Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 391: Nhượng lại quyền lực



- Công ty có thông báo cậu xem chưa! Bạch Tiểu Thăng, Bạch tổng lần này cần đem quyền quản lý phòng truyền thông internet cùng với phòng truyền hình điện ảnh giao lại rồi!

- Ai! Cái này có phải hay không là Bạch tổng hướng Tống tổng, Trần tổng cúi đầu?

- Chắc là vậy rồi! Một vị phó tổng, cùng tổng giám đốc và một vị phó tổng khác đối chọi làm sao có thể chiếm được tiện nghi.

- Cũng không thể nói như vậy, dù sao Tống tổng, Trần tổng cũng đã ăn qua thua thiệt từ Bạch tổng rồi, còn có, Bạch tổng đã thúc đẩy không ít đại sự đâu. . .

- Vậy thì thế nào, ai có thể cười đến cuối cùng thì mới là kẻ thắng nha, cậu không thể không cúi đầu!

-Ai, cũng là là. . .

Liên quan tới chuyện Bạch Tiểu Thăng nhượng lại quyền lực, đã nhấc lên một đợt nghị luận sôi trào.

Công ty một ngàn mấy trăm người, mỗi một góc, cũng đang nói đến sự tích huy hoàng từng trải qua của Bạch tổng, rồi nói đến chuyện hiện tại hắn "Thất bại", đều bùi ngùi mãi không thôi.

Cường thế như Bạch tổng thì như thế nào, từng trải qua huy hoàng lại như thế nào, trước mắt, còn không phải cô đơn thua trận. . .

Trong đám người bàn tán, mặt mày hớn hở nhất là người đến từ phòng trò chơi.

Bọn họ cho tới nay, đều sống trong uất ức, Bạch Tiểu Thăng liên tiếp hai lần lấy đi một món lớn tài chính của phòng bọn họ, cũng để bọn họ một lần thành trò cười của công ty.

Trước mắt, rốt cục thời thế đã thay đổi!

Người phòng trò chơi cũng vô cùng khoái ý, ra sức trào phúng.

Còn có Lâm Bắc Thần, hắn kích động khua chiêng gõ trống, đốt pháo ăn mừng, thuận tiện ở cao ốc công ty kéo băng rôn xuống, nội dung "Nhiệt liệt ăn mừng Bạch Tiểu Thăng phó tổng xéo khỏi phòng truyền thông" !

Đương nhiên, đây cũng chỉ là suy nghĩ. . .

Bạch Tiểu Thăng coi như mặc kệ phòng ban của mình, cũng là đường hoàng ra dáng phó tổng, thật muốn thu thập hắn, cũng dễ như trở bàn tay.

Lâm Bắc Thần chỉ có thể hóa cao hứng làm lực lượng, ra sức ở phía sau nghị luận.

Phòng truyền hình điện ảnh. Cao Đại Chí tại lúc tin tức khuếch tán mà vẫn chưa dẫn tra kinh loạn, cố ý trở về tổ chức một lần hội nghị kín nho nhỏ.

Hội nghị diễn ra tại một phòng cách âm, đóng cửa lại, kéo màn cửa,

Cực kỳ chặt chẽ.

Cao Đại Chí đem bọn người Văn Thanh, Dương Thiến Nhi, Triệu Tiểu Huỳnh, Cao Á đều kêu đến, nói rõ ràng mọi chuyện của sự kiện này.

Văn Thanh, Dương Thiến Nhi, Triệu Tiểu Huỳnh, Cao Á dưới cơn thịnh nộ, la hét muốn thay Bạch Tiểu Thăng hướng công ty "Đòi lại công đạo" !

Những người khác cũng lòng đầy căm phẫn.

- Đủ rồi!

Cao Đại Chí người trước sau như một lúc nào cũng ôn hòa mà bây giờ phải rống to một tiếng, thần sắc dữ tợn, tròng mắt cũng đỏ rừng rực nhìn những người này, giống như muốn ăn thị người.

Bộ dáng này làm cho đám người đó giật nảy mình.

- Các cậu thật không biết rõ Bạch tổng làm như thế là vì người nào sao! Các cậu nghĩ phó mặc để cho ngài ấy một phen khổ tâm! Đám các cậu đúng là. . . khốn nạn!

Cao Đại Chí tức giận tới giơ chân, không phân biệt nam nữ, chỉ vào mặt mũi từng người mà mắng!

Trước khi mọi người kịp phản ứng.

Cao Đại Chí một hơi, không gián đoạn nghiêm nghị nói.

- Bạch tổng biết rõ, ngài ấy một ngày không buông tay cái phòng này, thì phiền phức của chúng ta sẽ không bao giờ ngừng tới! Cái gì cũng không làm được, những vất vả trước kia cũng của chúng ta sẽ trôi theo dòng nước! Vì các cậu! Ngài ấy cam tâm tình nguyện giao ra quyền quản lý cái phòng này! Các cậu còn muốn như thế nào, muốn đi náo à, để bọn họ có cớ lại đối phó Bạch tổng sao? ! Các cậu là có ý gì!

Cao Đại Chí quát một phen chói tai, đám người nghe xong đều trầm mặc xuống.

- Hiện tại chuyện chúng ta có thể làm là không cô phụ sự mong đợi của Bạch tổng đối với chúng ta, cố gắng đem mọi chuyện làm thật tốt, để cho kịch truyền hình của phòng chúng ta trở thành kịch bản hay nhất trong lĩnh vực này!

Cao Đại Chí xúc động nói.

Mọi người đều trầm mặc.

- Chúng ta phải cố gắng!

Văn Thanh bỗng nhiên phát ra một tiếng quát chói tai.

Một tiếng này như khẩu hiệu, nếu như ngày xưa mà nghe thì giống như bị tự kỷ, sẽ làm cho người ta bật cười, nhưng mà giờ này khắc này, không ai cười được.

- Chúng ta phải cố gắng!

Bỗng nhiên có người hô theo.

- Chúng ta phải cố gắng!

Càng ngày càng nhiều người quát lên.

Cuối cùng, thậm chí ngay cả Cao Đại Chí cũng nhiệt huyết sôi trào rống lên theo.

Cái này là tuyên ngôn chiến đấu thuộc về phòng truyền hình điện ảnh!

Tại thời khắc này, mỗi người đều nhiệt huyết sôi trào.

Cùng so với truyền hình điện ảnh đóng cửa họp kín thì thanh thế của phòng truyền thông internet lại lộ ra vẻ yên tĩnh hơn rất nhiều.

Bạch Tiểu Thăng đơn giản chỉ thu thập đồ đạc, chuyển ra văn phòng tổng thanh tra.

Một khắc này, toàn bộ người của các bộ phận cùng đình chỉ làm việc, yên lặng đứng tại hai bên lối đi, nhìn xem Bạch Tiểu Thăng đi tới.

Trên mặt mỗi người đều hiện lên sự lưu luyến không rời, tình cảm sâu đậm, thậm chí trong mắt còn ẩn chứa nước mắt.

- Đừng như vậy mà tôi chỉ là thay cái văn phòng khác thôi, có thời gian, tôi sẽ tới làm khách.

Mọi người như vậy làm cho Bạch Tiểu Thăng cũng có chút sầu não.

Bất quá hắn vẫn kiên trì, cho mọi người một nụ cười tự tin ấm áp.

Bạch Tiểu Thăng rốt cục vẫn rời đi.

Lâm Vi Vi theo ở phía sau, cầm một số ít đồ cá nhân của Bạch Tiểu Thăng, thần sắc bình tĩnh.

Một đường đi ra khỏi con đường mọi người đang chen chúc, Lâm Vi Vi ngừng chân, quay người bình thản cười một tiếng với bọn người Thạch Vũ.

- Từ giờ trở đi, tôi không còn là trợ lý của phòng ban các cậu nữa, tôi vĩnh viễn là trợ lý cá nhân Bạch tổng!

Lâm Vi Vi ngọt ngào cười một tiếng với mọi người, hướng về đám người cúi đầu một chút.

- Cảm ơn mọi người đã chiếu cố cho tôi từ trước tới nay!

Sau đó, Lâm Vi Vi quay người rời đi.

Tâm trạng của mọi người đều buồn phiền, yên lặng nhìn bọn họ rời đi.

Ngày đó thông báo tuyên bố Bạch Tiểu Thăng chính thức làm tại văn phòng phòng truyền thông, trở thành phó tổng phòng chuyên môn, người đi theo chí có một người ——trợ lý Lâm Vi Vi.

Truyền thông Trung Kinh, văn phòng tổng giám đốc.

Tống Trường Không, Trần Trường Khoảnh nghe được chuyện Bạch Tiểu Thăng đổi văn phòng, đều cười thầm một tiếng.

Điều này đại biểu cho việc Bạch Tiểu Thăng không hề chống cự, đồng ý quyết nghị của bọn hắn, đại biểu cho việc Bạch Tiểu Thăng nhượng lại thực quyền trong tay!

- Trần tổng, cậu xem để Lâm Bắc Thần lại về phòng truyền thông internet làm tổng thanh tra có được không?

Tống Trường Không cười hỏi.

Trần Trường Khoảnh nghĩ nghĩ, ung dung nói.

- Quên đi bên kia Bạch Tiểu Thăng làm coi như không tệ, Lâm Bắc Thần người này chỉ là một cục cứt chuột, làm tổng thanh tra sẽ hỏng chuyện tốt, theo tôi thấy thì từ người bên kia tuyển một cái a.

- Cũng tốt.

Tống Trường Không cũng không quan trọng vấn đề này lắm nên cười một tiếng đồng ý.

Đối với Lâm Bắc Thần, hắn đồng dạng không có gì tán đồng.

Trần Trường Khoảnh mỉm cười, tinh thần ung dung.

Bạch Tiểu Thăng, ngươi rốt cục vẫn phải chịu thua, từ nay về sau, ngươi sẽ không thể làm đối thủ của Trần Trường Khoảnh ta. . .

Trần Trường Khoảnh bỗng nhiên cảm giác, có chút cô đơn.

. . .

Bạch Tiểu Thăng giao quyền, đổi văn phòng mỗi một chuyện đều bị mọi người đem ra bàn tán sôi nổi vẫn chưa lắng xuống thì một cái thông báo khác lại làm dậy sóng trong lòng của tất cả các nhân viên, càng lúc càng kịch liệt!

Nhân viên có ý định xin chuyển phòng ban!

Do Bạch Tiểu Thăng phó tổng chế định, cũng toàn quyền phụ trách.

Nội dung, đã được thông báo đầy đủ trong hệ thống rồi.

Đám người nhìn thấy khiếp sợ không thôi.

Bọn họ không phải chưa từng nghe qua việc chuyển phòng ban, nhưng toàn là lãnh đạo đánh nhịp, hoặc là riêng lẻ vài người xin, chưa từng nghe nói qua hình thành chế độ, nhiều người tiến hành chuyển phòng ban như vậy!

Đây quả thực là không thể tưởng tượng nổi!

Một vài người ở sau lưng bàn tán, một vài người lại cẩn thận nghiên cứu, một vài người thì. . . Kích động!

- Tôi cảm thấy tôi có thể đi đến phòng hành chính, tôi nhận thấy mình rất có khiếu trong lĩnh vực này đã sớm muốn đi, đáng tiếc lúc ấy không biết tự lượng sức mình tuyển nghiệp vụ, bây giờ vẫn rất muốn đi phòng hành chính!

- Tôi tự học lập trình, tôi đã có giấy chứng nhận, vốn là phải muốn chuyển công ty, mà bây giờ trong công ty có thể chuyển phòng ban vậy thì tôi muốn xin qua phòng kỹ thuật!

- Tôi muốn đi phòng nhân sự!

- Tôi muốn đi phòng truyền hình điện ảnh!

. . .

Chỉ mới nửa ngày tất cả các nhân viên đều vì chuyện này mà điên cuồng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận