Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1450: Thay xà đổi cột *

*có thể hiểu như là treo đầu dê bán thịt chó.

Victor một phen nói “có cứ có lý”, khiến cho quản lý rạp hát cảm thấy bất lực.

Bọn người Sidore ở bên cạnh Victor cũng cảm thấy sợ hãi tột độ.

Ywen há hốc miệng, thậm chí quên cả đau đớn, kinh hãi mà nhìn ông chủ nhà mình.

Nơi lớn như thế này cũng dám Thâu Thiên Hoán Nhật, Victor tiên sinh, ngài thật sự là rất trâu bò!

Giờ phút này, ánh mắt Victor lại nở rộ ra hào quang hưng phấn, càng nói càng hưng phấn.

Hắn nghĩ là…

Chờ đến thời điểm, nếu như diễn xuất thành công, lúc kết thúc, hắn liền công bố tham gia diễn chính là đoàn nhạc Sa Vi của hắn!

Ở ngay trước mặt tất cả những đại nhân vật như vậy, làm rạng danh đoàn nhạc Sa Vi của hắn!

Nếu có đại nhân vật cảm thấy đây là lừa gạt, vậy hắn liền đem hết thảy vấn đề đẩy lên trên đầu của rạp hát này, nói là rạp hát đã bãi bỏ ước định với dàn nhạc Egor, lại nói đây là một cái an bài khác của rạp hát này. Thực ra đây cũng không tính là lừa gạt, có thể xem là đoàn nhạc Egor cùng đoàn nhạc Sa Vi cùng nhau phối hợp diễn xuất, dù sao thì mấy người Luque cũng là hàng thật giá thật.

Như vậy thì mấy đại nhân vật còn vì thế mà nổi giận, thậm chí làm lớn chuyện hay sao?

Thân phận càng cao, danh vọng càng lớn, bọn hắn càng cẩn thận từng lời ăn tiếng nói và hành động của mình, sẽ không níu lấy chuyện này không thả!

Vẫn là câu nói kia, những người kia thật sự là người quen cũ của Egor, trước đây đoàn nhạc gặp đả kích như thế, mấy người kia ngay cả một lời cũng không nói được sao?

Victor tin tưởng phán đoán của mình.

Mà nếu diễn xuất không được hiệu quả như ý …..

Loại tình huống như thế Victor cũng sẽ không đi suy nghĩ làm gì, hắn thấy rằng đoàn nhạc Sa Vi của mình đã rất xuất sắc, tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì xảy ra khi diễn xuất cả.

Dù sao thì, anh hiệu là một trong mười dàn nhạc hàng đầu của đất nước E cũng không phải là tự dưng mà có!

Victor cảm thấy rất là tự tin.

Có khả năng chính Victor cũng quên rằng, cái tên trong mười dàn nhạc đầu kia là tới như thế nào.

Hoàn toàn là dựa vào "Hoạt động" của hắn mà chiếm được!

Không thể không nói, hắn đúng là một vị ngoan nhân, giở trò bịp bợm ngay cả chính mình cũng lừa gạt tới mức tin sái cổ.

Vừa nghĩ tới sẽ diễn xuất ở trước mặt nhiều vị đại nhân vật như thế, một tiếng hát làm kinh người.

Sidore, Ywen, thậm chí những thành viên trụ cột của đoàn nhạc Sa Vi, hai mắt đều không tự chủ được nở rộ ra hào quang hưng phấn.

Bọn hắn tràn ngập nóng rực, thèm nhỏ dãi cái cơ hội đáng lý ra không thuộc về bọn hắn kia.

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt nhấp nháy nhìn đoàn trưởng Victor, tất cả đều sinh lòng ủng hộ.

Victor đè thấp giọng nói với quản lý rạp hát.

- Tóm lại cậu cứ theo lời tôi mà làm, chúng tôi sẽ tới đó ngay lập tức. Cậu yên tâm, nếu như bởi vì việc này để cho cậu mất đi chức vụ quản lý, làm mất đi bát cơm của cậu, tôi đảm bảo sẽ để cho cuộc sống sau này của cậu không còn lo lắng.

Trong khi đang nói chuyện, Victor ngoắc tay gọi Sidore qua, nói thầm ở bên tai hắn một phen, Sidore lúc này hiểu ý, gật đầu mang theo Ywen rời đi.

Giờ phút này, trong khắp ngõ ngách của nhà hát lớn Mala Rado Bosch.

Quản lý rạp hát đang lâm vào trong sự lựa chọn gian nan.

Một mặt hắn sợ sẽ xảy ra vấn đề, mà mặt khác hắn cũng không thể trêu chọc vào Victor.

Khỏi nói quan hệ giữa Victor và người đầu tư vào rạp hát cũng không ít, lại là quản lý thường vụ của Hiệp Hội m Nhạc, lại là nghị viên, chọc giận hắn, hắn chỉ cần đâm chọt mình một tí là cuộc sống sau này của mình sẽ không được tốt nữa.

Càng quan trọng chính là, lần này trục xuất dàn nhạc Egor, quản lí rạp hát có thể thu rồi một chút chỗ tốt từ Victor!

Nếu không phải như thế thì quản lý rạp hát cũng không cần kiêng kị đến như vậy, không thông báo cho ông chủ nhà mình trước mà lại đi “xin chỉ thị” từ chỗ Victor.

Ngay tại lúc quản lý rạp hát đang gian nan lựa chọn, khi đã bị lời của Victor thuyết phục thì điện thoại di động của hắn reo lên tiếng thông báo tin nhắn.

Quản lý rạp hát theo bản năng liếc mắt nhìn, nhất thời hoảng hốt, ngay lập tức đưa tay che lại tin tức trên đó, nhìn quanh bốn phía kiểm tra không có người nào khác, mới kinh tâm động phách mà nhìn tin tức hiển thị trên đó.

Tài khoản ngân hàng của hắn nhận được một số tiền khổng lồ, số tiền đó đủ để sau khi hắn từ chức ở đây thì cũng không cần lo lắng nửa đời còn lại!

- Victor tiên sinh….

Ánh mắt quản lý rạp hát trở nên nóng rực, lại kinh tâm động phách, run giọng quay về điện thoại nói.

- Cái này đủ để cậu thay đổi ý định chưa!

Trong đầu dây điện thoại bên kia, Victor trầm giọng nói ra.

- Tôi với cậu là bạn bè, một chút lòng thành như thế cậu nên nhận lấy! Nhưng cậu cũng đừng nên có suy nghĩ gì khác, vị kia chắc chắn sẽ không vui đâu!

Victor đang uy hiếp hắn!

Tiền đã vào trong tài khoản, bên phía bên kia Victor chỉ cần tùy ý tìm một người đến gánh trách nhiệm, liền có thể để cho quản lý rạp hát vào ăn cơm tù suy nghĩ lại những chuyện ngu xuẩn bản thân mình đã gây ra.

- Tôi hiểu rồi, tôi hiểu rồi!

Quản lý rạp hát cắn răng nói một câu.

- Vậy tôi sẽ làm theo phân phó của ngài mà làm!

- Cái này thì đúng rồi.

Victor cười to thư thái.

- Bên này tôi sẽ lập tức phái người đi qua đó! Nhớ kỹ rằng đem những dấu vết không nên xuất hiện che giấu cho thật tốt, những thông báo đó trước tiên nên thu hồi lại đừng để cho người khác nhìn thấy, hầu hạ cẩn thận nhóm đại nhân vật đấy, đây là cơ hội của tôi, cũng là cơ hội của nhà hát lớn Mala Rado Bosch!

Quản lý rạp hát quyết định chắc chắn, lập tức nói.

- Được.

Dù sao thì sau này của hắn cũng không cần lo lắng nữa.

Lần này chơi thật lớn, nếu mà để cho mấy vị đại nhân vật kia hài lòng thì bên này của hắn cũng được nhờ theo!

Gan lớn chết no gan nhỏ chết đói !

Quản lý rạp hát cùng Victor cúp điện thoại, quay người đi dẫn người hầu hạ mấy đại nhân vật kia.

Giờ này khắc này, Bạch Tiểu Thăng bọn hắn cũng đang đón xe chạy tới nhà hát lớn Mala Rado Bosch.

- Bây giờ qua đó thì có hơi sớm, nhưng mà đi tới đó trước để ôn chuyện cũng tốt, dù sao chúng ta đã rất lâu rồi không gặp bọn họ.

Bạch Tiểu Thăng cười nói với hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh.

Hắn cũng không biết, bên kia đã diễn ra vở kịch Ly Miêu đổi thái tử, một vở kịch lớn Lý Quỳ biến thành Lý Quỷ.

Mà trong lúc đó, Victor đang bận bịu đón xe chạy về nhà hát lớn cũng sẽ không ngờ tới.

Hắn hôm nay dùng lời thề son sắt với Egor, nếu hắn gặp lại cái tiểu tử Phương Đông kia thì nhất định phải làm cho hắn quỳ xuống xin tha thứ, bây giờ người ta đã đến rồi!

Rạp hát lớn Mala Rado Bosch, bên trong lầu một là một sảnh nhỏ biểu diễn. Hai, ba trăm người đang đứng ở nơi này, bọn họ chính là những người đã mua vé buổi diễn tấu của nhạc đoàn Egor, nhưng được biết buổi biểu diễn đã bị hủy bỏ, hiện tại bọn họ đang tụ lại trước cửa ra vào nhằm nghe một lời giải thích hợp lí.

Trước mắt, bởi vì từng vị đại nhân vật theo nhau mà tới, quản lý rạp hát dứt khoát mời tất cả bọn họ vào nơi này.

Giờ phút này, những người ở đây mắt thấy nơi này không giống như là dàn nhạc diễn tấu địa phương, lập tức tóm chặt người phụ trách, lần thứ hai muốn nghe lời giải thích.

Hai, ba trăm người ở bên trong sảnh liên tiếp phát ra âm thanh, tiết ra những bất mãn trong lòng, thời khắc mọi người đang loạn xị bát nháo, quản lí rạp hát đẩy cửa đi vào.

Vị quản lý rạp hát này đã nghĩ tốt đối sách rồi mới tới.

Hai, ba trăm người trước mắt này, giống như là một quả bom ngầm.

Để cho họ cùng nhóm đại nhân vật kia ở chung một chỗ là chuyện không thể, nói không chừng sẽ dẫn đến đại phiền toái, làm lộ ra tin tức Nhạc đoàn Egor hiện không ở nơi này.

Lùi lại một bước, coi như nhạc đoàn Egor còn diễn xuất tại Mala Rado Bosch, quản lí rạp hát cũng sẽ không để cho đám dân đen này quấy rầy nhã hứng của nhóm đại nhân vật, như vậy sẽ lộ ra sự yếu kém của rạp hát mình. Vì thế hắn muốn cách ly mấy người này.

Mắt thấy quản lý rạp hát của nhà hát Mala Rado Bosch đến, đám người kia phần phật tiến lên, lập tức vây quanh hắn dồn dập hỏi.

- Quản lí tiên sinh, ngài đem chúng tôi thả ở chỗ này, để chúng tôi ở đây chờ lâu như vậy, là có ý gì?

- Mấy người phụ trách các ngươi vẫn không cho chúng tôi một lời giải thích hợp lý, từ ngữ mập mờ, đây chính là thái độ của nhà hát các ngươi à?

- Các người đối xử như thế với khách mời, thực sự là để chúng tôi quá thất vọng rồi!

- Không cho chúng tôi một câu trả lời thích đáng, chúng tôi ngày hôm nay sẽ không bỏ qua đâu!

Trong lúc nhất thời, quần chúng xúc động.

Quản lý rạp hát vung hai tay lên, đối với mọi người hô to:

- Yên lặng một chút nào, mọi người yên lặng một chút! Tôi ở đây lúc này chính là đem tới cho các vị một lời giải thích!

Nghe được câu đấy của hắn, những người đang giận dữ kia cũng dần dần yên tĩnh lại.

- Tình huống là như vậy, đêm nay nhạc đoàn Egor sẽ có hai màn biểu diễn.

Quản lý rạp hát cất giọng nói.

Cũng coi như hắn ngoài định mức có thêm cái tâm nhãn. Kiểu nói như vậy, coi như không cẩn thận để lộ tin tức, nếu bị những đại nhân vật kia biết, hắn cũng có cơ hội tự bào chữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận