Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1444: Mời ngài 1 giờ (2)

- Tôi bất quá cũng chỉ là không muốn như những người khác, đối với sinh hoạt liền thể hiện ra bộ mặt hèn yếu của mình, hiện ra chính mình đã tuổi già sức yếu, mỗi ngày phải dựa vào cứu trợ, ăn ba bữa cơm ngủ hai giấc, ngồi chờ chết !

- Tôi ưa thích giới kinh doanh, đó chính là mục tiêu mà ta phấn đấu cho đến cuối đời.

Ánh mắt Jonas khi nhắc tới công việc lại bắt đầu nhiệt liệt.

Những năm nay rất nhiều người thanh niên trẻ tuổi cũng không có được sự nhiệt huyết như vậy.

- Đã hiểu.

Bạch Tiểu Thăng nhìn thẳng vào mắt Jonas hết sức chăm chú, cuối cùng cười, gật gật đầu.

- Vẫn là cần nói một chút, đối với lời đề nghị của ngài tôi sẽ cố gắng hết sức mình, cứ làm theo đề nghị của cậu, dù sao một trăm Euro cũng không phải là một con số nhỏ, đối với hoàn cảnh hiện giờ của ta mà nói, ta cũng rất cần nó.

Jonas cười nói.

Bạch Tiểu Thăng gật gật đầu, cười nói,

- Là như vậy, tôi mới được một công ty mời, quy mô không nhỏ, tôi nhận lời mời với chức vụ nghiêm ngặt mà nói cũng không phải là cấp quản lý gì, mà là trợ lý Tổng giám đốc. Bất quá công ty của chúng tôi có bốn vị cổ đông, Tổng giám đốc là cổ đông lớn nhất, nhưng ông ấy lại không hề phụ trách bất cứ sự vụ gì, mặt khác ba nhà cổ đông còn lại rất có địa vị trong công ty, Tổng giám đốc muốn có tiếng nói với ba vị cổ đông này cũng không phải là một việc dễ. Tôi nhận lời mời làm trợ lý Tổng giám đốc, đã qua nhiều vòng phỏng vấn, tranh giành đến khâu cuối cùng rồi, hiện tại muốn đối mặt với nhiều tình huống để có thể khảo nghiệm bản thân, hiện tại tôi muốn giành được thiện cảm từ vị Tổng giám đốc đó, tôi có được tin tức nội bộ, biết được khảo đề của một vị thí sinh trước đã thất bại cho nên muốn thỉnh giáo ngài một chút. . .

Bạch Tiểu Thăng giả lập một trường hợp, sử dụng hiện trạng của tập đoàn Tửu Nghiệp "Gặp gỡ bất ngờ" để đưa ra khảo đề.

Bằng vào năng lực tư duy logic của Bạch Tiểu Thăng, hắn đã hoàn mỹ đem khả năng ma sát của Phong gia, Wright gia, Hawke trong tương lai, khả năng chế tạo "Phiền phức", thôi diễn từng trường hợp rồi diễn giải cho Jonas nghe.

Jonas nghe hết sức chuyên chú, suy nghĩ càng thêm nghiêm túc, khi thì nhíu mày, khi thì trầm tư.

Bất quá mỗi một nan đề mà Bạch Tiểu Thăng nói đến, thậm chí cả ở vị trí tổng giám đốc, Jonas đều đưa ra ý kiến của mình.

Cuộc trò chuyện này kéo dài đến gần một tiếng, hai người trò chuyện hết sức hào hướng.

Cuối cùng, Bạch Tiểu Thăng hết sức hài lòng.

Jonas nhìn thời gian, cười xin lỗi Bạch Tiểu Thăng

- Tôi phải đi rồi, hôm nay kỳ thực là sinh nhật của vợ tôi. Tôi đã lở mất cơ hội nói chuyện với người săn đầu người kia, vậy thì hôm nay cũng không cần đi đâu nữa, tôi muốn trở về hảo hảo bồi nàng. Kỳ thực, hôm nay tôi một mực suy nghĩ xem mình nên mua cho nàng một cái gì lễ vật gì, bây giờ có một trăm euro của cậu đã giúp tôi giải quyết nan đề..

Bạch Tiểu Thăng cười cười, đứng lên từ trong túi lấy ra một trăm Euro tiền giấy, nhẹ nhàng để lên bàn, giao cho Jonas.

- Đây là ngài nên được. Gửi lời hỏi thăm sức khỏe của tôi đến vợ ngài.

Jonas ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, chân thành cười nói một tiếng,

- Cảm ơn.

Người đàn ông với mái tóc bạc đã được chải chuốt đẹp đẽ, râu ria gọn gàng tại thời khắc này nở nụ cười vui vẻ, tựa hồ cầm được số tiền kia, có thể mua lễ vật cho vợ, so với việc hôm nay hắn không xin được việc càng vui vẻ hơn.

Bạch Tiểu Thăng nhìn chằm chằm Jonas, mỉm cười giơ tay ra hiệu cho Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh sau đó rời đi.

Jonas đứng dậy đưa tiễn.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng đối Jonas mỉm cười, khách khí một chút gật đầu thăm hỏi.

Jonas đáp lễ từng người, rồi hắn đưa mắt ba người trẻ tuổi đi ra khỏi quán cafe, nhịn không được cảm thán,

- Tuổi trẻ thật tốt !

Ra khỏi quán cà phê, Bạch Tiểu Thăng mang theo Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đi dọc theo ngõ hẻm.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh tăng tốc độ, song hành với Bạch Tiểu Thăng.

- Thế nào, người tên Jonas này?

Lâm Vi Vi nhịn không được hỏi.

Bọn họ theo Bạch Tiểu Thăng lâu như vậy, tự nhiên biết rõ suy nghĩ của Bạch Tiểu Thăng.

Có thể nói Jonas "Trợ giúp" Bạch Tiểu Thăng phỏng vấn, không bằng nói Bạch Tiểu Thăng xếp đặt cái tình cảnh này để phỏng vấn hắn.

- Nói chuyện về vấn đề quản lý, về nhân tình thế thái, hàn huyên rất nhiều điều.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười,

- Rất không tệ ! Nhãn giới, tư tưởng, thậm chí để cho anh cảm thấy so với Lý Khâu Sơn, Kevin đều hơn nửa phần.

- Lợi hại như vậy !

Lâm Vi Vi sợ hãi thán phục.

Có thể được Bạch Tiểu Thăng tán đồng đến mức như thế, người tên Jonas kia hẳn là thật sự không tệ.

- Bất quá, tại sao chúng ta không nói thẳng với hắn ngay tại đó, trực tiếp thuê hắn ?

Lâm Vi Vi nói.

Lôi Nghênh cũng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

- Ba người chúng ta là người trẻ tuổi, dùng tiền mời người ta giúp đỡ khảo hạch, sau một phen nói chuyện, xoay mặt liền nói cho người ta biết ngươi đã được trúng tuyển, đi làm tổng giám đốc của một công ty mới được thành lập đi.

Bạch Tiểu Thăng cười nói,

- Em cảm thấy hắn có coi chúng ta thành người điên hay không.

Ngẫm lại như thế cũng không sai.

Lâm Vi Vi le lưỡi một cái, cười một tiếng.

Lôi Nghênh cũng nhún vai.

- Yên tâm đi, người khẳng định trốn không thoát.

Bạch Tiểu Thăng thấy hai người bọn hắn vui lên,

- Lát nữa ta tìm một người có đủ phân lượng là được.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh lập tức gật đầu.

Trên thực tế, Bạch Tiểu Thăng tra được trong tin tức Hồng Liên cung cấp, ngay cả địa chỉ gia đình Jonas đều nhất thanh nhị sở (đều biết hết), thì tại sao phải sợ hắn chạy mất chứ?

Nguyên bản việc khiến cho Bạch Tiểu Thăng cả thấy có chút làm phức tạp là tìm người quản lý cho Tổng giám đốc của tập đoàn Tửu Nghiệp "Gặp gỡ bất ngờ", cứ như vậy trong lúc lơ đãng đã được giải quyết, điều này khiến cho Bạch Tiểu Thăng có cảm giác thư thái không thôi.

- Vậy bây giờ đi đâu đây?

Lâm Vi Vi nhịn không được nói,

- Đi gặp Egor tiên sinh sao?

Lâm Vi Vi tin tưởng Egor Nhạc Đoàn giờ phút này đang đối mặt nguy cơ, nhất định đang rất lo nghĩ.

Có lẽ, nên sớm đi trấn an bọn hắn một phen.

- Không cần, ban đêm trực tiếp đi qua nghe trình diễn liền tốt.

Bạch Tiểu Thăng cười nói,

- Lúc này, anh phải mời một nhóm người đến Mala Rado Bosch để xem biểu diễn. Xem như là nhân lúc anh ở Châu u mời khách! Cũng cho Egor bọn hắn một cái kinh hỉ !

Cùng lúc đó.

Ở Mala Rado Bosch có một rạp hát nhỏ, Egor Nhạc Đoàn nguyên bản đang tập diễn, lại bị một đám khách không mời mà đến cứng rắn xông vào.

- Còn diễn tập hay sao, Egor tiên sinh, tôi có nên tán thưởng tinh thần gặp nguy không loạn của ông không, hay là nên thương hại mấy người chết đến nơi rồi mà còn không biết.

Dẫn đầu đám người kia là một người đàn ông tuổi gần 60, bụng phệ, đỉnh đầu thưa thớt vài sợi tóc, có một đôi mắt nhỏ, đây chính là Đoàn Trưởng của Sa Vi Nhạc Đoàn —— Victor.

Đi theo sau Victor là một người trẻ tuổi đẹp trai, thần sắc ngạo mạn, một nam nhân với đôi mắt đào hoa, đây chính là con trai của hắn —— Sidore.

Còn có cái tên chó săn gầy còm, Ywen.

- Các ngươi tới đây làm gì !

Egor cũng là người có hàm dưỡng, nên chỉ tỏ thái độ lạnh mặt.

Victor cười tủm tỉm giơ một tay đang cầm điếu xì gà lên cười nói,

- Đừng không lễ phép như vậy nha, Egor. Chúng tôi hôm nay tới tự nhiên là muốn xem các ngươi chết như thế nào rồi!

- Hoặc là, ta cho các ngươi một cái đường sống, các ngươi trở lại Sa Vi Nhạc Đoàn, đến ký phần hợp đồng này !

Victor cười vung tay lên.

Tên chó săn Ywen, lúc này đi qua đưa một phần hợp đồng, còn không ngừng cười lạnh thuyết phục Egor,

- Ký đi, Egor tiên sinh, ký xong, các ngươi liền có thể lưu lại.

Egor nhìn cũng không nhìn, trực tiếp đem hợp đồng xé nát, đập vào mặt Ywen, tức giận quát ——

- Ba năm trước đây, một người trẻ tuổi đã dạy cho ta. Đối với mấy tên khốn nạn cùng súc sinh, tuyệt không thỏa hiệp !

Ở ngay trước mặt của mọi người, Egor xé bỏ bản hợp đồng mà đoàn trưởng Victor của Sa Vi Nhạc Đoàn đưa tới cho hắn, hoặc gọi là "Khế Ước Bán Thân", còn ném vào mặt gã chó săn Ywen của Victor, cũng mạnh mẽ lên án bọn hắn là đồ "Khốn nạn" cùng "Súc sinh" .

Sắc mặt Victor lập tức trầm xuống.

- Làm càn, Egor, lão già ông tôi cho ông thể diện mà ông không cần sao!

Sidore ở sau lưng Victor, gầm thét nói.

- Đúng thế, Egor, ông có biết rằng, thân phận của ngài Victor xưa đâu bằng nay! Ngài ấy chẳng những là quản lý thường vụ của hiệp hội âm nhạc nước Nga, nay năm còn muốn tranh cử chức Phó Hội Trưởng, đồng thời xác xuất thành công có thể nói là mười phần chắc chín phần, không chỉ như thế, Victor tiên sinh vẫn là nghị viên của thành phố này, đang tham dự tranh cử Thị Trưởng hàng năm.

Ywen vểnh mặt kiêu ngạo, kể ra thân phận Victor hiện tại không tầm thường cỡ nào.

Biểu hiện kia phảng phất như muốn nói, có thể ở trước mặt Victor tiên sinh cố gắng hết sức, là hắn không có cái vinh hạnh nào lớn hơn, là tổ tông tích đức rồi.

Victor cũng hơi hất cằm lên, kiêu ngạo mà nhìn lại Egor.

- Tôi là người hoạt động âm nhạc, anh nói mấy chuyện kia thì có liên quan gì đến tôi!

Egor lạnh lùng nói,

- Tôi chỉ biết rằng, các người quấy rầy nhạc đoàn chúng tôi tập diễn. Bây giờ, mời các người rời đi !

Dưới cơn tức giận, Egor vẫn còn bảo trì một mặt lịch sự của hắn.

Tuy nhiên vừa rồi mắng chửi người, cũng chỉ là chỉ cây dâu mà mắng cây hòe.

Nhưng loại thái độ trực tiếp đuổi khách này, khiến cho ánh mặt Victor trở nên âm trầm, trong lỗ mũi phát ra một tiếng hừ lạnh khó chịu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận