Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2455: Phu nhân Margaret mời (2)

Cầm cốc cà phê qua, nhấp một hớp, Phil cũng liên tục gật đầu, đặt cà phê xuống.

- Cô Phil, cô tới có việc.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Phil, cười hỏi.

Lấy năng lực quan sát của Bạch Tiểu Thăng bây giờ, muốn nhìn ra chuyện như vậy thì quả thật là quá đơn giản, hơn nữa Phil cũng không cố ý che giấu.

- Ngài nhìn ra được sao? Ngài Tiểu Thăng tinh mắt, có đôi khi tôi cũng nghi ngờ ngài biết thuật đọc tâm đấy.

Phil mỉm cười nói:

- Thật ra chuyện này vốn phải do mẹ tôi gọi điện thoại cho ngài, kết quả trong lúc vô tình để cho tôi biết được, tôi nghĩ tôi đang ở bên cạnh ngài, nên sớm đánh tiếng với ngài.

Bạch Tiểu Thăng lộ ra ánh mắt dò hỏi.

Phil cũng không có quanh co, nói thẳng:

- Bên phía mẹ tôi cũng gần như đã giải quyết xong rắc rối, nhưng vẫn là ngài nhanh hơn một bước. Vì muốn cảm ơn ngài đã cống hiến cho Bộ sự nghiệp thứ sáu chúng tôi, bà muốn trước khi ngài về báo cáo kết quả với trụ sở chính của tập đoàn, mời ngài ăn một cơm, trực tiếp tỏ lòng cảm ơn, sau đó lại lấy danh nghĩa của cả Bộ sự nghiệp thứ sáu để đệ trình lên tổng bộ khen thưởng ngài...

Hóa ra là có chuyện như vậy.

Ban đầu, Bạch Tiểu Thăng còn muốn khách sáo vài câu, kết quả chưa mở miệng thì điện thoại của anh đã đổ chuông.

Bạch Tiểu Thăng cầm điện thoại di động lên và liếc nhìn, lập tức cười, đưa điện thoại với cho Phil xem:

- Xem ra, phu nhân Margaret sẽ nói thẳng lòng biết ơn đối với tôi.

Người gọi điện thoại tới chính là phu nhân Margaret.

Phil thè lưỡi, mỉm cười nói:

- Xem ra là tôi nói hơi muộn.

Trong khi nói chuyện, Bạch Tiểu Thăng nhận nghe máy và đặt ở bên tai, mỉm cười nói:

- Phu nhân Margaret à, tôi là Bạch Tiểu Thăng.

Sau khi chào hỏi sơ qua, bên kia điện thoại phu nhân Margaret hình như nhắc tới chuyện này, Bạch Tiểu Thăng lập tức cười:

- Cô Phil đang ở bên cạnh tôi, vừa nói với tôi về chuyện này thì ngài lại gọi điện thoại qua. Bên phía ngài thật sự quá khách sáo rồi, tôi chẳng qua chỉ là nhận được sự an bài của tập đoàn, trong chức trách...

Khách sáo một hồi, Bạch Tiểu Thăng mới đồng ý:

- Vậy tôi lại từ chối thì bất kính rồi, tôi đúng lúc cũng muốn trao đổi với ngài một chút, vậy chúng ta sẽ gặp nhau ở đâu đây?

Nghe được phu nhân Margaret nói ra địa điểm ở trong điện thoại, hai mắt Bạch Tiểu Thăng híp lại, giọng nói vẫn bình tĩnh như cũ:

- Bà muốn hẹn gặp ở Wanyu của Úc Phi Lan à?

- Tôi thì không thành vấn đề, ở đâu cũng được.

- Bốn ngày sau à, được rồi.

Trong điện thoại, Bạch Tiểu Thăng nhận lời mời này.

Lâm Vi Vi và Phil uống cà phê, hoàn toàn không có gì khác thường.

Trong mắt Lôi Nghênh lóe lên, hình như có chút xúc động.

Úc Phi Lan có thể nói là nước lớn số một, số hai Đại Dương Châu, diện tích lãnh thổ khổng lồ, kinh tế phát triển, thực lực cũng đứng đầu trong số các nước phát triển.

Tập đoàn Chấn Bắc ở Úc Phi Lan có không dưới năm doanh nghiệp lớn, còn tập trung hơn hai mươi doanh nghiệp loại nhỏ, chỉ dựa vào con số này đã đủ thấy sự coi trọng của bọn họ tới nơi này.

Wanyu còn là thành phố lớn nhất của Úc Phi Lan.

Bạch Tiểu Thăng đã sớm có hứng thú với nơi đó, còn từng bảo phái thêm nhiều người qua Ôn Ngôn.

Nhưng Úc Phi Lan là “đất riêng” của phu nhân Margaret, đến bây giờ bọn họ vẫn không có cách nào đi qua được.

Không ngờ lúc này, phu nhân Margaret lại mời Bạch Tiểu Thăng tới gặp mặt ở nơi đó, có thể nói điều này là một cơ hội.

Lôi Nghênh nghĩ vậy, trong lòng Bạch Tiểu Thăng tất nhiên cũng nghĩ như vậy.

Bạch Tiểu Thăng khách sáo với phu nhân Margaret một lát, cúp máy, trêu Phil:

- Cô Phil, cô gửi tin tức này đến rất đúng lúc. Phu nhân Margaret còn bảo tôi cho cô biết, cô chịu trách nhiệm về chuyện ăn ngủ trong cuộc hành trình của chúng tôi.

Phil lập tức cười tươi:

- Điều này thì không thành vấn đề, trên thực tế tôi đã sớm có sắp xếp.

Khi nói chuyện, Phil móc ra một tờ quảng cáo được in ấn rất đẹp từ trong túi của mình, đưa tới:

- Các vị có thỏa mãn với những sắp xếp này chứ?

Ba người Bạch Tiểu Thăng thấy thế, tò mò nhìn lại.

Chỉ thấy trên tờ quảng cáo có in hình một chiếc tàu lớn cực kỳ sang trọng.

- Moonlight Bird Princess... Tàu biển chở khách chạy định kỳ à?

Lâm Vi Vi đọc chữ phía trên, kinh ngạc nhìn Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh, lại nhìn Phil nói:

- Chúng ta ngồi tàu biển chở khách chạy định kỳ đi tới Úc Phi Lan à?

Phil vội nói:

- Cuộc hành trình dài ba ngày hai đêm, tôi đã đặt được phòng siêu Vip, đặc biệt khó đặt đó!

Bạch Tiểu Thăng thấy buồn cười nói:

- Chúng ta ngồi máy bay, không được sao?

- Sao con người ngài lại phải vội vàng như vậy chứ? Ngồi tàu du lịch có gì không tốt, mọi người đã theo ngài mệt mỏi lâu như vậy, lại không thể thư giãn, hưởng thụ một chút à? Ngồi máy bay? Ngài không làm Vi Vi thất vọng, không làm Lôi Nghênh thất vọng, không làm tôi thất vọng sao...

Phil thấy Bạch Tiểu Thăng có ý kiến khác thì lập tức nói như pháo liên châu vậy.

Lâm Vi Vi nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng với ánh mắt cũng có vài phần mong đợi.

Lôi Nghênh ngược lại không sao cả.

- Được được, vậy thì ngồi tàu du lịch.

Bạch Tiểu Thăng nhún vai nói.

Anh không muốn bởi vì chuyện này mà bị Phil xem thành "Bạo quân", hơn nữa mệt mỏi lâu như vậy, quả thật cũng nên khao mọi người.

Phil và Lâm Vi Vi lập tức vui mừng hoan hô, hai người phụ nữ đều rất tích cực.

- Vậy mới đúng chứ! Ngài cũng biết, phòng Vip sang trọng nhất đều có giá đến mấy trăm triệu, tôi còn phải dùng trăm phương nghìn kế thì nhường ta mới để lại cho. Chúng ta nhanh chóng đi lấy vé đi.

Phil kéo Lâm Vi Vi đi như bay.

Bạch Tiểu Thăng thấy thế, mỉm cười lắc đầu.

- Cần tôi bay qua trước không?

Lôi Nghênh cầm ly cà phê hỏi Bạch Tiểu Thăng.

Nếu như Bạch Tiểu Thăng thật sự muốn mượn cơ hội lần này để có được thu hoạch thì cần phải tìm hiểu rõ tình hình sớm.

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía Lôi Nghênh, cười nói:

- Không cần, người của chúng ta ở bên kia cũng không ít, tài liệu gì muốn có thì cũng đã nhận được rất nhiều, chỉ cần sớm liên hệ với bên kia là được. Lúc này, nếu như anh rời khỏi đội ngũ, ngược lại làm cho người ta đề phòng. Hơn nữa, anh cũng mệt mỏi lâu như vậy, nên nghỉ ngơi một chút đi.

Bạch Tiểu Thăng vừa nói vậy, Lôi Nghênh tất nhiên không phản đối, mỉm cười, gật đầu.

Buổi trưa, Lâm Vi Vi, Phil vội vàng trở về, nói tất cả đều làm xong, buổi chiều lại lên tàu xuất phát.

Trên thời gian đúng là rất gấp.

Nhưng cũng may, hành lý của mọi người ở bên này cũng đơn giản.

Một năm qua, khi nói đi là đi cũng không phải một lần hai lần, mọi người đều quen rồi.

Bạch Tiểu Thăng lộ ra vẻ mặt "Các người quyết định, tôi cứ theo đó để làm thôi", mừng rỡ vung tay nhường lại quyền quyết định.

Bốn giờ chiều, mọi người ngồi xe đi tới cảng, thấy được chiếc tàu chở khách Moonlight Bird Princess sang trọng từng được in trên trang tờ rơi.

Cả con tàu phải dài tới mấy trăm mét, cao hai mươi tầng, có người nói chỉ riêng thủy thủ trên tàu đã lên tới hai ngàn người, tất cả nhân viên là hơn mười ngàn, trên tàu không chỉ có khu vui chơi trên mặt nước, quảng trường cây xanh, còn chuẩn bị sân bóng rổ, còn có quán bar, rạp chiếu phim, ở trên biển đó chính là thành phố nổi.

Mấy năm nay Bạch Tiểu Thăng bay tới bay lui trên thế giới, đây thật sự là lần đầu thử loại tàu du lịch này, khi ngước mắt nhìn lên anh cũng không khỏi lẩm bẩm nói:

- Ừ, cảm nhận một chút cũng rất tốt.

- Có lẽ đây sẽ là một lần hành trình thử nghiệm không tệ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận