Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 517: Võng ước xe Maybach



Từ khi xuống tàu tốc hành đến khi ra khỏi nhà ga, đứng bên lề đường.

Tương Lộ lúc nào cũng nghiêm mặt, không cho Bạch Tiểu Thăng một khuôn mặt hòa nhã, cũng may chưa có nói câu nào làm khó dễ hắn.

Nàng phát hiện tên gia hỏa này, nhìn hào hoa phong nhã như vậy lại là tên cao thủ trong vấn đề cãi nhau, không nhanh không chậm, một chữ thô tục cũng không có, nhưng có thể làm cho đối phương nghẹn đến á khẩu không nói được chữ nào.

Đoạn đường từ tàu tốc hành đến đây nàng đã hiểu biết rất rõ, tự nhiên sẽ không tự chuốc lấy nhục nhã.

Lỗ Nhiên cảm thấy rất có lỗi với Bạch Tiểu Thăng nên cười một tiếng.

Đối với thái độ của Tương Lộ, người trì độn như hắn cũng cảm giác được có mấy phần không có ý tứ.

Bất quá, Bạch Tiểu Thăng không thèm quan tâm.

Tương Lộ đón mấy chiếc xe taxi rồi nhưng trên đó đều có người, lập tức có chút tức giận.

- Các ngươi hai tên đại nam nhân, làm sao lại đứng giương mắt nhìn như vậy, còn không biết qua đây giúp một tay nữa.

- Tôi tới, tôi tới! Tương Lộ cô nghỉ một tý đi.

Lỗ Nhiên tranh thủ thời gian nói sau đó chạy qua.

Tương Lộ hừ nhẹ một tiếng, đi qua một bên.

Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy vậy thì lắc đầu.

Xem ra Tử Vũ Tân Khoa đối với Lỗ Nhiên cũng không thật sự đối đãi như bảo bối. Vậy mà không có phái xe đến rước. Với lại người trợ lý mà ông chủ cho hắn này có chỗ nào giống trợ lý đâu, rõ ràng là bà nội của hắn thì có.

Không được, nhân tài tốt như vậy, mình không thể để hắn chịu khổ, mình cần phải đào được hắn đi, cho hắn đãi ngộ tốt hơn!

Bạch Tiểu Thăng càng nghĩ càng cảm thấy mình có lý do hợp tình, hợp lý để đào góc tường của người ta.

Một chút áy náy trước đây sinh ra do đào góc tường nhà người khác cũng đã biến mất.

Lỗ Nhiên thử mấy lần, cũng không có kết quả.

Bây giờ là giờ cao điểm nên trên xe taxi nào cũng đã có người.

- Hay là chúng ta gọi một chiếc “võng ước xe”* đi, như vậy sẽ dễ dàng hơn một chút.

*Là xe gọi trên mạng giống như uber, grab

Bạch Tiểu Thăng cười nói, từ nãy đến giờ hắn vẫn loay hoay với điện thoại của mình.

- “Võng ước xe”? Cái kia chẳng phải là “xe đen”* sao! Cắt!

*Ý là những xe này không chính thống nên không tin tưởng

Tương Lộ hiện lên vẻ mặt khinh thường, bĩu môi nói.

- Ngươi thường ngồi ‘xe đen’ sao, còn nói là bạn của ông chủ chúng tôi? Tôi rất hoài nghi nha!

- ‘Võng ước xe’ thì làm sao, không phải rất nhiều kẻ có tiền cũng thích lái xe sao. Gọi ‘Võng ước xe’ nhiều lần, nói không chừng cô còn có thể câu được ‘kim quy tế’* a.

*Con rùa vàng. Ở đây ý nói là nhiều người có tiền nhưng cũng thích đi lái xe cho người khác nên có thể người kêu xe sẽ gặp được người có tiền đến chở mình.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười chọc nàng.

- Ngươi bớt nằm mơ đi.

Tương Lộ chế giễu một câu.

- Ngươi ngồi ‘xe đen’ mấy lần rồi có lần nào gặp được xe tốt chưa. Ta cho ngươi biết nếu mà ngươi gọi được xe đến là xe sang trọng thì ta sẽ …

Có vài lời Tương Lộ còn chưa nói hết thì đã nghe thấy tiếng thắng xe bên cạnh, nàng quay đầu nhìn sang lập tức trợn tròn mắt.

Một chiếc xe Maybach cấp S màu đen có giá khoảng 2 triệu, ngừng lại vững vàng ngay bên cạnh nàng.

Xe đã đến? Nhanh như vậy sao, là giả a!

Tương Lộ có chút trợn mắt há hốc mồm, khó có thể tin được.

- Từ lúc xuống khỏi tàu tốc hành là tôi đã gọi xe rồi, sao có bội phục không?

Bạch Tiểu Thăng vừa chơi điện thoại, vừa tươi cười rạng rỡ nói.

Lại không phải xe của nhà ngươi, ngươi đắc ý cái gì chứ!

Tương Lộ hung hăng trợn mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng một chút, khinh thường bĩu môi một cái.

Cửa sổ xe kéo xuống, một nam nhân cao, gầy nhìn về phía bọn họ nói.

- Là ai kêu xe? Tôi tới rồi đây!

Thật là đã có một cỗ xe sang trọng chạy tới lại còn là Maybach.

Tương Lộ còn có chút khó tin đôi mắt đẹp trợn to như muốn lồi ra bên ngoài.

- Lên xe thôi nào.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng, chạy tới ghế phụ bên cạnh tay lái.

- Nè ngươi ngồi phía sau đi!

Tương Lộ chạy tới đẩy Bạch Tiểu Thăng ra, mở cửa cướp ghế phụ lái.

Maybach cấp S a!

Tương Lộ có chút tham lam nhìn các đồ vật bên trong xe.

Ngồi phía trước có thể hảo hảo hưởng thụ, trải nghiệm những gì sang trọng nhất của xe, về công ty còn có thể nhường cho mấy người kia xuống trước, sau đó nàng Tương Lộ sẽ từ bên trong xe sang trọng bước xuống, một bóng hình xinh đẹp như thế tất nhiên sẽ làm rung động một đám người!

Tương Lộ nhịn không được mơ màng, cảm giác bây giờ rất sảng khoái.

Nên biết ngay cả xe mà ông chủ của cô ngồi cũng không cao cấp như thế.

- Chúng ta ngồi xe này của anh, anh xem có thể không thu phí nhiều có được không anh đẹp trai.

Tương Lộ bỗng nhiên nghĩ đến việc gì đó, tranh thủ thời gian hỏi. Nhìn thấy người tài xế là một người trẻ tuổi lại còn rất đẹp trai hai mắt này lập tức tỏa sáng.

- Không biết, cô tùy tiện cho bao nhiêu tiền cũng được.

Người lái xe, ôn hòa cười một tiếng.

Thật là hào phóng!

Cũng đúng, nam nhân chạy Maybach sẽ thiếu tiền sao?

Bọn họ chỉ sợ là chạy xe để tìm thú vui!

Tương Lộ nhịn không được âm thầm dò xét tài xế lái xe.

Hơn ba mươi tuổi, rất trẻ trung, bất quá tuổi còn trẻ như vậy mà có thể lái được Maybach, còn có rảnh rỗi chơi ‘võng ước xe’, xem ra là xuất thân hào môn a!

- Anh đẹp trai chào anh, em gọi Tương Lộ không biết nên xưng hô với anh như thế nào?

Giọng nói của Tương Lộ trở nên ngọt ngào.

- Ai nha, sao bỗng nhiên lạnh quá.

Phía sau bỗng nhiên vang lên một giọng nói trêu ghẹo.

Người đó tự nhiên là Bạch Tiểu Thăng.

Lỗ Nhiên cũng lên xe, rất ngạc nhiên đánh giá đồ vật bên trong chiếc xe sang trọng này.

- Ai, tôi nói ngươi cái người này, không nói chuyện một lát người ta sẽ nói ngươi bị câm sao!

Tương Lộ hừ lạnh một tiếng, quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng một chút.

- Nhìn đi, ngươi nhìn anh chàng đẹp trai này đi, người ta chỉ lớn hơn ngươi mấy tuổi đã lái Maybach! Ngươi có được như vậy không, nếu không có thì im miệng lại đi.

Quát Bạch Tiểu Thăng xong, Tương Lộ chuyển hướng sang người lái xe, giọng nói lại ấm áp ôn nhu.

- Thật không có ý tứ, người này không có thấy qua việc đời, đúng rồi anh đẹp trai, anh xưng hô như thế nào?

- Tôi họ Phùng.

Lái xe trả lời, liếc mắt nhìn kính chiếu hậu.

Bạch Tiểu Thăng mặt mỉm cười khẽ lắc đầu một cái, nếu không để ý sẽ không thấy được.

Hắn làm sao có thể thật sự đi gọi ‘võng ước xe’, kỳ thật lúc thấy sắp tới thời gian xuống tàu tốc hành Bạch Tiểu Thăng đã nhắn tin cho tiểu Phùng kêu hắn tới đón mình.

Tiểu Phùng cũng ở gần đó.

Khi nhận được tin nhắn của Bạch Tiểu Thăng hắn cũng có chút khó hiểu.

Bạch tổng kêu hắn đóng vai tài xế ‘võng ước xe’, đây là có ý gì?

Bất quá đã lãnh đạo đã có an bài, tiểu Phùng tự nhiên là phải làm theo.

Bây giờ còn gặp hai người một nam, một nữ cùng lên xe, nữ nhân này cũng có vài phần tư sắc. Bạch tổng không phải là muốn cùng với nàng, chơi trò chơi vương tử cùng cô bé lọ lem sao!

Tiểu Phùng âm thầm nghĩ.

Bất quá, nữ nhân này một đường líu ríu, đối với mình vô cùng nhiệt tình, chính mình tùy ý nói chút gì, nàng đều có thể cười được đến run rẩy!

Tiểu Phùng cũng có chút mất tự nhiên!

Bạch tổng nhìn nữ nhân này, lại nhìn mình. Chuyện gì đang diễn ra đây!

Mắt thấy lúc nữ nhân này tán dương mình, thì Bạch tổng lại châm chọc một phen. Tiểu Phùng chỉ biết mập mờ cười làm lành, thật muốn quát cho nàng im miệng.

Thật là mắt chó của cô bị mù rồi sao!

Bạch tổng khí độ bất phàm như thế cô cũng không để vào mắt, cùng ta trò chuyện cái gì chứ!

Là nhìn thấy ta lái xe sang trọng sao. . .

Xe này, là của Bạch tổng nha!

Suốt đoạn đường này, tiểu Phùng vừa lái vừa nôm nốp lo sợ.

Bạch Tiểu Thăng không để ý tới Tương Lộ, trái lại cùng Lỗ Nhiên trò chuyện thật vui vẻ.

Sau khi Lỗ Nhiên nói chuyện phiếm xong, nhìn thấy Tương Lộ đối với nam nhân lái xe vô cùng nhiệt tình trên mặt nhịn không được có chút ảm đạm.

Dù sao hắn cũng có chút ưa thích Tương Lộ, còn đã từng theo đuổi nàng, xém chút nữa là thành công. Nếu như chính mình làm tổng thanh tra, có lẽ đã theo đuổi được rồi.

Lỗ Nhiên có chút nhụt chí.

Nhưng cuối cùng, ông chủ hắn nói hắn làm quản lý được rồi với lại hắn còn đang có cương vị là kỹ thuật viên nếu thăng chức sẽ khó có thể phát huy được sở trường. Đối với việc này, Lỗ Nhiên không có dị nghị gì, bởi vì hắn vốn cũng không ưa thích làm quản lý người khác, hắn chỉ ưa thích nghiên cứu lập trình.

Nhưng cuối cùng vì việc đó lại bị Tương Lộ không còn quan tâm điều này làm hắn rất đau lòng.

Lỗ Nhiên có chút không yên lòng.

Bạch Tiểu Thăng cũng nhận ra được điểm bất thường này, nhịn không được suy nghĩ một phen.

- Lỗ Nhiên a, chỉ cần cậu nguyện ý đến truyền thông Trung Kinh của tôi, đến lúc đó tôi để cho cậu làm tổng thanh tra, tiền lương 30 ngàn, có xe sang trọng đưa rước! Cậu bị một nữ nhân làm cho vứt bỏ mặt mũi tôi sẽ cho cậu tại trước mặt vài trăm người tìm lại mặt mũi.

Đương nhiên, những điều này Bạch Tiểu Thăng sẽ không công khai nói ra.

Hắn chỉ là thản nhiên nhìn Tương Lộ một chút.

Nữ nhân này rất ham tiền, nhưng mà có mắt không biết nhìn người!

- A phía trước chính là công ty của chúng tôi!

Tương Lộ chòm về phía trước chỉ vào một tòa nhà sau đó cười ngọt ngào nhìn về phía tiểu Phùng nói,

- Anh đẹp trai đi cùng tôi về công ty uống một ly cà phê nhé.

Tiểu Phùng không có phản ứng gì.

Trong lòng của hắn đang chửi ầm lên: Cái cô nương ngu dốt này, trên đường đi mắng Bạch tổng của mình rồi giờ còn mời mình đi uống cà phê?

Ta uống cả nhà ngươi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận