Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 424: Bạn trai của tôi là tổng thanh tra!



Cô Lâm Lộ của Lâm Vi Vi trước đó là giữ chặt Lâm Vi Vi ngạc nhiên nhìn không rời mắt, sau đó thì sắc mặt trầm xuống, giả vờ tức giận nói,

- Nha đầu chết tiệt kia, cháu còn nhớ đến người cô này sao!

- Làm sao thế ạ?

Lâm Vi Vi nháy mắt mấy cái, có chút nũng nịu hỏi lại.

Bạch Tiểu Thăng ở bên cạnh buồn cười nhìn nàng.

Cô gái nhỏ này nếu không phải là điềm đạm nho nhã thì là bá khí bắn ra bốn phía, hiện giờ rốt cuộc cũng thể hiện sự hồn nhiên cần có ở cái tuổi này rồi.

- Làm sao ư!

Lâm Lộ hầm hừ,

- Cháu giờ đi làm ở thành phố, cách nhà cô cũng chỉ có nửa giờ đi đường mà thôi, cháu bình thường không biết tới thăm cô nhiều hơn một chút sao! Lần này, cô còn phải đích thân gọi điện thoại mời cháu mới được, Lâm Vi Vi, cháu rất giỏi a, hiện giờ cánh cứng cáp rồi đúng không!

Lâm Lộ quở trách một phen.

Nhưng mà, Bạch Tiểu Thăng nghe ra được, nàng là thật lòng yêu thương đối với người cháu này của mình.

Cũng không lạ vì sao Lâm Vi Vi dù không muốn tới nhưng vẫn kiên trì muốn đến. Bạch Tiểu Thăng cảm khái.

- Cháu dạo gần đây tương đối bận rộn ạ.

Lâm Vi Vi lầm bầm nói.

- Bận bịu đến mức ngay cả ngày cuối tuần đều không có sao, bận bịu đến ngay cả cô cũng quên.

Lâm Lộ hừ một tiếng.

Lâm Vi Vi còn muốn nói gì nữa thì bỗng nhiên ở bên cạnh truyền đến một giọng nói.

- Chuyện này mẹ không thể hiểu được a, người ta giờ đi làm ở truyền thông Trung Kinh, nó là công ty nổi tiếng ở Trung Kinh, sao có thể rảnh rỗi như chúng ta được.

Giọng nói này lười biếng đến phát ngán còn lộ ra mấy phần xem thường.

Lông mày Bạch Tiểu Thăng cau lại, quay đầu nhìn sang.

Thấy một người phụ nữ có mái tóc quăn màu vàng kim, mặc bộ váy lộ vai, mặt mày tinh xảo đi tới, tuổi tác tương tự với Lâm Vi Vi.

Khuôn mặt của nàng mỹ lệ, nhưng bờ môi lại rất mỏng, ánh mắt ngạo kiều, có tư thái của tiểu công chúa.

Bên người nàng còn đi theo mấy người, Vu Tiêu Tiêu cũng xuất hiện trong đó.

Vị này, chắc chắn là người chị họ Mạnh Băng trong miệng Lâm Vi Vi a.

Bạch Tiểu Thăng thầm nói.

Hắn đoán không sai, đây chính là Mạnh Băng.

Mạnh Băng vừa mới nói xong thì Vu Tiêu Tiêu ở bên người nàng cũng bĩu môi cười một tiếng,

- Tôi thấy là vội vàng đi chứ, cũng đúng, người ta hiện giờ được làm trong công ty lớn, làm nhân viên hội nghị cao cấp a.

- Đó là cái gì?

Có người không nhịn được hỏi.

- Chính là bưng trà rót nước cho các vị lãnh đạo đó.

Vu Tiêu Tiêu che miệng cười khanh khách.

Người chung quanh cũng cười theo.

Tin tức này vẫn là do Mạnh Băng nói cho Vu Tiêu Tiêu biết, Mạnh Băng cũng là ngẫu nhiên nghe mẹ nàng là Lâm Lộ nói qua.

Lúc đó, Lâm Vi Vi vẫn còn là một nhân viên tiếp tân nhỏ ở phòng hội nghị của truyền thông Trung Kinh.

Đáng tiếc, người ba ngày không gặp phải lau mắt mà nhìn, huống chi Lâm Vi Vi đã hơn ba tháng không có đến, nàng sớm đã từ một nhân viên tiếp tân nho nhỏ chuyên xử lý hội nghị nhảy lên làm trợ lý tổng giám đốc truyền thông Trung Kinh! Càng dám ở trước mặt mọi người răn dạy tổng phụ trách sản nghiệp tỉnh vực Trần Cửu Tranh, còn có phó tổng giám đốc Trần Trường Khoảnh, hiện nay nàng ở trong công ty có thanh danh hiển hách!

Bình thường những tổng thanh tra kia nhìn thấy nàng đều sẽ chủ động chào hỏi, khách khách khí khí!

. . .

Bọn người Mạnh Băng cười lên toe toét.

Nhưng lại không biết, người thật sự buồn cười chính là bản thân các nàng, Vi Vi bằng vào năng lực của mình đã chứng thực được giá trị của bản thân.

Tháng sau tăng lương, Tiền lương của Vi Vi đủ để so sánh với một vị tổng thanh tra.

Dựa vào cố gắng của chính mình, ở Trung Kinh có thể làm được một tháng mấy chục ngàn, thì những người phụ nữ này có thể so sánh được sao!

Bạch Tiểu Thăng âm thầm cảm khái.

Các nàng mới là người buồn cười nhất!

. . .

Nhìn thấy nụ cười của Mạnh Băng, Lâm Vi Vi thu liễm lại rất nhiều, nàng cũng không trả lời lại những lời nghị luận chế giễu kia mà chỉ khách khí gật đầu đối với Mạnh Băng,

- Chị họ Mạnh Băng.

Một tiếng chị họ này, rất lễ phép nhưng lại xa lánh.

- Em họ Vi Vi.

Mạnh Băng nâng cái cằm lên, lười biếng đáp lại một câu.

Lâm Lộ nhìn người này, lại nhìn người kia, sau đó thở dài một hơi.

Vừa rồi, lời nói của Vu Tiêu Tiêu cũng làm cho nàng âm thầm nhíu mày.

Nhưng mà, người ngoài có nói gì đó thì nàng cũng không thể ra mặt răn dạy được.

Chỉ là đôi chị em này, đang làm gì đây, không nên trở thành thế này a!

Mặc dù hai người bọn chúng khi còn bé quan hệ không hề tốt đẹp gì, nhưng bây giờ lớn như thế rồi mà sao vẫn còn như vậy.

Lâm Lộ lôi kéo tay Lâm Vi Vi, sau đó nói với nàng, cũng nói với Mạnh Băng,

- Các con là chị em, về sau vẫn phải thân cận nhiều hơn, để tương lai cũng có người trông cậy vào. . .

Cô mình đã nói như vậy thì Lâm Vi Vi chỉ có thể nhẹ nhàng gật đầu.

Mạnh Băng lại hừ lạnh một tiếng, nói,

- Người chị họ như con gặp được một người em họ không biết nỗ lực thì tất nhiên phải quan tâm nhiều hơn một chút. Như vậy đi, chờ anh Doãn tới, con sẽ nhờ anh ấy chiếu cố một chút, dù sao anh ấy cũng làm ở truyền thông Trung Kinh! Đương nhiên, anh ấy cùng em họ cũng không phải là cùng một cấp bậc, người ta là tổng thanh tra, quyền cao chức trọng! Con thấy anh ấy chỉ cần tùy tiện nói hai câu thì cũng bằng em họ cố gắng nửa năm, dù sao nhân viên cũng chỉ là nhân viên, dù vất vả thế nào mà lãnh đạo không nhìn thấy được thì cũng không được gì!

- Đúng là vậy!

Vu Tiêu Tiêu cười cười, không nhịn được hâm mộ nói,

- Mạnh Băng, bạn trai mới của cô thật lợi hại, vậy mà là tổng thanh tra của truyền thông Trung Kinh, đúng là tiền đồ không thể đo lường a!

- Đó là tất nhiên, Mạnh Băng tôi đã tìm bạn trai thì tự nhiên là rồng trong loài người rồi!

Mạnh Băng rất cao ngạo nói, thuận tiện lườm Bạch Tiểu Thăng một chút.

Nàng sớm thấy được Lâm Vi Vi mang theo một người đàn ông tới, xem ra là bạn trai của Lâm Vi Vi.

Nói thật, Bạch Tiểu Thăng rất đẹp trai, lại khí vũ hiên ngang làm Mạnh Băng cũng thấy có chút ghen ghét, người này vậy mà cao hơn so với bạn trai nàng, đẹp trai hơn so với bạn trai nàng.

Mạnh Băng cũng không nắm rõ nội tình của Bạch Tiểu Thăng, dù sao hắn nhìn cũng rất có khí thế.

Đôi mắt của Vu Tiêu Tiêu xoay chuyển, dán vào bên tai Mạnh Băng nói thầm một câu.

Đôi mắt của Mạnh Băng sáng lên, miệng nhếch lên một tia cười lạnh.

Vậy mà lại ngồi taxi tới!

Ngay cả xe cũng mua không nổi sao!

Nhìn một chút đi, cao thì làm được cái gì chứ, đẹp trai thì làm được cái gì chứ, hiện giờ trong xã hội này, một người đàn ông mà không sự nghiệp cũng không có tiền thì những thứ đó có làm được gì chứ!

Bây giờ, Bạch Tiểu Thăng đang âm thầm suy tư.

Mạnh Băng nói bạn trai mới của nàng là tổng thanh tra truyền thông Trung Kinh lại họ Doãn.

Bên trong mười một vị tổng thanh tra, họ Doãn. . .

Doãn Đông Phong!

Bạch Tiểu Thăng nghĩ ra ngay cái tên này.

Phải nói, Doãn Đông Phong mặc dù nhìn thì giống như ba mươi tuổi, nhưng mà tuổi thật cũng không trẻ a!

Dạng người này, Mạnh Băng cũng muốn?

Nghe nói, hiện giờ rất nhiều phụ nữ ham tiền, xem ra người chị họ này của Lâm Vi Vi cũng không ngoại lệ. . .

Với lại, Doãn Đông Phong!

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng chớp lên, hắn ở trong các báo cáo, cũng không có hiếm lạ cái tên này!

- Bạn trai chị là tổng thanh tra của truyền thông Trung Kinh!

Lâm Vi Vi giật mình, nghẹn ngào nói, hoảng hốt trở lại bên người Bạch Tiểu Thăng.

Một màn này rơi xuống trong mắt đám người Mạnh Băng, trong ánh mắt của các nàng hiện ra sự khinh miệt. Các nàng cảm thấy Lâm Vi Vi đúng là một cô nàng nhà quê chưa thấy qua việc đời, chỉ là nghe tổng thanh tra muốn tới thì bị dọa biến thành cái dạng này.

Lâm Lộ cũng âm thầm lắc đầu thở dài.

Nhưng Lâm Vi Vi lại hoàn toàn không quan tâm, không nhịn được lo lắng nói ở bên tai Bạch Tiểu Thăng,

- Làm sao bây giờ, anh Tiểu Thăng, không nghĩ tới Doãn tổng thanh tra sẽ đến, vậy chẳng phải anh sẽ lộ ra ánh sáng sao!

Lâm Vi Vi rất sợ hãi, nàng cùng Mạnh Băng các nàng có lý giải khác biệt. . .

- Gấp cái cái gì chứ, tới thì tới thôi.

Bạch Tiểu Thăng cười cười, vẻ mặt không quan tâm.

Chỉ là Doãn Đông Phong sau khi đến, nhìn thấy hắn cùng Lâm Vi Vi ở đây, lúc đó sẽ rất náo nhiệt a. . .

Bạn cần đăng nhập để bình luận