Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2566: Cứ nhất quyết như vậy sao! (1)

Bạch Tuyên Ngữ nhắc tới bỏ phiếu biểu quyết, mọi người ở đây đều tập trung tinh thần, cho dù Basil cũng thế.

Thật ra, Basil thật sự không biết trong tập đoàn có quy tắc này sao?

Chưa chắc!

Có thể đi tới vị trí như ngày hôm nay, bất kỳ người nào nhìn như ngu ngốc và không biết gì, thật ra cũng chỉ là bộ mặt ngụy trang mà thôi.

Lúc này, mọi người đang ngồi đều biết, thời điểm quan trọng nhất của cuộc họp ngày hôm nay đã tới.

Ở dưới quy trình của tập đoàn, một khi cuộc họp mười lăm người thông qua biểu quyết, có kết quả, đó chính là quyết định cuối cùng.

Cho dù là Hội đồng quản trị bên kia cũng phải chấp nhận.

Quy định chính là quy định, lớn hơn tất cả.

Sau khi Bạch Tuyên Ngữ tuyên bố bỏ phiếu, anh ta cũng là đầu tiên giơ tay lên, việc nhân đức không nhường ai, đầy quyết đoán.

Theo sát phía sau là Lý Vận Nguyên, lại sau đó, những người khác tán thành cũng liên tiếp giơ tay lên.

Trong thời gian này, Ôn Ngôn không nhìn ai, ánh mắt chỉ nhìn Bạch Tiểu Thăng phía đối diện.

Hình như trong lòng anh ta có thể hiểu rõ những người khác lựa chọn thế nào, chỉ coi trọng nhất là Bạch Tiểu Thăng đang do dự không quyết.

Mắt thấy Bạch Tiểu Thăng cúi đầu trầm ngâm, không có ý giơ tay lên, trong lòng Ôn Ngôn thấy thoải mái, ánh mắt có chút vui vẻ.

Cuối cùng vẫn là người trong nhà, anh em tốt!

Bạch Tuyên Ngữ ngồi ở ghế chính đảo mắt nhìn qua, nhìn Bạch Tiểu Thăng, anh mắt trở nên nghiêm trọng, sau đó anh ta nhìn về phía những người bên cạnh.

Chỉ trong thời gian ngắn đã có hơn sáu người giơ tay tán thành Bạch Tuyên Ngữ.

Nhưng ở đây lại có tới mười lăm người!

Những người còn lại là trung lập, đang do dự hay là phản đối thì chưa biết được.

Nhưng không ngờ lại nhiều như vậy!

Không ngờ trong lúc vô tình, sức ảnh hưởng của Ôn Ngôn đã đạt tới trình độ như vậy...

Cho dù là người thâm trầm như Bạch Tuyên Ngữ, vào giờ phút này, trên mặt cũng có phần lạnh lẽo.

Basil ngồi ở bên cạnh Ôn Ngôn vặn người nhìn cục diện như vậy, khóe miệng không khỏi cong lên, dường như có ý cười.

Sáu so với chín, chênh lệch cách xa như thế!

Xem ra thế lớn đã định, có điều tra những người này hay không, thậm chí danh sách người được chọn đều phải rơi vào trong tay của Hội đồng quản trị!

Đến bên kia, Bạch Tuyên Ngữ lại không thể định đoạt được!

Làm người của Hội đồng quản trị, trong lòng Basil vô cùng phấn chấn.

Nhưng vào lúc này, lại có một người chậm rãi giơ tay lên.

Basil nhìn thấy thì lập tức sửng sốt, vội vàng kéo góc áo của Ôn Ngôn ở dưới đáy bàn.

Ôn Ngôn nhận được sự ra hiệu thì nhìn sang, tròng mắt cũng lóe lên.

Người giơ tay không phải là ai khác, chính là Tổng giám đốc sự nghiệp khu Châu u Sách n Tư!

Thời gian qua, Sách n Tư và Ôn Ngôn có quan hệ tâm đầu ý hợp, thậm chí rất nhiều chuyện lớn đều có lập trường nhất trí.

Trước khi mở cuộc họp này, Ôn Ngôn đánh tiếng với Sách n Tư, bảo ông ta duy trì nhất trí với mình.

Lúc đó, Sách n Tư cũng đã đồng ý.

Nhưng không ngờ ở thời điểm quan trọng này, Sách n Tư lại phản chiến!

Nhưng suy nghĩ một lát, Ôn Ngôn nhưng thấy bình thường.

Lúc này, khu Châu u của Sách n Tư gặp phải ảnh hưởng và đả kích lớn nhất từ trước tới nay, giống như bị gác ở trên lửa nướng.

Đối với người đàn ông coi trọng sự nghiệp hơn tất cả này, không thể nghi ngờ điều này chính lửa cháy đốt tâm.

Vì sự nghiệp, Sách n Tư thậm chí ngay cả có thể thay đổi cả yêu ghét hoặc tình cảm của bản thân. Chắc hẳn ông ta bị sắp xếp của Bạch Tuyên Ngữ làm cho cảm động, lâm trận phản chiến.

Có Sách n Tư ủng hộ, bây giờ là bảy phiếu chống lại tám phiếu.

Nhưng người ủng hộ Bạch Tuyên Ngữ vẫn chưa tới một nửa, người thắng vẫn là tôi!

Trong lòng Ôn Ngôn thầm nghĩ, tầm mắt nhất thời chuyển sang, nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, thầm nghĩ: Chỉ cần lần này cậu ta còn đứng ở bên phía tôi...

Lại giống như lần trước vậy...

Kết quả, Ôn Ngôn lại thấy Bạch Tiểu Thăng giơ tay lên.

Trong nháy mắt, đồng tử của Ôn Ngôn đột nhiên co lại.

Trước đây, rõ ràng anh ta đã nói rõ với Bạch Tiểu Thăng, bảo cậu ta giúp đỡ mình, cậu ta dường như cũng đã đồng ý.

Vì sao bây giờ lại phản bội giao hẹn, phản bội mình!

Ôn Ngôn không thể tin được.

Thân là Phó chủ tịch, Bạch Tiểu Thăng tất nhiên sẽ không có lý do giống với Sách n Tư, sẽ không nhượng bộ vì áp lực.

Cậu ta và Bạch Tuyên Ngữ trước nay không hòa thuận, mà mình là người trước sau như một ủng hộ cậu ta.

Vì sao lúc này cậu ta lại không thể giống với lần trước, sóng vai cùng chiến đấu với mình, tại sao lại muốn phản chiến!

Bạch Tiểu Thăng lựa chọn làm cho Ôn Ngôn gặp phải đả kích còn xa hơn cả Sách n Tư gấp mấy lần.

Mà sau khi Bạch Tiểu Thăng lựa chọn, lão Brown, phu nhân Margaret cũng lặng lẽ giơ tay lên.

Cục diện lập tức bị đảo ngược.

Mười so với năm, Bạch Tuyên Ngữ chiếm ưu thế áp đảo.

Cục diện này cũng làm cho Bạch Tuyên Ngữ ngồi ở vị trí chính cảm thấy kinh hãi, nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, hình như không ngờ anh sẽ đứng ra ủng hộ lập trường của mình.

Lý Vận Nguyên nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, trong mắt lại lộ vẻ vui mừng.

- Bây giờ đã có kết quả, cuộc họp mười lăm người nhất trí quyết định, kế hoạch điều động và danh sách nhân viên đã sớm quyết định trước đó không thay đổi, có hiệu lực ngay lập tức!

Lúc này Bạch Tuyên Ngữ cao giọng tuyên bố kết quả này với tất cả mọi người.

Nghe được kết quả này, trên má Ôn Ngôn nổi gân xanh, ánh mắt thâm trầm liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng, sau đó cúi đầu im lặng.

Basil lại từ mừng rỡ chuyển qua đau buồn, khó có thể hoàn hồn, buông tay nhìn về phía Ôn Ngôn, hình như muốn hỏi anh ta tại sao có thể như vậy được.

Ánh mắt Bạch Tuyên Ngữ nhìn về phía mấy vị Tổng giám đốc sự nghiệp kia, nói:

- Tiếp theo, tôi sẽ bảo thư ký gửi hồ sơ tài liệu điện tử cho các vị Tổng giám đốc sự nghiệp, đây là an bài tỉ mỉ có liên quan tới nhân viên điều động. Hi vọng hôm nay các người có thể bắt tay vào thực hiện, về khó khăn cá nhân trong quá trình điều chuyển thực tế, làm ơn nhất định phải cố gắng hết sức giúp đỡ!

Những nhân viên được điều chuyển ở cả trong sáu bộ phận sự nghiệp lớn, một trăm hai mươi người, mỗi khu vực lớn có hai mươi người, đều là tồn tại trụ cột, riêng việc giao nhận công ta đã tuyệt đối không phải là quá trình đơn giản.

Các Tổng giám đốc sự nghiệp đang ngồi đều nghiêm nghị gật đầu.

Sách n Tư cũng vậy.

Nhân viên điều động tất nhiên cũng có cả trong khu Châu u của ông ta. Đây là điều động nhân viên chỉnh thể, tăng cường cho khu vực quan trọng, cũng ưu tiên cấp cho khu Châu u, lợi cho bản thân, ông ta tất nhiên không nói hai lời.

Bạch Tuyên Ngữ lại căn dặn một lúc, ánh mắt vô tình hay cố ý liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng, rồi lại liếc nhìn Ôn Ngôn, cao giọng nói:

- Bây giờ, tan họp!

Sau những lời này, Ôn Ngôn là người đầu tiên đứng lên, rời chỗ trước. Lúc đi thậm chí làm xoay ghế ngồi cũng không có ý định chỉnh lại.

Điều này rất không giống với tác phong của anh ta, đủ thấy tâm tình của anh ta lúc này tệ thế nào.

Mọi người làm như không nhìn thấy.

Basil cũng vội vàng rời đi, chắc hẳn muốn báo cáo tường tận về mọi chuyện xảy ra trong cuộc họp hôm nay với Hội đồng quản trị.

Nhưng so với tâm trạng tồi tệ của Ôn Ngôn, Basil ngược lại không có cảm giác này, thậm chí trước khi đi còn liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng, sâu trong ánh mắt có phần sáng rực.

Từ trước tới nay, Basil luôn thù địch và ghen ghét với Bạch Tiểu Thăng, chỉ là ngài Perros Chủ tịch hội đồng quản trị từng nhiều lần nói rõ với ông ta, yêu cầu phải qua lại thân thiết với người trẻ tuổi này, ông ta mới bất đắc dĩ thu lại cảm xúc.

Nhưng bây giờ, Bạch Tiểu Thăng này ngang nhiên phá hỏng chuyện tốt của bọn họ!

Basil không cảm thấy buồn bực, ngược lại cho rằng có thể nhân cơ hội làm cho ngài Perros hiểu rõ, người này không phải là người có thể mời chào được.

Chỉ có ông ta là người duy nhất ở trong ban quản lý, trung thành với Hội đồng quản trị.

Mọi người đang ngồi đều đứng dậy rời đi.

Lần này Bạch Tuyên Ngữ thật ra không vội vàng rời đi, mà không nhanh không chậm thu dọn vài tờ giấy trước mắt. Thật ra không có gì đáng để thu dọn, nhưng anh ta chỉ làm cho hết thời gian, chờ người bên cạnh rời đi.

Vào lúc Bạch Tiểu Thăng sắp đi, Bạch Tuyên Ngữ bỗng nhiên gọi một tiếng:

- Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía Bạch Tuyên Ngữ thấy anh ta tiếp tục thu dọn giấy bút trong tay, không nói gì.

Ngoại trừ hai người này, hai, ba người còn lại trong phòng họp này rất thức thời, bước nhanh rời đi.

Chờ tất cả mọi người đi rồi, chỉ còn lại Bạch Tiểu Thăng và Bạch Tuyên Ngữ, anh ta mới ngẩng đầu nhìn về phía anh, vẻ mặt không hề thay đổi nói một câu:

- Lần này, cậu cuối cùng đã làm ra một lựa chọn chính xác.

- Vậy tất cả những gì tôi làm trước kia đều là sai sao?

Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh hỏi ngược lại.

Sao có thể như vậy được, Bạch Tiểu Thăng đã lập công trạng cho tập đoàn, rõ như ban ngày.

Bạch Tuyên Ngữ chỉ chích là lần trước Bạch Tiểu Thăng ủng hộ Ôn Ngôn, lựa chọn tán thành cho Hội đồng quản trị ủy nhiệm Phó chủ tịch là không đúng, mà lần này là đúng mà thôi.

Thấy Bạch Tiểu Thăng oán giận ngược lại, Bạch Tuyên Ngữ khẽ gật đầu, thản nhiên nói:

- Xem như tôi nói sai đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận