Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 270: Đều là anh bức tôi



Lúc Trần Trường Khoảnh mang theo Lâm Bắc Thần rời đi, sắc mặt nhiều một chút lạnh lùng, ẩn dưới sự bình tĩnh, lộ ra một chút sát khí.

Lâm Vi Vi nhìn thấy, âm thầm có chút giật mình.

Nàng không rõ ràng lắm trong thời gian uống cạn nửa chén trà, hai vị phó tổng này nói cái gì, vậy mà lại tan rã trong không vui như thế.

Hai phòng đúng là có tranh đấu cạnh tranh, nhưng cũng không đến loại tình trạng như thế này a, đây có thể so với giương cung bạt kiếm, là một loại nguy hiểm khác.

- Anh Tiểu Thăng, anh cùng Trần Trường Khoảnh nói cái gì, em làm sao nhìn sắc mặt anh ta, không thích hợp lắm đâu.

Đóng cửa lại, Lâm Vi Vi đổi cách xưng hô hỏi Bạch Tiểu Thăng.

Vấn đề này về công, nàng không nên nói, nhưng mà nếu xét về chuyện tư thì ngược lại là có thể hỏi một chút.

Lâm Vi Vi cũng lo lắng thay cho Bạch Tiểu Thăng, cho nên mới hỏi như vậy.

Nàng là người hiểu lễ nghi, trong phòng làm việc dùng cách xưng hô cá nhân thì đây là lần đầu.

Bạch Tiểu Thăng tự nhiên biết điểm này, đối với Lâm Vi Vi cười một tiếng.

- Chúng tôi không có trò chuyện cái gì?

Bạch Tiểu Thăng nói hời hợt, một chút xíu dị dạng không có thể hiện ra.

Lâm Vi Vi im lặng không lên tiếng rồi gật đầu, nàng cũng không hỏi tới nữa.

- Được rồi, ngày mai bắt đầu, chính thức khởi động kế hoạch của chúng ta. Bây giờ không phải là lúc nghỉ ngơi, cũng không phải thời điểm thư giãn đâu!

Bạch Tiểu Thăng cười đối với Lâm Vi Vi nói.

- Triệu tập tất cả mọi người, họp!

Nói đến hoạt động, Lâm Vi Vi cũng rất phấn chấn, hoàn toàn không còn nghĩ về chuyện của Trần Trường Khoảnh nữa.

Mấy phút sau, phòng truyền thông internet mới toàn thể tầng quản lý tụ tập ở phòng họp, Bạch Tiểu Thăng ngồi chủ vị.

- Chuẩn bị ra sao rồi, các vị nhà đầu tư?

Bạch Tiểu Thăng trêu ghẹo nói.

Các quản lý từng người vẻ mặt hưng phấn, giống như đang kìm nén, chờ Bạch Tiểu Thăng hỏi đến vấn đề này.

- Sân bãi sửa soạn xong hết, không có vấn đề!

- Sớm định ra ngày mai chuyển thiết bị đến, hôm nay đã có một nửa vào sân, đang lắp ráp cùng điều chỉnh thử, cũng không có vấn đề!

- Quà tặng dự tính sáng mai toàn bộ đến, chúng ta sẽ lại lần nữa kiểm kê một lần!

Các Quản lý từng người lần lượt phát biểu.

Mỗi người phụ trách một khối công việc, cái này đã sớm phân công tốt.

Trách nhiệm đến người, Đây là nguyên tắc tổ chức Bạch Tiểu Thăng vô cùng thờ phụng.

Lần này hoạt động, mỗi người đều là nhà đầu tư, tất cả mọi người đều có lợi ích tương quan, cho nên mọi người xuất lực đều là trăm phần trăm, thậm chí là hai trăm phần trăm.

Dù sao hoạt động thành công, đám người chẳng những có công trạng, còn có thể kiếm đầy bát đầy bồn, ai mà không vui.

Hoạt động lần này, trong phòng nhân viên mặc dù không có cách nào đầu tư, nhưng Bạch Tiểu Thăng vẫn là quyết định, sẽ cho bọn họ "Chia hoa hồng", dù sao thắng, phòng truyền thông mới thế nhưng là có một triệu năm trăm ngàn tặng thưởng của phòng game online.

Tiền cho nhân viên cũng không thể keo kiệt a.

Việc chia hoa hồng, thì cho các quản lý riêng phần mình đóng cửa lại tuyên bố, các nhân viên biết rõ trong lòng, lại được báo là không thể truyền ra ngoài.

Chuyện tốt như vậy, cũng làm cho nhân viên phía dưới rất phấn khởi, hiện tại tính tích cực rất lớn.

- Tốt lắm, tiến độ của mọi người, so với dự đoán của tôi còn nhanh hơn nhiều!

Bạch Tiểu Thăng nghe xong người cuối cùng báo cáo, nhịn không được nói.

- Hoạt động lần này đã tích lũy được khách hàng, cũng phải cân nhắc đến cùng phòng game online ở hoạt động Operations, cho nên theo như ký kết thông thường để thu tiền, là không được.

Bạch Tiểu Thăng đối với nhóm quản lý tổ lấy tin và biên tập, cười nói.

- Ở bên các anh nhận biết nhiều ông chủ lớn, thì các anh phải làm nghiệp vụ, cùng những người kia nói rõ ràng, lần này chúng ta làm hoạt động kia, là phải ký kết ở hiện trường đồng thời hiện trường chuyển khoản, mỗi người chuẩn bị hai mươi phần hợp đồng đặc thù!

Các quản lý tổ lấy tin và biên tập nhao nhao gật đầu.

- Sau đó, tôi còn có nhiệm vụ giao cho mọi người, rất quan trọng!

Bạch Tiểu Thăng thần thần bí bí nói.

- Chúng ta nói chuyện riêng!

Mấy quản lý thi nhau gật đầu, những người khác có chút hiếu kỳ, nhưng cũng không ai hỏi nữa.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng lại bố trí chút chuyện khác, mỗi người đều có trách nhiệm.

- Hiện tại bắt đầu, mỗi người chúng ta tiến hành hết thảy, đều phải giữ bí mật.

Bạch Tiểu Thăng nghiêm túc nói.

- Không thể để cho người ngoài biết được!

Người ngoài này, chỉ chính là Lâm Bắc Thần, cũng là Trần Trường Khoảnh, Tống Trường Không!

Đám người trong lòng biết rõ, thi nhau gật đầu.

Không có gì hơn việc liên quan đến lợi ích bản thân, có thể làm tăng tính tích cực của mọi người, đồng thời có thể giữ bí mật tốt nhất.

Cuộc họp hoàn tất, các quản lý vội vàng rời đi.

Bạch Tiểu Thăng cùng tổ lấy tin và biên tập, đóng cửa lại mở một cuộc họp nhỏ.

Cuối cùng.

Bạch Tiểu Thăng mang theo Lâm Vi Vi, rời phòng họp, trở về văn phòng.

Trên đường, Bạch Tiểu Thăng lại nghĩ tới bản mặt nhọn kia của Trần Trường Khoảnh, miệng nhếch lên một tia cười lạnh.

Trần Trường Khoảnh, anh thích ra vẻ chính trực đàng hoàng, lại đến tán gái chỗ của ông đây!

Lần này, đừng trách tôi ra tay độc ác!

Bạch Tiểu Thăng cười hắc hắc.

Hắn còn có một chiêu, một chiêu này, lúc đầu hắn không muốn dùng, đều do Trần Trường Khoảnh đi gây sự, trêu chọc cho hắn không vui.

Lâm Vi Vi đi theo Bạch Tiểu Thăng, bị hắn đột nhiên cười xấu xa làm cho giật mình, thừa dịp không ai nhìn thấy, giận dỗi lườm Bạch Tiểu Thăng một chút.

Vị Bạch tổng của chúng ta hình như không có chủ ý gì tốt. . .

- Vi Vi, lần trước tôi chọn mấy người kia, cô bảo bọn họ, đến phòng làm việc của tôi.

Bạch Tiểu Thăng đối Lâm Vi Vi nói.

Lâm Vi Vi khẽ giật mình, kinh ngạc nói.

- Thật muốn làm như vậy sao?

Thân là trợ lý, Lâm Vi Vi cũng tham dự qua việc tuyển chọn nhân viên, nghe Bạch Tiểu Thăng thuận miệng nói qua "Ám chiêu" .

- Cảm thấy tôi hèn hạ sao?

Bạch Tiểu Thăng trêu ghẹo nói.

- Thương trường như chiến trường, không có gì hèn hạ hay không hèn hạ.

Lâm Vi Vi nhớ đến Trần Trường Khoảnh, bĩu môi lạnh giọng nói.

- Huống hồ, tôi không thích người kia, nếu là anh ta, thì càng không cần khách khí!

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng, đẩy cửa, tiến phòng làm việc của mình.

Lâm Vi Vi quay người rời đi.

Phòng truyền thông internet mới, ưu thế lớn nhất là cái gì?

Giỏi viết!

Tài nguyên lớn nhất là cái gì?

Dư luận!

Những ngày gần đây, Bạch Tiểu Thăng còn làm một việc là tìm những người viết giỏi.

Hắn và Lâm Vi Vi cùng mấy người quản lý có thể tin, từng cái chân tuyển, chọn ra mấy người.

Mỗi người đều là cao thủ viết lách, không nói quá, những người này mà tỉ mỉ viết năm trăm chữ, có thể đem một người nam nhân, nhìn thấy phải khóc ròng ròng.

Đây gọi bút lực!

Lần này, Bạch Tiểu Thăng muốn những người này phát huy một chút uy lực.

Không đến mười phút thời gian, Lâm Vi Vi tìm đủ tất cả mọi người.

Tất cả có năm người.

Bạch Tiểu Thăng nhìn bọn họ, cười nói.

- Chúng ta cùng hoạt động Operations của phòng game online làm vụ cá cược này, mọi người đều biết, bọn họ vì thắng chúng ta, cũng coi như là đã cố hết sức lực, trên internet hoạt động liên tục, một đợt lại nối một đợt, bây giờ ở trên mạng, đưa tới ác liệt dư luận.

Bạch Tiểu Thăng nhìn bọn họ, cười nói.

- Tôi muốn mọi người lấy góc độ khách quan công chính, nói rõ tính nguy hại của cách làm này, tốt nhất là đinh tai nhức óc, chỉ thẳng vào lòng người, để cho người ta xem xét, thì rõ ràng quan hệ lợi hại trong đó.

Mấy người kia liên tiếp gật đầu.

- Sau đó, muốn post lên trên mạng sao?

Một người nhịn không được hỏi.

- Anh điên rồi sao.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

- Chúng ta cùng hoạt động Operations của phòng game online, đều là người một nhà đó, đâm người một nhà, việc này tôi không làm được!

Bạch Tiểu Thăng giọng nói ngừng lại.

- Độc giả của mọi người chỉ có một người.

Tống Trường Không!

Ông ta vẫn trung lập, sống chết mặc bây, nào có chuyện tốt như vậy, lần này Bạch Tiểu Thăng muốn kéo ông ta xuống nước, đối phó với Trần Trường Khoảnh.

Trần Trường Khoảnh ơi. . .

Bạch Tiểu Thăng cảm khái.

Bạn cần đăng nhập để bình luận