Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 783: Xảy ra chuyện lớn!



Tỉnh Hà Đông, thành phố Cao Lang.

Trong một cỗ xe thương vụ có sáu người đang ngồi cười nói.

Sáu người này là Tổng thanh tra nghiệp vụ của truyền thông Trung Kinh gồm Trần La, một vị trợ lý nghiệp vụ và bốn vị tinh anh nghiệp vụ.

Bọn họ đang chạy tới công ty đứng đầu ở thành phố Cao Lang – tập đoàn Vạn Vận, để kí hợp đồng chính thức.

Đây cũng là công ty duy nhất phải vận dụng đoàn đội lớn như vậy mới có thể ký kết hợp đồng.

Trước mắt, bọn hắn vừa thảo luận xong chi tiết hợp đồng, sự nhiệt tình của mỗi người đều đang ở trạng thái cao nhất.

- Hợp đồng hôm nay là hợp đồng lớn nhất ở tỉnh Hà Đông. Sau khi kí xong tôi sẽ xin tiền thưởng ngoài định mức cho mọi người. Tôi còn muốn mời mọi người ăn cơm, ăn gì tùy mọi người chọn nhé.

Trần La vung tay lên, lộ ra mười phần hào khí.

Hắn vừa nói như thế, trong xe lập tức ồn ào náo động.

- Tốt! Trần tổng mời khách, đây quả là cơ hội khó có được. Chúng tôi cũng không thể khách khí.

- Có hạn mức cao nhất không? Không có hạn chế mức tiền thì chúng tôi không khách khí rồi.

- Buffet hải sản, tiệc đứng kiểu Pháp cũng không tệ! Tôi biết một nhà hàng có sao tên là Michelin ở Cao Lang.

- Các người cũng quá độc ác rồi. Một hồi sau Trần tổng nói với chúng ta là quên mang tiền bao, vậy chẳng phải chúng ta phải đi rửa bát gán nợ sao!

Đám người cười vang một trận.

- Kí được hợp đồng lớn này, tiệc đứng kiểu Pháp tôi cũng nhận!

Trần La cười ha ha.

Theo Trần La xem xét, hợp đồng này bằng mấy hợp đồng bình thường, hẳn là nên làm một cái tiệc chúc mừng.

Chính lúc đang trò chuyện, xe giảm tốc độ rồi lái vào một trang viên.

Trang viên này là tổng bộ của tập đoàn Vạn Vận, có tới mười mấy tòa nhà độc lập, đủ thấy tập đoàn này thực lực không nhỏ.

Mọi người trên xe thu liễm cảm xúc, chuẩn bị kí kết hợp đồng với đối phương.

Do việc vui sắp tới nên trên mặt người nào người nấy đều hồng hào phấn chấn.

Xuống xe, Trần La dẫn bọn họ đi vào một tòa nhà độc lập, đi vào phòng chờ.

Một lần chờ mất cả ba tiếng.

Một bóng người của tập đoàn Vạn Vận cũng không thấy được.

Mọi người trông mòn con mắt.

Trần La cùng trợ lý nghiệp vụ liếc nhau, trong ánh mắt cũng lộ ra vẻ không ổn.

Đúng lúc bọn hắn đứng dậy định tìm người hỏi một chút thì cửa phòng làm việc mở, một gã trung niên bụng phệ đi tới, theo sau là hai trợ lý một nam một nữ.

Đến rồi!

Gã trung niên này là một phó tổng của tập đoàn Vạn Vận.

Trần La tranh thủ đón chào.

Tên trung niên này cười như không cười, nói với đám người Trần La:

- Ai nha, thật vô ý, Trần tiên sinh, để cho mọi người đợi lâu.

Nói vô ý nhưng vẻ mặt đối phương lại không tỏ ra quan trọng.

Mấy người Trần La cũng đã quen, không nói tới ba tiếng, chờ thêm ba tiếng cũng không vấn đề gì. Dù sao cũng là hợp đồng lớn như vậy. Loại chờ đợi này, bọn hắn xem như bổn phận.

- Chúng tôi nên chờ, Chu tổng, ngài xem chúng ta nên kí hợp đồng lúc nào?

Cho đến lúc này hai bên chỉ là kí một bản hợp đồng sơ thảo.

Phần sơ thảo này còn viết rõ ràng: “Bản sơ thảo không được pháp luật công nhận”, “Nghĩa vụ và quyền lợi cụ thể của hai bên xác định trong hợp đồng chính thức”, vì vậy không có hiệu lực trước pháp luật.

- Kí kết?

Gã Chu tổng cười ha hả nhìn Trần La, trên mặt biểu lộ vẻ tiếc nuối:

- Thật vô ý, Trần tổng, để mọi người đi một chuyến tay không rồi. Tập đoàn vừa mở hội nghị 3 tiếng trước, quyết định không kí hợp đồng cùng các anh.

- Cái gì?

Trần La trừng mắt, nghẹn ngào nói.

- Không kí hợp đồng?

- Là sao? Trước đó chúng ta bàn bạc rất tốt mà.

- Lúc trước là kêu chúng tôi tới kí hợp đồng mà?

- Không kí kết, phải có lý do chứ?

Những người Trần La mang tới lập tức xôn xao.

Gã Chu tổng hé mắt, lườm bọn hắn một cái.

- Đừng nói nữa, tất cả câm miệng!

Trần La lập tức ngăn bọn hắn lại. Những người này ai cũng là cao thủ nghiệp vụ, tuyệt không thất thố như thế. Chỉ là trước thì vui mừng quá đỗi, sau lại thất vọng, thật khiến người ta khó kiềm chế.

Đương nhiên bọn hắn cũng không nói gì quá đáng.

- Chu tổng, quý công ty có phải có gì không hài lòng với điều khoản? Không sao hết, chúng ta có thể thương lượng thêm.

Trần La nói.

- Bất mãn? Không có!

Chu tổng cười nhạt, trên mặt lộ ra vài phần lạnh lùng.

Loại tâm tình biến hóa này khiến Trần La cảm giác vô cùng bất ổn.

- Chỉ là tập đoàn cảm thấy không cách nào hợp tác với quý công ty. Lý do thì tha thứ cho tôi không thể trả lời. Với lại cũng khuyên các ngươi không cần thử lại, bởi hợp đồng chúng ta đã giao cho công ty truyền thông khác.

Tên Chu tổng này dường như không muốn nói nhiều với Trần La, cũng không muốn dây dưa thêm, trực tiếp nói thẳng.

Trong mắt Trần La đầy vẻ khó tin. Những người đi cùng hắn lại xôn xao.

- Cái gì? Kí cùng công ty khác?

- Trước đó không phải bàn thảo thật tốt với chúng tôi rồi sao?

- Sao lại kí với người khác?

- Đây cũng là kết quả thương lượng trong 3 giờ mà ra? Không thể nào!

Lần này Trần La không rảnh ngăn bọn hắn lại, lòng hắn cũng có chút rối loạn.

Hợp tác lớn như vậy, sao có thể lật lọng qua loa như vậy?

Công ty lớn như vậy, sao có thể nói không giữ lời như vậy?

Trong này nhất định có vấn đề?

- Chu tổng, không biết quý công ty kí hợp đồng với công ty nào vậy?

Trần La thấy họ Chu muốn đi, vội vàng ngăn lại hỏi.

Gã Chu tổng thấy Trần La kiên quyết, những người Trần La mang tới nhìn mình chằm chằm, trầm mặc một lát rồi nói:

- Chúng ta cùng truyền thông Thiên Chinh tại An Giang kí kết!

Truyền thông Thiên Chinh!

Nghe cái tên này, đôi mắt Trần La bỗng co rụt lại.

Mang đám người rời khỏi tập đoàn Vạn Vận, Trần La lập tức gọi cho Bạch Tiểu Thăng nhưng hắn không nghe máy. Trần La liền gọi cho Lâm Vi Vi.

- Anh nói cái gì?

Lâm Vi Vi nghe chuyện, lập tức giật nảy mình:

- Bọn hắn thật sự kí kết cùng truyền thông Thiên Chinh?

- Không sai!

Trần La khẳng định.

Nếu như họ Chu nói bậy, hoàn toàn có thể bịa một cái tên giả.

- Tôi biết rồi, tôi sẽ báo cáo ngay cho Bạch tổng.

Lâm Vi Vi gấp gáp nói, thanh âm lộ ra vẻ vội vàng xao động.

Trần La cảm giác phản ứng của Lâm Vi Vi vượt quá tính chất của sự việc.

Kì thật hắn chỉ biết truyền thông Thiên Chinh, lại không biết rõ ý nghĩa chân chính như thế nào.

Lâm Vi Vi cúp điện thoại, lập tức đến thẳng phòng họp. Dưới cái nhìn của nàng, chuyện này một khắc cũng không thể trì hoãn, coi như xông vào thì nàng cũng phải báo cáo với Bạch Tiểu Thăng.

Đột nhiên như thế, quỷ dị như vậy, cái này không phải là trùng hợp.

Trần La vừa cúp điện thoại, còn đang suy tư về vấn đề này, điện thoại của hắn lại vang lên.

Chuyện kế tiếp đối với Trần La tựa như ác mộng. Trong một phút, hắn liên tiếp nhận được mấy cuộc điện thoại, đều là nhân viên nghiệp vụ của bọn hắn gọi tới. Tại Hà Đông, mấy hợp đồng lớn cũng phát sinh biến hóa.

Bỏ dở, hết hiệu lực!

Sau cú điện thoại cuối cùng, ánh mắt Trần La run rẩy sợ hãi:

- Xảy ra chuyện lớn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận