Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 397: Theo tôi nghênh đón khách quý!



Ngày thứ năm cũng như mọi ngày.

Trong mắt của người ngoài, có lẽ hôm nay không khác gì hôm qua.

Nhưng đối với người luôn đến công ty vào sáng sớm như Bạch Tiểu Thăng mà nói, nội tâm hắn cảm giác được hôm nay không giống như ngày thường!

Thậm chí hắn dừng lại dưới lầu, ngước nhìn lên cao ốc truyền thông Trung Kinh, ngắm nhìn tòa kiến trúc rất có khí thế này, cũng cảm thấy nó phá lệ đồ sộ hơn rất nhiều.

Hôm nay, trong nhóm người thứ hai, có mười mấy người chuyển cương vị thành công, sau khi nhận được điểm, hắn sẽ chân chân chính chính là tổng giám đốc!

Hết thảy phiền phức Tống Trường Không, Trần Trường Khoảnh 'tặng' cho hắn, hôm nay, hắn đều sẽ đem tất cả trả lại!

Sau khi dừng chân chốc lát, Bạch Tiểu Thăng cất bước đi vào cao ốc.

Nói đến, hắn thật sự một chút cũng không hận Tống Trường Không, Trần Trường Khoảnh, thậm chí còn có chút cảm tạ, nguyên nhân chính là vì bọn họ làm khó dễ, bức bách chính mình phải tìm thêm điểm, lúc này mới làm cho hắn thăng cấp nhanh như vậy.

Kỳ thực, ban đầu Bạch Tiểu Thăng cũng từng nghĩ, hắn khỏi phải chịu đựng, chỉ cần lấy ra cái thẻ chứng minh thân phận, giải quyết phiền toái gì chẳng được!

Nhưng ý niệm này vừa mới xuất hiện, Bạch Tiểu Thăng liền dập tắt ngay trong lòng.

Nếu liên tiếp dựa vào đặc quyền, hắn sẽ đánh mất rất nhiều cơ hội rèn luyện, vừa không được điểm, lại không thể thăng cấp, thể hiện uy phong cũng chỉ như 'cây không rễ, nước không nguồn', không lâu dài được!

Trái lại, chỉ có từng bước một trải qua gian khổ, vượt qua mài giũa, đi trên con đường của chính mình, mới có địa vị!

"Mình chính là tổng giám đốc tương lai của tập đoàn Chấn Bắc! Nên tiếp nhận thách thức cùng rèn luyện, đây là con đường của mình!"

Bạch Tiểu Thăng tự nhắc nhở mình như thế.

Lúc này.

Hắn đi một mạch đến văn phòng của mình, dùng nụ cười nhiệt tình chào hỏi mỗi người mà hắn gặp được.

Đám người tổng thanh tra, quản lí, công nhân viên cũng vô cùng nhiệt tình cùng Bạch Tiểu Thăng chào hỏi.

Không chỉ bởi vì Bạch Tiểu Thăng là phó tổng, mà là mấy ngày nay hắn qua lại các bộ môn, mọi người tận mắt nhìn thấy, hắn thân làm phó tổng, không kiêu ngạo không nóng nảy, không chút ra vẻ, lại làm việc vô cùng nghiêm túc! Hắn thật sự một lòng vì công ty, vì mọi người!

Hiện tại mọi người từ đáy lòng mà phục hắn!



Bạch Tiểu Thăng trở lại phòng làm việc của mình.

Như thường ngày, Lâm Vi Vi đã đến trước hắn, thậm chí đã chuẩn bị bữa sáng xong.

Nha đầu này hiện tại đã rõ ràng quy luật của hắn, biết rõ thời gian hắn đến công ty, trước sau không tới mười phút đồng hồ, nên cái gì cũng chuẩn bị ổn thỏa.

Bạch Tiểu Thăng phi thường hài lòng, nhìn bữa sáng trên bàn mình: một chén đậu hũ nước mắm, một hột gà bóc vỏ, hai cái bánh bao nhân rau, hai cái nhân tôm.

Dinh dưỡng phong phú, số lượng vừa vặn, ăn no mà không chướng bụng.

Bạch Tiểu Thăng vừa ăn vừa nghe Lâm Vi Vi báo cáo.

- Em đã chuẩn bị kết quả đánh giá xong rồi, chỉ cần Tống tổng ký tên coi như đã xong nhóm chuyển cương vị thứ hai, tất cả mười hai người …

Lâm Vi Vi vừa nói vừa bưng một ly trà lài đã ngâm tốt cho Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu liên tiếp, trên mặt nhịn không được lộ ra một nụ cười ngầm hiểu.

Mười hai người, dù một người chỉ tăng một điểm cho hắn, thì cũng được mười hai điểm!

- Lát nữa, em sẽ đưa qua để Tống tổng ký tên, giai đoạn này cũng coi như hoàn thành viên mãn.

Lâm Vi Vi cười nói, nhìn Bạch Tiểu Thăng tràn đầy ý cười, nhịn không được nói tiếp.

- Anh tiểu Thăng, tâm tình của anh hôm nay không tệ nha.

- Hôm nay là ngày tốt.

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được ngâm nga một bài nhạc.

- Khó nghe muốn chết!

Lâm Vi Vi vui vẻ cười nói.

Xem ra hôm nay, tâm tình của anh Tiểu Thăng thật sự không tệ, tựa hồ không chỉ bởi vì nhóm người điều chỉnh cương vị thứ hai thành công, còn có chuyện tốt khác … Lâm Vi Vi thầm nói.

- Vi Vi, em cảm thấy văn phòng của Tống tổng như thế nào?

Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên cười hỏi.

Không đợi Lâm Vi Vi trả lời, hắn tự mình thì thào nói.

- Rộng rãi sáng ngời, có cửa sổ thủy tinh nhìn ra ngoài, tầm nhìn khoáng đạt. Bên kia, công viên thành phố kéo dài. Nhìn xuống dưới, bốn mùa xanh biếc, có thể làm cho tâm tình được thả lỏng a.

Bạch Tiểu Thăng lúc này đã ‘nhớ thương’ đến văn phòng của Tống Trường Không.

Lâm Vi Vi cho là Bạch Tiểu Thăng trông mà thèm, hừ lạnh một tiếng, lầm bầm nói.

- Cái đó có gì tốt chứ, trang hoàng cổ lỗ sỉ nặng nề, bàn làm việc, tủ hồ sơ giống như đồ cổ… Hừ!

Căn phòng làm việc hiện tại của Bạch Tiểu Thăng, không thể so với Tống Trường Không. Không chỉ không thể so với Tống Trường Không, so sánh với Trần Trường Khoảnh cũng chênh lệch rất xa, thậm chí so với văn phòng tổng thanh tra kia của phòng truyền thông internet cũng kém thật nhiều…

Lúc ấy, Lâm Vi Vi đã muốn kháng nghị, Bạch Tiểu Thăng lại cản cô, nói không quan trọng.

Bây giờ anh tiểu Thăng cũng thấy không gian nơi này nhỏ hẹp, dụng cụ cổ lỗ sỉ rồi sao…

Lâm Vi Vi có chút chua xót trong lòng.

Không sao, chờ bận xong giai đoạn này, chế độ chính thức bước lên quỹ đạo, mình nhất định phải thay anh tiểu Thăng kháng nghị với công ty, chúng ta nhất định sẽ có được một văn phòng lớn…

Trong lòng Lâm Vi Vi, trịnh trọng nhớ kỹ chuyện này.

Cô đang nghĩ ngợi, thì nghe thấy Bạch Tiểu Thăng ngồi đó lầm bầm.

- Đúng vậy a, đúng là rất quê mùa, xem ra phải đổi hết toàn bộ, còn phải trang hoàng lại lần nữa…



Mười giờ sáng.

Tống Trường Không nhận được một cuộc gọi, sau khi cúp máy, hắn lập tức gọi cho Trần Trường Khoảnh.

- Trần tổng, cậu qua đây một chuyến, người của tập đoàn sắp đến rồi!

Đặt điện thoại xuống, ánh mắt Tống Trường Không nhấp nháy, trên mặt hưng phấn tự nói.

- Rốt cục đã tới a! Mình đã đợi thật đau khổ mà!

- Bạch Tiểu Thăng a Bạch Tiểu Thăng, tôi mặc kệ tình huống cậu như thế nào, cũng mặc kệ tại sao cậu lại tới chỗ này của tôi làm phó tổng. Lần này, cậu sẽ phải rời khỏi truyền thông Trung Kinh!

Cuối cùng, Tống Trường Không thở một hơi thật dài, cảm khái nói.

- Cái tai hoạ này, rốt cục cũng sắp đi rồi!

Không tới mười phút đồng hồ.

Cửa phòng làm việc của Tống Trường Không bị gõ, Trần Trường Khoảnh hấp tấp đẩy cửa vào, trên mặt không đè nén được thần thái hưng phấn.

- Tống tổng, người bên phía tập đoàn sắp đến rồi à, mấy giờ đến?!

Trần Trường Khoảnh cũng rất sốt ruột.

- Tôi gọi điện cho cậu trước, tin tức bên kia truyền tới, nói là khoảng mười một giờ.

Tống Trường Không nhìn đồng hồ, đứng lên.

- Bây giờ còn có ba mươi lăm phút!

- Rốt cục cũng đến!

Trên mặt Trần Trường Khoảnh có tám phần hưng phấn, hai phần dữ tợn cười.

- Trò hay chúng ta chuẩn bị cho Bạch Tiểu Thăng, sắp bắt đầu rồi!

- Đúng vậy a!

Tống Trường Không cầm điện thoại lên gọi đi.

Sau khi điện thoại kết nối, Tống Trường Không trầm giọng nói.

- Tổng thanh tra hành chính à, tôi là Tống Trường Không, hiện tại ông lập tức thông tri tất cả phòng ban, để tổng thanh tra mang theo quản lí phòng ban, đi đến phòng họp số một! Trong vòng hai mươi phút, nhất định phải có mặt toàn bộ, mặc kệ trong tay bọn họ có chuyện gì! Phàm là cấp bậc tổng thanh tra không có mặt, khấu trừ 20% tài chính của phòng, khấu trừ phần thưởng cuối năm của bọn họ! Cấp bậc quản lí không có mặt khấu trừ phần thưởng cuối năm, hủy bỏ tăng lương cuối năm!

Tống Trường Không dị thường ngoan lệ phân phó.

Trần Trường Khoảnh đối với chuyện này ngược lại phi thường thưởng thức.

Theo hắn thấy, lãnh đạo phải có loại uy nghiêm ‘nói là làm ngay’ này, không phục theo, thì phạt đến khi bọn họ phục theo mới thôi!

Đặt điện thoại xuống, Tống Trường Không đi ra từ sau bàn làm việc, cười một tiếng với Trần Trường Khoảnh, nhanh chân đi ra phía ngoài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận