Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1806: Hình như chúng ta chọn nhầm đối thủ (2)

Tự bản thân Bạch Tiểu Thăng đưa ra vụ đánh cược này khiến đám người Nicholas, Farro, Monica đều trợn mắt, chấn động nhìn anh rất lâu mới lấy lại tinh thần.

Lớp Kèn Lệnh châu đầu ghé tai xác nhận mình không có nghe nhầm.

- Được!

Lúc này Nicholas quát:

- Chúng tôi tiếp nhận đánh cược với giáo viên Bạch!

- Không sai, chúng tôi tiếp nhận!

- Tôi không tin anh ta thật sự có thể mạnh như vậy!

- Tôi cũng không tin!

Tâm trạng sa sút của lớp Kèn Lệnh vừa rồi đã biến mất, tất cả đều rất kích động.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Anthony không khỏi thoáng động lòng.

Bạch Tiểu Thăng thật sự là một cao thủ giỏi về điều động cảm xúc của người khác. Chỉ thoáng cái, lớp Kèn Lệnh từ trong nỗi sỉ nhục đã tỉnh táo lại, khôi phục bản tính không chịu thua kém thường ngày.

Xuất hiện một cuộc thi đấu về chuyên môn như vậy cũng không tệ lắm!

Anthony không nhịn được thầm vui mừng.

Cùng lắm thì cuối cùng Bạch Tiểu Thăng thua, viện trưởng ông đứng ra tự mình nói chuyện, kể ra nỗi khổ tâm của Bạch Tiểu Thăng.

Chẳng lẽ đám nhãi con lớp Kèn Lệnh còn dám không nể mặt ông ta sao?

Anthony nghĩ đến chuyện này có ích với bọn họ thế nào, lập tức vui vẻ tán thành.

Người bên cạnh Anthony giật mình và nhìn Bạch Tiểu Thăng với ánh mắt khác thường.

Người trẻ tuổi này cũng quá điên cuồng rồi. Thật không biết chuyên môn của anh ta lợi hại tới mức nào...

Vậy cứ chờ xem sao. Hẳn Bạch Tiểu Thăng sẽ phải hối hận vì lần đánh cược hôm nay thôi...

Trong những người này, gần như không ai cho rằng, Bạch Tiểu Thăng có thể thắng nổi cả lớp Kèn Lệnh.

Bạch Tiểu Thăng khẽ mỉm cười và nói với lớp Kèn Lệnh vừa bị mình "kéo" tâm trạng lên:

- Nếu cuối cùng tôi thắng, các người không có một hạng mục nào có thể đạt được 60% thành viên vượt qua tôi, các người có phải nên thể hiện ra sự tôn kính của các người đối với tôi hay không?

Bạch Tiểu Thăng quát:

- Có phải nên thật lòng cho tôi một sự phục tùng nên có hay không?

Nicholas nhìn mọi người và nhận được vẻ "Bày mưu đặt kế" mới nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng nói gọn gàng dứt khoát:

- Nếu vậy, chúng ta sẽ coi sĩ quan huấn luyện Bạch là người thầy kính trọng nhất, tất nhiên cũng thật lòng kính phục anh!

Lớp Kèn Lệnh đều kêu lên phụ họa.

Dưới sự chứng kiến của mọi người, vụ đánh cược này xem như đã được thành lập.

Vân Quang Chi vốn muốn dặn Bạch Tiểu Thăng dạy lớp Kèn Lệnh trước, lúc này, hai bên tự mình liên lụy, viện trưởng Anthony tất nhiên cũng hài lòng.

Một lúc nữa, ông vẫn phải nhanh chóng báo cáo với ông cụ Vân mới được! Dù sao, chuyện này cũng không nằm trong kế hoạch ban đầu! Viện trưởng Anthony thầm nghĩ.

- Trong khi diễn tập đã ăn xong bữa trưa, vừa rồi cũng được nghỉ ngơi. Bây giờ chúng ta đi tới sân huấn luyện của các người, các người sẽ không có ý kiến gì chứ?

Bạch Tiểu Thăng chủ động nói.

- Được!

Nicholas, Farro, Monica gần như đồng thời lên tiếng trả lời.

Bọn họ cũng nóng lòng rồi.

- Đúng là người trẻ tuổi đầy nhiệt tình.

Viện trưởng Anthony cười ha ha nói:

- Vậy chúng tôi sẽ không quấy rầy nữa.

Viện trưởng lên tiếng, những giáo viên đang tò mò, còn có người lớp Bắc 2 dù rất muốn xem cũng chỉ có thể rời đi trong áp lực.

Mà Anthony vội vàng nói cho Vân Quang Chi biết về tình hình lúc này, cũng không có tâm tư đi xem.

Cứ vậy đi, viện trưởng Anthony đánh tiếng bảo người bên ngoài rời đi.

Mà Bạch Tiểu Thăng theo đám người Nicholas, đi về phía một sân huấn luyện khác.

Nhìn theo bóng lưng Bạch Tiểu Thăng rời đi, Anthony xoay người lại, vội vàng rời khỏi đó.

Buổi diễn tập kết thúc, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh được viện trưởng Anthony sai người gọi đến, vừa vặn gặp Bạch Tiểu Thăng và lớp Kèn Lệnh trên đường tới.

- Anh Tiểu Thăng, bọn em đều thấy được anh dẫn dắt đám người Jimmy giành chiến thắng, thắng quá đặc sắc đi! Đánh cho đối phương hoa rơi nước chảy!

Lâm Vi Vi đến bên cạnh Bạch Tiểu Thăng hưng phấn nói, hoàn toàn không để ý tới vẻ mặt đám thiên tài có nam có nữ bên cạnh khó coi tới mức nào.

- Tôi thật sự không nghĩ tới anh còn có bản lĩnh như vậy đấy!

Ngay cả Lôi Nghênh cũng không nhịn được mỉm cười và nói với Bạch Tiểu Thăng.

Nghe người ta khen mình như vậy, Bạch Tiểu Thăng vẫn rất "khiêm tốn", mỉm cười và nói:

- Bình thường thôi. Tôi còn có thể làm được tốt hơn, có mấy trận vốn không cần thua, chỉ vì đám người Jimmy hoảng hồn mới cho đối phương cơ hội.

Đám người Nicholas, Farro không nhịn được trừng mắt.

Các người thật sự không để ý tới cảm nhận của chúng tôi sao?

- Bây giờ các người muốn đi đâu vậy? Chẳng lẽ là đi chúc mừng à... Hả, Jimmy đâu? Đây không phải là lớp Bắc 2 sao?

Phản xạ của Lâm Vi Vi quá chậm, lúc này mới phát hiện ra đám người Nicholas, Farro, Monica, cô bị dọa cho giật mình, vội vàng nuốt lời định nói xuống.

Vừa rồi hình như nói chuyện có hơi quá lời...

- Ba ngày tới anh sẽ hướng dẫn lớp này, lớp Kèn Lệnh. Anh và bọn họ có một giao hẹn. Anh làm mẫu cho bọn họ, trong ba ngày bọn họ có thể làm được tiêu chuẩn của anh thì tính là anh thua, ngược lại xem như anh thắng. Mỗi bên thắng thua đều có lợi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và nói:

- Hôm nay là ngày đầu tiên lên lớp, anh đi làm mẫu cho bọn họ.

Bạch Tiểu Thăng nói hờ hững, đám người Nicholas nghe được lại nghiến răng nghiến lợi.

Nhưng Lâm Vi Vi lại thành thật gật đầu:

- Như vậy à? Anh Tiểu Thăng hướng dẫn bọn họ thì tất nhiên phải làm mẫu thật tốt, đánh cho bọn họ biết tay đi.

Đám người Nicholas nghe được tức tới lệch cả mũi.

- Tôi đi với anh, thuận tiện cũng làm mẫu cho bọn họ.

Lôi Nghênh thản nhiên nói.

Bạch Tiểu Thăng đồng ý.

Bọn họ lại theo đám người Nicholas dẫn đường, đi thẳng tới một bãi tập bắn của học viện.

Sở dĩ đám người Nicholas dẫn họ tới đây cũng không phải là dẫn loạn, mà là có kế hoạch.

Bắn súng là chương trình học cơ bản nhất của học viện, ngay cả người lớp Bắc 2 cũng luyện đến một tiêu chuẩn nhất định, càng khỏi phải nói tới bọn họ.

Lớp Kèn Lệnh có sáu cao thủ bắn súng đứng đầu trong học viện, thành tích bình quân cũng đứng đầu trong cả học viện!

Bạch Tiểu Thăng không phải nói anh làm mẫu, 60% người của lớp Kèn Lệnh có thể làm được thì xem như anh thua sao?

Nicholas muốn Bạch Tiểu Thăng gieo gió gặt bão, bị đánh thẳng vào mặt!

Farro, Monica nhanh chóng suy nghĩ thông suốt ý định của Nicholas, lập tức mỉm cười. Những người khác của lớp Kèn Lệnh đều là thiên tài, tất nhiên cũng suy nghĩ cẩn thận, ánh mắt mỗi người đều có ý cười.

Họ thấy anh điên cuồng lắm mà. Bây giờ chúng tôi lại làm cho anh phải thua!

Đám người của lớp Kèn Lệnh, âm thầm xoa tay.

- Để tôi làm mẫu nhé?

Lôi Nghênh khẽ hỏi.

- Vẫn là xem tôi đi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười từ chối.

Lôi Nghênh thấy Bạch Tiểu Thăng ung dung tự tin, biết trong lòng anh hiểu rõ nên khẽ gật đầu, không cưỡng ép nữa.

Đám người Bạch Tiểu Thăng đi thẳng tới bãi bắn súng và đi tới vị trí bắn. Tất cả mọi người nhìn chăm chú, Bạch Tiểu Thăng cầm lấy một khẩu súng lục.

Trước đây ở bãi bắn súng, Lôi Nghênh đã dạy anh bắn loại súng này, Hồng Liên đã sớm có số liệu cơ thể của Bạch Tiểu Thăng, có thể trợ giúp anh thích ứng với sức giật của loại súng này.

Nhưng khi đó, Bạch Tiểu Thăng có tâm lý thoải mái nên không lộ rõ nhiều, chỉ biểu hiện một ít thiên phú của bản thân, còn có một phần biểu diễn tuyệt vời.

Khi Bạch Tiểu Thăng lại một lần nữa cầm lấy loại súng này, giọng nói của Hồng Liên liên tục vang lên, bắt đầu điều chỉnh lực lượng cơ bắp của, tư thế bắn súng, mức độ vè sức giật và khả năng chịu âm thanh của anh...

Bạch Tiểu Thăng bắn một băng đạn vào bia cố định.

Thành tích trên trung bình.

Đương nhiên, thành tích này ở trong mắt lớp Kèn Lệnh quả thật không đáng để nhắc tới.

Rất nhiều người đều nhếch mép.

Chỉ dựa vào trình độ này đã muốn ép được bọn họ rồi sao?

Một lúc nữa, chỉ cần vài phút là bọn họ có thể hù chết họ Bạch này! Những cao thủ bắn súng xoa tay.

- Nóng người xong, bây giờ tới lúc bắn thật, di chuyển bắn bia di động.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và nói.

Vừa nhắc tới yêu cầu như vậy, tất cả mọi người đều sửng sốt. Ngay cả Lôi Nghênh cũng kinh hãi nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Nếu bắn bia cố định là độ khó sơ cấp, nhưng tay nắm súng còn bắn bia di động thì sợ là độ khó cấp địa ngục rồi!

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng lên một chiếc pickup, đứng ở buồng sau của xe, bảo tài xế tăng nhanh tốc độ và cho bi di động xuất hiện.

Vừa di chuyển vừa bắn vào bia đi động vốn đã khó như lên trời.

Bạch Tiểu Thăng vẫn chê tốc độ không nhanh, cho tăng tốc, kể từ đó, lái xe cũng bị dọa cho giật mình.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng thể hiện cho mọi người thấy thế nào gọi là mạnh mẽ!

Di chuyển với tốc độ cao, bắn súng vào bia di động, đồng thời điểm đạn rơi đều gần thậm chí chính giữa hồng tâm!

Vừa rồi, Hồng Liên đã thu thập mẫu chuẩn xác của khẩu súng kia, các số liệu viên đạn bán ra lại kết hợp với số liệu của bản thân Bạch Tiểu Thăng, ngoài ra còn tốc độ gió các loại, Bạch Tiểu Thăng quả thật chính là máy tính có thể điều chỉnh sức tay và tính đường đạn ổn định!

Chờ Bạch Tiểu Thăng bắn xong, đám người Nicholas quả thật ngu người rồi.

Ngay cả cao thủ bắn súng lớp Kèn Lệnh cũng ngạc nhiên nhìn Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh cũng chấn động nhìn anh.

Bạch Tiểu Thăng nộp khẩu súng trở lại và vỗ vào vai Nicholas, nhã nhặn nói với mọi người:

- Cứ bắn theo động tác này của tôi, rất đơn giản, trong ba ngày các người có thể có 60% người làm được, tính là tôi thua.

- Bây giờ, giáo viên tôi mệt mỏi, đi nghỉ một lát đây.

- Đúng rồi, trong thời gian các người luyện tập vẫn tính là thời gian tôi dạy học đấy!

Bạch Tiểu Thăng vừa dứt lời liền dẫn theo Lâm Vi Vi, và Lôi Nghênh muốn tìm nơi đi nghỉ ngơi uống trà.

Farro nhìn theo Bạch Tiểu Thăng rời đi, rồi đến trước mặt Nicholas khiếp sợ nói:

- Lớp phó, anh là cao thủ bắn súng số một số hai của lớp chúng ta... Anh tới nói cho chúng tôi biết nên đánh như thế nào đi!

Nicholas hít sâu một hơi, ánh mắt phức tạp nhìn về hướng Bạch Tiểu Thăng rời đi, trầm giọng nói:

- Sợ rằng bản thân tôi cũng không làm được vậy đâu!

- Người này có bản lĩnh thật sự đấy!

- Hình như chúng ta chọn nhầm đối thủ rồi...

Bạn cần đăng nhập để bình luận