Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2120: Xin ngài làm giúp tôi một chuyện

Ngày thứ hai sau khi chuyện tập kích xảy ra, vào buổi trưa, Hầu Doãn Thành đi tới chỗ ở của Bạch Tiểu Thăng, chuyển đạt tiến triển điều tra sự kiện mới nhất cho anh biết.

Phía Lekram điều tra chắc chắn đã nói lại kết quả cho Hầu Doãn Thành đoàn trưởng đoàn thương nghiệp này trước, rồi lại nói cho Bạch Tiểu Thăng biết. Buổi trưa Hầu Doãn Thành không có chuyện gì, nói để mình nói cho Bạch Tiểu Thăng, bảo người truyền tin tức tới cứ trở về, cũng muốn thuận tiện trao đổi với Bạch Tiểu Thăng một chút.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh là người Bạch Tiểu Thăng tin cậy nhất nên giữ lại. Hầu Doãn Thành cũng biết tình hình này, cũng không bảo hai người tránh đi.

- Dưới sự ép hỏi mạnh mẽ của đoàn điều tra bên phía Lekram, Fiwood cuối cùng thừa nhận mình bị người khác xui khiến, đồng thời hắn bằng lòng khai ra người chủ mưu phía sau.

Hầu Doãn Thành nói với Bạch Tiểu Thăng.

Tin tức này có thể nói có tính bùng nổ.

- A?

Bạch Tiểu Thăng cảm thấy hứng thú, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng dựng lỗ tai lên nghe.

- Fiwood nói, hắn sớm bị Saitou phó giám đốc điều hành khu Châu Phi của tập đoàn Chấn Bắc lúc trước thu mua, là Saitou vạch kế hoạch tấn công lần này.

Hầu Doãn Thành nói:

- Không chỉ như vậy, hắn còn khai ra một ít thương nghiệp có vấn đề nghiêm trọng, nói ra tám chín cái tên, những người này đều là người đứng đầu nắm giữ công ty lớn ở khắp nơi, trong những công ty này đều là tồn tại đủ sánh ngang với Yorkgo, nhưng tất cả đều là công ty con của tập đoàn Chấn Bắc. Theo lời khai của Fiwood, những người bọn họ đều bị Saitou thu mua, sau lưng ngầm chiếm rất nhiều tài sản của tập đoàn. Nói lão Brown – cha của Saitou là Tổng giám đốc sự nghiệp khu Châu Phi của tập đoàn Chấn Bắc, lãnh đạo trực tiếp của tất cả mọi người, bọn họ bất lực, vì tiền đồ công việc nên bất cứ việc gì cũng phải theo, lần này tấn công cũng là bị uy hiếp.

- Hắn thật sự nói như vậy sao?

Bạch Tiểu Thăng chà chà khen ngợi.

Hầu Doãn Thành lại nói:

- Đương nhiên, những người phía sau không có chút liên hệ nào với lần tấn công này, đoàn điều tra sẽ thông báo cho tập đoàn các cậu tự mình xử lý.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nhìn nhau.

So với nói Fiwood thú nhận, ngược lại còn không bằng nói là trốn tránh trách nhiệm của chính mình, dù sao lần tấn công này gây ra động tĩnh quá lớn, làm ầm ĩ không chừng sẽ phải ngồi tù mấy năm tới mấy chục năm. Hắn vừa nhận tôi như vậy chẳng khác nào lập công chuộc tội được miễn giảm hình phạt.

Chỉ có điều một khi tội danh này của Saitou được chứng minh là sự thực, hắn sẽ phải gánh chịu tất cả hậu quả.

Cho dù trước đây lão Brown có thể từ phía tập đoàn che chở cho hắn, nhưng lần này có liên quan đến pháp luật cũng không có cách nào, thậm chí có bị một vài người lãnh đạo cấp cao của tập đoàn công kích, bị ép phải sớm từ chức...

- Lời thú nhận này thật sự khiến cho người ta bất ngờ.

Lâm Vi Vi nói nhỏ.

Người sau lưng Fiwood sẽ là Saitou sao? Thật làm cho người ta kinh ngạc, nhưng cẩn thận suy nghĩ thì cũng không phải là không thể.

- Vậy Fiwood đổ trách nhiệm lên trên người Saitou, đoàn điều tra có tin tưởng không?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.

Hầu Doãn Thành cười:

- Tôi biết cậu lo lắng điều gì. Cậu lo lắng Fiwood nói năng bậy bạ muốn trốn tránh vấn đề. Chỉ có điều cậu yên tâm, đoàn điều tra Lekram cuối cùng vẫn là phương diện đất nước, không dễ dàng bị lừa gạt như vậy. Thông báo này chỉ gửi tới theo thông lệ thôi. Bọn họ sẽ tiến hành kiểm tra đối chiếu sự thật, còn có thể tiến hành thấm vấn từng người mà Fiwood cung cấp, sẽ không để cho hắn dễ dàng lừa gạt qua cửa như vậy đâu.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu.

- Được, tôi cũng đã nói hết tình hình rồi, cũng chỉ muốn tới thăm xem tình hình của cậu thế nào, nếu bên phía cậu không có chuyện gì khác, vậy tôi sẽ không ở lại lâu nữa.

Trong lúc Hầu Doãn Thành nói chuyện đã đứng lên.

Bạch Tiểu Thăng vội vàng ngừng suy nghĩ, đứng dậy đưa tiễn.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng đi theo tiễn.

- Buổi chiều tôi phải đi ra ngoài, nếu có tin tức gì, có người sẽ trực tiếp đưa đến chỗ cậu. Dù sao, cậu mới là người trong cuộc.

Hầu Doãn Thành cuối cùng nói với Bạch Tiểu Thăng một câu.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu, một đường tiễn ông ra cửa.

Sau khi tiễn Hầu Doãn Thành đi rồi, ba người quay về phòng.

Lâm Vi Vi không nhịn được nói:

- Thật sự không nghĩ tới! Ban đầu chúng ta còn tưởng rằng người giật dây Fiwood sẽ là Caroline, hoặc là Tick, không ngờ được lại là Saitou. Anh nói xem, vụ tấn công này, hắn cứ nhất quyết chia ra làm hai nhóm người, biến thành hai phe tham dự là muốn làm gì?

Bạch Tiểu Thăng không lên tiếng.

Lôi Nghênh nói:

- Thật sự muốn tìm một giải thích hợp lý, có lẽ là - vu oan. Fiwood là người chịu trách nhiệm trong công tay do Tick trực tiếp quản lý. Hắn tham dự chuyện này, vậy có phải ngài Tick sẽ bị chúng ta nghi ngờ trước tiên không? Nói không chừng, ngày đó người của hắn còn có thể cố ý lộ ra manh mối, để cho chúng ta theo dõi đến Fiwood, tiến tới nhằm vào Tick.

Lâm Vi Vi chà chà khen ngợi:

- Đáng tiếc chính là bọn họ không biết anh Tiểu Thăng sớm dự đoán được có thể bị uy hiếp, sớm báo cảnh sát, cảnh sát lại coi trọng như vậy.

Cho tới bây giờ, Lâm Vi Vi vẫn cảm thấy Bạch Tiểu Thăng là thần phán đoán.

- Nói vậy, cô thật tin tưởng người giật dây là Saitou sao?

Lôi Nghênh bỗng nhiên nói, còn nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Lâm Vi Vi nghe vậy liền sửng sốt:

- A?

Bạch Tiểu Thăng cũng mở miệng nói:

- Cho dù Fiwood đúng là nhận Saitou làm người chủ mưu, hiện tại nghĩ cách giảm bớt trách nhiệm, chiêu đó nhận một mình Saitou cũng đủ rồi, không cần một hơi khai ra người chịu trách nhiệm của tám chín nhà doanh nghiệp lớn. Hắn thật đúng là 'tích cực' thẳng thắn. Thú nhận ra những người này chỉ để tạo ra một vài bằng chứng miễn giảm tội của hắn, có phải không quá cần thiết hay không?

Lâm Vi Vi nhìn Bạch Tiểu Thăng lại nhìn Lôi Nghênh, hỏi dò:

- Vậy các người có ý gì... Fiwood không phải là bản thân bị xui xẻo, muốn kéo theo vài đệm lưng chứ?

Bạch Tiểu Thăng từ chối cho ý kiến, Lôi Nghênh cũng trầm ngâm không nói.

- Các người rốt cuộc nghĩ thế nào, phương diện này rốt cuộc có vấn đề gì vậy?

Lâm Vi Vi không nhịn được hỏi.

- Thế nào, cô vội vàng muốn biết đáp án à?

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Chờ đi, đừng vội, chờ xem tình hình tiếp theo sẽ phát triển thế nào đã.

Anh vừa nói vậy, Lâm Vi Vi cũng chỉ đành bất đắc dĩ gật đầu.

Đến buổi chiều, Bạch Tiểu Thăng lại nhận được tin tức, trải qua điều tra xác nhận, những nhân vật nổi tiếng trong thương nghiệp, người đứng đầu doanh nghiệp bị Fiwood khai ra đều trong những lời hỏi thăm kín, thừa nhận lời Fiwood nói, bọn họ đều là nghe lệnh của Saitou.

Những người này ở khu Châu Phi của hệ thống tập đoàn Chấn Bắc đều thuộc sự quản lý trực tiếp của Tick, còn thuộc sự quản lý trực tiếp của lão Brown.

Bọn họ đưa ra lời khai, không thể nghi ngờ chính là chứng minh sự thực về vấn đề nghiêm trọng của Saitou.

Bạch Tiểu Thăng lại biết được, điều tra đoàn đã báo cáo kết quả điều tra này cho trụ sở chính Tập đoàn Chấn Bắc biết, đồng thời liên lạc với lão Brown,

Lão Brown ở giới kinh doanh của Châu Phi có thể nói là tiếng tăm lừng lẫy, còn là cha của Saitou, thông báo một chút cũng là chuyện phải làm.

Bởi vì lão Brown có thân phận đặc biệt, phía Lekram cũng rất coi trọng ông ta.

Phía đoàn điều tra còn nói, bọn họ báo kết quả điều tra cho Saitou biết, hi vọng hắn thẳng thắn thành khẩn nhận tội, không ngờ người ngày có phản ứng rất lớn, biểu hiện sự phẫn nộ và chống cự mãnh liệt, còn khăng khăng nói mình bị người ta mưu hại, nói hy vọng được trực tiếp đối chất với Fiwood. Trước mắt cuộc điều tra vẫn đang được tiến hành.

Phía đoàn điều tra hi vọng hôm sau Bạch Tiểu Thăng có thể đi qua, nghe toà án thẩm vấn kín.

Đồng thời còn mời cả người trong tập đoàn Chấn Bắc, bao gồm Brown, Tick.

Đối với lời mời này, Bạch Tiểu Thăng tất nhiên đồng ý.

Đêm đó, Bạch Tiểu Thăng nghe nói Hầu Doãn Thành trở về, lúc này mới đi tìm ông muốn nói với ông về chuyện này.

Hầu Doãn Thành vừa nghe Bạch Tiểu Thăng tới thì tất nhiên chào đón, mang trà ngon ra pha.

Sau khi đóng cửa lại, chỉ có Bạch Tiểu Thăng và Hầu Doãn Thành.

Tay nâng chén trà, Bạch Tiểu Thăng lại có một chút nghiêm túc nói với Hầu Doãn Thành:

- Cục trưởng Hầu, tôi muốn xin ông giúp một chuyện.

- A? Cậu mở miệng nhờ tôi giúp đỡ à? Đúng là hiếm có. Cậu nói xem là chuyện gì?

Hầu Doãn Thành bất ngờ, cũng cảm thấy vô cùng hứng thú nhìn Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

Ở trong mắt Hầu Doãn Thành, cho dù Bạch Tiểu Thăng trẻ tuổi nhưng kiến thức đặc biệt lớn, biết đúng mực, trong việc công, trên chuyện lớn cực ít khi mở miệng yêu cầu cái gì.

Lần này Bạch Tiểu Thăng xin trợ giúp, làm cho Hầu Doãn Thành rất bất ngờ.

Hầu Doãn Thành cho rằng Bạch Tiểu Thăng muốn mời mình ủng hộ anh chuyện gì đó trong chuyện này từ phía quan chức. Bạch Tiểu Thăng bị dính dáng vào một chuyện rắc rối trong tập đoàn của anh, cá nhân yêu cầu truy cứu trách nhiệm, sẽ mang đến ảnh hưởng cho thân phận của anh ở trong tập đoàn. Dù sao, người có vấn đề chủ yếu là Saitou lại là con trai của lão Brown. Nhưng nếu như đoàn thương nghiệp yêu cầu gì, lại hoàn toàn không cần lo lắng về phương diện này.

Hầu Doãn Thành bảo Bạch Tiểu Thăng nói xem là hỗ trợ gì, lúc này Bạch Tiểu Thăng lại một năm một mười nói ra.

Ban đầu Hầu Doãn Thành vốn đã nâng chén trà lên, muốn vừa uống trà vừa nghe Bạch Tiểu Thăng nói. Nhưng Bạch Tiểu Thăng vừa mở miệng, Hầu Doãn Thành thậm chí quên cả đã đưa chén trà tới bên miệng, sau đó càng nghe càng sững sờ, lại cứ cầm chén trà, bất động như vậy.

- Đây chính là chuyện cậu muốn nhờ tôi làm à?

Hầu Doãn Thành không thể tin nổi nói:

- Cậu nói thật sao?

Bạch Tiểu Thăng gật đầu, nghiêm mặt nói:

- Cục trưởng Hầu, chuyện này ngài nghe tôi từ từ nói cho ngài biết đã. Nếu là chuyện trái với quy định pháp luật, tôi sẽ không mở miệng.

Hầu Doãn Thành khẽ gật đầu.

Bạch Tiểu Thăng lại cẩn thận nói một hồi những chuyện liên quan, Hầu Doãn Thành hoàn toàn đặt chén trà xuống, nhíu mày nghe, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn tiến hành cân nhắc.

Bạch Tiểu Thăng nói xong cũng không cưỡng ép, kiên trì chờ đợi.

- Chuyện này thực sự là...

Hầu Doãn Thành lầm bầm nói:

- Chỉ có điều lại thật sự không vi phạm pháp luật.

Hầu Doãn Thành cho ra đáp án:

- Nếu như cậu kiên trì, tôi đồng ý với cậu.

Bạch Tiểu Thăng lập tức mỉm cười, biểu thị cảm ơn.

Hầu Doãn Thành mỉm cười nói:

- Dù sao không trái với quy định, cấp trên cũng sẽ đáp ứng thôi. Cậu đấy, ở thành phố Beach triển khai quyền cước vào tư tưởng thương nghiệp đã tăng cường hợp tác của doanh nghiệp giữa hai nước, có ý nghĩa đặc biệt, lãnh đạo cũng vô cùng thưởng thức.

Ông vừa nói vậy, Bạch Tiểu Thăng cũng cảm giác vô cùng vinh hạnh, còn nói đùa với Hầu Doãn Thành:

- Vậy còn không phải là do ngài dẫn đoàn có cách sao?

- Bớt nịnh nọt tôi đi, tôi lại không nhận nổi đâu.

Hầu Doãn Thành mỉm cười nói:

- Nào, uống trà đi!

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười uống trà, ánh mắt lại nhìn về phía không trung.

Ngày mai tới nghe lời khai, lúc này chuẩn bị hoàn tất, anh ngược lại rất chờ mong muốn đi xem thử!

Bạn cần đăng nhập để bình luận