với nhau là biết rồi.

- Vấn đề mà Trần tổng lo lắng kỳ thật cũng không phải là vấn đề.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

- Quả thật tôi tới đây so với Trần tổng có sớm hơn một chút, nhưng từ lúc tôi tiếp nhận bộ phận truyền thông internet bận việc điều chỉnh cơ cấu, điều chỉnh chế độ, điều chỉnh cương vị nhân viên, bộ phận vẫn chưa được ổn định. Xét về điểm này xem ra ngược lại là Trần tổng chiếm tiện nghi mới đúng.

Bạch Tiểu Thăng phân tích tình huống. Trần Trường Khoảnh cũng không nói gì thêm.

- Tôi chỉ là nói, cùng Trần tổng thi đấu một trận nhỏ, không có so thu nhập giữa hai bộ phận nhưng vậy đương nhiên là không công bằng rồi.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

- Vậy phải đấu như thế nào?

Trần Trường Khoảnh nghi hoặc hỏi.

Tống Trường Không cũng có chút buồn bực, nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Hiện tại cách cuối tháng còn khoảng một tuần, chúng ta liền đấu trong một tuần này. Đem công trạng của phòng mình quản lý trong một tuần so sánh với công trạng của phòng trong một năm theo bình quân phần trăm của tuần mà so sánh.

- Tỉ như tuần này công trạng của anh là một trăm hai, giá trị bình quân mỗi tuần trong một năm là một trăm. Như vậy, chúc mừng anh, công trạng tuần này của phòng anh tăng lên 20%, mà bên tôi nếu như tăng lên ba mươi phần trăm, bốn mươi, tự nhiên là chúng tôi thắng.

- Chúng ta là so thực tế, tự so mình với chính mình như thế rất công bằng đúng không?

Bạch Tiểu Thăng cười hỏi.

Trần Trường Khoảnh không nói gì như là đang suy tư chuyện này.

Tống Trường Không cũng đang trầm tư.

Nhìn cũng rất công bằng.

Kỳ thật, Bạch Tiểu Thăng không có ý định đào hố, dù sao hai người cũng làn đầu tiền gặp mặt, không có thù không có oán, chỉ là nhất thời hứng thú mà thôi. Đồng thời Bạch Tiểu Thăng cũng cảm thấy tiền hoạt động của bộ phận mình thực sự quá ít, nên thật sự cũng muốn phát triển.

Mặt khác, như Trần Trường Khoảnh nói, cách đấu này, quả thật có thể đề thăng tinh thần của nhân viên trong phòng của mình là chuyện tốt.

Nếu như nói có một chút tư tâm, thì là do Bạch Tiểu Thăng cảm giác được tên Trần Trường Khoảnh này quá hống hách khiến hắn cảm thấy khó chịu...

Trần Trường Khoảnh khẽ gật đầu.

Vụ cá cược này xem ra sức lực hai bên cũng ngang bằng nhau, với lại mình cũng có cái ưu thế, có thể tùy ý tuyển chọn phòng ban, quyền chủ động tương đối lớn.

- Đánh cược này có ý tứ, tôi cũng tán thành.

Tống Trường Không ở bên cạnh cười nói trợ giúp.

- Chỉ cần Trần tổng ứng chiến, tôi thấy có thể thử một lần.

Tống tổng luôn một mực bảo thủ vậy mà bây giờ lại gật đầu, Lâm Bắc Thần đứng bên cạnh rất kinh ngạc.

Bạch Tiểu Thăng tươi cười nhưng trong nụ cười lại có một chút thâm ý.

Những ngày gần đây, hắn giảng dạy cho mọi người "Hậu hắc học", chính hắn cũng đang không ngừng học tập, trải nghiệm.

Hiện tại Tống Trường Không đang ngồi xem bọn họ, hai vị phó tổng bận rộn đấu đá nhau. Càng đấu thì vị trí của ông ta sẽ càng an ổn.

Đúng là lão hoạt đầu mà.

Bạch Tiểu Thăng cũng khẽ cười trong lòng một tiếng.

Tống Trường Không đã nói như vậy, Bạch Tiểu Thăng nhìn Trần Trường Khoảnh ánh mắt hơi có chút ý vị "Khiêu khích".

- Tôi đồng ý.

Trần Trường Khoảnh đáp ứng.

- Ha ha, vậy để tôi làm nhân chứng cho cuộc đấu lần này nhé.

Tống Trường Không cười to nói.

Lâm Bắc Thần thấy tổng giám đốc, phó tổng đều đồng ý "Đánh cược", cảm giác có chút khóc cười không xong.

Lúc hắn làm tổng thanh tra cũng có làm một số việc trái với lẽ thường nhưng cũng là âm thầm làm chứ không như mấy người lãnh đạo này trắng trợn như thế. Cũng không đám đem bộ phận tài chính ra chơi đùa như vậy.

Mấu chốt là còn có lãnh đạo đứng ra làm nhân chứng...

Cái thế giới này, có đôi khi thật là điên cuồng. . .

Nhưng mà, kỳ thật nghĩ lại cũng thật không có gì lạ, không phải các công ty con của tập đoàn còn có hiệp nghị đánh cược đó sao. . .

Lâm Bắc Thần cảm khái.

- Nhưng mà, tôi phải nói, tôi mới đến có rất nhiều chuyện không biết tình huống như thế nào, tôi cần thêm vài người trợ giúp.

Trần Trường Khoảnh lên tiếng.

- Tùy anh.

Bạch Tiểu Thăng nhún vai đồng ý.

- Được, vậy tôi sẽ đi an bài một chút.

Tống Trường Không cũng thống khoái đáp ứng.

- Không cần phiền phức như vậy, tôi thấy anh ta có thể giúp được tôi.

Trần Trường Khoảnh chỉ một ngón tay vào Lâm Bắc Thần.

Bạch Tiểu Thăng, Tống Trường Không nhìn sang, Lâm Bắc Thần kinh ngạc chỉ vào chóp mũi của mình nghi hoặc hỏi.

- Tôi sao?

Điểm tướng lại điểm tới trên đầu mình sao.

- Anh không vui sao?

Trần Trường Khoảnh hỏi lại.

- Vui lòng, tôi đương nhiên là vui lòng!

Lâm Bắc Thần hưng phấn nói.

Hắn vui lòng vô cùng!

Thứ nhất có thể cùng một vị tân nhiệm phó tổng giám đốc giữ gìn mối quan hệ, thứ hai đối thủ lại là Bạch Tiểu Thăng!

Lâm Bắc Thần đối với Bạch Tiểu Thăng, rất hận nhưng không làm gì được hắn nên trong lòng rất là ngứa ngáy. Nhưng làm sao bây giờ hắn là phó tổng trông cậy vào chính bản thân mình báo thù biết chờ đến ngày tháng năm nào.

Bây giờ thì không giống như vậy nữa rồi!

Mượn tay Trần Trường Khoảnh, có thể cho Bạch Tiểu Thăng khó chịu, Lâm Bắc Thần làm sao có thể không vui cho được!

Về phần có thể thắng phòng truyền thông internet mới hắn ta không để ý cho lắm, Lâm Bắc Thần hoàn toàn không quan tâm.

Hắn đã bị phòng đó hại đến thảm, bây giờ hắn sẽ nhìn xem không có lãnh đạo thì họ có thể làm được gì.

Về phần tài chính thì mỗi tháng thu được bao nhiêu tài chính, trước kia làm tổng thanh tra Lâm Bắc Thần cũng biết một hai, bây giờ một lần thua trận liền mất 1 triệu 500 ngàn, bọn họ sẽ điên lên cho xem.

Đến lúc đó, Bạch Tiểu Thăng nhất định sẽ bị chửi thảm.

Lâm Bắc Thần nghĩ đến đó đã vô cùng khoái ý.

Nói đến phòng tài chính, đều là cuối tháng các phòng sẽ trình báo kế hoạch tháng sau. Sau đó được công ty phê duyệt đầu tháng sẽ cấp tiền cho họ. Hàng tháng phòng hạch toán lãi, lỗ sau đó báo cáo cho phòng tài vụ của tổng công ty.

Một lần là chi nhiều tiền như vậy, tháng sau phê duyệt sẽ càng khổ sở hơn.

Cơ cấu của phòng này, khác hẳn với những công ty khác, kỳ thật cũng có nguyên nhân.

Truyền thông Trung Kinh, nguyên bản là công ty con của tập đoàn nhưng đó là tập hợp của nhiều công ty nhỏ hơn nữa cho nên chế độ tài vụ được thống nhất. Mặc dù có chút quái dị, nhưng cũng dùng nhiều năm rồi không có vấn đề gì xảy ra.

Bạch Tiểu Thăng cùng Trần Trường Khoảnh kết kết đỗ ước, Tống Trường Không làm người chứng kiến.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng rời đi.

Trần Trường Khoảnh lưu lại hắn còn chưa tuyển chọn xong phòng ban nào.

Trên đường trở về phòng truyền thông internet mới, tâm tư Bạch Tiểu Thăng xoay chuyển rất nhanh.

- Muốn tại một thời gian ngắn như vậy, làm cho hiệu quả và lợi ích của một phòng được đề thăng, nhanh nhất nếu không phải là phòng truyền hình điện ảnh hay phòng tìm kiếm minh tinh thì có khả năng chỉ có phòng vận doanh game online.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng, lầm bầm lầu bầu nói.

- Nếu như mình đoán không sai thì Lâm Bắc Thần khẳng định sẽ khuyên Trần Trường Khoảnh chọn phòng này.

- Phòng vận doanh game online!

Tại văn phòng của Tống Trường Không, Lâm Bắc Thần quả quyết trần thuật.

- Được rồi vậy thì chọn cái này!

Trần Trường Khoảnh cũng đồng ý.

Cái này so với ý nghĩ của cậu ta cũng giống nhau.

Bộ phận này chỉ cần một thao tác sẽ đem lại hiệu qua ngay. Có rất nhiều phương pháp để gia tăng lợi ích.

- Được, vậy từ giờ phòng kia sẽ do Trần tổng phụ trách. Bắc Thần, cậu mang Trần tổng đi qua đó đi.

Tống Trường Không phân phó.

Lâm Bắc Thần liền mang Trần Trường Khoảnh rời đi.

Bây giờ trong văn phòng chỉ còn một mình Tống Trường Không ông ta khẽ cười một tiếng.

Lúc Lâm Bắc Thần dẫn người đến, tổng thanh tra của bộ phận vận doanh game online phi thường chấn kinh.

Đối mặt với phó tổng, tổng thanh tra cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nhường văn phòng.

Trần Trường Khoảnh xuất hiện, tại truyền thông Trung Kinh lại vén một đợt sóng mới.

Một Bạch phó tổng thôi đã náo đến long trời lở đất, hiện giờ lại thêm một Trần phó tổng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận