Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 375: Lợi ích lớn hơn nữa



Từ lúc nhận được nhiệm vụ mà Hồng Liên ban bố, Bạch Tiểu Thăng vẫn luôn suy nghĩ làm sao để có thể hoàn thành nhiệm vụ.

Đối với Bạch Tiểu Thăng mà nói bây giờ bên cạnh cậu đâu đâu cũng là "Địch nhân", không có ủng hộ, không có hậu viện, những người kia thậm chí còn kìm nén không cho cậu đào hố.

Muốn đàm phán thành công, chỉ dựa vào chính mình thì thật là quá sức. Vì thế Bạch Tiểu Thăng quyết định mượn nhờ ngoại lực.

Mượn ngoại lực, mượn ai, mượn như thế nào? Cái này cũng là một vấn đề!

Giải quyết vấn đề ngoại lực rất đơn giản "Uy bức dụ lợi", cùng lắm thì tìm người đến hòa đàm.

Cái gọi là uy hiếp, chính là tìm thế lực càng mạnh mẽ hơn đến chấn nhiếp Collison, khiến cho bọn họ thỏa hiệp, nhượng bộ.

Nhưng hiển nhiên điều này không có khả năng, tổng bộ của công ty Collison xa tận hải ngoại, lại là công ty độc lập, không thể uy hiếp được.

Tìm người trung gian hòa đàm, cũng không thể nào, Bạch Tiểu Thăng cùng Collison mặc dù không có thâm cừu đại hận, nhưng bởi vì sự tình đoàn đội của Ron, đã đắc tội với Kevin, làm sao có thể tìm người ta nói người ta giúp mình. Trần Cửu Tranh có lẽ có năng lực như thế, bất quá ông ta khẳng định sẽ không giúp mình.

Cuối cùng, Bạch Tiểu Thăng nghĩ đến cách "Lợi dụ".

Để một vị thương nhân từ bỏ cái lợi trước mắt phương pháp đơn giản mà hữu hiệu nhất chính là cho người đó "Lợi ích" lớn hơn!

Cái "Lợi ích" này không thể là lợi ích ngắn hạn được, thậm chí cũng không cần kiếm ra tiền.

Bạch Tiểu Thăng nghĩ đến công ty Collison cũng thuộc lĩnh vực truyền thông, vì vậy người đầu tiên hắn nghĩ đến là Lục Thanh Phong của Lục Gia. Lục Gia nổi tiếng không riêng gì ở trong nước mà cũng có tiếng tâm ở thế giới. Thuộc top 500 nhân tài truyền thông kiệt xuất nhất thế giới.

Nếu như Bạch Tiểu Thăng thúc đẩy Collison cùng Đằng Vân hợp tác, tin tưởng Collison sẽ buông tha không làm khó dễ truyền thông Trung Kinh bên này nữa!

Dù sao, có thể cùng Đằng Vân - Lục Gia hợp tác, bất luận là hợp đồng lớn nhỏ thì nó cũng là một cái hấp dẫn cực lớn!

Cùng ngày, Bạch Tiểu Thăng đã liên hệ với Lục Thanh Phong.

Bạch Tiểu Thăng nguyên nghĩ nếu chuyện có thể thành thì chắc Lục Thanh Phong sẽ an bài một người đến xử lý.

Kết quả không nghĩ tới, Lục Thanh Phong cũng muốn đến Trung Kinh còn ở lại gần nửa ngày, Bạch Tiểu Thăng nghe vậy rất mừng rỡ còn hẹn thời gian để gặp mặt.

Trước mắt, Lục Thanh Phong hỏi Bạch Tiểu Thăng có chuyện gì.

- Tôi có ý định cho cậu cùng công ty truyền thông ở Châu u - Collison hợp tác, chỉ cần một hợp đồng hợp tác bình thường là được rồi. Dùng cái lợi này để dụ bọn họ, từ bỏ việc thêm điều kiện hợp tác với bên truyền thông Trung Kinh chúng tôi!

Bạch Tiểu Thăng thẳng thắn nói ra suy nghĩ của mình.

- Cái này đối với tôi rất trọng yếu!

- Collison?

Lục Thanh Phong cau mày đọc đi đọc lại cái tên này lầm bầm nói.

- Tôi giống như đã nghe qua cái tên này rồi là một công ty cũng có danh tiếng bên Châu u trong khoản một năm gần đây, quy mô. . ..

Nghe xong miêu tả của Lục Thanh Phong Bạch Tiểu Thăng không còn gì để nói.

Trong mắt Lục đại thiếu gia, Collison chỉ là một công ty gia đình có quy mô nho nhỏ!

Nó so với truyền thông Trung Kinh còn mạnh hơn đó vậy mà cũng chỉ là bình thường thôi sao. . .

Lục Thanh Phong không hổ là người cầm lái tương lai của tập đoàn đỉnh cấp, tầm mắt rất là cao, suy nghĩ cũng không phải người thường có thể biết được!

Xem ra ấn tượng trước kia của mình đối với Lục Gia còn không đủ trực quan a...

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được cảm khái một chút.

- Bất quá, cậu được lắm, vậy mà cũng nghĩ ra dùng cách này để giải quyết vấn đề, bắt Lục Gia tôi làm bia đỡ cho cậu à.

Lục Thanh Phong vừa bực mình vừa buồn cười trách mắng một câu.

- Bất quá, chuyện này đối với tôi mà nói chỉ giống như một bữa ăn sáng, bắt lấy bọn họ dễ như trở bàn tay. Nếu bọn họ mà không biết điều thì bên phía Châu u chúng tôi cũng có hợp tác với một công ty lớn, thêm chút áp lực cho họ cũng không thành vấn đề.

Lục Thanh Phong cười tủm tỉm nhìn Bạch Tiểu Thăng nói.

- Vấn đề là, tôi tại sao phải giúp cậu?

- Cũng có thể nói là cậu dùng lời hứa mười năm đi cầu tôi?

Lục Thanh Phong cười hỏi một câu.

Đương nhiên, cậu cũng biết Bạch Tiểu Thăng sẽ không có khả năng dùng lời hứa mười năm đáng giá như vậy để đi đổi lấy một chuyện nhỏ thế này.

- Thanh Phong đây là cậu không khách khí rồi, tôi làm cái này cũng là kéo sinh ý cho cậu nha, cũng giống như chuyện lần trước cùng Ngụy Mặc Nhiễm. . .

- Dừng lại!

Lục Thanh Phong nghe đến đây thì hừ lạnh một tiếng nói.

- Lần trước là theo ai, lần này lại là ai, cả hai có thể đánh đồng sao?

- Vậy thì cậu nhìn đến tình nghĩ của hai bên đi.

- Tình nghĩa? Tôi chỉ nhớ được là cậu từng đào hố tôi thôi!

- Thanh Phong cậu nói như thế là không muốn khách khí đúng không!

Bạch Tiểu Thăng tức giận nói.

- Tôi vẫn còn là đại ca của cậu đấy, cậu quên rồi sao? ! Lần này đại ca có chuyện nhờ cậu giúp cậu cũng không giúp sao?

Mí mắt Lục Thanh Phong co quắp một tý.

- Nói cho cậu biết tôi bây giờ cũng là phó tổng của một công ty truyền thông lớn, thủ hạ cũng có mười mấy hai mươi người viết văn “diệu bút sinh hoa”, cậu có tin hay không tôi để cho bọn họ đem chuyện xấu hổ khi cậu nhận đại ca viết thành một tiết mục ngắn, mỗi ngày đều phát hành trên mười mấy bài báo lớn, trong vòng nửa năm ngày nào cũng đăng những bài như vậy. . .

Bạch Tiểu Thăng cười lạnh uy hiếp.

Lục Thanh Phong hầm hừ nói.

- Được rồi, được rồi xem như cậu lợi hại, vậy tôi sẽ giúp cậu lần này, cậu nhớ nói tốt cho tôi đó nha!

Bạch Tiểu Thăng lập tức đổi sang khuôn mặt tươi cười.

- Đó là dĩ nhiên quan hệ của hai chúng ta tốt như vậy mà, tôi cũng rất tin tưởng cậu, không muốn phiền phức đến Văn Thiến, nếu không tôi đã nói chuyện cùng với mập mạp, mập mạp lại nói với nàng, nàng nói với cậu xoay một vòng không phải cũng về chỗ cậu sao. . .

Lục Thanh Phong nhất thời nghẹn uất không nói được lời nào.

Chuyện này xác thực đúng là như thế. . .

- Vậy tôi còn phải cảm ơn cậu rồi.

Lục Thanh Phong tức giận nói.

- Không cần khách khí như thế!

Bạch Tiểu Thăng cười đùa tí tửng trả lời lại.

Kỳ thật, Bạch Tiểu Thăng, Lục Thanh Phong chỉ là cãi nhau cho vui thôi.

Lục Thanh Phong từ lúc mới bắt đầu đã chắc chắn sẽ giúp Bạch Tiểu Thăng chuyện này.

Mặc dù hợp tác với Collison chỉ là một hợp đồng nhỏ, nhưng hắn cũng không thiệt thòi gì, còn có thể lừa một cái nhân tình của Bạch Tiểu Thăng.

Lục Vân nhiều lần đã khuyên bảo hắn phải kết giao với Bạch Tiểu Thăng, bây giờ còn có tầng quan hệ của Trịnh Đông Tỉnh nên tất nhiên là phải giúp đỡ rồi.

Mà Bạch Tiểu Thăng, từ lúc mới bắt đầu cũng tin tưởng Lục Thanh Phong sẽ giúp mình.

Không phải là dựa vào mấy lời uy hiếp ngây thơ buồn cười vừa rồi, cho dù có gấp mười, gấp trăm lần thì Lục Thanh Phong cũng không hề sợ hãi.

Lục Thanh Phong cùng Bạch Tiểu Thăng cãi nhau một trận mặc dù không ai chiếm được tiện nghi, nhưng trong lòng hai người cũng thoải mái rất nhiều.

Hắn nhìn thời gian một chút sau đó gật đầu nói.

- Thời gian không còn sớm, tôi nên đi chuẩn bị mọi thứ cần thiết đây. Lần này gặp nhau thật ngắn ngủi, hi vọng lần sau có thể cùng nhau uống rượu trò chuyện.

- Nhất định rồi.

Bạch Tiểu Thăng gật gật đầu.

- Lần này vẫn là phải cám ơn cậu!

Lục Thanh Phong cười một tiếng đứng lên.

Một người trung niên có mái tóc hoa râm trên mặt tràn đầy ý cười từ một cái góc nhanh chân chạy đến gần chỗ Lục Thanh Phong cười nói.

- Tiểu Lục tổng, ngài có gì dặn dò?

Lục Thanh Phong cười một tiếng.

- Vương thúc, vị này là bạn của Lục Gia tôi, Bạch Tiểu Thăng, bây giờ đang đảm nhiệm phó tổng của truyền thông Trung Kinh. Tiểu Thăng, vị này là phó tổng giám đốc cao cấp chấp hành của công ty tôi Vương Siêu tiên sinh.

Bạch Tiểu Thăng cười cùng vị Vương Siêu phó tổng giám đốc này bắt chuyện vài câu.

- Vương thúc, Tiểu Thăng gần đây cần một chút hỗ trợ, chuyện cụ thể hai người cùng nhau thương lượng nhé, sau đó quay về nói với tôi một tiếng là được.

Lục Thanh Phong cười phân phó.

Đoạn giới thiệu của Lục Thanh Phong về Bạch Tiểu Thăng làm cho ánh mắt của Vương Siêu chớp liên tục. Lục Thanh Phong dùng mấy chữ "bạn của Lục Gia" này là có ý vị rất sâu xa!

Lúc này, thái độ của Vương Siêu đối với Bạch Tiểu Thăng cũng hòa ái hơn rất nhiều.

Bạch Tiểu Thăng không khỏi vô cùng cảm khái.

Lục Thanh Phong chỉ thuận miệng an bài, thì đã là một vị phó tổng giám đốc a!

Thật là đủ ý tứ!

- Tốt, thời gian không còn sớm nữa tôi phải đi đây.

Lục Thanh Phong cùng Bạch Tiểu Thăng cáo biệt.

Bạch Tiểu Thăng cùng Lục Thanh Phong bắt tay nhau.

- Thuận buồm xuôi gió!

- Có dịp sẽ mời cậu uống rượu!

Lục Thanh Phong nhìn hai người cười cười rồi quay người rời đi.

Vương Siêu ở bên cạnh, thấy thái độ của Lục Thanh Phong và Bạch Tiểu Thăng thì ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng càng thêm nóng bỏng! !

Bạn cần đăng nhập để bình luận