Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2255: Những câu nói làm người ta tổn thương (2)

- Sự thật là hành vi của ngài ấy đã gây ra tổn thương danh dự nghiêm trọng cho tôi, một người dẫn đầu đoàn doanh nghiệp Trung Quốc, cũng khiến cho Bộ thương mại Osan trở thành trò cười cho công chúng thậm chí là trên quốc tế, tổn thương rất lớn đến tôn nghiêm của tiểu vương quốc Osan, làm cho uy tín của đại tù trưởng cũng bị tổn thất rất lớn!

- Bây giờ chúng ta muốn nói là phải tính khoản nợ này thế nào!

Giọng nói Bạch Tiểu Thăng trầm lạnh.

Vanas muốn dàn xếp ổn thoả, chuyện lớn hóa nhỏ.

Bạch Tiểu Thăng càng muốn làm cho nghiêm trọng hơn.

Vẻ mặt Vanas thoáng biến đổi, cố gượng cười nói:

- Ngài nói khó tránh khỏi quá nghiêm trọng rồi...

- Bất kỳ chuyện nào có liên quan đến danh dự của một nước thì không thể là chuyện nhỏ được, tất cả đều là chuyện lớn vô cùng nghiêm trọng!

Bạch Tiểu Thăng trầm giọng nói:

- Nếu ngài Vanas không nhận thức được rõ ràng tính chất nghiêm trọng của chuyện này, vậy tôi nghĩ chúng ta cũng không cần phải nói chuyện nữa!

Trần Phi Tù thật sự phối hợp, lúc này vừa nghe nói không cần nói chuyện liền làm ra vẻ muốn đứng dậy.

Alger giật mình.

Vanas cũng vội vàng nói:

- Không không, vừa rồi là tôi đang nói rõ vấn đề. Thật ra, ngài Hogson chúng tôi rất coi trọng chuyện này. Chuyện liên quan đến Osan và Trung Quốc là chuyện lớn!

Vanas xem như đã nhận định lại tính chất.

Lúc này Trần Phi Tù mới ngồi lại.

- Nếu là chuyện lớn, vậy chúng tôi cảm thấy không thể kết thúc qua loa được, phải nghiêm túc giải quyết, như vậy mới có khả năng tiến về phía trước, sẽ không phạm phải nữa, đúng không.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Vậy ngài Vanas nói, gia tộc Hogson sẽ tăng đầu tư thương nghiệp đối với Osan trong vòng năm năm, rõ ràng không phải là một thái độ quá tốt, quá mức hời hợt, có đúng không?

Bạch Tiểu Thăng đã sớm nhìn ra được thương nhân Vanas này căn bản đang chơi "hét giá trên trời, trả tiền ngay tại chỗ" trong giới kinh doanh.

Nhưng chẳng qua là ngược lại.

Vậy Bạch Tiểu Thăng anh sẽ không khách sáo, cứng rắn bẻ đối phương quay lại.

Trước đây Trần Phi Tù nói rất đúng, Alger hãm hại mình vẫn chưa bị trừng phạt thích đáng.

Mà Bạch Tiểu Thăng không định tự mình trừng phạt Alger, mà chuẩn bị nhắm vào gia tộc sau lưng của hắn, làm cho gia tộc hắn phải chảy máu, lại tất nhiên sẽ có người thay mình trừng phạt hắn gấp trăm ngàn lần.

Còn nữa, trước khi Bạch Tiểu Thăng tới đã quyết định bắt gia tộc Hogson bỏ một phần sức lực cho Osan, trình lên một phần "món quà", mới có thể có được sự tán thành của vợ chồng đại tù trưởng, tiến hành hợp tác khổng lồ sau đó.

Vanas thấy Bạch Tiểu Thăng chiếm lý lại “hung hăng", cũng chỉ có thể cúi thấp đầu trước.

Tài ăn nói của người Trung Quốc này quá đáng sợ, quả thật mỗi câu đều trúng điểm yếu.

Vanas vô cùng cảnh giác với Bạch Tiểu Thăng.

Nhưng Vanas vẫn tự tin, bởi vì ông ta mang một đống lớn "Lợi ích" đến, cũng đã được ba của Alger – ngài Hogson đồng ý, vốn là muốn cho bên phía Osan.

Vanas cũng chỉ muốn nhả ra như nặn kem đánh răng, tranh thủ dùng cái giá nhỏ nhất để thu được sự tha thứ của bên phía Osan.

- Như vậy đi.

Vanas nhìn Trần Phi Tù, dường như hạ quyết tâm rất lớn, nói:

- Gia tộc Hogson chúng tôi sẽ đầu tư mười xưởng gia công tại Osan trong năm nay, tổng đầu tư không ít hơn hai chục tỷ đô la, cung cấp mười lăm ngàn công việc, đồng thời không xin chính sách ưu đãi đặc biệt, thế nào...

Trần Phi Tù ở bên cạnh nghe, trong lòng thoáng động.

Cái giá này thật sự không thấp.

Lúc này ngành thương nghiệp của Osan đang kém, khoản đầu tư này tất nhiên sẽ nâng cao kinh tế một chút.

Bạch Tiểu Thăng nghe lại dường như không có phản ứng gì, vẻ mặt không đổi, ung dung nói:

- Theo tôi được biết, chỉ riêng ở Karan gia tộc Hogson đã có hai mươi xưởng gia công, tổng số tiền đầu tư là tám chục tỷ đô la, mà ở trong Osan, riêng sản nghiệp do ngài Alger chịu trách nhiệm đã tương đương rồi. Cho nên những đầu tư mà ngài mới nói, hình như có hơi ít một chút.

Vanas nghe vậy, ánh mắt rét lạnh nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Không ngờ người Trung Quốc này lại chuẩn bị kỹ càng như vậy...

Hay đây là bên phía Osan cung cấp chi tiết cho cậu ta?

Ý nghĩ này làm cho Vanas có chút bất an.

Xem ra Osan đã chuẩn bị đầy đủ, là mượn miệng một người ngoài để nhắc nhở bọn họ.

Vanas làm sao biết được, Bạch Tiểu Thăng chỉ cần một ý nghĩ thì có thể thu được tất cả tài liệu trong nháy mắt.

- Không thể tính như vậy được, ngài Bạch...

Vanas còn muốn nói gì nữa nhưng Bạch Tiểu Thăng giơ tay ngăn cản ông ta lại, nói:

- Tôi cũng tính một khoản sổ sách cho ông. Nếu chuyện này giải quyết không tốt, rất có khả năng tất cả vụ kinh doanh của gia tộc Hogson ở Osan đều sẽ chịu ảnh hưởng. Tổn thất này lại lớn tới mức nào chứ?

Lời nói này thậm chí dọa cho Trần Phi Tù cũng phải giật mình.

Sao Osan có thể kích động như vậy được. Nếu động tới nhiều doanh nghiệp như vậy, vậy không phải là khiến cho cả ngành thương nghiệp phải rung chuyển sao...

Alger, Vanas cũng có vài phần không tin.

- Ngài có thể sẽ cho rằng, Osan không nên làm như vậy, bởi vì làm vậy sẽ phải trả giá quá lớn.

Bạch Tiểu Thăng nói ra suy nghĩ của bọn họ, sau đó mỉm cười và nói với Vanas:

- Nhưng một khi tội danh cố ý phá hỏng mối quan hệ giữa Osan và Trung Quốc này được xác định, lại muốn miệt mài theo đuổi, vài doanh nghiệp của các người có tham dự vào chuyện này đều bị phạt nặng, đồng thời các doanh nghiệp khác cũng sẽ bởi vì vấn đề liên quan phải ngừng hoạt động để chỉnh đốn và cải cách! Về phần tổn thất mang tới cho Osan, chúng tôi sẽ dùng tiền phạt để bổ sung, ngài thấy thế nào?

Bạch Tiểu Thăng vừa nói vậy, vẻ mặt Vanas chợt biến đổi.

Cho dù Bạch Tiểu Thăng nói vậy có hơi quá, nhưng chỉ thi hành một phần thì sợ rằng bọn họ cũng chịu không nổi.

- Đâu cần tới mức đó chứ!

Lúc này Vanas cố gượng cười nói, lại nhìn Trần Phi Tù như hạ quyết tâm:

- Nếu những lời tôi mới nói không làm cho bên phía Osan hài lòng. Vậy tôi... ở đây tự ý làm chủ, sau khi về tôi sẽ thuyết phục ngài Hogson đồng ý. Trong năm nay, chúng tôi sẽ đầu tư xây dựng hai mươi xưởng gia công ở Osan, tổng vốn đầu tư không ít hơn... Năm chục tỷ đô la, cung cấp bốn mươi ngàn việc làm, cũng không cần chính sách đặc biệt...

- Như vậy có thể được chứ!

Vanas nói câu cuối cùng câu này, hận không thể nghiến răng nghiến lợi.

Nhưng thật ra Vanas đưa ra điều kiện này chính là quyền hạn tối cao mà Hogson cho ông ta trước khi tới đây.

Đương nhiên điều này cũng không tính là cao nhất, nhưng cũng đạt tới 90%.

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy thì khẽ gật đầu, hình như vẫn tương đối thỏa mãn.

Trần Phi Tù bên cạnh đâu chỉ là thỏa mãn, nếu không phải cố gắng kìm chế thì sắp bật cười rồi. Cậu ra rất muốn giơ ngón cái lên khen ngợi Bạch Tiểu Thăng.

Người này đúng là không hổ danh người dẫn đầu đoàn doanh nghiệp Trung Quốc, thật sự có tiềm chất để tham gia chính trị. Trần Phi Tù nhìn Bạch Tiểu Thăng, trong lòng thầm nghĩ.

Nói tới mức này, Trần Phi Tù cảm thấy cũng được rồi, cho dù cha mẹ hắn cũng sẽ thỏa mãn.

Alger nghe vậy thì rất khó chịu, dù sao đó là vàng thật bạc thật của bản thân bỏ ra, cũng là tiền của hắn.

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng mỉm cười gật đầu, trong miệng lại lẩm bẩm nói:

- Ngài Vanas, ngài là một doanh nhân. Ngài Hogson còn là người làm ăn lớn, tôi cũng là một người làm ăn.

Vanas, Alger, Trần Phi Tù, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đều vô thức nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, không biết vì sao anh lại "nói nhảm" một câu như vậy.

Mọi người đều là doanh nhân? Cũng đúng.

- Người làm ăn ra ngoài bỏ tiền, cuối cùng cũng phải kiếm lại được.

Bạch Tiểu Thăng ung dung nói:

- Lời ngài nói tương đương với các người chạy Osan tới đầu tư kiếm tiền, vậy làm sao có thể gọi là áy náy của các người chứ? Mấy năm nay Osan phát triển tốt như vậy, Brady, Anlos gì đó đều đang chú ý. Thế nào, vạch đất cho các ngài xây xưởng, cho các ngài cơ hội kiếm tiền, các ngài còn cảm thấy là mình đang nhường lợi ích cho Osan, điều này đúng là buồn cười!

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng dài ra nói:

- Tôi có thể nói cho ngài biết, Osan không hài lòng về phương án này của ngài!

Lời này vừa nói ra, ngay cả Vanas cũng nhìn Bạch Tiểu Thăng với vẻ không thể tin nổi.

Những người khác càng như vậy.

Vậy mà cũng không hài lòng à?!

Bạch Tiểu Thăng ung dung nói:

- Ngài Vanas, ngài Alger nghĩ lại đi. Nếu Osan không hài lòng, các người sẽ nhận được kết quả thế nào? Ngài Alger, ngài là người thừa kế của ngài Hogson lại bị hai mươi năm tù. Đến lúc đó, ai tới kế thừa gia tộc Hogson?

Alger nghe vậy thì sắc mặt chợt trắng bệch.

- Trong Osan, các vụ kinh doanh của gia tộc Hogson bị xử phạt nghiêm khắc vì chuyện này. Dù sao trong chuyện lần trước, rất nhiều doanh nghiệp của các ngài bị tình nghi là giở trò để giúp đỡ, bị phạt chết cũng là nên làm, không ai sẽ đồng tình với các người, cũng sẽ không ảnh hưởng tới tâm trạng đầu tư của những thương nhân khác.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Vẻ mặt Vanas trở nên vô cùng khó coi, hai mắt nhìn chăm chú vào Bạch Tiểu Thăng.

Cái này cũng chưa hết.

Bạch Tiểu Thăng nói tiếp:

- Đáng sợ nhất là gia tộc Hogson sẽ bởi vậy mà bị mất danh dự, thị trường chứng khoán giảm lớn, đây chính là tổn thất mà không có tổ chức nào chịu nổi. Đến lúc đó, bất kể là Anlos hoặc Brady sẽ giúp đỡ hay bỏ đá xuống giếng chứ? Đến lúc đó, có phải là cơ nghiệp trăm năm của gia tộc Hogson sẽ hủy hoại trong chốc lát hay không!

Mỗi lời đều thấy máu.

Bạch Tiểu Thăng nói làm cho Vanas, Alger thấy ớn lạnh, tóc gáy dựng ngược.

Ngay cả Trần Phi Tù nghe cũng thấy ớn lạnh.

Bạch Tiểu Thăng tươi cười ôn hòa hiền hậu, nói với Vanas và Alger:

- Ngài xem thử, nói chuyện như vậy, có phải gia tộc Hogson đã đưa ra bảng giá quá thấp hay không? Không bằng, các người nên suy nghĩ thật kỹ! Cố vấn thương mại tôi sẽ chờ câu trả lời tốt nhất của các người!

Bạn cần đăng nhập để bình luận