Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2125: Hồ ly già, hồ ly nhỏ (2)

Đầu tiên là kêu to quấy nhiễu toà án, quát mắng quan tòa, trongl úc mọi người chỉ điểm bàn luận thì tức giận mà hô lên tên của Bạch Tiểu Thăng, cuối cùng mới ngã xuống đất.

Tick tức giận quá mức rồi.

Cảnh tượng đột ngột phát sinh này đã khiến cho mọi người ở đó trở nên hỗn loạn.

Rất nhiều người cũng gọi kêu gào, nói gọi bác sĩ, chỉ có điều nơi này là toà án, cũng không có bác sĩ, nhân viên công tác vội vàng đi gọi điện thoại gọi xe cứu thương.

Quan tòa cũng vội vàng chạy tới hỏi thăm xem ở đây có ai hiểu về y thuật tới làm một vài biện pháp cấp cứu cho Tick trước mới tốt.

Những người ở đây không phải là chính khách thì cũng là doanh nhân, người đi theo là thư ký, trợ lý các loại, làm gì có người am hiểu nghề này.

Đúng lúc này, Bạch Tiểu Thăng lên tiếng:

- Để tôi tới cho, tôi học qua cấp cứu, để cho tôi tới xem thử.

Mọi người ở đây liền nhường một đi, cho Bạch Tiểu Thăng đi tới.

Bạch Tiểu Thăng cũng có lòng giúp đỡ, dù sao có đấu với nhau trong công việc thế nào, có thù oán thế nào, lúc này đều nên tạm thời gác lại, cứu người là quan trọng nhất.

Mọi người ba chân bốn cẳng nâng Tick tới khoảng đất rộng.

Ngài Tick cũng thật sự quá béo, ỏ ba người đàn ông cường tráng mới đủ sức nâng anh ta lên được, sức người nhỏ sẽ không thể chịu được.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng đi qua, tương đối chuyên nghiệp kiểm tra một hồi.

Mặc dù không có học qua y, nhưng dù sao Bạch Tiểu Thăng có trí tuệ nhân tạo siêu cấp Hồng Liên trợ giúp, kiểm tra một chút kiến thức y học cấp cứu cũng còn dễ dàng.

Kiểm tra xong, Bạch Tiểu Thăng nói rất chắc chắn với người xung quanh:

- Ngài Tick thuộc dáng người mập mạp nên mắc bệnh cao huyết áp, đây là nhất thời bị đả kích mạnh nên mới ngất đi. Bây giờ không có thuốc hạ huyết áp, cũng không dụng cụ để kiểm tra tình hình cụ thể, chỉ có thể tạm thời nâng đầu anh ta lên một chút, dùng tư thế của cơ thể để giảm áp lực. Đầu hơi nghiêng sang một bên, tránh ngạt thở.

Điều kiện ở đây có hạn, cũng chỉ có thể làm như vậy.

Quan tòa không nhịn được lau mồ hôi, lầm bầm:

- Hóa ra người béo bị huyết áp cao lại nguy hiểm như vậy...

Nhìn quan tòa này cũng có trọng lượng không nhỏ...

Trên thực tế, người nước ngoài ăn nhiều đồ nướng, đồ ngọt, rất nhiều cũng càng nhiều người béo...

Bạch Tiểu Thăng vẫn kiên trì giảng giải với đối phương:

- Rất nhiều người cho rằng béo mập và cao huyết áp không phải là bệnh, nhưng trên thực tế rất nguy hiểm, nếu như bị kích thích vượt quá một giới hạn nào đó sẽ rất có khả năng xuất hiện triệu chứng đột quỵ, nếu uống thuốc đúng lúc, biết cách rèn luyện còn có thể cứu được, nếu không, thật sự sẽ tiêu đời.

Bạch Tiểu Thăng tạm thời là người biết về nghề y nói mấy câu làm cho đám người quan tòa liên tục gật đầu, không ai chú ý Tick bị bọn họ hết nâng lại lật, dần dần đã thwor ra một hơi và tỉnh dậy.

Kết quả, anh ta mơ hồ thấy Bạch Tiểu Thăng đang nhìn mình, nói gì "kết thúc", thấy quan tòa và Ôn Ngôn, một người tiếc nuối lắc đầu, một người đang gật đầu.

Trong lòng Tick chợt "căng thẳng", khủng hoảng quá lớn khiến máu xông thẳng lên đỉnh đầu, hai mắt trợn ngược lại hôn mê.

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, tôi thấy anh ta tỉnh rồi lại hôn mê, đây là có chuyện gì?

Có người nhìn thấy, không nhịn được kinh sựo hỏi.

Bạch Tiểu Thăng ngẩn người, nhìn về phía Tick,

- Cái này à, có thể có liên quan tới tâm cảnh của mọi người. Trong lòng rộng rãi, cơ thể béo tốt, cơ thể béo tốt thì trong lòng rộng rãi, nói cách khác mọi người hằng ngày nhất định phải duy trì một trái tim bình thường, làm việc cũng phải dựa vào bản tâm, nếu không anh xem, một khi nhận phải kích thích sẽ trở thành bệnh...

Bạch Tiểu Thăng làm bác sĩ tạm thời hướng dẫn cho người đời.

Các nhân vật lớn xung quanh dường như suy nghĩ tới điều gì, liên tục gật đầu.

Tất cả đều tin.

Ôn Ngôn cười mà không nói.

Lão Brown ở bên cạnh Bạch Tiểu Thăng, khi nhìn về phía anh lại khẽ nói:

- Cảm ơn.

Bạch Tiểu Thăng biết vì sao ông ta lại nói lời "cảm ơn" này, vì vậy cười, khẽ trả lời một câu:

- Khách sáo rồi.

Phiên toà thẩm vấn đến lúc này đã xem như kết thúc.

Sau đó, Tick được người đưa tới bệnh viện.

Ôn Ngôn xem như chỉ là người đi qua, phải quay về trụ sở chính nói lại tình hình ở bên này cho các vị phó tổng giám đốc biết, cho nên đã nói lời tạm biệt ở cửa tòa án với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng muốn quay về chỗ ở, lão lúc này Brown biểu thị muốn đích thân đưa tiễn, mời Bạch Tiểu Thăng lên xe của ông ta.

Bạch Tiểu Thăng lập tức hỏi thăm ý của Hầu Doãn Thành, dù sao anh cũng đi theo xe của Hầu Doãn Thành đến đây.

Lão Brown lập tức cười thoải mái nói với Hầu Doãn Thành:

- Ngài Hầu, trước đây tôi và ngài Bạch Tiểu Thăng có nhiều hiểu nhầm, bây giờ muốn nhân cơ hội nói vài lời, vẫn mong ngài tạo điều kiện cho. Lúc trước, doanh nghiệp dưới sự quản lý của tôi từ chối mấy vụ kinh doanh của đoàn thương nghiệp, tôi quay về sẽ đáp ứng hết, hơn nữa điều kiện sẽ rất thích hợp. Đồng thời tôi còn muốn nói chuyện với ngài Bạch Tiểu Thăng một chút về hợp tác trên mọi phương diện giữa hai bên.

Lão Brown vừa nói vậy, lập tức làm cho ánh mắt Hầu Doãn Thành nóng lên.

Lão Brown quản lý hơn nghìn doanh nghiệp của tập đoàn Chấn Bắc ở Châu Phi, cá nhân cũng có uy tín cao trong giới kinh doanh ở Châu Phi. Nếu như có thể thúc đẩy nhiều hợp tác với ông ta, có thể nói là còn thu hoạch lớn hơn việc thăm viếng hai, ba quốc gia trước đây.

- Đã vậy, Tiểu Thăng, cậu cố gắng nói chuyện với ngài Brown một chút đi.

Hầu Doãn Thành đồng ý.

Bạch Tiểu Thăng cười, được lão Brown mời đến xe của ông ta.

Trước khi lên xe, Bạch Tiểu Thăng còn thấy Saitou đang muốn vào một chiếc xe khác, cũng nhìn thấy anh.

Từ phía xa, vẻ mặt Saitou phức tạp, cuối cùng lại nặn ra một nụ cười với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, rồi vào xe.

Trên đường, lão Brown lại một lần nữa nói cảm ơn Bạch Tiểu Thăng. Dù sao Bạch Tiểu Thăng không để ý tới mâu thuẫn lúc trước, giúp con của ông ta tránh được hình phạt.

Hai người hợp tác, thật ra sau đợt phong ba đầu tiên, lão Brown trả thù Bạch Tiểu Thăng là sự thật. Lúc đó, Bạch Tiểu Thăng quả thật có chút tâm tư nghiến răng nghiến lợi. Chỉ có điều sau đó có chuyện phát sinh, khiến cho bọn họ ý thức được có người đang ở sau lưng ngầm giở trò quỷ.

Hai người này, một tên hồ ly già, một hồ ly nhỏ không thích nhất là bị người ta mang ra lợi dụng.

Cho nên bọn họ thông qua Ôn Ngôn thành lập liên hệ.

Bạch Tiểu Thăng gửi điều tra giai đoạn hai cho Ôn Ngôn và lão Brown.

Về phần gửi cho Saitou và Tick lại là hành động của lão Brown.

Lão Brown muốn kích thích hai người này, tất có một kế hoạch, đồng thời nói cho Bạch Tiểu Thăng biết.

Ông ta gửi cho Tick, là trước đây có nhiều manh mối, mọi việc có liên quan đến anh ta, trong báo cáo dính dáng tới công ty Yorkgo và Fiwood, chính là muốn kéo cho anh ta phải ló mặt.

Gửi cho Saitou là do lão Brown hiểu rất rõ về con trai mình, biết hắn tất nhiên sẽ hành sự kích động, sẽ tạo thành một cơ hội bị hãm hại như vậy.

Có người muốn thật sự hại chết Saitou trên phương diện công việc, cần phải bỏ ra cái giá đắt. Dù sao lão Brown vẫn trấn thủ tập đoàn khu Châu Phi, muốn kéo cả lão Brown vào, càng phải chảy máu nhiều hơn.

Lão Brown là người già thành tinh, hiểu đối phương sẽ “giết địch một ngàn tự tổn hại tám trăm".

Dù sao câu cá cũng phải tốn mồi nhử, cá càng lớn mồi nhử càng béo.

- Lúc đó ngài Bạch hỏi qua tôi, nói tôi hành xử như vậy, thế nào lại kết luận đối phương sẽ làm theo suy nghĩ của tôi?

Đến lúc này, lão Brown cười nói:

- Con người tôi từ trước đến nay đều thích dựa vào cảm giác để làm việc, tôi tin tưởng làm như vậy sẽ thành công. Lúc này tìm hiểu tới gốc rễ, tôi có thể đào ra càng nhiều người hơn, dám không coi tôi ra gì, kết bè kết cánh thì phải một lưới bắt hết, dù sao chỉ cần tôi biết một người, tôi lại có cách bắt được mười người!

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, giơ ngón tay cái lên:

- Từ khi ngài chuẩn bị tốt tất cả phản kích, làm cho người của Tick phản bội, tôi đã biết được ngài không phải người thường, cách đặc biệt này thật sự cũng chỉ có ngài dùng được!

Một chiêu này của ngài thật sự quá độc, không hổ danh là cáo già nghìn năm, dùng thủ đoạn thậm chí hãm hại cả con trai mình, để cho con ruột thành mồi nhử.

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng thán phục.

Lão Brown lắc đầu:

- Nói ra thật xấu hổ, có lẽ là dưới đèn thì tối, Tick lừa gạt tôi hơn mười năm, tôi lại còn muốn nâng đỡ nó lên chức, đúng là già rồi, mắt vụng về.

Không đợi Bạch Tiểu Thăng lên tiếng, lão Brown ý tứ sâu xa nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, mỉm cười nói:

- Chỉ có điều, bây giờ tôi vẫn còn muốn đánh cược một lần!

- Ngài muốn đánh cược gì?

Bạch Tiểu Thăng ngạc nhiên nói.

- Tôi muốn dùng nốt cuộc đời sự nghiệp cuối cùng của mình ra đánh cược với cậu! Từ này về sau, tôi và khu Châu Phi sẽ hết sức ủng hộ cậu trên phương diện công việc!

Lão Brown nói:

- Cậu sẽ làm tôi thất vọng sao? Còn nữa, tôi có một yêu cầu quá đáng, muốn thêm một điều kiện nho nhỏ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận