Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1044: Vì sao anh ta sợ mình



- Trầm Dụ tiên sinh, anh còn có lời gì muốn nói với tôi sao?

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nhìn Trầm Dụ, lời nói có vẻ như tùy ý hỏi Trầm.

Đề cập đến thân phận của mình, tập đoàn Chấn Bắc, khu Đại Trung Hoa, Bộ Sự Vụ, đại sự vụ quan.

Trong đôi mắt của Trầm Dụ toát ra sự hoảng sợ trong nháy mắt!

Mặc dù chỉ là vẻ mặt trong một cái chớp mắt.

Nhưng sẽ không sai!

Sau khi Bạch Tiểu Thăng khẳng định nhận xét của mình, lòng hiếu kỳ liền được gợi lên.

Vì cái gì Trầm Dụ lại hoảng sợ như vậy?

Là vì thân phận của mình khiến cho hắn hoảng sợ sao?

Bạch Tiểu Thăng từng nói chuyện với đám người Mưu Ngọc Thiên, tập đoàn Bắc Tự của Trầm Dụ là công ty tư nhân, không hề có một chút quan hệ với tập đoàn Chấn Bắc.

Thành lập cách đây ba năm.

Một công ty mới thành lập chỉ vẻn vẹn có ba năm, thế mà có thể tạo dựng được danh tiếng nổi bật trong lĩnh vực bất động sản trong thời gian ngắn như thế.

Không thể không nói, vị Trầm Dụ này rất lợi hại!

Trước kia nếu chưa tự nhắc đến lai lịch của mình, Bạch Tiểu Thăng còn rất muốn trò chuyện thêm một chút với hắn, học hỏi kinh nghiệm dẫn đến thành công như bây giờ của đối phương.

Thu nạp chút ít kinh nghiệm thành công cũng là điều rất tốt.

Nhưng mà bây giờ xem ra, dường như trên người Trầm Dụ còn có vài điều thú vị khác.

Bạch Tiểu Thăng nhìn chăm chú vào Trầm Dụ, như cười như không, trong ánh mắt tăng thêm hứng thú.

- Đại sự vụ quan Tiểu Thăng, ngài chờ ở đây một lát, tôi đi chuẩn bị hợp đồng. Có mẫu sẵn nên ngài không cần phải chờ quá lâu!

Trầm Dụ đã đổi sang bộ dáng tươi cười, hỏi một đằng, trả lời một nẻo, sau đó liền vội vàng rời đi.

- Đại sự vụ quan Tiểu Thăng?

Cách xưng hô thế này rất phù hợp với cách xưng hô nội bộ của tập đoàn, hoặc chính là người vô cùng hiểu rõ Bộ Sự Vụ.

Bạch Tiểu Thăng ‘ý vị Trầm trường’ nhìn theo bóng lưng của Trầm Dụ.

Vị Trầm Dụ này quả thực có tố chất tâm lý không tệ, trong nháy mắt có thể thay đổi vẻ mặt, bình phục lại tâm tình như lúc ban đầu trong thời gian rất ngắn.

Thật sự là người không tầm thường!

Nếu như đổi lại là người khác, Trầm Dụ cười ‘ha hả’, đối phương đều sẽ cho là mình nhìn lầm rồi, sẽ không để ý đến.

Chỉ có điều, Bạch Tiểu Thăng lại khác biệt.

Suốt một năm qua, Bạch Tiểu Thăng từng gặp qua nhiều đối thủ khác nhau.

Giảo hoạt, gian trá, ra vẻ đàng hoàng.

Những người này thực sự am hiểu thay đổi tâm tình, ngụy trang, trong thời gian dài Bạch Tiểu Thăng đấu trí qua lại cùng bọn hắn, lại có hệ thống trợ giúp rèn luyện.

Ánh mắt của hắn phi thường sắc bén, ít người sánh bằng.

Không phải cường điệu khi nói rằng, coi như ở trong các đại sự vụ quan, hắn trẻ tuổi nhất cũng có thể trở thành tồn tại đứng trong mấy thứ hạng đầu!

Hơn nữa, Bạch Tiểu Thăng tin tưởng vững chắc vào phán đoán của mình!

Vị Trầm Dụ này là lấy cớ hợp đồng, tạm thời trốn chạy.

Chờ hắn trở về, có lẽ đã điều chỉnh tốt trạng thái cảm xúc trong lòng mình, sẽ không dễ dàng lộ ra sơ hở.

- Anh ta đang sợ cái gì đây?

Bạch Tiểu Thăng tràn đầy hứng thú tự lẩm bẩm.

Bên kia, Lâm Vi Vi và Sở Nguyệt đã quay lại, đưa trà cùng hoa quả lên cho vợ chồng Bạch Minh Hành và Lý Thu Vân, cùng ngồi trò chuyện phiếm.

Bạch Tiểu Thăng đi qua.

Hai cô gái cũng đưa tới trà và hoa quả mới.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, tiếp nhận rồi để ở một bên.

Nhìn thấy Sở Nguyệt, trong đầu Bạch Tiểu Thăng khẽ động, hỏi:

- Cô Sở, tôi muốn hỏi một chút, Trầm tổng của các vị từng làm gì trước đây?

Bạch Tiểu Thăng tùy ý hỏi.

- Trầm tổng, trước đây?

Sở Nguyệt khẽ giật mình, có chút không rõ ràng cho lắm nhìn lại Bạch Tiểu Thăng.

- Chính là trước khi anh ta thành lập tập đoàn Bắc Tự.

Bạch Tiểu Thăng nói bổ sung.

- Trước khi đó...

Sở Nguyệt đang suy nghĩ.

Bên cạnh, Lâm Vi Vi tò mò nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Anh Tiểu Thăng không phải người thích bát quái, tại sao bỗng nhiên có vẻ đặc biệt quan tâm đến ông chủ Trầm kia.

Trong lúc Sở Nguyệt suy nghĩ, Bạch Tiểu Thăng bưng tách Hồng Trà lên, tinh tế nhấm nháp.

Loại trà này cũng không tệ.

Trà nóng vào cổ họng, như trời hạn gặp mưa ngâu.

Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên nghĩ, có phải mình đã phức tạp hóa vấn đề quá hay không?

Vị Trầm Dụ này có nỗi e ngại, có phải là e ngại đối với tập đoàn hay không?

Có lẽ công ty của hắn từng trải qua thương chiến với một công ty con của tập đoàn Chấn Bắc, bị đánh cho sợ cũng không biết chừng.

Bạch Tiểu Thăng nghĩ đến, nếu như Sở Nguyệt không biết rõ ‘Trước đây’, vậy nói không chừng sẽ biết rõ ‘Về sau’.

Chẳng qua nếu như lại đoán sai.

Bạch Tiểu Thăng cũng quyết định, không hỏi thêm nữa.

Thật ra hắn cũng chỉ tò mò mà thôi, cũng không hề trông cậy nhờ vào điều này mà tìm ra ẩn tình thực sự gì bên trong.

Dù sao người như Trầm Dụ, hiện tại là kinh doanh độc lập, cùng tập đoàn mình lại không có nửa điểm quan hệ.

Hỏi không ra điều gì thì cũng thôi đi.

Bạch Tiểu Thăng cũng không dự định bởi vì một nét mặt, sẽ điều tra rõ đến cùng.

- Hình như, tôi có nghe mấy nhân viên kỳ cựu từng nói qua!

Sở Nguyệt mở miệng:

- Trước khi ông chủ của chúng tôi thành lập công ty, hình như từng làm việc ở tập đoàn Chấn Bắc gì đó trong rất nhiều năm. Nghe nói, từng làm ở tổng bộ khu Đại Trung Hoa, địa vị không thấp, chức vụ nghe rất kỳ lạ, tựa như là quản cái gì sự vụ, cái gì quan.

Bạch Tiểu Thăng dừng động tác uống trà lại, sửng sốt giương mắt nhìn về phía Sở Nguyệt.

Ở bên cạnh, Lâm Vi Vi cũng hơi giật mình.

Thì ra Trầm Dụ từng là người của tập đoàn!

- Có phải là quan sự vụ hay không?

Bạch Tiểu Thăng trầm giọng hỏi.

Sở Nguyệt khẽ giật mình, nghĩ nghĩ, rồi gật đầu.

- Hình như. . . đúng a! Ồ, Bạch tiên sinh, làm sao anh lại biết rõ?

- Trùng hợp thôi, lại nói chúng tôi coi như là đồng sự đấy!

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng chớp lên, cười cười, tiếp tục uống trà.

- Thật sao? Đúng là đáng kinh ngạc!

Sở Nguyệt cũng rất ngạc nhiên.

Lâm Vi Vi rất thông minh, nhìn thấy phản ứng của Bạch Tiểu Thăng liền phát hiện có điều gì đó trong chuyện này.

Nhưng bây giờ ở trước mặt người ngoài, cô không có hỏi.

Bạch Tiểu Thăng mang vẻ mặt bình thản uống trà, trong đầu lại đang trao đổi với Hồng Liên:

- Hồng Liên, mày có thể đăng nhập vào trong hệ thống tập đoàn, kiểm tra một số thông tin được không?

Hứng thú trong lòng Bạch Tiểu Thăng lại bị gợi lên, muốn xem qua một chút thông tin thú vị về vị quan sự vụ Trầm Dụ này, vì sao lại nghỉ việc.

Có lẽ nguyên nhân hắn e ngại là chính mình - một vị đại sự vụ quan chân chính!

- Hỗ trợ mở rộng cấp bậc Đại sự vụ quan, có được một chức năng tùy chọn: Đăng nhập trực tiếp vào mạng, xem xét thông tin bằng văn bản và hình ảnh, trực tiếp tiến hành các loại thao tác, chức năng này gọi là 'Đăng nhập giả lập'! Có khởi động hay không!

Hồng Liên hỏi.

Chức năng 'Đăng nhập giả lập'?

Bạch Tiểu Thăng khẽ giật mình.

Thứ này tựa hồ là bản tiến hóa cho bản phụ trợ ban đầu của hệ thống ‘Internet Search Engine’?

Trực tiếp đăng nhập vào mạng để xem xét thông tin ở dạng văn bản và hình ảnh?

Trực tiếp? Xem xét?

Chờ chút.

Đây có phải là nói thứ này cùng loại với AR hay không?

AR, Augmented Reality, kiểu như thực tế ảo, nâng cao tính hiện thực, cùng lúc trùng điệp hoàn cảnh chân thực và vật thể giả lập, có thể đồng thời tồn tại trong cùng một hình ảnh hoặc không gian.

- Không sai, cùng một loại ứng dụng với hệ thống AR.

Hồng Liên khẳng định ý nghĩ của Bạch Tiểu Thăng.

- Bắt đầu khởi động!

Bạch Tiểu Thăng lập tức cảm thấy mới mẻ, hắn đương nhiên vui lòng thử nghiệm.

- Chắc chắn chứ?

Hồng Liên hỏi lại.

- Xác định.

Bạch Tiểu Thăng quyết định.

Chỉ là, sau khi xác định mệnh lệnh, Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên có loại cảm giác không thích hợp.

Thường ngày, khi bắt đầu dùng hệ thống phụ trợ, hình như chưa từng nghe Hồng Liên hỏi lại như thế, đều là trực tiếp mở ra.

Lần này, vì sao còn thêm cái vụ hỏi lại.

Sẽ không phải là. . .

Bạch Tiểu Thăng bỗng có loại cảm giác không ổn.

- Chức năng 'Đăng nhập giả lập' bắt đầu khởi động, cần hai điểm tích lũy!

- Ký chủ hoàn thành thích đáng việc ngăn cản công ty con của tập đoàn dời khỏi Trung Kinh, bảo đảm lợi ích của tập đoàn, tăng thêm hai điểm!

- Xác nhận kích hoạt hệ thống phụ trợ, khấu trừ số điểm vốn có!

Giọng nói của Hồng Liên thanh thúy, liên tục không chút trì trệ.

Trong lúc Bạch Tiểu Thăng ngẩn ra, trước mắt xuất hiện một giao diện ảo, thoạt nhìn tương tự như khoa học viễn tưởng.

Chỉ là, thứ này cũng quá hố rồi!

Thế mà hao tốn đến hai điểm của mình?

Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên có loại cảm giác nhói tim, đau lòng.

Vì cái gì sau khi thăng cấp, hệ thống phụ trợ còn thu phí nữa!

Cũng không ai nói qua với mình mà!

Đây là trừ phí dụng lung tung!

- Hiện nay, cấp bậc đại sự vụ quan của ký chủ có không điểm, khoảng cách đến cấp bậc Tổng giám đốc Đại Khu vực còn thiếu một trăm điểm!

Hồng Liên nhắc nhở một câu cuối cùng, giống như bổ một nhát đao.

Điểm cũng đã bị trừ, có hối hận sợ cũng không còn kịp rồi.

Bạch Tiểu Thăng thở dài một tiếng, trực tiếp nâng hai tay lên, thao tác trên không.

Cũng may là hệ thống AR này rất mới mẻ, điều khiển lại đơn giản, thể nghiệm một chút cũng rất thú vị.

- Anh Tiểu Thăng, anh đang làm cái gì đấy?

Bên cạnh, Lâm Vi Vi ngạc nhiên hỏi.

Sở Nguyệt cũng có vẻ tò mò.

Thậm chí là cha mẹ cũng nhìn hắn với vẻ kỳ lạ.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh, phất tay trong không khí, thao tác đã xong.

- Tự nghĩ ra Thái Cực quyền, phòng ngừa viêm cơ vai, bệnh thoái hóa xương cổ, chứng mất trí.

Bạch Tiểu Thăng mở miệng nói lời bịa đặt.

Tuy nhiên ánh mắt của hắn lại nhanh chóng xem lướt qua, chính mình sau khi dùng cấp bậc đại sự vụ quan đăng nhập vào hệ thống của tập đoàn, lại lộ ra một số tin tức.

Những tin tức kia khiến cho hai mắt hắn tập trung lại.

Xem xong, Bạch Tiểu Thăng thầm nói:

- Hồng Liên, thu hồi đi, tôi đã xem hết rồi.

Hình ảnh bỗng nhiên biến mất.

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng lại có tính toán.

Hóa ra vị Trầm Dụ này, thật đúng là không đơn giản đâu!

Vừa kiểm tra xong, Bạch Tiểu Thăng liền nhìn thấy ở phía xa xa.

Trầm Dụ với vẻ mặt mỉm cười, cầm một phần hợp đồng đang sãi bước đi nhanh đến.

Bạn cần đăng nhập để bình luận