Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 235: Không kịp phản ứng



Văn phòng của Lâm Bắc Thần.

- Liên quan tới lần phỏng vấn này, còn có vấn đề bố trí thứ tự, cô cùng tôi nói kỹ càng một chút.

Lâm Bắc Thần rót một chén trà, đẩy ra trước mặt Dương Thiến Nhi, vẻ mặt tươi cười ngồi xuống.

Đề cương phỏng vấn, đã được trợ lý in ra hai phần, đặt ở Lâm trên mặt bàn trước mặt Lâm Bắc Thần.

Lâm Bắc Thần cầm lên một phần, đưa cho Dương Thiến Nhi.

- Được.

Dương Thiến Nhi gật gật đầu, cầm lấy đề cương.

Phải nói, lần phỏng vấn này rất trọng yếu, nhưng lại không có trọng yếu đến mức, cần kinh động đến trình độ tổng thanh tra phải tới nghe báo cáo về đề cương.

Nhưng mà Lâm Bắc Thần có yêu cầu này, Dương Thiến Nhi cũng chỉ có thể nói cho hắn nghe.

Mình nói nhanh một chút, sớm một chút kết thúc, để cho anh ta cho Bạch Tiểu Thăng phỏng vấn.

Dương Thiến Nhi nói thầm trong lòng.

Những vấn đề này, đều là bản thân Dương Thiến Nhi định ra, nhiều lần sửa chữa, cho nên nàng vô cùng quen thuộc.

Làm trưởng phóng viên, nàng cũng sưu tập rất nhiều tin tức phân tích về đối tượng phỏng vấn, biết rõ đối phương yêu thích, cấm kỵ, thói quen, từ vấn đề đó bố trí lên, từ nông đến sâu, từng bước hướng dẫn, nếu như thuận lợi hỏi thì làm như thế nào, nếu như không thuận lợi phải làm sao thay đổi chủ đề, nhưng vẫn như cũ hướng về phía đó thăm dò một chút xíu.

Phần đề cương phỏng vấn này nhìn như thô sơ, nhưng cũng không đơn giản chút nào. Dương Thiến Nhi nghĩ đủ các mặt, cùng Lâm Bắc Thần một hơi nói hết, mạch suy nghĩ trôi chảy, giọng nói tự tin.

Lâm Bắc Thần hai tay nắm cùng một chỗ, chống ở dưới cằm, hai cái con mắt màu xanh lam nhìn chằm chằm vào Dương Thiến Nhi, lóe ra ánh sáng nhu hòa, lộ ra sự chuyên chú, rất chân thành.

Dương Thiến Nhi nói xong một lần, sau đó thở ra một hơi, nàng đối với quá trình giảng giải của mình, vẫn là rất hài lòng.

- Tốt, rất tốt.

Lâm Bắc Thần dừng lại hai giây tán khen, đột nhiên hỏi,

- Nếu như đối tượng phỏng vấn của chúng ta ở thời điểm cô hỏi vấn đề thứ ba, đối với cô hỏi ngược lại, cô phải làm gì?

Hỏi lại phóng viên?

Dương Thiến Nhi sững sờ.

Đúng vậy, đối tượng cuộc phỏng vấn này, lúc trước bên trong quá trình bị phỏng vấn, xuất hiện qua loại tình huống này, với lại là ở bên trong cuộc phỏng vấn trực tiếp!

Khách quý hỏi vấn đề sắc bén, cầm chặt không thả, đưa đến hiện trường hỗn loạn tưng bừng, lúc đó người được xưng là sự cố trực tiếp. Phóng viên bối rối luống cuống, đến cuối cùng cũng bị ép đổi người khác ra trận.

Trực tiếp mà đổi người là tối kỵ! May mắn, việc này không phải là phát sinh tại truyền thông Trung Kinh.

Nhưng nếu như lần này, đổi thành mình là người bị vặn hỏi thì sao!

Dương Thiến Nhi nhịn không được có chút kinh hãi, nhìn kỹ vấn đề thứ ba của mình.

- Đúng là không chặt chẽ, có thể cho đối phương hỏi cơ hội lại.

Dương Thiến Nhi hàng mi cau lại, nghiêm túc xem xét phải thay đổi làm sao.

Lâm Bắc Thần rõ ràng có đáp án, lại mỉm cười, hắn thích xem bộ dáng Dương Thiến Nhi hiện nay.

Người phụ nữ xinh đẹp, trong lúc chuyên chú công tác, loại khí chất đó để hắn ầm ầm rung động, rất mê luyến.

- Tôi nghĩ ra, không bằng chúng ta điều chỉnh như thế này.

Dương Thiến Nhi hàng mi bỗng nhiên giãn ra, nhảy cẫng lên, cầm bút tô tô vẽ vẽ, lại nói cho Lâm Bắc Thần nghe.

]

- Tốt, vấn đề này đã xử lý tốt!

Lâm Bắc Thần cười,

- Nhưng mà, ở hướng đi của vấn đề thứ sáu, còn có chút không được.

Dương Thiến Nhi không biết rõ, thời điểm mình nghỉ phép, Lâm Bắc Thần chuyên môn tổ chức họp qua nhiều lần, là về vấn đề đang thảo luận này, cưỡng ép chọc ra vấn đề. Bằng không, hắn làm sao có thể tùy tiện nghe xong, liền vạch ra nhiều vấn đề tồn tại trong đề cương mà một vị trưởng phóng viên soạn ra.

Lâm Bắc Thần hoàn toàn là vì cùng với Dương Thiến Nhi, khoe khoang năng lực cùng mị lực của chính mình.

Bây giờ, Dương Thiến Nhi giải quyết vấn đề, Lâm Bắc Thần lại lôi ra vấn đề.

Hai người thậm chí còn thảo luận qua mấy lần.

Sau khi Dương Thiến Nhi làm xong toàn bộ, thở phào nhẹ nhõm, mắt nhìn đồng hồ trên bàn, nhịn không được thất thanh nói,

- Hả, hơn 20 phút!

Đúng ra mà nói, là hai mươi lăm phút.

- Lâm tổng, người bạn của tôi.

Dương Thiến Nhi nhịn không được gấp giọng nói.

Bạch Tiểu Thăng ở phòng họp chờ nửa giờ, hẳn là không kiên nhẫn được nữa a.

- Nhìn cô khẩn trương kìa, người bạn đó cùng cô quan hệ thế nào a. Bạn thân, hay là bạn học, hoặc là bạn bè bình thường?

Lâm Bắc Thần mỉm cười, một bên thu thập tài liệu, một bên thuận miệng hỏi.

Đó là câu hỏi khuynh hướng vấn đề riêng tư.

Dương Thiến Nhi con mắt chuyển động.

Lâm tổng thanh tra này, bình thường luôn toát ra ái mộ đối với nàng, có ý tứ muốn theo đuổi nàng, Dương Thiến Nhi không thích loại người như hắn, lại không cách nào công khai từ chối, dù sao đắc tội một vị tổng thanh tra, sẽ vô cùng phiền phức.

Bây giờ. Có lẽ là một cơ hội a!

Dương Thiến Nhi trong lòng bỗng nhiên khẽ động, một cái ý niệm trong đầu nhịn không được lóe ra.

Ma xui quỷ khiến, Dương Thiến Nhi bỗng nhiên cười một tiếng, nụ cười rất đẹp, để Lâm tổng giám có chút tim đập thình thịch.

- Anh ấy a, tạm thời tính là bạn trai của tôi, là trong nhà giới thiệu.

Dương Thiến Nhi cười nói,

- Lâm tổng thanh tra, công ty quy định không cho phép yêu đương ở văn phòng, nhưng mà chúng ta không thuộc về một phòng, điều này không có vấn đề gì a. Trong công ty, cũng có tình huống tương tự.

Lâm Bắc Thần nụ cười có chút ngưng tụ.

- A, thì ra là vậy. . . Đúng là không quan hệ. Thiến nhi, cô về trước đi chuẩn bị phỏng vấn đi, tôi tý nữa đi cùng cô nói chuyện cùng người bạn kia.

Lâm Bắc Thần coi như khắc chế được.

Dương Thiến Nhi mỉm cười, cầm tài liệu đã sửa tốt, ra khỏi văn phòng tổng thanh tra.

Lâm Bắc Thần đem phần đề cương trước mắt mình cầm lên, ở trên mặt bàn đập đi đập lại, giống như muốn sắp xếp cho chỉnh tề.

Chờ Dương Thiến Nhi vừa ra khỏi cửa, hắn hung hăng đem tài liệu ném đi, trong ánh mắt ngăn không được lửa giận bốc lên, nghiến răng nghiến lợi nói ra lấy hai chữ,

- Bạn trai!

Lâm Bắc Thần lòng đố kị dâng lên.

Tao để mày vào được công ty mới là lạ!

. . .

Trung Kinh truyền thông, văn phòng tổng giám đốc.

Tống Trường Không ở tủ treo quần áo cá nhân của mình, tìm cà vạt. Hắn là người nghiêm cẩn cứng nhắc, trang phục phối hợp đều vô cùng nghiêm chỉnh.

Lần này cùng Ron của công ty Kesson lần nữa giao phong, ở trang phục chi tiết, hắn cực kỳ thận trọng, Ron lần trước cho rằng bản thân có thể từ màu sắc cà vạt của Tống Trường Không để phán đoán ra tâm tình của hắn như thế nào.

Một câu nói kia, để Tống Trường Không tâm phiền ý loạn.

- Ron đáng chết!

Tống Trường Không nhịn xuống không mắng.

Không riêng gì như thế.

Ron có tính dở hơi, đang tranh luận đến thời khắc mấu chốt sẽ thay đổi ngôn ngữ. Lúc mọi người nhao nhao gấp mắt, đem ngôn ngữ nước mình nói thay thế tiếng trung.

Lần trước cái người thông dịch kia, bị làm cho trở tay không kịp, trực tiếp bị đơ ra ở nơi đó.

Còn ghê tởm hơn, Ron không chỉ dùng ngôn ngữ một nước, thỉnh thoảng sẽ đổi thành một loại ngôn ngữ của nước nào đó, mặc kệ người khác nghe hiểu hay không hiểu.

Tóm lại, là một người nước ngoài cực kỳ khó chơi lại đáng giận.

- Lần này, tôi sẽ chuẩn bị cho anh hai người chuyên gia đàm phán thương vụ, ba người phiên dịch, còn có tôi tự mình tọa trấn. Tôi nhìn anh còn có thểlàm ra chuyện gì nữa!

Tống Trường Không nhịn không được đắc ý tự nói, lấy ra một cái cà vạt, thắt tại cổ mình, thử độ căng chùng.

Cửa phòng làm việc bỗng nhiên bị gõ, nghe tiếng vô cùng gấp rút.

Tống Trường Không trước khi kịp phản ứng, trợ lý vội vàng đẩy cửa vào.

- Không xong, Tống tổng, Ron của công ty Kesson đến!

Tống Trường Không tay run một cái, kém chút dùng cà vạt đem mình siết chết.

- Chuyện gì xảy ra, sao lại đến trước giờ hẹn? !

Tống Trường Không cau mày, nhìn xem Rolex đồng hồ của mình, có chút kinh sợ.

Hắn là người có chứng ép buộc, đối với thời gian yêu cầu hà khắc. Phải it nhất ba mươi lăm phút đến mới đúng, nhưng đối phương lại đến sớm!

Người lái xe đón hắn, sao có thể phạm sai lầm như thế! Không biết kéo dài thời gian sao? !

- Ron nửa đường xuống xe, nói là nhất định phải trải nghiệm Trung quốc 'Cạch cạch' bắt xe!

Trợ lý sắc mặt trắng nhợt,

- Cho nên ông ta tới trước!

- Mẹ nó, tên đáng chết này!

Tống Trường Không nhịn không được nói tục,

- Người của chúng ta đâu, đã vào chỗ chưa đó!

- Chuyên gia đàm phán thương vụ, gặp tắc đường!

Trợ lý bối rối nói.

- Vì sao lại kẹt xe? !

Tống Trường Không chịu không được loại tình huống này, có chút phát điên,

- Nhanh, tìm người ngăn chặn Ron cho tôi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận