Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1323: Một cuộc họp nhỏ, “Rất nhiều sự chú ý” (2)

Mọi người không kìm lòng được liếc nhìn nhau, trước đây thời điểm Hạ Hầu Khải làm Tổng giám đốc, cũng chưa từng nói thẳng như vậy, chủ yếu là lời động viên chiếm đa số, hoặc là lấy khích lệ, động viên làm chủ, vị Tổng giám đốc chấp hành Bạch Tiểu Thăng này, tựa hồ như một khi lên liền muốn phê bình.

Nghĩ đến buổi hội nghị ngày mai, mấy vị phụ trách khu vực kia, có được nghe càm ràm. . .

- Tưởng Quát tiên sinh thậm chí lén lút nói với tôi, ngài cảm thấy khu Đại Trung Hoa chúng ta nên là đệ nhất! Cái gì đứng hàng đầu, ba vị trí đầu cũng không phải là vinh dự, mà là một loại không đủ.

Bạch Tiểu Thăng tiếp tục nói.

Giọng nói của Bạch Tiểu Thăng rất nặng.

Mọi người nhịn không được nín hơi ngưng thần lắng nghe.

Ngay cả Hạ Hầu Khải cũng chuyên chú nhìn Bạch Tiểu Thăng, nghe hắn nói.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng chậm rãi nói, lại giảng một phen rõ ràng mấy vấn đề tai hại to lớn liên quan tới khu Đại Trung Hoa, những chuyện này kỳ thực cũng không phải là cái chủ đề gì quá mới, thậm chí có nhiều vấn đề mà người đang ngồi ở đầy đều rõ ràng.

Chỉ có điều, kiểu nói này nếu như tiếp tục, ngay cả người tranh thủ thời gian như Bạch Tiểu Thăng phải hao phí gần một giờ.

Nhóm mấy vị Đại sự vụ quan đang ngồi ở đây, nháy mắt truyền đạt tâm tình với nhau.

Làm sao nghe nghe, cảm giác rằng đề tài thảo luận ngày hôm nay, không quá ăn khớp.

- Tiểu Thăng Tổng giám đốc.

Sau cùng, Thương Đạt Đông dứt khoát giơ tay lên, như muốn phát biểu.

Ánh mắt của Bạch Tiểu Thăng bình thản, ra hiệu mời hắn nói.

- Ngài nói những lời này, chúng tôi nghe đều cảm thấy rất hổ thẹn, dù sao chúng tôi đều là thành viên của khu Đại Trung Hoa này, ai mà không muốn đại khu vực cùng với bản thân mình thu hoạch được sự phát triển cao hơn và tốt hơn đây.

Nụ cười của Thương Đạt Đông ấm áp, âm thanh hòa khí nói.

- Nhưng mà, buổi hội nghị ngày hôm nay, là hội nghị của Bộ Sự Vụ chúng tôi tổ chức.

- Bộ Sự Vụ chúng tôi là cái bộ phận gì, là loại hình bộ phận giám sát. Ngài nói những lời này, tựa hồ như sự tình về phương diện nghiệp vụ chiếm đa số đi. Ngài xem, hẳn là phải lưu đến sáng mai, trò chuyện với mấy người phụ trách khu vực mới đúng. Ngài coi như nói với chúng tôi, chúng tôi biết hổ thẹn sau đó dũng cảm thừa nhận, nhưng rồi cũng không giúp được một tay a, chức năng của chúng tôi có hạn, cũng không thể nhúng tay vào những sự vụ cụ thể khác a.

Thương Đạt Đông nhìn mọi người ở chung quanh, nói với mọi người.

Ngụ ý của Thương Đạt Đông rằng Bạch Tiểu Thăng nói cái gì công trạng, sự phát triển, thật là tốt.

Thế nhưng, bọn họ là quan phụ trách sự vụ.

Trên thực tế, Thương Đạt Đông đối với mấy cái này cũng thật sự không quan tâm, thậm chí cảm giác không thú vị, hắn quan tâm, chính là các loại điều chỉnh cùng chế độ liên quan đến tổ chức cơ cấu mới của Bạch Tiểu Thăng hôm qua.

Cái kia mới là thứ ảnh hưởng đến lợi ích bọn họ.

Thương Đạt Đông nói xong, có mấy vị Đại sự vụ quan âm thầm gật đầu, tựa hồ như đối với lời nói của Thương Đạt Đông rất là đồng ý.

Bạch Tiểu Thăng tựa hồ như lạc đề, lại còn chạy quá xa.

- Tiểu Thăng Tổng giám đốc, ngài không phải nói tổng bộ quan tâm là những vấn đề mà Trầm Bồi Sinh mang tới kia sao, mà đề tài chúng ta thảo luận hôm nay, cũng là muốn nói về những phương diện kia a?

Triệu Hân Dư cũng từ bên cạnh cười nói, tựa hồ thiện ý nhắc nhở.

Hàn Nhật Trình ngồi ở một bên nhịn không được chăm chú lắng nghe, đối với lời nói này của Triệu Hân Dư hắn ôm tâm lý không vui.

Bạch Tiểu Thăng nói chút chuyện kia, hắn nghe thật tốt.

Đặc biệt là không đề cập tới gốc rạ của Trầm Bồi Sinh.

Nếu như đã nhấc lên, chuyện kia thế tất không thể đi vòng qua hắn được.

Hàn Nhật Trình liền sợ Bạch Tiểu Thăng bắt mình làm điển hình, vì muốn để cho tổng bộ ở bên kia nhìn thấy thành quả, cầm mình khai đao.

Hắn là người do một tay Trầm Bồi Sinh đề bạt đứng lên, đây là chuyện mà ai cũng biết, không sửa đổi được.

Huống hồ lúc Trầm Bồi Sinh còn tại vị, Hàn Nhật Trình hắn cũng là người giúp đỡ không ít đi làm việc.

Điểm này mặc kệ hắn làm sao để đền bù, đều không che giấu được.

Coi như ba bốn vị Đại sự vụ quan đứng ra vì hắn nói "Lời công đạo", Bạch Tiểu Thăng thực tình muốn bắt hắn, thì vẫn là "Sự thật vô cùng xác thực", ai cũng không ngăn được.

Đây mới chính là điều mà Hàn Nhật Trình đang lo lắng.

Cho nên Hàn Nhật Trình không sợ Bạch Tiểu Thăng đi chệch, chỉ sợ Bạch Tiểu Thăng chăm chú ở trên vấn đề này.

Hai lão già Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư kia nhắc nhở, dưới sự khẩn trương của Hàn Nhật Trình, thời khắc nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng nhìn qua mấy người bọn họ, ánh mắt tựa hồ như là quét qua bên mình nơi này, lập tức nhịp tim liền tăng lên.

- Hôm nay thậm chí là hội nghị ngày mai, sẽ làm rõ ràng vấn đề mà Trầm Bồi Sinh mang tới, không thể nghi ngờ đó là trọng điểm. Nhưng mà, bao hàm những nội dung trọng yếu còn lại, các vị thân là Đại sự vụ quan, cũng không thể chỉ nhìn sự tình ở trong tay mình, cũng phải suy nghĩ toàn cục. Như thế mới có thể triển khai công tác tốt hơn.

- Các vị Đại sự vụ quan trong mắt của tôi, giống như là các vạch vàng chỉ dẫn trên đường vậy, quy củ phía dưới những 'Cỗ xe', khiến cho bọn hắn không thể nào đi chệch đến mức phạm phải sai lầm, có thể không chỉ nhìn thấy những sai lầm nhỏ, mà còn có sự giám sát theo phương hướng chung. Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nhìn hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư.

Lời nói của Bạch Tiểu Thăng khiến cho Hạ Hầu Khải ngồi ở bên cạnh vẫn một mực không nói, lại hơi gật đầu, tựa hồ như là rất tán thành.

- Ha ha, Tiểu Thăng Tổng giám đốc có trình độ, vậy ngài nói thế nào, chúng ta liền nghe theo là được rồi.

Thương Đạt Đông cười ha hả cùng với Triệu Hân Dư bên người cười nói.

Triệu Hân Dư cũng cười một tiếng, gật đầu.

Hai người này rõ ràng chính là một bộ dáng "Ngài là quan lớn, thích nói như thế nào thì nói thế nào", như thế có vẻ như làm cho hành vi của Bạch Tiểu Thăng lộ ra một tia ngang ngược.

Đây cũng là bất tri bất giác, làm sâu sắc thêm hình tượng này của Bạch Tiểu Thăng ở trong lòng của những vị Đại sự vụ quan còn lại.

Những vị Đại sự vụ quan còn lại đều không nói gì.

- Hai vị Đại sự vụ quan Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư, lãnh đạo chỉ thị như thế nào, chúng ta làm sao nghe là được rồi. Tiểu Thăng Tổng giám đốc nói, tất cả đều là vì kế hoạch lớn chung của tập đoàn, chúng ta tuy là Đại sự vụ quan, quả thật là không thể thờ ơ. Hàn Nhật Trình lại nhịn không được, lúc này mới phát ra tiếng.

Hàn Nhật Trình vậy mà ở trước mặt mọi người chỉ trích hai vị tiền bối.

Hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư lạnh lùng liếc nhìn hắn một cái, tựa hồ còn hừ một tiếng, tựa hồ như đối với lần vỗ mông ngựa lần này của Hàn Nhật Trình cực kỳ khinh thường.

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía Hàn Nhật Trình, ánh mắt tựa hồ như có một tia vui vẻ còn sự khen ngợi.

Hàn Nhật Trình lập tức có cảm giác như nắng xuân ấm áp.

Nhưng mà tiếp đó, một câu nói của Bạch Tiểu Thăng, khiến cho Hàn Nhật Trình lập tức từ mùa xuân ấm áp rớt xuống trời đông giá rét.

- Tốt, nếu như hai vị Đại sự vụ quan Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư đã nói như thế, vậy chúng ta liền trở lại chính đề, tâm sự như thế nào điều tra rõ ràng những phiền phức mà Trầm Bồi Sinh lưu lại kia, còn có người.

Đặc biệt là ba chữ sau cùng "Còn có người", quả thực là từ trên ngực của Hàn Nhật Trình chọc lấy một đao, khiến cho trái tim của hắn lập tức run rẩy.

Trong lòng Hàn Nhật Trình lúc này quả thực muốn chửi mẹ nó, khóc không ra nước mắt.

Thương Đạt Đông, Triệu Hân Dư, bà mụ các ngươi a.

Đang yên đang lành, tại sao phải nhắc nhở Bạch Tiểu Thăng a!

Dưới sự trần thuật của hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư, Bạch Tiểu Thăng rốt cuộc muốn đem chủ đề lôi trở lại "Quỹ đạo" của nó.

Cũng chính là, căn cứ vào những vấn đề cùng với tai họa ngầm của Trầm Bồi Sinh tạo thành kia, cùng lúc tiến hành điều tra rõ ràng.

- Ở tại chỗ này, tôi muốn nói rõ trước với mọi người một chút. Trầm Bồi Sinh trong lúc tại vị, thì những chính sách và biện pháp mà hắn phổ biến số lượng cũng không ít, nhưng tôi cũng không phải phủ định, đả đảo tất cả những nghị quyết đó. Trước khi chính thức bắt đầu, Bạch Tiểu Thăng lại lần nữa nhìn mọi người ở chung quanh, chậm rãi mở miệng nói.

- Chúng ta cần phải tuân theo khách quan, công bằng chính trực theo nguyên tắc. Nên công nhận, thì vẫn phải tán thành, cần uốn nắn cũng tuyệt đối không nhân nhượng. Lần này, chúng ta sẽ sử dụng phương thức bỏ phiếu, để phủ định hoặc là thông qua những đề tài được đem ra thảo luận. Bạch Tiểu Thăng tôi quyết không làm việc độc đoán, cũng bao gồm việc chỉnh đốn để thực hiện hệ thống mới sau khi cải cách.

Nghe Bạch Tiểu Thăng nói như vậy, mọi người đang ngồi ở đây lần lượt gật đầu, đều biểu thị tán thành với suy nghĩ này.

Hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư âm thầm nhìn nhau, trong ánh mắt đều có một tia cười lạnh.

Tên tiểu tử họ Bạch này, quả thật đúng là muốn dùng hình thức bỏ phiếu để tiến hành triển khai hoạt động.

Ở bên trong hệ thống quy tắc, bọn họ có thể không sợ Tổng giám đốc chấp hành này.

- Điều mà tôi còn muốn nói chính là lần chỉnh đốn sửa chữa các vấn đề nguy hại này, rất có thể sẽ dính dáng đến tầng lớp cao tầng của khu Đại Trung Hoa chúng ta. Thậm chí. . . Là chư vị đang ngồi ở đây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận