Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2655: Nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy (1)



Bạch Tiểu Thăng lên chuyến bay gần nhất, bay thẳng tới Ganand. Lý Vận Nguyên nói ngày kia chính là ngày tổ chức cuộc họp buộc tội Bạch Tuyên Ngữ vị Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị này. Chắc hẳn không chỉ anh, tất cả các Phó chủ tịch đều đang trên đường trở về.

Lần này, Bạch Tiểu Thăng cũng không dẫn theo Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh, mà giữ bọn họ lại theo dõi công việc các nơi.

Cho dù tổng bộ bên kia có xảy ra chuyện bất ngờ, tình thế cực xấu, nhưng cũng không thể tự loạn đầu trận tuyến.

Trên máy bay, tâm trạng Bạch Tiểu Thăng vẫn có phần nặng nề.

Không chỉ bởi vì Bạch Tuyên Ngữ đang đối mặt với nguy cơ và rắc rối, còn có Ôn Ngôn đã hoàn toàn trở thành kẻ địch của bọn họ, thậm chí không tiếc điên cuồng tổn hại lợi ích của tập đoàn để đạt tới mục đích của mình, điều này làm cho Bạch Tiểu Thăng thấy vô cùng đáng tiếc.

Mà gia tộc Wolfgold tham dự vào âm mưu ngắm bắn tập đoàn Chấn Bắc, lại có nghĩa là không thể biết trước cũng như khống chế được hướng đi của sự kiện này.

Trên đời này, bất kể là giữa các quốc gia hay giữa các thương nghiệp, chỉ cần tồn tại về lượng đủ lớn, giữa bọn họ đều sẽ không thể tự tiện đánh nhau.

Xung đột không phải là trò đùa, một khi đã mở ra lại giống như bộ máy khổng lồ vận chuyển, muốn dừng cũng khó.

Xung đột cũng có nghĩa là rắc rối, không ai sẽ gây phiền toái nếu không có lợi ích.

Cho nên gia tộc Wolfgold nhất định là đang giành lớn lợi, trước khi chưa đủ no, bọn họ sẽ không dừng lại.

Nghĩ tới những điều này, ánh mắt Bạch Tiểu Thăng trở nên thâm trầm sắc bén, tay bất giác siết chặt.

Gà nhà bôi mặt đá nhau thì cũng thôi, hiện nay còn muốn dẫn sói vào nhà, gặp lại Ôn Ngôn, anh rất muốn đấm một phát...

Một đường không nói chuyện.

Ngồi máy bay gần mười tiếng, Bạch Tiểu Thăng thuận lợi đến Ganand, đến nơi thì khắp nơi đã lên đèn.

Bạch Tiểu Thăng không rảnh thưởng thức cảnh đêm ở Ganand, chỉ muốn mau chóng quay về tổng bộ.

Tới đón Bạch Tiểu Thăng chính là Tưởng Quát, ông ta cũng biết rõ tình hình trước mắt, vẻ mặt nghiêm trọng, dọc đường đi lại nói cho Bạch Tiểu Thăng biết xu hướng bàn tán của trên dưới tổng bộ.

Chống lại gia tộc đứng đầu thế giới, vị vua trong giới kinh doanh khiến trên dưới tập đoàn đều rất khẩn trương, lo lắng.

Cả đoạn đường đi, Bạch Tiểu Thăng chỉ nghe Tưởng Quát nói, không nói lời nào.

Sau khi đến tổng bộ, Lý Vận Nguyên đã phái người chờ sẵn. Biết được Bạch Tiểu Thăng sắp tới, Lý Vận Nguyên vẫn luôn ở trong tập đoàn, không về nghỉ ngơi.

Bạch Tiểu Thăng đi theo người dẫn tới thẳng văn phòng của Lý Vận Nguyên.

- Tiểu Thăng, cậu về rồi!

Lý Vận Nguyên chào Bạch Tiểu Thăng, trên mặt tiều tụy vẫn cố gượng cười.

- Lý lão!

Bạch Tiểu Thăng bước nhanh tới cầm tay ông cụ, ân cần nói:

- Trông ngài tiều tụy hơn nhiều rồi!

Lý Vận Nguyên nghe vậy liền cười khổ, kéo Bạch Tiểu Thăng qua khu sô pha và ngồi xuống, mới khẽ lắc đầu:

- Mấy chục năm qua chưa từng có tình trạng như bây giờ, đã mấy ngày rồi tôi đều ngủ không được ngon giấc.

Bạch Tiểu Thăng trấn an vài câu, trầm giọng nói:

- Ôn Ngôn còn ở tổng bộ không? Tôi lập tức qua gặp anh ta, từ từ tâm sự với anh ta!

Cho dù Bạch Tiểu Thăng biết không thể thông qua Ôn Ngôn mà dễ dàng làm cho gia tộc Wolfgold dừng gây sự được, nhưng vẫn muốn cố gắng trực tiếp nói chuyện với anh ta, nếu không sẽ không nuốt được cơn giận này.

Lý Vận Nguyên chợt nghiêm mặt, nói:

- Từ khi tình hình xảy ra tới nay, Ôn Ngôn không đến tổng bộ, cũng không ai biết cậu ta đi đâu. Cậu muốn gặp cậu ta, chỉ sợ phải đợi đến khi buộc tội Bạch Tuyên Ngữ mất.

Sau đó, cụ già thở dài nói:

- Lúc này, trừ cậu ra, còn có hai vị Phó chủ tịch bên ngoài cũng đã về, mà hai vị Phó chủ tịch khác có dính dáng vào trong đó lại tuyên bố sẽ xuất hiện trong cuộc họp buộc tội, sợ rằng trước đó tuyệt đối sẽ không lộ mặt.

Bạch Tiểu Thăng rầu rĩ thở hắt ra một hơi.

Xem ra Ôn Ngôn và hai vị phó tổng giám đốc kia đang chơi trò mất tích, có thể vì sợ bị quấy nhiễu trước khi buộc tội. Xem ra lần này bọn họ quyết tâm muốn kéo Bạch Tuyên Ngữ xuống rồi.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng và Lý Vận Nguyên trò chuyện về tình hình lúc này và xung đột với gia tộc Wolfgold.

Hai người nhất trí cho rằng, lần này bất kể là một bước ngoặt với cá nhân của Bạch Tuyên Ngữ cũng như với tập đoạt.

Hơn nữa còn là bước ngoặt lớn nhất từ trước tới nay!

Trong ngoài liên kết, Bạch Tuyên Ngữ thật sự có thể phải về vườn, bọn họ nhất định phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.

Một khi Bạch Tuyên Ngữ về vườn, như vậy Hội đồng quản trị bên kia có thể sẽ nâng đỡ Ôn Ngôn lên.

Sau khi Ôn Ngôn lên, anh ta chắc chắn sẽ giúp Hội đồng quản trị vào chủ ban quản lý, đến lúc đó mới thật sự không thể cứu vãn hơn.

Chấn động về nhân sự, ban quản lý thay máu, điều chỉnh quan niệm chính sách kinh doanh cũng có thể sẽ khiến tập đoàn Chấn Bắc từ đỉnh cao của giới kinh doanh trên thế giới ngã cắm đầu xuống.

Còn nữa, vì dừng rắc rối bên phía gia tộc Wolfgold, đám người Ôn Ngôn chắc chắn phải làm tập đoàn chảy máu cắt thịt.

Chỉ từ danh dự hay từ lợi ích, tập đoàn Chấn Bắc đều sẽ nhận lấy đả kích vô cùng nặng nề.

- Bạch Tuyên Ngữ thật sự không thể không rời khỏi chức vụ, vị trí Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị này, Tiểu Thăng, cậu cứ nhất quyết tranh tới tay đi!

Lý Vận Nguyên trầm ngâm một lát thì bỗng nhiên mở miệng, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng nói.

Bạch Tiểu Thăng cũng nhìn chằm chằm vào Lý Vận Nguyên, nhưng không đồng ý ngay.

Đúng là đến hôm nay anh vẫn luôn cố gắng vì chức chủ tịch tập đoàn, nhưng Bạch Tiểu Thăng không hy vọng nó đến trong tay mình như vậy.

Loạn trong giặc ngoài, mượn Bạch Tuyên Ngữ bị đuổi khỏi vị trí, mình đi lên, cảm giác này không đúng!

Lý Vận Nguyên thấy Bạch Tiểu Thăng mãi không đáp ứng cũng sốt ruột theo, nghiêm túc nói:

- Tiểu Thăng, thật sự đến lúc đó, cậu nhất định phải nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, đoạt lấy vị trí đó từ chỗ của đám người Ôn Ngôn. Đây không chỉ là chuyện của một mình cậu mà còn liên quan đến cả một tập đoàn! Lúc này cũng chỉ có danh tiếng, uy tín, cống hiến của cậu có thể so sánh được với Ôn Ngôn! Điểm này, cho dù mấy lão già chúng tôi cũng không làm được!

Bạch Tiểu Thăng thở hắt ra một hơi.

Anh quả thật không muốn lấy chức vụ đại diện chủ tịch ở dưới tình huống như vậy, nhưng cân nhắc lợi hại, đây cũng là cách ổn thỏa nhất để ra sức bảo vệ lợi ích của tập đoàn.

- Tôi đồng ý với ngài.

Bạch Tiểu Thăng cũng không từ chối nữa, mà nhận lời.

Lý Vận Nguyên nghe vậy thì vô cùng cao hứng, có thể trong lòng ông đã sớm tán thành Bạch Tiểu Thăng là người được chọn thay thế vị trí của Bạch Tuyên Ngữ. Dù sao từ khi Bạch Tiểu Thăng xuất hiện tới nay đã mang tới cho tập đoàn rất nhiều thay đổi, còn nhiều hơn bất cứ người nào khác.

Lý Vận Nguyên tin tưởng, anh có thể cho tập đoàn một tương lai tốt hơn.

- Tôi sẽ liên hệ với người tin được, hết sức ủng hộ cậu! Nhưng với áp lực trong và ngoài lớn như thế, cuối cùng vẫn phải xem năng lực của bản thân cậu! Chỉ có điều tôi tin tưởng cậu có thể làm được!

Lý Vận Nguyên vỗ nhẹ vào vai của Bạch Tiểu Thăng, trong mắt đều là sự giao phó.

Bạch Tiểu Thăng trịnh trọng gật đầu.

Có một số việc anh đã không nhận lời thì thôi, một khi nhận lời sẽ cố gắng hết sức ứng phó, bất kể có bao nhiêu khó khăn.

Đối nội, anh có Lý Vận Nguyên và một nhóm người ủng hộ, mà ngoài mặt Ôn Ngôn cũng có ba vị Phó chủ tịch.

Với bên ngoài, Ôn Ngôn có gia tộc Wolfgold âm thầm viện trợ, nhưng mình cũng có lực lượng liên minh thương mại rộng lớn.

Quan trọng là bài này phải đánh như thế nào!

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng đã bắt đầu vạch kế hoạch.

- Còn có một việc, mặc dù bây giờ nói ra cũng không quá thích hợp, nhưng tôi cảm thấy cần phải nói sớm cho cậu biết được.

Lý Vận Nguyên nói.

Bạch Tiểu Thăng nghi ngờ nhìn ông.

- Thật ra, người đưa ra ý định để cậu đứng ra tranh vị trí Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị sớm nhất là Bạch Tuyên Ngữ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận